Nếu Như Harry Xem Qua Sh Đồng Nghiệp Văn

Chương 52

Snape lựa ra những lọ Độc Dược còn nguyên vẹn, hắn đã từng hứa sau khi có được quyền thừa kế của Prince trang viên sẽ không bạc đãi Malfoy, những cuốn sách về Độc Dược thì chưa nói tới việc Malfoy không thích, mà chính hắn cũng sẽ luyến tiếc,

còn những lọ Độc Dược trân quý này cũng chỉ tăng thêm số đồ huyền diệu mà tên bạc khổng tước cất giấu, hắn tuyệt đối không cho phép những… tài liệu này bị lãng phí! Sau cùng cũng chỉ còn lại hơn mười bình Độc Dược được cất giữ toàn vẹn, kỳ thực Snape khó buông tay, đều không phải vì… giá trị của bản thân Độc Dược này,mà là vì… chúng là những Độc Dược chỉ còn tồn tại trong truyền thuyết, phân tích chúng nó là có thể biết được rất nhiều những phương pháp ngao chế đã thất truyền trong lịch sử, đối với một đại sư Độc Dược mà nói điều này tương đương trọng yếu, đây cũng chính là lý do cho dù gia tộc Prince có lụi bại cũng nhất định không đem những… Độc Dược này đi bán, đối với một đại sư Độc Dược, thì sự tồn tại… của chính những Độc Dược này còn quan trọng hơn sự tồn tại của bản thân họ.

Cuối cùng, sau khi sàng lọc một cách hà khắc, Snape chọn ra một bình Độc Dược màu vàng kim cẩn thận gói lại, bình này hẳn là chứa loại Độc Dược… không được các đại sư coi trọng nhất trong số những Độc Dược ở đây, bởi vì công dụng cùng cách ngao chế của nó đối với Snape đều không có gì đặc biệt, gia tộc Prince còn lưu giữ nó đại khái là vì những dược liệu ngao chế nó tương đương trân quý, đều là những dược liệu đã tuyệt tích từ lâu, trong số những dược liệu Prince trang viên lưu trữ cũng không còn, có lẽ vì thế, gia tộc Prince mới lưu giữ lại chủ yếu là để làm chút kỷ niệm. Bất quá đối với Snape, bình Độc Dược này vừa lúc thích hợp trả thù lao cho tên bạc khổng tước luôn thích hoa lệ kia, tin tưởng y nhất định thích nó, ân, còn có thể coi như là quà Giáng Sinh sớm, hay là nhân đây hắn còn có thể mượn cơ hội ép buộc Lucius giao ra vài món dược liệu trân quý. (Mắt lạnh: giáo sư, ngươi có quá keo kiệt không thế?!)

“Úc… Merlin! Cư nhiên là…” Bạc khổng tước sau khi nhận được lễ vật từ Snape, cũng không thể tiếp tục bảo trì hình tượng hoa lệ của bản thân được nữa, đôi mắt trừng lớn, hai tay run rẩy lật qua lật lại kiểm tra lọ Độc Dược trên tay, “Loại màu sắc vàng kim lại tỏa ánh sáng như một viên ngọc, xoay tròn bình còn có thể nhìn thấy lân tinh lấp lánh… Không sai, nó… giống hệt những miêu tả trong tàng thư của gia tộc, không nghĩ tới Severus, ngươi có thể tặng ta món quà trân quý thế này, xem ra Prince trang viên cũng không bởi vì không ai thừa kế mà rách nát, đúng vậy không?”

“Mỗi một gia tộc lâu đời luôn có những cách bảo tồn vinh quang riêng, đừng nói với ta gia tộc Malfoy không có!” Snape nhíu mày nhìn vẻ mặt bạc khổng tước ngạc nhiên rồi dần dần quay lại hình tượng quý tộc của mình, mím chặt môi.

“Ngươi nói không sai, Severus.” Lucius phát hiện bản thân có chút thất thố, y ngồi thẳng lưng, sửa sang lại phục, cẩn thận đem lọ Độc Dược cất vào túi tiền còn không quên phóng thêm vài câu bùa chú phòng sự cố cho lọ Độc Dược.

Lucius một loạt động tác khiến Snape khóe miệng run rẩy, cần phải để ý đến vậy sao?!

“Lucius, cái thứ trên cổ ngươi không thể bình thường vận hành nữa rồi hay sao, liền một lọ Độc Dược nho nhỏ cũng có thể khiến cho ngươi ngạc nhiên đến thế, ta cũng chỉ vì nghĩ ngươi sẽ thích công hiệu của nó nên mới đem đến cho ngươi, bởi vì ta thực sự không nghĩ ra ai ngoại trừ ngươi còn có thể thích loại Độc Dược này, tổ tiên gia tộc Malfoy nhìn thấy biểu hiện không chút quý tộc vừa rồi của ngươi nhất định là đang khóc đấy.” Snape nhìn bạc khổng tước vì một lọ Độc Dược mà thất thố như vậy thấy rất không đáng, bất quá chỉ là một lọ Độc Dược chẳng mấy giá trị không bao giờ… có thể ngao chế ra nữa mà thôi.

