Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh

Chương 559

Bùi Ký Nguyệt nhận ra vẻ không tự nhiên trên mặt đối phương, chủ động hỏi:

 

"Sao vậy Thành Khải? Anh có điều gì muốn nói với em à?”

 

"Đúng vậy, Ký Nguyệt." vẻ mặt Trương Thành Khải lại trở nên nghiêm túc: "Thực ra anh muốn nói…”

 

Nhưng lời của Trương Thành Khải chưa kịp nói hết, vài tiếng nói đã xen vào trước.

 

"Người đâu rồi? Sao lại mất dấu thế này?”

 

"Không thể nào, chắc chắn là ở quanh đây. Tôi thấy chiếc đèn cá của họ rẽ vào con hẻm, giữa đường còn hỏi mấy người dân đi qua, họ nói có thấy một nam một nữ cầm đèn cá đi về hướng này.”

 

"Vậy sao không thấy ai? Chỗ thế này mà có đèn cá thì chắc chắn liếc mắt là thấy ngay chứ.”

 

"Chắc chắn là ở đây thôi, chúng ta tìm lại xem.”

 

Nghe thấy những giọng nói này, An Linh kinh ngạc.

 

Mấy người hóng chuyện kia vẫn chưa từ bỏ ư!

 

Nếu đem sự kiên trì hóng chuyện này đặt vào việc khác, họ làm gì cũng có thể thành công!

 

An Linh lặng lẽ cúi thấp người hơn, rụt vào trong.

 

Đột nhiên, cô nhận ra một vấn đề.

 

[Toi rồi! Lỡ như chị họ và Trương Thành Khải bị phát hiện thì làm sao bây giờ!]

 

An Linh vội vàng lấy điện thoại ra chuẩn bị gửi tin nhắn cho Bùi Ký Nguyệt, nhưng cô vẫn chậm một bước.

 

Mấy người kia đã tản ra tìm kiếm bóng dáng An Linh, một trong số đó đã phát hiện Bùi Ký Nguyệt và Trương Thành Khải đang đứng trong rừng cây.

 

"Trời đất! Đây không phải là ai kia… ai nhỉ? Trương Thành Khải!!”

 

"Khoan đã, người bên cạnh là… Bùi Ký Nguyệt?”

 

Bùi Ký Nguyệt thường xuyên tham gia các hoạt động thương mại, là những người vừa mới hóng chuyện Bùi gia hôm qua, làm sao họ có thể không biết mặt Bùi Ký Nguyệt.

 

Hai người bị gọi tên đều ngơ ngác, thật sự không hiểu tại sao trong khu rừng nhỏ này lại đột nhiên xuất hiện mấy người.

 

"Chạy mau!” Bùi Ký Nguyệt phản ứng trước, quay người bỏ chạy, không quên nhắc nhở Trương Thành Khải đuổi theo.

 

Nhưng đã quá muộn, mấy người hóng chuyện khác cũng đã ngửi thấy mùi "dưa" mà kéo đến, người nhanh tay đã chụp được ảnh của Bùi Ký Nguyệt và Trương Thành Khải.

 

"Trời ơi, đây là cái gì đây? Đây là tin tức chỉ chúng ta mới biết đó!” Một người trong số họ nói với giọng đầy phấn khích: "Tôi đã nói rồi, đi theo "Thánh hóng dưa" là có chuyện hay để xem mà!”

 

"Vậy chúng ta có đuổi theo không?”

 

"Đuổi chứ! Dù sao cũng không tìm thấy An Linh, hỏi Bùi Ký Nguyệt cũng như nhau thôi!”

 

Đợi họ chạy đi hết, An Linh cuối cùng cũng không cần phải trốn tránh nữa.

 

Cô đứng dậy, vô cùng mờ mịt, trong lòng chỉ còn lại một suy nghĩ.

 

[Toi rồi…]

 

[Một mình mình sao có thể gây ra cái họa lớn thế này.]

 

Nếu mấy người hóng chuyện này đăng chuyện thấy Bùi Ký Nguyệt và Trương Thành Khải hẹn hò bí mật trong rừng cây lên mạng, ai nhìn thấy cũng sẽ nghĩ hai người đang yêu nhau!

 

"Không sao đâu." Nghiêm Úc nói: "Dù sao họ cũng không yêu nhau, chỉ cần hai bên ra mặt làm rõ một chút, sự việc chắc sẽ không ầm ĩ quá lớn.”

 

An Linh nghi ngờ nhìn Nghiêm Úc: "Sao anh biết họ không yêu nhau?”

 

Nghiêm Úc: Toi rồi…

 

"Anh chỉ cảm thấy nếu Bùi Ký Nguyệt yêu đương thì sẽ không giấu em, anh thấy em cũng không biết gì cả, nên mới đoán vậy.”

 

Nghiêm Úc vắt óc cũng không nghĩ ra được lời giải thích nào tốt hơn, may mà An Linh bây giờ cũng không có thời gian để ý đến chuyện này.

 

Cô gọi điện cho Bùi Ngọc Ngưng trước, kể lại toàn bộ sự việc.

 

Bùi Ngọc Ngưng sau khi lui về hậu trường vẫn luôn quản lý các ngành sản nghiệp liên quan đến giải trí của hai nhà An Bùi, để bà trực tiếp thông báo cho bộ phận truyền thông xử lý là lựa chọn tốt nhất lúc này.

 

Hơn nữa, chuyện này cần có sự phối hợp xử lý từ phía Trương Thành Khải thì hiệu quả mới tốt hơn, để Bùi Ngọc Ngưng cử người ra mặt có lẽ cũng sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.

