"Xin lỗi, anh vừa nói gì?" Felix kéo tai nghe xuống hỏi.
"Bữa tối đã sẵn sàng," Erik nói.
"Em đang làm gì vậy? Tôi ở bên ngoài gõ cửa hồi lâu."
"Em không biết anh vào phòng ngủ của mình mà còn cần phải gõ cửa." Felix cười nói.
"Em đang nghe nhạc." Y cho hắn xem giao diện điện thoại.
"Khúc piano của Luke Faulkner.
— Anh có muốn cùng nghe với em không?"
"Dĩ nhiên."
"Chúng ta có thể vừa ăn vừa nghe." Felix đứng lên nói.
Họ tiến đến phòng khách và ngồi xuống bàn ăn.
Chính giữa mười mấy ngọn nến trà đang tỏa sáng là những con vẹm nhỏ màu xanh đen được xếp trong một chiếc dĩa thủy tinh hình bầu dục.
Trong hai cái đĩa tròn lớn là mì ống còn bốc hơi nóng, nhúng trong súp cá, được trang trí với mùi tây, hẹ tây và cà chua nghiền.
Một chiếc khăn ăn màu xanh lá cây nhạt được đặt dưới chiếc thìa và nĩa tròn xếp chồng lên nhau.
"Cảm ơn." Felix nói.
"Trông thật đẹp."
Y điều chỉnh điện thoại ở bên ngoài và đặt nó ở cạnh bàn.
Họ ăn vẹm và mì ống trong im lặng.
Tiếng piano réo rắt lấp đầy khoảng lặng ở giữa.
Erik liếc nhìn màn hình điện thoại, và bài hát đang phát là Daydreaming.
Hắn nhìn Felix trước mặt.
Bây giờ y mặc một chiếc áo sơ mi kẻ sọc màu xám nhạt và đỏ tươi, và cúi đầu cuộn mì ống bằng một cái nĩa.
Một vài sợi tóc vàng rơi xuống trước mặt y, sáng lấp lánh trong ánh nến.
...Đôi mi dài và cong của Felix khẽ nhúc nhích, rồi nhếch lên.
Erik nhanh chóng cụp mắt xuống khi nhận ra rằng y đang nhìn mình; hắn không muốn chìm trong đôi mắt trong veo và quyến rũ ấy một lần nữa.
"Các bài tiếp theo là Ballade và New Beginning.".
Hắn nghe Felix nói.
"Tiếp đến là Sky và cuối cùng là White Clouds."
Bản nhạc piano đã kết thúc.
Trước mắt họ chỉ còn lại một ánh nến lung linh.
"Cảm ơn anh vì bữa tối." Felix đặt khăn ăn xuống.
"Rất ngon."
"Cảm ơn vì những bản nhạc của em." Erik trả lời.
"Vậy hiện tại chúng ta hòa nhau rồi?"
"Ừm."
Felix nói: "Album piano của Faulkner [1] là những bản nhạc yêu thích của em cho đến tận bây giờ."
Erik không khỏi ngẩng đầu lên nhìn y.
"Em cũng thích anh ta chơi những bản nhạc của Chopin [2] và Mozart [3], nhưng em vẫn thích anh ta đàn các tác phẩm của chính mình, cũng như các tác phẩm của Ludovico Einaudi [4].
Nghe chúng có thể giúp em thư giãn và bình tĩnh lại."
Erik nhìn y chằm chằm.
Felix lúc này trông thật yên bình và tự nhiên, và không thể nhìn thấy một chút dấu vết nào của cuộc xung đột và hớ hênh trước đó.
Felix nhấc điện thoại, nhấp vào hồ sơ nghệ sĩ trên Spotify và chuyển màn hình sang Erik.
"Faulkner là một nghệ sĩ piano và nhà soạn nhạc người Anh.
Anh ta còn chưa tròn ba mươi tuổi, không được nhiều người chú ý đến.
Em thực sự hy vọng anh ta sẽ nổi tiếng trong tương lai."
Erik nhìn người thanh niên trên màn hình một lúc.
"Tôi ghen tị với anh ta."
Felix mỉm cười.
"Erik, anh đẹp hơn anh ta rất nhiều."
"Tôi ghen tị khi anh ta có thể giúp em thư giãn." Erik nói.
"Còn anh thì cho em hạnh phúc."
Tim Erik đập nhanh hơn.