“Một lọ Độc Dược nho nhỏ?!” Lucius nhìn Snape hời hợt nói rất bất mãn, y hoàn toàn không lý giải được quan điểm giá trị của lão hữu với Độc Dược, Merlin, lọ Độc Dược chỉ có trong truyền thuyết lại bị hắn nói như không đáng một đồng, “Severus, đây chính là Độc Dược ‘Merlin ban ân’ trong truyền thuyết! Người sử dụng nó có thể vĩnh viễn bảo trì vẻ ngoài hoàn mỹ nhất của mình, trọng yếu hơn là bên trong nó chứa máu của một loài sinh vật ma pháp viễn cổ sau khi dung nhập cơ thể tuy chỉ có một chút phần trăm thành công nhưng có thể tinh lọc lại huyết thống (Min: đoạn này ta không chắc lắm đâu, hoàn toàn là chém theo nghĩa hiểu, có gì không đúng mong mọi người góp ý *cúi đầu*), điều này đối với bất luận gia tộc có dòng máu tinh khiết nào mà nói đều là bảo khố trong bảo khố!”

“Nó đối với ta chỉ là một lọ Độc Dược vô dụng lãng phí rất nhiều dược liệu trân quý mà thôi. Cho ngươi, có nghĩa là sau này ta có thể tỉnh lược thời gian ngao chế mỹ dung tề.” Snape lạnh nhạt nhìn tâm tình Lucius dần dâng cao, không chút do dự tặng y một gáo nước lạnh.

“Nga… không!” Lucius vội vàng nghĩ cách thuyết phục bạn tốt từ bỏ ý định đáng sợ này, “Severus, loại Độc Dược này cũng không dễ sử dụng chút nào, ta là nghĩ để lại xem xét đám hậu bối sau này có đứa nhỏ nào xuất sắc thì cho nó dùng, nhưng tuyệt đối không phải ta dùng! Cho nên, thân ái Severus, sau này thuận hoạt tề, nâng cao tinh thần tề, vinh quang tề… những thứ này chỉ có thể trông cậy vào ngươi… A, ta nhớ ra rồi, gia tộc Malfoy còn cất giữ một chiếc sừng của Bạch Kỳ Mã, tuy rằng chỉ có 300 năm tuổi, nhưng mà hiện tại tìm khắp mọi nơi tối đa cũng chỉ là loại 100 năm tuổi, lại còn tương đương thưa thớt đắt đỏ, ta nghĩ ngươi không phản đối thu nhận kiện lễ vật này chứ?!”

“Chỉ vì một chút tỷ lệ mờ ảo?” Snape nhíu mày, rất không cho là đúng, nhưng nghĩ đến dược liệu, hắn cũng lười nói thêm gì nữa.

“Đương nhiên, tất cả đều là vì vinh quang gia tộc có thể trường tồn!” Bạc khổng tước tự hào nói, đột nhiên hắn nhớ tới cái gì, “Được rồi, Severus, cái kia ta đã lấy được, chiếc cúp vàng của Hufflepuff trong truyền thuyết… thực sự đáng tiếc, một vật có giá trị lịch sử lâu đời như vậy lại bị vấy bẩn.” Vừa nói, y vừa lấy ra một chiếc hộp gấm bên trên rõ ràng có rất nhiều bùa chú phòng hộ, mở hộp, một chiếc cúp vàng để ở bên trong, bên trên tản ra dày đặc hắc ma pháp.

Hơi híp mắt đánh giá chiếc cúp vàng Hufflepuff mà Potter từng nhắc tới, mặt trên dày đặc hơi thở hắc ma pháp quả thực dùng mắt thường cũng có thể nhìn ra, cái này cùng mặt dây chuyền Slytherin mà Potter giao ra đều tỏa ra khí tức hắc ma pháp giống nhau như đúc, vừa lúc, mặt dây chuyền kia bị hắn thí nghiệm công năng độc dược hủy mất rồi, chính là đang thiếu vật phẩm thí nghiệm đây.

“Lucius, ngươi dự định xử lý cái này thế nào?” Snape tin tưởng là một Malfoy luôn thận trọng, Lucius nhất định sẽ không tự mình ra tay hủy diệt cái này, dù sao ai cũng không thể nói rõ chủ hồn cùng Hồn Khí có mối liên hệ nào tồn tại hay không.

“Ta đều không phải đem nó giao cho ngươi sao?” Lucius giảo hoạt nói, mượn chút thủ đoạn của giới quý tộc lấy đến chìa khóa hầm của Lestrange đem chiếc cúp vàng này lấy ra, đã là mạo hiểm lớn nhất của y rồi.

“Sách, vừa lúc, ta có thể thí nghiệm một chút công hiệu của tân dược.” Snape đóng lại hộp, đem hộp thu lại, “Ta cần trở về, Lucius, người kia cũng mau trở lại, ta tin tưởng ngươi hẳn cũng biết điểm này, tốt nhất ngươi nên chuẩn bị sẵn sàng!”

Lucisu nhìn thoáng chiếc hộp bị Snape thu lưu có chút thương cảm nó, vật thí nghiệm tân dược tề cho Severus, Hồn Khí này nhất định đến cặn cũng không còn nữa.

~~ Hết chương 52 ~~
Bình Luận (0)
Comment