Ngân Dực Liệp Thủ Hệ Liệt

Chương 373

Editor: Maikari

Beta: Kaori0kawa

Trước màn hình máy vi tính, hình tượng của Cook rất rõ ràng. Y khoảng chừng hơn ba mươi, vóc người cao gầy, mắt xanh tóc nâu, nói tiếng Anh Oxford tiêu chuẩn, nhìn qua tao nhã.

Lần này chỗ bọn họ hẹn gặp không phải ở Queenstown lần trước nữa, mà là một quán cà phê kiêm nhà hàng trong công viên quốc gia Mt Cook.

Hai người ngồi ở bên cạnh cửa sổ, thong thả uống cà phê, chậm rãi cò kè mặc cả.

Triệu Thiên bình thản mà nói: “Musa lựa chọn phương án thứ nhất, chúng ta sẽ tiến hành công tác từ xa. Các anh cứ đưa trước 1/2 tiền đặt cọc, lúc giao hàng sẽ thanh toán phần còn lại.”

Cook mỉm cười nói: “Theo ý của Mr.Roger, hắn từ lâu đã nghe tiếng của Musa, nhưng vẫn chưa từng hợp tác qua, lần này là cơ hội khó có được, mọi người có thể cùng nhau nghiên cứu được không, cùng nhau 1 chỗ làm việc?”

Triệu Thiên uống một ngụm cà phê, chậm rãi đặt tách xuống, nhìn ra núi xanh ngoài cửa sổ, nhàn nhạt mà nói: “Mr.Cook, tôi nghĩ chắc anh cũng rõ nguyên nhân Musa quyết định về hưu. Hiện nay chúng tôi cần phải cân nhắc khá nhiều tới vấn đề an toàn, vì vậy, làm việc từ xa, không cần tiếp xúc với nhau quá nhiều chính là phương án tốt nhất.”

Cook mỉm cười, bỗng nhiên từ túi công văn bên cạnh lấy ra một thứ, đặt trước mặt y, vẻ mặt đầy thành khẩn: “Xin ngài đem thứ này đến cho Mr.Musa được không, nếu như ông ta sau khi nhìn thấy nó vẫn đồng ý lựa chọn phương thức làm việc từ xa, chúng tôi sẽ không miễn cưỡng nữa.”

Triệu Thiên cầm lấy cái thứ nhìn giống như là máy móc linh kiện gì đó, cẩn thận đánh giá. vài phút sau, y lấy cái bọc nhỏ từ túi mình ra, từ bên trong lấy ra một một chuỗi công cụ nhỏ bé tinh vi, bắt đầu động tay.

Cook không có ngăn cản, cầm lấy tách cà phê, nhìn động tác của y.

Triệu Thiên rõ ràng rất hứng thú với thứ trong tay mình, hai tay rất linh xảo, nhanh chóng đem tháo hết toàn bộ bộ phận bên ngoài, chỉ còn lại bộ phận trung tâm. y dùng ngón tay thon dài của mình cẩn thận nắm bắt, để trước mặt mình đưa qua đưa lại, cẩn thận suy xét.

Đến lúc này, trong mắt Cook đã có vài phần tán thưởng.

Ngay lúc Cook lấy ra thứ đó, Vệ Thiên Vũ đã bắt đầu tập trung lực chú ý, chuyên chú nhìn.

Đợi được Triệu Thiên lấy ra được bộ phận bên ngoài, hiện rõ phần trung tâm ở giữa, để trước mặt anh, anh liền đưa ra quyết định, liền cầm lấy điện thoại gọi đi.

Triệu Thiên lấy điện thoại di động ra, nghe Vệ Thiên Vũ đơn giản rõ ràng nói tóm tắt: “Đồng ý với y, chúng ta có thể làm việc cùng nhau, nhưng địa điểm phải do tôi định.”

“Vâng.” Triệu Thiên cúp máy, nhìn về phía Cook. “Được rồi, chúng tôi đồng ý cùng Mr.Roger công tác cùng nhau, nhưng địa điểm phải do chúng tôi quyết định. Sau khi các anh đưa hàng hóa cho người nghiệm thu mới chuyển khoản, khi khách nghiệm thu hàng thì phải có mặt chúng tôi.”

“Chuyện đó không thành vấn đề.” Cook gật đầu. “Theo ý của Mr.Roger, địa điểm công tác đặt tại ngay nơi các anh đang ở hiện tại đi. Ở đó rất yên tĩnh, chung quanh cũng không có người, tương đối an toàn, có thể yên tâm mà công tác. Đương nhiên, đó chỉ là kiến nghị của bên chúng tôi, cuối cũng vẫn do bên các anh lựa chọn.”

Động tác Triệu Thiên dừng lại một chút, lập tức đặt thứ đó lên bàn, nhàn nhạt nói: “Hôm qua, chỗ chúng tôi có hai người giả mạo du khách tới, trong đó có 1 người chính là Mr.Roger phải không?”