Tôi làm cho em hạnh phúc? Hắn nuốt vào câu hỏi suýt được thốt ra.
Felix dường như đang đi guốc trong bụng hắn, nói: "Cuối tuần này ở bên anh khiến em rất vui, Erik.
Cảm ơn rất nhiều vì sự hiếu khách của anh và tất cả những gì anh đã làm cho em." Y mỉm cười nhìn hắn.
Đáy lòng của Erik trầm xuống.
Đây không phải là câu trả lời mà hắn mong muốn.
Những lời khách sáo chu đáo đó là một kiểu cảm ơn bạn muốn nói với người chủ nhà hiếu khách khi bạn là khách đến chơi nhà.
Hắn nghĩ.
Em không nên nói với tôi những lời đó.
Em biết giữa chúng ta là hoàn toàn khác nhau.
...!Nhưng có lẽ tôi là người duy nhất nghĩ như vậy.
"Đừng khách sáo." Hắn trả lời.
Họ đứng dậy thu dọn chén đĩa và dọn dẹp mặt bàn.
Sau đó Erik bước đến lò sưởi.
Hắn quét tro ra khỏi lò, đổ vào thùng thiếc, lấy củi từ trong giỏ nỉ ra, cho vào lò sưởi và xếp từng miếng, sau đó thêm vài vụn gỗ mịn.
Một lần nữa, hắn nhìn ngọn lửa sáng ngời và ấm áp bốc lên, xua tan đi bầu không khí lạnh lẽo trong căn phòng.
Hắn trở lại ghế sô pha và ngồi xuống.
Sau một lúc, Felix bước đến và nằm xuống bên cạnh hắn, rất tự nhiên đặt đầu vào trên đùi hắn.
"Nghe nhạc tiếp nhé?" Y khẽ hỏi.
Hắn gật đầu.
Felix đã mở ứng dụng Spotify trên điện thoại của mình và chọn một danh sách phát.
Erik liếc xuống và thấy rằng tên của danh sách là "Erik".
Hắn hơi bất ngờ, bối rối và hạnh phúc.
Một giai điệu hắn biết và yêu thích vang lên.
"Tôi không biết, tôi đã tự hỏi mình: Làm thế nào em tìm thấy tôi? Một trong 80 triệu người." Đây là Max Giesinger [5].
"Mỗi khi đến lúc phải ra đi, tôi luôn bỏ lỡ những cơ hội này; trái tim đang nói, hãy ở lại, lý trí đang hét lên, hãy rời đi; trái tim ở trên lý trí." Đây là JORIS.
[6]
"Bởi vì nó sẽ không bao giờ biến mất, cơn sốt cổ xưa đó; nó sẽ luôn quay trở lại nhiều lần, bất cứ khi nào chúng ta ở bên nhau." Đây là "Die Toten Hosen".
[7]
"Vì vậy, hãy cho tôi nhiều hơn, thứ mà em gọi là tình yêu; ngay cả khi nó không phải là tình yêu, tôi vẫn yêu nó." Đây là BAUSA.
[8]
——Ôi Chúa ơi.
Tại sao mọi bài hát đều có vẻ liên quan đến Felix.
Erik nghĩ.
Mọi bài hát vốn dĩ quen thuộc với hắn, nhưng bây giờ nghe lạ đến không ngờ: dường như lúc này lời bài hát đột nhiên mang một hàm nghĩa rất khác.
Sau đó là Namika.
Cô ấy hát ngọt ngào và da diết:
"Je ne parle pas français (Tôi không nói được tiếng Pháp), nhưng hãy tiếp tục: mọi thứ anh nói đều nghe thật tuyệt vời;
"Cứ để thời gian đứng yên như thế này, tôi hy vọng tôi có thể hiểu được anh; Je ne parle pas français (Tôi không nói được tiếng Pháp), nhưng hãy tiếp tục." [9]
Erik không thể không dịch chuyển một chút trên ghế sofa.
"Chuyện gì vậy?"
"Không có gì." Erik nói.
"Tôi chỉ cảm thấy...!ừm, tôi cũng không biết tiếng Pháp."
Felix ngẩng mặt lên, nhìn hắn, mỉm cười.
Đôi mắt xanh lục sáng ngời và đường cong của đôi môi khiến Erik nhất thời quên cả hô hấp.
"Vậy thì anh có muốn nghe điều gì đó đẹp đẽ từ em không?"