 

Quan trọng nhất là phải chuẩn bị sẵn thông cáo làm rõ trước khi sự việc lan rộng, và chuẩn bị sẵn sàng để gỡ bỏ các bài đăng nóng nếu cần.

 

Dù sao cũng chỉ là tin đồn, làm một loạt các bước như vậy cơ bản sẽ không có vấn đề gì.

 

Sau khi bàn bạc xong với Bùi Ngọc Ngưng, An Linh lại gọi điện cho Bùi Ký Nguyệt để nói rõ tình hình.

 

Biết được Bùi Ký Nguyệt và mọi người đã thuận lợi cắt đuôi được mấy người hóng chuyện kia, cô cuối cùng cũng yên tâm, cùng Nghiêm Úc rời khỏi nơi này để hội hợp với Bùi Ký Nguyệt.

 

Xảy ra chuyện như vậy, họ cũng không còn tâm trạng để tiếp tục đi dạo, liền trực tiếp tìm lối ra rời khỏi lễ hội đèn lồng, quay trở lại bãi đỗ xe.

 

Khi An Linh lên xe, cô phát hiện chỉ có một mình Bùi Ký Nguyệt.

 

"Trương Thành Khải đâu rồi?” An Linh hỏi.

 

"Chị bảo anh ấy về trước rồi.”

 

Bùi Ký Nguyệt trông càng thêm ưu phiền, vốn dĩ đã vì không giải tỏa được nỗi đau trong lòng mới muốn tìm người tâm sự, kết quả họa vô đơn chí, sầu càng thêm sầu.

 

"Dù sao anh ấy cũng là người của công chúng, chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng, lần này coi như chị liên lụy anh ấy rồi.” Bùi Ký Nguyệt thở dài.

 

[Cái đó cũng không thể trách chị được, là Trương Thành Khải tự mình hẹn chị ở đó gặp mặt mà.]

 

Bùi Ký Nguyệt: Toi rồi…

 

Xem ra chuyện cô lén đu idol đã bị Tiểu Linh biết rồi…

 

"Không sao đâu, em đã nói chuyện này với mẹ em rồi, đợi liên lạc được với công ty của Trương Thành Khải, hai bên bàn bạc một chút rồi đăng thông cáo làm rõ cho hai người là được, qua một thời gian sẽ không ai nhớ đến chuyện này nữa đâu.”

 

Bùi Ký Nguyệt gật đầu.

 

Bản thân cô thì không sao, chủ yếu là sợ ảnh hưởng đến Trương Thành Khải. Cô đã âm thầm quyết định trong lòng, sau này phải tìm thêm tài nguyên cho Trương Thành Khải để bày tỏ sự xin lỗi.

 

"Anh còn ở đây làm gì?” An Linh nói với Nghiêm Úc đang đi theo: "Bọn em chuẩn bị về trước đây.”

 

"Được, vậy anh đi trước, hẹn gặp ở Hải Thành.” Nghiêm Úc biết An Linh và mọi người có việc, cũng không tiếp tục bám theo cô, còn mang theo cả chiếc đèn cá mà An Linh đưa cho anh.

 

Đúng vậy, anh đã đơn phương cho rằng đây là An Linh tặng mình.

 

Nghiêm Úc mặt dày thầm nghĩ: Dù sao cũng là An Linh tự tay đưa cho anh, chẳng phải là tặng sao?

 

Bùi gia đi hai chiếc xe, An Linh và Bùi Ký Nguyệt mỗi người nhắn tin cho anh trai mình một tiếng, rồi nhờ một tài xế chở họ về Bùi gia trước.

 

Khi họ về đến nhà, Bùi Ngọc Ngưng đã sắp xếp xong xuôi công việc xử lý.

 

"Ký Nguyệt, con đừng lo lắng, bây giờ chỉ cần chờ công ty của Trương Thành Khải hồi âm là được. Chuyện này công ty của họ chắc chắn còn sốt ruột hơn chúng ta, chắc chắn muốn làm rõ ngay lập tức, sẽ sớm có hồi âm thôi.”

 

"Vâng, cảm ơn dì hai.”

 

Ngay khi mọi người đều nghĩ rằng chuyện này chắc chắn sẽ không có gì bất ngờ, thì bất ngờ vẫn xảy ra.

 

Ngày hôm sau, tin tức Bùi Ký Nguyệt và Trương Thành Khải hẹn hò bí mật trong khu rừng sau lễ hội đèn lồng đã lan truyền khắp mạng xã hội, nhiều tài khoản marketing đã phân tích chi tiết mối quan hệ của hai người.

 

Có lẽ sợ Bùi gia kiện họ bịa đặt, các tài khoản marketing này đã phải cân nhắc kỹ lưỡng ngôn từ, câu nào cũng không nói họ có tình ý, nhưng lại ám chỉ khắp nơi rằng họ có ý đồ.

 

Tóm lại, dù không nói thẳng, nhưng trong ngoài lời nói đều cho rằng Bùi Ký Nguyệt chính là bạn gái của Trương Thành Khải.

 

"Mẹ… tình hình này là sao vậy ạ?” An Linh sáng sớm nhìn thấy tin tức trên Weibo, mặt hoàn toàn ngơ ngác.

 

Vẻ mặt của Bùi Ngọc Ngưng cũng rất khó coi.

 

"Công ty của Trương Thành Khải vẫn chưa hồi âm, mẹ cũng đã cử người đến công ty họ, nhưng người của công ty họ bề ngoài thì khách sáo, nhưng lại không cho gặp người phụ trách. Họ nói vấn đề này quá lớn, người có quyền quyết định hiện không có mặt, họ cũng không liên lạc được.”

Bình Luận (0)
Comment