Nghề Làm Fan

Chương 121

Một đêm này Chu Tiêu Đồng ngủ rất say, sáng ngày thứ hai sáu giờ hơn đã tỉnh.

Sau khi cô tỉnh rồi, Tào Tiệp bên cạnh vẫn đang nằm ngáy o o. Trong lúc rảnh rỗi, cô liền bắt đầu nghịch điện thoại.

Vừa mới online, liền nhận được tin nhắn của "A Hỏa yêu Thần Thần" gửi tới.

A Hỏa yêu Thần Thần là trưởng fanclub của Ngu Thanh Thần, trước đó Ngu Thanh Thần đã hợp tác với Lý Hi Hạnh trong MV « Đôi cánh », Chu Tiêu Đồng cũng lưu lại cách liên lạc với A Hỏa.

Ban đầu chỉ là mối quan hệ khách sáo, hai người tâm sự về idol của đối phương. Nhưng mà Chu Tiêu Đồng vốn cũng rất thích Ngu Thanh Thần, cô nói chuyện trời nam biển bắc cùng A Hỏa, A Hỏa cũng có thể cảm giác được cô không phải chỉ giả vờ, mà thật tâm yêu quý idol nhà mình. Có thể do ý nghĩ có qua có lại, cô ấy cũng nghiêm túc đi nghe album « Đôi cánh ».

Tác phẩm tốt tự nhiên sẽ hấp dẫn người nghe, sau khi nghe xong « Đôi cánh », A Hỏa cũng cũng thật lòng yêu thích, cho nên lại đi xem những video của Lý Hi Hạnh thời còn thi đấu Super Voice.

Thế là hai người từ trò chuyện khách sáo biến thành chân thành thưởng thức idol của đối phương, một tới hai đi, xem như có mối quan hệ không tệ.

A Hỏa yêu Thần Thần: "Cmn cmn cmn!"

A Hỏa yêu Thần Thần: "Tớ nhìn thấy Weibo của Lâm Thiên Triết rồi! Đoàn đội nhà idol các cậu trâu bò ghê!! Thế mà có thể khiến Lâm Thiên Triết đăng một bài Weibo vả mặt mình như vậy!!"

A Hỏa yêu Thần Thần: "Tờ đã sớm phiền chết vì đoàn đội của Lâm Thiên Triết! Bản thân hắn cả ngày trêu hoa ghẹo nguyệt, không ngừng làm chuyện xấu, đoàn đội cũng ôm đùi xào chuyện xấu theo, fan của hắn còn thích thú đi theo đào chân tường fan CP, từ idol đến fan quả là hiếm thấy trên đời!!"

A Hỏa yêu Thần Thần: "Tớ vừa thấy tin tức hắn ăn cơm với Lý Hi Hạnh liền biết, chắc chắn đoàn đội hắn giở trò! Đúng là cứ thấy nhạn bay qua là phải nhổ vài sợi lông, nữ diễn viên không tha, nam diễn viên cũng không tha, bây giờ nữ ca sĩ cũng không bỏ qua! Nhưng mà lần này bên cậu trả đũa quá đẹp, sao làm được thế? Cậu có biết tin tức bên trong không? Lộ ra một chút đi!"

Tin nhắn của A Hỏa gửi tới lúc rạng sáng, khi đó Chu Tiêu Đồng đã ngủ, vì thế sáng sớm nay mới nhìn thầy.

Chu Tiêu Đồng nhịn không được vào diễn đàn xem một chút, phát hiện tất cả mọi người đều đang chê cười Lâm Thiên Triết. Không chỉ Thần mê, còn có fan những nữ diễn viên trước kia bị Lâm Thiên Triết tung tin đồn, tất cả mọi người đều lôi lịch sử đen tối của Lâm Thiên Triết ra kể một lượt.

Chu Tiêu Đồng nghĩ nghĩ, trả lời A Hỏa "Có thể là đoàn đội đã thương lượng gì đó, tớ không biết cụ thể".

Không nghĩ tới tin nhắn cô vừa gửi đi, A Hỏa đã trả lời ngay.

A Hỏa yêu Thần Thần: "A, dậy rồi à?"