"Muốn."
"Erik, tu es mon plus beau rêve.
Jaimerais pouvoir rester avec toi pour toujours.
Tu es lamant que jai tant désiré.
Je ne puis demeurer loin de toi plus longtemps.
[10]"
"Câu đó nghĩa là gì?"
"Erik, đôi mắt của anh là thứ ngọt ngào và ấm áp nhất trên thế giới.
Dưới ánh mặt trời, chúng trông giống như siro trong suốt đang chảy xuôi; và vào lúc này, chúng giống như chocolate được hòa tan một nửa."
"...!Ồ." Erik đỏ mặt.
Felix ngồi dậy.
Họ bắt đầu hôn nhau.
Đầu tiên là sự nhẹ nhàng, dịu dàng và ngọt ngào, sau đó dần dần trở nên cuồng nhiệt, ẩm ướt và khao khát.
"...!Phòng ngủ?" Erik thở ra một hơi.
"Phòng ngủ!"
Họ một trước một sau chạy vào cửa.
Felix nhảy lên giường trước, sau đó quỳ lên, ôm lấy cổ Erik, ngẩng mặt lên để cả hai cùng nhau tiếp tục nụ hôn ban nãy.
Erik hôn y và cởi cúc áo sơ mi của y, và sau đó hắn nhớ ra điều gì đó.
"Tôi vẫn chưa thay ga trải giường."
Felix cắn chặt môi.
"Nếu anh dám dừng lại để tìm ga trải giường, em sẽ giết anh."
Erik không dừng lại: hắn vội vã cởi quần áo của Felix và cảm thấy những ngón tay khéo léo của người kia kéo thắt lưng quần jean của hắn hai, ba lần, tháo nút quần và kéo khóa.
Tính khí của hắn đã run rẩy đứng lên dưới lớp quần lót.
Hắn cởi chiếc áo thun của mình ra, còn Felix thì cởi quần lót của hắn, sau đó y cúi xuống và đưa lưỡi liếm gia hỏa của hắn một cái - cái liếm vừa dài và ướt át, khiêu khích đến cực điểm, thằng nhỏ của Erik ngay lập tức cương cứng lên, thẳng tắp hướng về phía trước dò xét mấy lần.
Erik thở hổn hển, và lập tức đè Felix xuống giường.
Ơn trời là hắn có một chiếc giường đôi, hắn nghĩ.
Hắn dùng một tay đẩy chiếc chăn sang một bên một cách bừa bãi, và tay kia thò vào dưới cơ thể đối phương, háo hức kéo quần của y xuống và sau đó là quần lót.
...!Cuối cùng thì cũng ổn.
Cả hai người đều bị lột sạch, cơ thể trần truồng của họ ép chặt vào nhau, cảm giác thật đẹp và thật sướng.
Hắn cúi đầu hôn Felix, và bắt đầu dùng phía dưới của mình va chạm vào người y.
"Chờ một chút." Felix giữ hắn lại.
"Cần bôi trơn...Chỗ phải được mở rộng." Y thở hổn hển nói.
"Lần trước em đã chuẩn bị tinh thần trong phòng tắm, nhưng bây giờ anh phải đợi một lúc."
Erik vươn tay nhặt lọ kem bôi trơn trên bàn đầu giường, đổ lên tay, bôi lên lưng Felix, sau đó từ từ đưa ngón tay vào trong cơ thể y.
Felix nhanh chóng thở hổn hển.
Khi đến một nơi nào đó, y co rúm một chút, sau đó cơ thể y thư giãn và thả lỏng ra.
"Chính là chỗ đó." Y nói với vẻ mặt đầy mê hoặc.
Đôi mắt xanh lục của y ướt át, khuôn mặt đỏ bừng, và đôi môi khẽ mở.
Erik bị biểu hiện của y làm cho phát điên lên, hắn chỉ muốn lập tức rút ngón tay đang đút vào trong cơ thể y ra, sau đó thay thế bằng thứ khác.
—— Hắn khó khăn kiềm chế được bản thân, chỉ cúi đầu hôn lên môi Felix, sau đó lại thêm một ngón tay vào.
Ngón tay của hắn từ từ rút ra cắm vào cơ thể của y.
Felix thấp giọng rên rỉ, cắn môi - màu sắc trên môi quá tươi sáng và mãnh liệt đến mức không thể nào biến đi được.
