Nghe Nói Em Thích Tôi

Chương 27


Trong cuộc thi đấu biện luận này, vì anh và Đổng Miêu Miêu đối đầu nhau, nên nhiệt độ ngày càng tăng cao, trong hội trường không còn chỗ trống, mỗi một hành lang đều đứng chật ních người.Cuộc thi hùng biện của ngày đó cực kỳ xuất sắc.Có lẽ nguyên nhân là do cô mang thêm sắc thái tình cảm, tóm lại, theo như quan điểm của cô, thì đời này cô chưa từng được xem một cuộc thi biện luận xuất sắc như thế.


Trong đó xuất sắc nhất là phần tự do tranh luận, ban đầu tám người của hai đội tranh cãi thì còn có thể anh qua tôi lại, sau đó biến thành đấu trường của hai người anh và Đổng Miêu Miêu, lời lẽ đanh thép, người khác quả thực không chen vào được một câu.Cô lấy tư cách là một fan hâm mộ, xem vậy vừa thấy hưng phấn vừa xúc động, cùng với mọi người vỗ tay, tay đều đỏ hết cả.

Lần đầu tiên được mở mang tầm mắt với phong thái của tài nữ khoa trung văn, từ trong lòng cô phát ra sự kính phục.

Hai người này, ngoài bản thân họ ra, thực sự không còn ai xứng đáng.Ban đầu cô cũng hoài nghi, anh sẽ xuống nước sao, bởi vì cô từng nhìn thấy bộ dạng ăn nói khép nép của anh trước mặt Đổng Miêu Miêu, nhưng mà, xem cuộc đấu này, cô cảm thấy mình sai hoàn toàn rồi, nếu như anh nhường nhịn, Đổng Miêu Miêu mới tức giận, chân chính phối hợp với nhau là kiểu của họ, hai bên cùng thưởng thức, cùng nhau bay lượn.Kết quả của cuộc thi đấu, cuối cùng vẫn là Viện y học của họ thắng, đến đoạn cuối của phần tự do tranh luận, Đổng Miêu Miêu có hai, ba lần không theo kịp tư duy của anh, so với anh thì hơi kém một chút.


Mà với tư cách là sinh viên y khoa, tính logic và độ chặt chẽ cẩn thận của toàn bộ tập thể so với khoa trung văn vẫn mạnh hơn.Vốn cho rằng trao giải xong xuôi thì là hoàn tất rồi, không ngờ rằng, rung động lòng người nhất là ở phần sau.Chính Đổng Miêu Miêu cũng không ngờ đến, đều đã chuẩn bị rời khỏi nơi thi đấu, anh đột nhiên quỳ một gối xuống, bạn bè của anh thì đẩy rất nhiều hoa hồng lên sân khấu, cô không biết có bao nhiêu đóa hoa, chỉ biết, tất cả đài chủ tịch toàn bộ đều biến thành một biển hoa hồng.Cô nhìn thấy trong mắt Đổng Miêu Miêu toàn là cảm động, kinh ngạc và hạnh phúc.Cô nghe thấy anh nói: Xin lỗi, anh đã chiến đấu vì danh dự, anh có thể không quỳ bàn xát không? Bởi vì bàn xát không đẹp, anh nguyện quỳ trên hoa hồng.

Sau đó, anh lại hát lên bài hát kia -《Because I Love You》, không có nhạc đệm, giọng hát êm dịu giống như một cơn gió nhẹ nhàng lướt qua gương mặt.Đừng nói Đổng Miêu Miêu hoàn toàn không biểu hiện ra ý tứ tức giận, cho dù có tức giận thật đi nữa, cũng không có cô gái nào trải qua tình huống này còn có thể tiếp tục giận được chứ?Toàn hội trường vang lên tiếng huýt sáo chói tai và tiếng vỗ tay như sấm dậy, trong tiếng reo hò Đổng Miêu Miêu cảm động phát khóc, mà cô thì cười, vì đây là hạnh phúc hoàn hảo nhất cô được chứng kiến.Trong trái tim cô yên lặng nói: Học trưởng Ninh, Đổng Miêu Miêu, hai người nhất định phải tiếp tục hạnh phúc!Mà cô, sẽ tiếp tục lặng lẽ thích anh, lặng lẽ viết câu chuyện của trái tim mình vào trong nhật ký, như vậy là đủ rồi, không cần anh phải biết đến cô, càng không cần anh biết bí mật của cô.


Cô nghĩ, rất lâu sau này, khi cô đã kết hôn rồi, khi cô đã già rồi, khi cô lật xem lại những câu chuyện thanh xuân này, hồi tưởng lại đoạn tình yêu đơn phương ngốc nghếch này, nhất định sẽ mang trên mặt một nụ cười chan chứa ấm áp chứ?Tuy nhiên, cô không ngờ rằng, có một ngày bí mật của cô sẽ bị phơi bày rất rõ ràng cho mọi người.Một buổi sáng nào đó, ở trong thư viện đọc sách đến tối muộn mới trở về ký túc xá, phát hiện ra những người bạn cùng phòng ký túc đều nhìn cô cười, cô bị cười mà không hiểu làm sao, mãi cho đến khi có người nói, Lưu Tranh, thảo nào bao nhiêu người theo đuổi cậu cậu đều không cần, hóa ra cậu thích Ninh Chí Khiêm?Trong đầu cô nổ ầm một tiếng, mặt lập tức đỏ bừng, đồng thời phát hiện mình quên khóa nhật ký, quyển nhật ký đã bị người khác động vào..

Bình Luận (0)
Comment