Đồng Tâm Đồng Thoại: "Oa, cậu cũng dậy sớm thế sao? Tớ thấy rạng sáng cậu mới gửi tin nhắn mà!"

A Hỏa yêu Thần Thần: "Khụ, tớ còn chưa đi ngủ."

Đồng Tâm Đồng Thoại: ". . . Cậu tu tiên đấy à!"

A Hỏa yêu Thần Thần: "Haha, say mê đọc tiểu thuyết quá, đọc cả đêm, đang định đi ngủ, thì thấy tin nhắn của cậu."

Đồng Tâm Đồng Thoại: "Tiểu thuyết gì thế? Xem hay không? Giới thiệu tớ với."

A Hỏa yêu Thần Thần: "Hay lắm đó! Tên gọi là « Chung một giấc mơ », tác giả là Đồng Tâm, đề cử cậu đi xem!"

Chu Tiêu Đồng: ". . ."

Tác giả lại một lần nữa được người khác giới thiệu tiểu thuyết của mình, cảm giác này thật sự là rất kỳ diệu. . .

Chu Tiêu Đồng cười he he, tiếp tục gõ bàn phím.

Đồng Tâm Đồng Thoại: "Hay lắm sau?"

A Hỏa yêu Thần Thần: "Đúng đó, rất hay luôn!"

Đồng Tâm Đồng Thoại: "Hay cỡ nào?"

A Hỏa yêu Thần Thần: "Tớ cả đêm không ngủ, vất vả lắm mới đọc đến chương mới nhất, cậu xem xem nó hay đến mức nào?"

Đồng Tâm Đồng Thoại: "Wow! Thật sự hay đến như thế như thế như thế ~~~ sao?"

A Hỏa yêu Thần Thần: ". . ."

A Hỏa yêu Thần Thần: "Sao cứ hỏi thăm không ngừng thế? Tự xem đi là biết nè!"

Đồng Tâm Đồng Thoại: "^_^ "

Đây không phải là do tác giả muốn nghe người khác khen nhiều thêm vài câu sao! Chu Tiêu Đồng được khen ngợi đến mức không ngậm miệng lại được.

A Hỏa yêu Thần Thần: "Đi đi, tớ không tâm sự tiểu thuyết với cậu đâu, nói thêm nữa lộ hết tình tiết. Dù sao cậu tự đi xem đi, cam đoan sẽ không hối hận! Tớ buôn dưa với cậu mấy câu về fan Lâm Thiên Triết rồi đi ngủ đây!"

Đồng Tâm Đồng Thoại: "Ừm! Fan nhà Lâm Thiên Triết sao rồi?"

A Hỏa yêu Thần Thần: "Mấy Cây Mía đó, đặc biệt khiến người khác buồn nôn!"

A Hỏa yêu Thần Thần: "Bọn hắn giả dạng làm fan CP với fan cả hai diễn viên, tìm đến chỗ chúng tớ đào chân tường. Đầu tiên họ làm Thần mê thành fan CP, sau đó đem hàng giả đến tẩy não fan hâm mộ. Họ khiến cho người khác tưởng rằng Lâm Thiên Triết chính là "Tiểu thụ si tình", còn để Ngu Thanh Thần nhà tớ thành "Công cặn bã lăng nhăng"!!!"

A Hỏa yêu Thần Thần: "Má ơi cậu có thể tưởng tượng được không? Lâm Thiên Triết? ? Tiểu thụ si tình? ! Thần Thần là công cặn bã lăng nhăng? ? Nếu nói đúng đạo lý, Thần Thần mấy năm nay không hề có chuyện xấu, scandal đều do người khác muốn dính lấy anh ấy mà tự tạo. Lâm Thiên Triết thì sao? Mấy scandal gần đây đều cho thấy tên đó chính là một kẻ cặn bã!!!"

A Hỏa yêu Thần Thần: "Đáng sợ nhất chính là có một đám não tàn thiếu thông minh, đem CP đồng nhân này gắn vào người thật, đau lòng cho Lâm Thiên Triết, chửi Thanh Thần!!! Quả thực làm tớ tức chết!!!"