Tinh thần của Erik sắp tan ra, hắn nhìn chằm chằm vào đôi môi đó - chúng đang tỏa sáng ẩm ướt, và một hoặc hai tiếng thở hổn hển thoát ra từ lúc nào – hắn nghi ngờ chính mình còn chưa đi vào cơ thể Felix đã bị nhũn ra.
"...Em nghĩ có lẽ là được rồi." Felix thì thầm.
Erik nhanh chóng lấy một cái bao cao su, cắn xé ra.
Hắn đeo bao cao su vào, và lại cúi xuống hôn lên hai đôi môi mềm mại - chúng gần như có phép thuật, và hắn cảm thấy mỗi lần hắn chạm vào chúng, hắn sẽ cứng hơn một chút, ngay cả khi thực sự không thể cứng hơn được nữa.
Hắn đè Felix xuống và dùng bộ phận đã bị trướng đau của mình ấn vào mặt sau của y.
Vừa tiến vào một chút, người dưới thân lập tức hít vào một hơi, âm thanh còn mang theo chút đau đớn.
"Tôi có làm em bị thương không?" Erik lo lắng hỏi.
Hắn không nhận được câu trả lời ngay lập tức, vì vậy hắn đã rút lui.
Felix thở dài, quay lưng về phía hắn.
"Không sao, nằm xuống cạnh em và đi vào từ phía sau...!sẽ dễ dàng hơn."
Erik nằm xuống bên cạnh y.
Hắn ôm lưng Felix từ phía sau và hôn lên vai và cổ y.
Hắn không ngừng vuốt ve cơ thể mảnh mai và xinh đẹp trước mặt, từ ngực, bụng dưới, eo, đến đùi trong...!cuối cùng cầm lấy cậu nhỏ của y.
Với chuyển động của những ngón tay, Felix thở ngày càng nhanh, và cơ thể y hơi run lên, y nôn nóng ngả người ra sau, dụi chân vào cái đùi cứng cáp của Erik.
Erik cảm thấy cơ thể Felix thư giãn và chấp nhận hắn từng chút một.
Hắn ấn người y lên một chút để có thêm không gian di chuyển, trong khi đó hắn vẫn tiếp tục phục vụ y bằng những ngón tay của mình.
Hắn lắng nghe tiếng thở hổn hển của Felix, giữa những tiếng thở gấp thỉnh thoảng còn có tiếng rên rỉ...!Hắn cảm thấy những âm thanh đó còn kích thích hắn mạnh hơn so với bất kì loại âm thanh nào.
Hắn cực kỳ muốn thỏa mãn Felix, đưa y lên đỉnh, và nghe y kêu thành tiếng; hắn muốn y buông bỏ mọi tự chủ, sau đó sẽ vì những khoái cảm mà hắn mang lại cho y mà phát điên, triệt để xụi lơ.
Felix kịch liệt thở dốc, bắt lấy cánh tay hắn.
"Anh...chậm lại một chút" anh nói.
"Nếu không em sẽ sớm xuất mất."
Erik nắm chặt tay y.
Sau đó hắn chống người lên bằng cánh tay còn lại, đè lên người y nhiều hơn, để cho chính mình tiến vào sâu hơn nữa.
Hắn vẫn không nhanh không chậm đút tính khí của mình vào cơ thể của y, nhưng rõ ràng động tác đâm chọc của hắn lại mỗi lúc mỗi nhanh hơn.
"Erik, dừng lại..." Felix thở hổn hển nói.
"Nếu anh còn muốn...!em...!a..."
Lời nói của y bị cắt ngang.
Erik đang mút lên cổ y, không ngừng liếm vành tai của y khiến y run lên không nói được câu nào nữa.
Cùng lúc đó, y cảm thấy Erik gia tăng tần suất va chạm phía sau một chút – nhanh chóng, nhưng không chút thô bạo, không mang lại cảm giác đau đớn, mỗi cú thúc đều vừa phải, chồng chất thêm khoái cảm ngày càng cao, làm cho cổ họng của y phát ra âm thanh nghẹn ngào sung sướng.
Felix kêu lên mất kiểm soát.
Như một tòa tháp được xây lên rất cao, rất cao, sau đó ầm ầm đổ nát.
Cơ thể y co giật, một ít chất lỏng nóng hổi bắn ra ngoài, thậm chí còn có một ít rơi lên trên mặt y.
