Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh

Chương 229

Nhưng phần bằng chứng này cô không thể đưa cho người An gia, nếu không sẽ không thể giải thích được tại sao cô lại điều tra những chuyện này sớm như vậy.

"Những đoạn không cần thiết em đã cắt hết rồi, phần còn lại em sẽ gửi cho mọi người bây giờ.”

An Linh gửi từng video đã thức đêm cắt ghép vào trong nhóm chat gia đình.

"Nếu cần video gốc thì có thể vào máy tính của em để copy.”

Vệ sĩ đã bắt đầu quay từ lúc họ bước vào phòng bệnh ngày hôm qua, quay cho đến khi cảnh sát đưa người đi. Toàn bộ video quá dài, đăng lên cũng không tiện cho việc lan truyền. Vừa hay An Linh đã cắt bỏ những phần không cần thiết, chỉ giữ lại một vài nội dung then chốt.

Chủ yếu là cảnh Diệp Lệ San đột nhiên bật dậy từ giường bệnh rồi cùng bác sĩ Lý bỏ chạy; cảnh bà ta nghe nói Đồ Mộ Mộ lừa được năm ngàn vạn mà mình chỉ được năm mươi vạn nên đã lôi Đồ Mộ Mộ vào đối chất; cảnh phát hiện ra An Quân mới là người đã cứu Đồ Mộ Mộ năm xưa; và cảnh Đồ Mộ Mộ thừa nhận người cứu An Quân năm đó là người khác, cùng với cảnh Vu Như Sóc quỳ xuống tự tát vào mặt mình cầu xin An Quân tha thứ.

Những nội dung này về cơ bản đã có thể xâu chuỗi lại toàn bộ câu chuyện.

Đặc biệt là cuối cùng, Đồ Mộ Mộ đã chính miệng thừa nhận miếng ngọc bội đó là trộm từ tay người khác, cô ta giả mạo thân phận là để tiếp cận An Quân lừa tiền cho Vu Như Sóc trả nợ cờ bạc.

An Quân xem xong những video này, hoàn toàn yên tâm. "Nếu vậy thì không cần An Thị ra mặt giải thích nữa, một mình con là được rồi.”

Những người khác cũng không phản đối. "Ừm, giải quyết xong chuyện này trong hôm nay là được.”

Biết nguy cơ đã được giải trừ, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, đứng dậy chuẩn bị đi làm việc của mình.

An Quân do dự một lát, cuối cùng vẫn lên tiếng:

"Anh cả, em có chuyện muốn nhờ anh giúp.”

An Sùng đã chuẩn bị đi làm lại quay người lại nhìn An Quân, ra hiệu cho anh nói tiếp.

"Em muốn nhờ anh giúp điều tra thông tin của Đồ Lan. Em muốn đi tìm cô ấy." An Quân cúi đầu, trông có chút buồn bã: "Em muốn biết cô ấy bây giờ ở đâu, sống có tốt không.”

Anh đã biết được từ tiếng lòng của An Linh cách gia đình Diệp Lệ San đã đối xử với Đồ Lan, trong lòng vô cùng tự trách.

Nếu lúc trước mình có thể tìm được cô ấy sớm hơn một chút, có phải cô ấy đã không cần phải trải qua những chuyện sau này không.

Một cô gái mới mười mấy tuổi, sau khi mất đi tất cả người thân còn bị đuổi ra đường để tự sinh tự diệt, cô ấy rốt cuộc đã sống như thế nào?

Cô ấy đã phải chịu bao nhiêu khổ cực, gặp bao nhiêu gian truân, những điều đó là những người luôn có gia đình che chở như An Quân ngay cả tưởng tượng cũng không thể tưởng tượng ra.

Vì vậy, anh hy vọng có thể nhanh chóng tìm được Đồ Lan, ít nhất có thể để cuộc sống sau này của cô ấy tốt hơn một chút.

"Yên tâm đi, chuyện này không cần em nói." An Sùng nói: "Hôm qua anh đã cho người đi điều tra rồi. Chúng ta đã biết tên và quê quán của cô ấy, chắc chắn có thể tìm hiểu được thông tin, chỉ là cần thêm một chút thời gian.”

"Hay là thử tra từ trường học xem sao?” An Linh đột nhiên đề nghị.

Bình Luận (0)
Comment