Đồng Tâm Đồng Thoại: ". . ."

Mấy fan CP thường là fan nhỏ tuổi, kinh nghiệm sống ít, không hiểu hiện thực thế nào, rất dễ bị nội dung tiểu thuyết ảnh hưởng đến, đem hình tượng nhân vật trong tiểu thuyết đồng nhân áp ngược vào người minh tinh. Nhiều khi, hình tượng minh tinh trong mắt fan only và fan CP là hai hình tượng trái ngược nhau hoàn toàn!

Sau khi Chu Tiêu Đồng trở thành fan Lý Hi Hạnh thì không gặp phải chuyện này. Fan CP của nữ minh tinh khá ít, mà Lý Hi Hạnh không đi theo con đường trung tính, cũng không đóng phim thần tượng, có được chuyện xấu nào, đều lập tức làm sáng tỏ, thế nên không có fan CP. Chẳng qua về chuyện fan CP, Chu Tiêu Đồng vẫn có rất nhiều hiểu biết —— lúc trước cô là fan của Tả Thiên Dương, loại chuyện này ngày nào cũng gặp!

Năm đó Tả Thiên Dương tham gia một show tài năng toàn thí sinh nam, các thí sinh —— ít nhất những thí sinh đi đến vòng cuối toàn là người đẹp, mà chương trình muốn để cuộc thi càng thêm gay cấn, nên để các thí sinh giao lưu với nhau rất nhiều. Vì thế fan CP đôi khi còn nhiều hơn cả fan only!

Ranh giới fan CP và fan only vô cùng mong manh, chỉ cần biết cách, có thể lợi dụng fan CP để đào chân tường nhà người khác. Cho nên fan only các nhà tranh đấu nhau, cướp fan CP về nhà mình chính là một trận đại chiến, đặc sắc không khác gì cung đấu! Chu Tiêu Đồng là một tác giả, năm đó cùng dùng cán bút viết cho idol không ít bài. Tất cả những thủ đoạn của fan hâm mộ bây giờ cô đều hiểu, còn đám fan CP nhỏ bé kia có khi còn phải gọi cô là sư tổ!

Thế là cô nghĩ kế cho A Hỏa yêu Thần Thần.

Đồng Tâm Đồng Thoại: "Thanh Thiên CP này nổi chưa lâu đúng không?" —— CP Ngu Thanh Thần x Lâm Thiên Triết được fan hâm mộ gọi là Thanh Thiên CP.

A Hỏa yêu Thần Thần: "Sau khi « Ánh đèn năm xưa » phát sóng mới xuất hiện. Trước kia Thần Thần va Lâm Thiên Triết chưa từng hợp tác. Tuy thời gian không dài, nhưng mà càng ngày càng lớn, khiến tớ rất lo lắng!"

Đồng Tâm Đồng Thoại: "Tớ vừa đi xem một vòng tiểu thuyết đồng nhân, đúng là có người phía sau chỉ huy rồi. Những tiểu thuyết cải biên này đều cố ý viết về Công lăng nhăng x Thụ si tình, đây là cố ý khiến fan CP hiểu lầm".

A Hỏa yêu Thần Thần: "Đúng thế!! Trước kia cũng có không ít nhà khác viết văn đồng nhân, nhưng buồn nôn như thế này là lần đầu tiên tớ thấy! Tớ đã cố gắng chỉ huy mọi người tử thủ, nhìn thấy những người có quan hệ tốt với Lâm Thiên Triết là xóa hết, nhưng vẫn có không ít người chạy sang nhà bên đó!"

Đồng Tâm Đồng Thoại: "Đừng sợ. Tớ nói với cậu nè, lấp kín không bằng khai thông. Tiểu thuyết đồng nhân có thể kéo người về fanclub không phải tiểu thuyết giống sự thật, mà do loại tiểu thuyết này có quá nhiều, đọc nhiều nên cảm thấy rất chân thực. Chỉ cần không còn tiểu thuyết nữa, thì cho dù họ là fan CP thật, ba bốn ngày cũng quên mất!".