Erik tiếp tục nện y từ phía sau trong cơn mê muội cao trào.
Felix vẫn theo bản năng ý thức được Erik sẽ không hoàn thành nước rút cuối cùng của chính mình vào thời điểm mất tập trung này – hắn có vẻ như không thể thực hiện được - kiểu hành động gấp gáp đó khá là kiềm chế và có ý thức, chỉ để tạo cho hắn sự phấn khích hơn.
Gần như cùng lúc y nhận ra điều này, hắn mở ra một tia phản lực mạnh hơn, cường độ cao đến mức tầm nhìn của y đột nhiên trở nên trống rỗng.
Sự sụp đổ tiếp tục, như thể vô tận, chôn vùi cả con người y trong đó.
Thế giới trở nên tĩnh lặng.
...!Felix cuối cùng cũng thanh tỉnh lại một chút, và nhận thức về thực tại trở lại trong ý thức.
Chân y mềm nhũn và đầu gối vẫn còn run, như thể y đã bị sốt và còn chưa khỏi.
Cánh tay của Erik siết chặt lấy eo y - y mơ hồ nhớ ra lần trước y suýt ngã xuống gầm giường, nếu Erik không kịp thời đỡ y.
Y không biết thời gian đã trôi qua bao lâu.
Y quay sang Erik và nhìn vào đôi mắt nâu đen của hắn.
Ánh mắt ấy thật phức tạp, chúng có vẻ đói khát, mãn nguyện và bối rối.
"Anh vẫn chưa tới." Felix nói.
Y cố gắng đứng dậy, nhưng ngay lập tức ngã xuống.
Đôi chân của y mềm nhũn đến nỗi trong thời gian ngắn chúng không thuộc về y.
"Fuck." Y thấp giọng chửi một tiếng.
Erik mỉm cười, kéo y lại và hôn say đắm cho đến khi cả hai người đều hơi bối rối.
Felix cảm nhận được dương v*t vẫn cứng ngắc của hắn không ngừng thúc vào bên dưới, cọ xát giữa hai chân y, cảm giác thật gần...!Y đưa tay muốn chạm vào nó, nhưng Erik đã nắm lấy tay y.
"Đừng cử động," Erik nói.
Hắn nuốt nước bọt.
"Tôi muốn bắn lên người em, được không?"
Felix bất ngờ nhìn hắn.
Ngay sau đó y đã mỉm cười.
"Có thể."
Erik đứng dậy và quỳ xuống bên cạnh Felix.
"Em có chắc không?" Hắn hỏi với vẻ không chắc chắn.
Felix đưa tay ra và chạm vào mặt hắn.
"Em đã đủ bẩn bởi những thứ của riêng em." Y nói nhẹ.
"Em không để ý thêm của anh."
Erik cởi bao cao su và ném xuống giường, sau đó cầm lấy thằng nhỏ của mình, và nhanh chóng tuốt nó.
Felix bất động nhìn chằm chằm hắn một lúc, rồi y tiến lại gần hơn, đưa lưỡi liếm phần đỉnh nơi đó của Erik.
Erik thấp giọng kêu lên.
Hắn bắn ra ngoài, vài đạo chất lỏng bắn lên mặt và cơ thể Felix.
Felix không hề né tránh mà tiếp nhận hết thảy.
Họ nhìn nhau trong vài giây.
Sau đó Erik nhào đến hôn y.
Hắn bế Felix lên và ấn y vào ngực mình.
Những giọt chất lỏng đó bị kẹp giữa hai cơ thể, dính trên da thịt chảy xuống, nhỏ giọt từng giọt.
Bằng một tay, Erik xoa một ít tinh dịch — không rõ là của ai — lên mặt và cổ của Felix, rồi xoa vào tóc y.
"Anh nổi điên lên trông thật khủng khiếp." Sau khi không dễ dàng gì mà họ tách nhau ra, Felix đã lau má mình hai lần.
"Đây là cái gì? Có phải là một loại ký hiệu nào đó không?"
Erik không thể trả lời.
Hắn không biết vì sao bản thân hắn lại làm điều đó.
——Vào lúc này, hắn đã tỉnh táo hơn, và hắn chỉ cảm thấy xấu hổ: hành vi của hắn vừa rồi trông giống như một tên biến thái.
"...!Tôi xin lỗi." hắn thì thầm.
Felix cười.
"Không sao.
Anh biểu hiện như thế cũng khiến em thoải mái hơn.