Cook hơi hơi gật đầu, cười nói: “Anh đừng hiểu lầm, chỉ là tình cờ thôi. Bọn họ nghe nói các anh hẹn tôi tới đây gặp mặt, vốn dĩ không dự định lộ diện, thầm nghĩ trước khi các anh đồng ý, muốn đi đây đó tham quan 1 chút, xem thử mỹ cảnh ở đây. Tekapo ở gần Queenstown, là một điểm du lịch nổi tiếng, nên bọn họ lái xe tới đó xem thử, là chuyện tự nhiên mà thôi. Còn về phần ở nơi đó có thể gặp được “Linh Quỷ Song Sát”, xác thực một niềm vui bất ngờ.”

Biểu tình Triệu Thiên không có gì dị dạng, chỉ là hời hợt mà nói: “May là sư thúc Quỷ Thu đã thoái ẩn, không muốn ra tay, bằng không, mạng họ không còn đâu. Từ điểm này xem ra, bọn họ thực sự không cẩn thận rồi, với sự hợp tác giữa chúng ta lần này mà nói, khá là nguy hiểm.”

“Anh nói đúng, bọn họ quả thật có chút hiếu kỳ.” Cook ôn hòa giải thích. “Tôi nghĩ anh cũng có thể hiểu được, toàn bộ những người làm kỹ thuật so với người khác luôn có lòng hiếu kỳ khá mạnh. tôi cam đoan với anh, chỉ cần chúng ta bắt đầu hợp tác, chúng tôi nhất định sẽ rất cẩn thận.”

Triệu Thiên gật đầu, liền nói: “Cứ vậy đi, sau khi các anh trả trước 1/2 tiền đặt cọc, chúng ta có thể bắt đầu làm việc.”

“Được, chiều nay chúng tôi sẽ chuyển tiền.” Cook rất sảng khoái. “Ngày mai Mr.Roger sẽ tới Tekapo, cùng Mr.Musa thương thảo chi tiết công tác.”

Triệu Thiên cũng không quanh co lòng vòng nữa, dọn dẹp đồ xong, lập tức gật đầu: “Khi nào xác nhận tiền vào tài khoản, tôi sẽ liên hệ lại với anh, hẹn thời gian gặp mặt ngày mai.”

“Được.” Cook hướng vươn tay về phía y. “Hợp tác vui vẻ.”

Triệu Thiên cũng mỉm cười, tiêu sái đưa tay cầm tay y. “Hợp tác vui vẻ.”

Cook trả tiền, thu dọn thứ trên bàn.

Hai người song song đứng dậy đi ra cửa, lần lượt lái xe rời đi.

Lúc này mới Vệ Thiên Vũ nằm trở lại, chuyển hình ảnh trước mặt mình ra phóng to, đem thứ trong tay Triệu Thiên cẩn thận xem xét lại.

Lăng Tử Hàn không để ý đến việc anh đang làm, chỉ nhìn màn hình trước mặt mình, kiểm tra tư liệu liên quan tới Roger.

Những tin tức này phần lớn đều được chuyển tới từ tổng bộ tổ chức cảnh sát quốc tế, bởi vì hành vi Roger không đủ trình độ phạm tội, cũng không thuộc bất kì tổ chức tình báo nào, vì vậy các tổ chức tình báo các quốc gia cùng cảnh sát không chú ý lắm tới tình hình của hắn, trong lúc vội vã, tình báo mà La Hãn sưu tập được cũng không nhiều, điều duy nhất có thể khẳng định chính là, Roger này không hề có tung tích nào khác đang che giấu, chỉ là một người dùng kỹ thuật kiếm tiền, chỉ là thích bàng môn tả đạo, không thích vào các xí nghiệp lớn cơ cấu mạnh, kiếm thu nhập hợp pháp, chỉ thích giống như hiện tại, thu nhập cao, còn không cần đóng thuế, cũng không cần bị người khác quản, tự do tự tại.

Cậu đang nghiên cứu, bỗng nhiên nghe được tiếng khen ngợi của Vệ Thiên Vũ: “Tên Roger này, quả thật là bàn tay vàng nha, đồ chơi này làm thực sự rất tốt, ý nghĩa kỳ lạ, cấu tạo giản đơn nhưng tác dụng rất lớn.”

Lăng Tử Hàn lúc này mới quay đầu nhìn thoáng qua: “Là gì vậy?”

Vệ Thiên Vũ hăng hái bừng bừng mà đem màn hình máy vi tính chuyển sang cậu, giải thích tác dụng của đồ vật đó.

Lăng Tử Hàn vừa nghe đó chính là linh kiện trong “ma trảo”, từ trong ở sâu trong nội tâm theo bản năng có ít nhiều chống cự, nhưng vẫn tỉ mỉ lắng nghe. Nhìn dáng dấp thần thái phi dương của Vệ Thiên Vũ, cậu chỉ mỉm cười, nhưng không hề hé răng.