A Hỏa yêu Thần Thần: "Hà? Vậy tớ phải làm sao? Họ có nhiều tiểu thuyết như thế, chẳng lẽ tớ phải đi tìm hacker hack máy tính mấy tác giả kia à?"

Đồng Tâm Đồng Thoại: "Làm gì có nhiều ngươi biết viết truyện thế chứ? Tớ lật ba bốn trang, chỉ có hai ba cuốn là chuyện tự sáng tác, còn lại đều là cải biên, xâm phạm bản quyền đó!"

A Hỏa yêu Thần Thần: "Hả?"

Mấy tác giả tiểu thuyết đồng nhân phần lớn là các bạn nhỏ, nào có mấy người có năng lực tác giả chân chính chứ? Mấy tác phẩm này, phần lớn đều là đạo văn, đổi tên nhân vật chính thành tên diễn viên, liền biến thành "Tiểu thuyết đồng nhân". Chu Tiêu Đồng là một tác giả, truyện của cô bị cải biên không biết bao nhiêu lần rồi.

Đồng Tâm Đồng Thoại: "Đến các trang web gốc khiếu nại. Nếu như trang web không quan tâm thì tìm tác giả khiếu nại. Để tác giả hoặc nhà xuất bản tố cáo! Chỉ cần xóa đạo văn xong thì cũng không còn tác phẩm cho họ đọc nữa".

Bỏ đi đạo văn bị cải biên, chỉ còn lại. . . chính là văn của học sinh tiểu học.

A Hỏa yêu Thần Thần: "Cmn! Ý kiến hay!!"

Đồng Tâm Đồng Thoại: "Còn nữa, không phải họ muốn dùng văn đồng nhân tẩy não fan sao? Cậu cũng có thể dùng cách này tẩy não ngược lại nha! Tìm mấy người khá một chút viết văn đồng nhân, viết vài tác phẩm ngắn thôi cho đỡ phí sức. Viết Lâm Thiên Triết cặn bã vào, cho hắn làm tiểu tam tiểu tứ tiểu ngũ tiểu lục gì đó. Còn viết làm sao viết thế nào thì tùy. Cậu nghĩ xem, chỉ còn vài tác phẩm, bên trong lại toàn thủy tinh, còn ai dám theo CP này? Không đến mấy ngày người liền chạy hết thôi!"

A Hỏa yêu Thần Thần: "Cmn! Cmn!"

Đồng Tâm Đồng Thoại: "Chuyện của fan hâm mộ chính là ai có tác phẩm người đó định đoạt. Nếu các cậu không thích nhà khác xào CP, muốn giữ chân fan nhà mình, thì nên sáng tác nhiều tác phẩm kiểu hoa thủy tiên (*) ấy. Biết thế nào là hoa thủy tiên không? Chính là tự công tự thụ. Ví dụ như Ngu Thanh Thanh x Ngu Thần Thần. Công cũng là cậu, thụ cũng là cậu, chỉ yêu một mình cậu, mà cảm giác muốn ship của fan CP cũng được thỏa mãn, chẳng phải những fan CP kia cũng không thể bỏ đi sao!"

(*)Dựa theo thần thoại Hy Lạp về nguồn gốc hoa thủy tiên: Truyện về Narcissus là con trai của thần sông Cephissus và nữ thần Liriope. Chàng có một vẻ đẹp kỳ lạ hiếm thấy, vượt xa tất cả các vị Thần của Hy Lạp. Chàng yêu cái bóng của mình trên mặt nước. Thế nên truyện hoa thủy tiên hay nói cách khác chính là truyện tự yêu bản thân mình.

A Hỏa yêu Thần Thần: "Cmn! Cmn! Cmn!"

Đồng Tâm Đồng Thoại: "Ha ha ha, « Ánh đèn năm xưa » mới chiếu không bao lâu, mấy tiểu thuyết này mới xuất hiện, hiện giờ vẫn kịp diệt từ trong trứng nước. Nếu mà hot rồi thì khó mà diệt được."

A Hỏa yêu Thần Thần: "Đại lão!! Nhận lấy một lạy của tớ!! !"

