Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 3271

Dương Bách Xuyên mặc chiến bào, đứng trên Trống Trận, bên dưới là các Yêu Vương đã thần phục hắn. Cả Yêu Vương bị thu phục bằng nước Sinh Mệnh lẫn Yêu Vương lựa chọn thần phục sau khi tin tức lan truyền, có tổng cộng một trăm sáu mươi đại yêu cấp bậc Tôn Vương.  

Cấp bậc Tôn Vương tương đương tu vi Đại Thừa kỳ của Nhân tộc. Hiện tại, ở Tu Chân Giới, một trăm sáu mươi tu sĩ Đại Thừa cũng đủ sánh vai với các tông môn lớn đỉnh cấp rồi.  

Sáu năm giả làm yêu nằm gai nếm mật, hôm nay đứng trên Trống Trận, còn có một trăm sáu mươi đại yêu cấp bậc Tôn Vương và vô số tiểu yêu đông nghìn nghịt, dưới trướng tập trung gần ba mươi nghìn yêu binh yêu tướng, tu vi thấp nhất là cảnh giới Hợp Thể.  

Lúc này, tên họ Dương nào đó cảm thấy hào hùng ngút trời, trong đầu xuất hiện hình ảnh hắn vung tay lên, ba mươi nghìn yêu binh yêu tướng san bằng kẻ địch, cảm xúc trào dâng.  

Ba phía bầu trời phía trên Trống Trận bỗng có yêu vân ập đến, sắc trời chợt tối sầm, yêu phong nổi lên.  

"Đến rồi..."  

Tử Hoàng lắc mình xuất hiện bên cạnh Dương Bách Xuyên, vừa nhìn bầu trời vừa nói khẽ.  

Dương Bách Xuyên híp mắt nhìn yêu vân khổng lồ ở ba phía bầu trời đang cuồn cuộn kéo đến.  

Hắn biết là Tam đại Yêu Tôn tới.  

Quả nhiên một khắc sau, sau khi yêu vân đến gần, Dương Bách Xuyên nhìn thấy một con giao long màu đỏ dài hơn trăm mét xuất hiện phía đối diện, đằng sau hắn ta là yêu chúng đông như kiến.  

Hai bên trái phải cũng xuất hiện hai đại yêu to lớn.  

Khổng Tước bay lên, đáp xuống bên phải Dương Bách Xuyên rồi nói: "Tướng công, là bọn họ tới..."  

Dương Bách Xuyên gật đầu tỏ ý đã biết. Ba kẻ đứng đầu dãy núi Vạn Yêu là Độc Nhãn Giao Long, Huyết Sư Vương, Song Đầu Xà đã xuất hiện.  

Ba đại Yêu Tôn dẫn theo chúng dừng lại cách Dương Bách Xuyên trăm mét. Trên người Độc Nhãn Giao Long và Huyết Sư Vương lóe lên ánh sáng, hóa thành hình người.  

Chỉ có Song Đầu Xà Vương vẫn không biến hình, bản thể rắn hai đầu màu xanh thè lưỡi, cơ thể dài đến trăm mét, là một con rắn cực kỳ to.  

"Khổng Tước... ngươi có ý gì?" Độc Nhãn Giao Long nhìn chằm chằm Khổng Tước Vương, phớt lờ Dương Bách Xuyên bên cạnh Khổng Tước Vương.  

Điều này làm cho tên họ Dương nào đó vô cùng khó chịu.  

Tất nhiên Khổng Tước Vương hiểu lời chất vấn của Độc Nhãn Giao Long. Từ lâu bốn đại Yêu Tôn bọn họ đã có ước định ngầm, đoàn kết với nhau thống trị dãy núi Vạn Yêu. Nhưng bây giờ mình lại thần phục Dương Bách Xuyên, xét từ góc độ nào đó có thể nói là mình đã phản bội ba người khác, cũng khó trách Độc Nhãn Giao Long giận dữ chất vấn.  

Nhưng Khổng Tước Vương có lựa chọn sao?  

Dương Bách Xuyên hoàn toàn không cho nàng ta lựa chọn.  

Nói thế nào thì bốn đại Yêu Tôn bọn họ đã từng cùng nhau trải qua biết bao mưa gió ở dãy núi Vạn Yêu, đi qua hàng vạn tháng năm, Khổng Tước Vương không đành lòng. Nhưng nàng ta không có lựa chọn, hơn nữa cục diện hiện tại cũng là điều nàng ta muốn. Huyết mạch đã tăng lên, nàng ta chỉ còn cách cấp bậc Thiên Yêu một bước, chẳng có gì không tốt cả.  

Khổng Tước Vương nhìn ba người Độc Nhãn Giao Long, áy náy nói: "Ba vị đạo huynh, tiểu muội cũng thân bất do kỷ, nhưng ba vị cũng thấy tình hình hiện tại rồi đấy... Vấn đề tăng cường huyết mạch, phá vỡ bình cảnh đã được giải quyết, đột phá Thiên Yêu chỉ là vấn đề thời gian.  

Mà hết thảy đều là tướng... đều là Vân Môn Đại Thánh Chủ ban tặng, hắn... là thánh chủ của Yêu tộc ta, có khả năng thay đổi huyết mạch của Yêu tộc ta, tạo phúc cho vạn yêu. Ba vị thần phục thánh chủ là thiên ý. Thánh chủ có thể thay đổi huyết mạch cho các ngươi, có thể giúp các ngươi đột phá bình cảnh..."  

"Ha ha ha..."  

Khổng Tước Vương còn chưa nói xong, Độc Nhãn Giao Long đã cười sằng sặc ngắt lời.  

Sau đó, Độc Nhãn Giao Long hừ lạnh: "Sa ngã, vô tri, đường đường là hậu duệ của thần điểu Phượng Hoàng mà lại thần phục một Nhân tộc ti tiện. Ngươi... Khổng Tước ngươi là nỗi sỉ nhục của Yêu tộc."  

Nói đến đây, Độc Nhãn Giao Long nhìn yêu chúng đã thần phục Dương Bách Xuyên ở bên dưới, nở nụ cười lạnh lùng: "Các ngươi đều là nỗi sỉ nhục của Yêu tộc ta, không xứng làm yêu...  
Bình Luận (0)
Comment