Bằng không anh sẽ khiến em sợ hãi: không hút thuốc cũng không uống rượu, không nói tục, trong nhà sạch sẽ giống như phòng của mẹ vậy, quả thực khiến cho người khác nảy sinh nghi ngờ anh là loại người bên ngoài tỉ mỉ, cẩn thận nhưng nội tâm lại là một tên biến thái có tính cách vặn vẹo cực độ thích giết người."
Erik đột ngột đứng dậy, nhấc Felix lên đặt trên vai hắn.
"Này, anh đang làm cái gì vậy?"
"Đưa em vào phòng tắm và tắm rửa sạch sẽ cho em." Erik nói.
* Đính kèm tên ban đầu của ca sĩ và bản nhạc đã phát đêm đó:
[1] Luke Faulkner: Daydreaming, Ballade, New Beginning
[2] Ludovico Einaudi: I Giorni (Sky), Nuvole Bianche (White Clouds)
[3] Chopin (Frédéric Chopin): có tên khai sinh bằng tiếng Ba Lan là Fryderyk Franciszek Szopen (sinh ngày 1 tháng 3 năm 1810 – mất ngày 17 tháng 10 năm 1849) là nhà soạn nhạc và nghệ sĩ dương cầm người Ba Lan của thời kỳ âm nhạc Lãng mạn.
Ông nổi tiếng toàn thế giới như một trong những người đi tiên phong của thời kỳ này "với chất thơ thiên tài đi cùng với kỹ thuật không một ai đương thời có thể sánh bằng"
[4] Mozart (Wolfgang Amadeus Mozart): (27 tháng 1 năm 1756 – 5 tháng 12 năm 1791) là nhà soạn nhạc người Áo.
Ông là một trong những nhà soạn nhạc nổi tiếng, quan trọng và có nhiều ảnh hưởng nhất trong thể loại nhạc cổ điển châu Âu.
Các tác phẩm của ông được xem là đỉnh cao trong các thể loại nhạc piano, nhạc thính phòng, nhạc giao hưởng, nhạc tôn giáo và opera.
[5] Max Giesinger: "80 Millionen"
[6] JORIS: "Trái tim ở trên tâm trí" (Herz über Kopf)
[7] Die Toten Hosen: "Cơn sốt già" (Altes Fieber)
[8] BAUSA: "You Called Love" (Was du Liebe nennst)
[9] Namika: "Tôi không thể nói tiếng Pháp" (Je ne parle pas français)
- ------------------------------------------------- -
Bài hát phù hợp nhất với chủ đề của cuốn tiểu thuyết này là "80 Millionen" của Max Giesinger (con số này là tổng dân số của Đức).
Bài hát có hai phiên bản lời, đây là lời của phiên bản gốc (phiên bản còn lại là chủ đề của Champions League):
Ở quê tôi, có một nghìn người sinh sống; ở thị trấn gần đó, số cư dân gấp đôi số này; 300 nghìn người ở thành phố lớn gần nhất; và sau đó là 4 triệu người ở Berlin.
Tôi đã ở một mình trong năm năm qua; tìm kiếm sáu con số trong xổ số; bảy đêm một tuần, tôi không ngủ đủ giấc; giống như một chiếc tàu lượn siêu tốc đang bay liên tục.
Đây là sự khởi đầu của cuộc gặp gỡ giữa chúng ta; bạn đã rời đi, nhưng bạn đã quay lại; bạn nói "Xin chào" và tôi không thể nói được; ngay lập tức, mọi thứ đã thay đổi.
Tôi chưa bao giờ giỏi tính toán các bài toán xác suất, nhưng thậm chí tôi có thể tìm ra nó; cơ hội để bạn và tôi gặp nhau gần như bằng không; nhưng bây giờ, chúng ta đang ở đây.
Đã đi rất xa, đã thấy rất nhiều; có rất nhiều điều mà chúng tôi không hiểu; tôi không biết, tôi tự hỏi mình, làm thế nào bạn tìm thấy tôi? Một trên 80 triệu.
——Khi gặp nhau, chúng ta tỏa sáng như sao chổi.
- ------------------------------------
[10] Tiếng Pháp: "Erik, anh là giấc mơ đẹp nhất của em.
Em mong anh có thể ở bên em mãi mãi.
Anh là tình yêu mà em hằng mong ước, và em không thể xa anh được nữa.".