Đồng Tâm Đồng Thoại: "^_^ "

A Hỏa yêu Thần Thần: "Tớ lập tức tìm người làm nhiệm vụ! Chỉ cần có thể bóp chết cái CP buồn nôn này, lần sau bên cậu muốn tuyên truyền quảng cáo hay cày bảng xếp hạng nào, chỉ cần mở miệng, tớ bên này sẽ cố gắng hết sức!"

Đồng Tâm Đồng Thoại: "Được được! Cố lên nha, chúc cậu thành công, có vấn đề gì thì đến tìm tớ, tớ nghĩ cách giúp cậu."

A Hỏa yêu Thần Thần: "Ui, cậu thật tốt!"

Đồng Tâm Đồng Thoại: "Dù sao tớ cũng không muốn nhìn thấy chồng mình bị kẻ khốn nạn lợi dụng mà ^_^ "

A Hỏa yêu Thần Thần: "Cmn! Muốn đoạt chồng tớ thì đánh một trận đi!"

Đồng Tâm Đồng Thoại: "Ha ha ha ha ha đến đây đánh tớ nè!"

Hai người lại ầm ĩ trêu chọc nhau vài câu, sắc trời ngoài cửa sổ càng ngày càng sáng.

A Hỏa yêu Thần Thần: "Không tiễn, tớ đi tìm người làm việc đây, bố trí nhiệm vụ xong rồi đi ngủ, không tớ chết mất thôi. Nhớ đọc tiểu thuyết tớ giới thiệu nhé, hay lắm đó!"

Đồng Tâm Đồng Thoại: "Được rồi, chờ lần sau cậu có thời gian rảnh lại tiếp tục tỉ mỉ kể cho tớ nghe tiểu thuyết đó hay thế nào nhà!"

A Hỏa yêu Thần Thần: ". . . Hâm à! Dù sao chính là vô cùng hay, cậu tự xem đi!"

Khi mặt trời lên cao. Tào Tiệp rốt cục cũng tỉnh giấc.

Buổi sáng, Lục Trì dẫn Chu Tiêu Đồng, Tào Tiệp cùng Tiếu Khả Ngải đến một nhà hàng Quảng Châu nổi tiếng ăn bữa sáng.

Từng đĩa từng đĩa được mang lên bàn, rất nhanh đã tràn đầy một bàn lớn. Có há cảo tôm pha lê, bánh nướng sầu riêng thơm nức xốp giòn, có chân gà sốt.. đủ mọi màu sắc rực rỡ, khiến người ta thèm thuồng.

"Hay là đổi vé máy bay đi, chúng ta ở lại đây một tuần nhé, tôi không muốn đi!" Tào Tiệp vừa gặm chân gà, vừa nói.

"Ở đi ở đi!" Lục Trì hưng phấn nói, "Mỗi ngày tớ đều dẫn các cậu đi ăn đồ ăn ngon, cam đoan mỗi ngày một món khác nhau!"

"Một tuần cũng không đủ." Tiếu Khả Ngải nuốt củ sen xốp giòn xuống, thở dài nói, "Thật muốn ở lại không đi nữa. . ."

Lục Trì: ". . ."

Tiếu Khả Ngải nhìn vào mắt Lục Trì, hai mắt to sáng ngời, dường như đang chờ mong gì đó.

Lục Trì sầm mặt, hừ lạnh một tiếng, gắp bánh vào bát, bắt đầu lột vỏ lá sen bên ngoài.

Tiếu Khả Ngải: ". . ."

Tiếu Khả Ngải cúi đầu buồn bã, lại gắp một cái bánh trứng nhét vào miệng.

Bầu không khí trên bàn vô cùng xấu hổ, tất cả mọi người yên lặng ăn điểm tâm, không ai nói lời nào.

Một lát sau, Tào Tiệp vụиɠ ŧяộʍ lấy điện thoại di động xuống dưới đáy bàn, nhắn tin cho Chu Tiêu Đồng.

"Hai người bọn họ đã xảy ra chuyện gì thế?" Tào Tiệp hỏi.

"Tôi cũng không biết." Chu Tiêu Đồng trả lời.