Đợi nói xong rồi, Vệ Thiên Vũ bỗng nhiên ý thức được cái gì, không khỏi có chút thấp thỏm bất an, liền chuyển màn hình máy tính của mình về lại, thấp giọng giải thích: “Anh hận cái thứ đồ đó, cho nên mới cẩn thận nghiên cứu.”

Lăng Tử Hàn nở nụ cười: “Em thì không phản đối. Với lại, đó chính là công việc của anh mà, anh thì phải nghiên cứu nó cẩn thận rồi.”

Vệ Thiên Vũ cắn cắn môi, tiếp tục nói rõ: “Mấy năm qua, anh cùng chú Đồng đang không ngừng nghiên cứu thứ này. Nước có thể nâng thuyền, cũng có thể nhấn chìm thuyền, thứ đó có thể phá hủy hệ thần kinh con người, phá hư thể xác và tinh thần khỏe mạnh của con người, nhưng nếu sử dụng đúng đắn, cũng có thể cống hiến rất lớn về phương diện chữa trị thần kinh cho con người.”

“Em biết.” Lăng Tử Hàn gật đầu. “Cánh tay Hồng Phi chính là có liên quan tới kỹ thuật đó.”

“Đúng.” Vệ Thiên Vũ thấy cậu đã sớm biết, trong lòng cũng an ổn lại, vui mừng cười nói. “Rất nhiều người nhờ vậy mà khôi phục lại, có thể bình thường cuộc sống bình thường.”

“Em biết.” Lăng Tử Hàn mỉm cười. “Đồ vật là thứ chết, người là vật sống. Máy móc không có tội ác, chỉ xem coi con người dùng nó thế nào. Anh có thể tiếp tục nghiên cứu nó, em hoàn toàn ủng hộ.”

Trong lòng Vệ Thiên Vũ, dường như hiện tại mới được xem là có được giấy phép đồng ý chính thức để anh bắt đầu nghiên cứu “ma trảo”, nhất thời buông ra được tảng đá lớn trong lòng, hài lòng gật đầu, lại nằm xuống ghế tiếp tục nghiên cứu.

Buổi chiều, tiền đặt cọc của Roger chuyển vào tài khoản bọn họ thiết lập tại Thụy Sĩ, Triệu Thiên liền cùng Cook liên hệ, khẳng định 10h sáng thứ hai gặp nhau tại biệt thự ở Tekapo, sau khi thảo luận xong, Triệu Thiên đặc biệt nhấn mạnh: “Sư thúc của tôi không thích tiếp xúc với người khá, cũng không thích nói chuyện, thái độ với bọn họ sẽ tương đối lãnh đạm, xin họ thứ lỗi cho.”

“Hiểu mà, hiểu mà.” Cook liên thanh nói. “Chúng tôi có nghe nói qua về tính cách của Mr.Quỷ Thu, hiểu rất rõ.”

“Được, ngày mai gặp lại.” Triệu Thiên cúp máy, nhìn về phía Vệ Thiên Vũ ngồi ở đối diện. “Tôi đã thuê toàn bộ quán xá ở chung quanh đây hết rồi, hiện tại đang vào thời kỳ ế hàng, bọn họ dù sao cũng không làm ăn được, có tôi đến thuê, mấy ông bà chủ rất vui mừng. Trước 8h tối nay, bọn họ sẽ dọn đi, lúc đó tôi sẽ đi bố trí 1 chút.”

“Tôi cũng cùng đi.” Vệ Thiên Vũ lập tức nói. “Có vài thứ cậu không quen thuộc lắm, để tôi đi làm.”

Triệu Thiên nhìn thoáng qua Lăng Tử Hàn, không có hé răng.

Lăng Tử Hàn vẫn đang làm việc, cảm giác được ánh mắt của y, liền không quay đầu lại nói: “Các anh cứ đi đi, mặc nhiều quần áo 1 chút, đừng để mình bị cảm lạnh.”

“Được.” Vệ Thiên Vũ hài lòng, không khỏi vui đùa cùng Triệu Thiên. “Đồ đệ ngoan à, con cũng không còn nhỏ, vấn đề cá nhân có nên giải quyết gấp hay không?”

“Hừ,” Triệu Thiên cười nhạt, đứng dậy liền đi.

Tới cửa, y mới thở dài 1 hơi, lười biếng mà nói: “Ai cũng có chí hướng, sư phụ tốt của con à, khi nào thầy định kết hôn đây?”

Vệ Thiên Vũ nghe xong, theo bản năng vung tay lên, chẳng đáng nói: “Hừ.”

Lăng Tử Hàn cũng không nhịn được cười, thiếu chút nữa cười ra tiếng.

HẾT CHAP 48
Bình Luận (0)
Comment