"Tiểu Khả Ái Phúc Kiến có phải là đang theo đuổi người ta, nhưng đáng tiếc cô gái nhỏ nhà người ta không đồng ý?"

Tào Tiệp nhắn tin xong, ngẩng đầu lên nhìn mấy người đang cắm đầu ăn đồ ăn trên bàn, phát hiện Lục Trì gắp miếng bánh móng ngựa thứ hai đếm ngược trên đĩa, cô ấy vội vàng tranh thủ cầm đũa gắp chiếc còn lại về bát, sợ chậm chạp sẽ bị người khác đoạt mất.

"Không hiểu, không hiểu." Chu Tiêu Đồng bê cốc trà Phổ Nhị lên uống một ngụm.

Hai người đưa mắt nhìn nhau một chốc lát, thế giới tình cảm của người khác người ngoài không thể hiểu. Thế là hai người cất điện thoại, tận tâm tận lực hưởng thụ bữa sáng mỹ vị của Quảng Châu.

Bốn người ăn đến khi sắp vỡ bụng mới rời khỏi nhà hàng. Chu Tiêu Đồng sờ sờ cái bụng đang phình lên của mình, tưởng tượng sau khi từ Quảng Châu trở về cân nặng sẽ tăng thêm bao nhiêu, lập tức rùng mình một cái. Nhưng mà ảo tưởng đáng sợ này nháy mắt liền bị cô quên sạch sành sanh —— lo làm gì! Đến nơi nhiều món ngon thì phải thoải mái mà ăn, bằng không thì đừng đến!

Ăn xong bữa sáng, Lục Trì dẫn ba người đến nội thành đi dạo một vòng, lại ăn một bữa cơm trưa, sau đó liền đi đến hội trường hoạt động ký album.

Lúc họ đến còn rất sớm, dù sao Lục Trì cũng là hội trưởng Quảng Đông, cô ấy phải phối hợp với người phụ trách Phương Tiến của hoạt động lần này tổ chức và duy trì trật tự. Nhưng mà khi họ chạy đến hội trường, liền phát hiện ở đó đã có rất nhiều người đang chờ.

Sau đó, không ngừng có người đến đây. Mười phút trước khi buổi ký tên chính thức bắt đầu, hội trường đã đông nghìn nghịt người!

"Trời ơi, nhiều người như vậy sao!" Lục Trì và Tiếu Khả Ngải đều hoảng sợ!

Chu Tiêu Đồng và Tào Tiệp đã gặp cảnh tượng hoành tráng ở Thượng Hải, thế nên cho dù biển người hôm nay ở Quảng Châu nhiều hơn chỗ bọn họ, các cô cũng không quá giật mình.

Rất nhanh, Lý Hi Hạnh đã đến, hoạt động chính thức bắt đầu!

Nhận được bài học kinh nghiệm trong hoạt động bán album ở Thượng Hải lần trước, lần này người phụ trách ở Quảng Châu mang đến không ít album, cách quản lý những người đến mua cũng tốt hơn, những người nhận được album có kí tên lần lượt hài lòng rời khỏi hội trường.

Vì lần này là sân nhà Quảng Đông, Chu Tiêu Đồng và Tào Tiệp không giúp đỡ, Tiếu Khả Ngải vốn cũng định giúp, nhưng bị Lục Trì đuổi đi, thế là ba người liền giống những fan khác, xếp hàng trong đội ngũ nói chuyện phiếm.

Nửa giờ sau, đến lượt bọn họ.

Lý Hi Hạnh ký xong một album, ngẩng đầu lên, phát hiện Chu Tiêu Đồng đã đến trước mặt cô. Cô mỉm cười với Chu Tiêu Đồng, sau đó ánh mắt quay trở lại bàn, trước mặt cô đứng là một nam sinh trẻ tuổi thanh tú trắng trẻo.

Nam sinh cầm hai album đưa đến trước mặt cô, đỏ mặt mở miệng.

"Hạnh Hạnh, album này em mua hộ bạn, có thể viết tặng em một câu đặc biệt không ạ?"

"Có thể, " Lý Hi Hạnh nói, "Viết gì nào?"

"Gì cũng được ạ! Cô ấy vô cùng thích chị, chỉ cần là chị viết, dù là gì cô ấy cũng sẽ rất vui!" Nam sinh nói, "Chị thêm to Măm Măm vào nhé ạ, đây là biệt danh của cô ấy."

Đây là hoạt động ký album thứ hai của Lý Hi Hạnh, cô ký cho hàng ngàn người, người muốn thêm một vài câu đặc biệt cũng không ít. Chỉ cần số lượng từ không nhiều, cô đều sẽ cố gắng, còn nếu số lượng từ quá nhiều thì không được, dù sao thời gian hoạt động có hạn, đằng sau còn rất nhiều người đang xếp hàng chờ. Dù là fan muốn cô viết một vài câu hơi mất liêm sỉ, cô cũng không quá khắt khe, chỉ mong mọi người có thể vui vẻ là được rồi. Nhưng đau đầu nhất chính là khi fan yêu cầu cô tự do phát huy. . .

Lấy đâu ra nhiều tế bào não để tự do phát huy như thế chứ?

Nam sinh nói tiếp: "Cô ấy vô cùng vô cùng thích chị. . ."

Lý Hi Hạnh nhấc bút lên, viết xuống "To Măm Măm", sau đó lại vung bút viết "Cám ơn bạn đã thích tôi", cuối cùng vẽ một khuôn mặt tươi cười, kí tên của mình lên, sau đó đem album đưa cho nam sinh.

Nam sinh tươi cười rạng rỡ: "Cám ơn cám ơn, Hạnh Hạnh chị thật tốt!" Dường như cậu sợ mình chiếm quá nhiều thời gian, nên không muốn để Lý Hi Hạnh đặc biệt viết điều gì, chỉ chờ Lý Hi Hạnh ký tên album còn lại xong thì liền rời đi.

Sau khi nam sinh đi xuống, đến lượt một cô gái nhỏ xinh buộc tóc hai bên đi đến.

"Hạnh Hạnh chị đẹp quá đi!" Cô gái bày ra vẻ mặt si mê.

"Cảm ơn." Lý Hi Hạnh cười nói cảm ơn.

"Em cũng muốn được viết thêm một câu!" Cô gái đưa ra yêu cầu.

Nhân viên công tác nhắc nhở: "Chỉ có thể viết khoảng mười chữ nhé!"

"Được ạ!" Cô gái nói, "Em muốn câu này —— 'Lý Hi Hạnh yêu Liêm sỉ rơi đầy đất' ! Chín chữ!"

Lý Hi Hạnh: ". . ."

Nhân viên công tác: ". . ."

Tào Tiệp vừa mới nói xong yêu cầu, chợt thấy sau lưng nóng rực, vô số ánh mắt oán hận dường như muốn bắn thủng sống lưng cô. Cô quay đầu nhìn thoáng qua, phát hiện vẻ mặt tất cả đám fan xếp hàng phía sau đều hiện lên dòng chữ "Đây là antifan ở nơi nào trà trộn vào? Muốn đến phá hoại à?" . . . Đợi cô được ký xong đi xuống dưới, chỉ sợ sẽ bị đám fan này chụp bao tải kéo vào hẻm sâu nào đánh một trận mất thôi. . .

"Chị ký một cái thế thôi, cái còn lại viết là, " Tào Tiệp run lập cập, sợ hãi nói, "Viết ngược lại đi, viết là Liêm sỉ rơi đầy đất yêu Lý Hi Hạnh' . . . Không có ý gì đâu, em chính là Liêm sỉ rơi đầy đất! Liêm sỉ rơi đầy đất chính là em!"

Lý Hi Hạnh: ". . ."

Nhân viên công tác: ". . ."

Một cô gái đáng yêu thế này, sao lại lấy cái tên kỳ cục như vậy!

Lý Hi Hạnh vung bút lên một cái, thỏa mãn yêu cầu của cô gái nhỏ, đem album trả lại cho cô ấy.

Kế tiếp, Chu Tiêu Đồng đi lên.

Hai người nhìn nhau, ý cười bên môi đều không giấu được.

"Muốn viết gì?" Lý Hi Hạnh hỏi.

"Không cần đâu, ký tên là được rồi."

Lý Hi Hạnh nghĩ nghĩ, nhấc bút lên, mỉm cười viết xuống một hàng chữ.

"Tôi cũng yêu bạn, cô gái thân yêu của tôi."

Chu Tiêu Đồng nhận album, mặt đỏ tai nóng, nhanh chóng bỏ album vào túi, sợ bị người khác nhìn thấy.

Sau khi ký xong, ba người ở ngoài chờ Lục Trì.

Lục Trì là hội trưởng Quảng Đông, bận rộn đến khi hoạt động kết thúc. Cũng may lần này hoạt động vô cùng thuận lợi, không phát sinh chuyện gì.

Cô ấy xong việc đi ra tìm bọn Chu Tiêu Đồng. Mặc dù mệt mỏi, nhưng trong lòng vô cùng vui vẻ.

"Hôm nay nhiều người quá, hai nhóm mới cũng đã thêm đầy!"

"Tớ hỏi thăm người phụ trách Phương, nghe nói số album bán được hôm nay là hơn ba ngàn album! Cứ theo thành tích này, sau khi Hạnh Hạnh hoàn thành các hoạt động bán album, doanh số phải sẽ phá một vạn!"

"Ôi, chân mỏi nhừ, họng cũng khàn hết, nhưng thật sự rất hạnh phúc!"

Chu Tiêu Đồng vội vàng lấy một bình nước đưa cho cô.

"Cảm ơn!" Lục Trì nhận bình nước, ừng ực ừng ực uống hết hơn nửa bình. Sau đó thở phào một hơi thật dài, "A. . ."

Tiếu Khả Ngải lấy album từ trong túi ra đưa cho cô.

"Đây là mua cho cậu." Cậu ấy nói.

Lục Trì nhận album, nhìn thấy hàng chữ phía trên của Lý Hi Hạnh, ngẩn người, lạnh mặt cất album đi, đến câu cảm ơn cũng không có.

"Đi thôi." Cô ấy nói, "Về khách sạn nghỉ một lát, sau đó đi ăn cơm chiều."

Chu Tiêu Đồng và Tào Tiệp nhìn Tiếu Khả Ngải đang tràn đầy thất vọng, lại liếc nhau một cái.

Trở về khách sạn, vì chỉ nghỉ ngơi một lát nên Lục Trì không về ký túc xá, tiếp tục đi theo Chu Tiêu Đồng và Tào Tiệp đến phòng của họ, cũng thuận tiện tâm sự một lúc.

Chu Tiêu Đồng sau khi vào phòng bỏ túi xuống, xoay người, trông thấy Lục Trì ngồi trên ghế salon, cầm album Tiếu Khả Ngải mua hộ trong tay, gương mặt mờ mịt nhìn hàng chữ trên đó.

"Măm Măm, " Chu Tiêu Đồng rốt cục không nhịn được, mở miệng hỏi, "Cậu và Tiểu Khả Ái sao vậy?"

Lục Trì: ". . ."

Cô ấy không thoải mái lắm, dường như không muốn nói.

"Em gái Măm Măm, có phải tên đó theo đuổi em?" Tào Tiệp chen vào, "Kệ hắn đi, nếu bà không thích hắn, thì giữ khoảng cách với hắn. Không thì hai người đều cùng khó chịu đó."

Lục Trì: ". . ."

"Hai người nói ngược rồi."

Cô thở dài, đem album viết hàng chữ "Cám ơn bạn đã thích tôi" bỏ lên bàn.

"Là tớ thổ lộ với cậu ấy, bị cậu ấy từ chối."

Tào Tiệp: ". . ."

Chu Tiêu Đồng: "???!!!"

Hai người hoảng sợ, nhớ lại Lục Trì lạnh lùng và Tiếu Khả Ngải mờ mịt cố gắng làm lành hai ngày nay, nhịn không được gào thét trong lòng: Má ơi, không đoán ra! Đây là một tên đàn ông cặn bã!!!

Tiếu Khả Ngải ở căn phòng cách vách: ". . . Hắt xì!"

Bình Luận (0)
Comment