Thở ra một hơi thật mạnh, biểu tình Lý Dật lại khôi phục lãnh tĩnh, Haise Lin nói làm trong long hắn nhấc lên kinh đào sóng lớn, đồng dạng cũng làm cho hắn hiểu được chuyện này cũng không đơn giản như biểu hiện bên ngoài, dù sao hắn và tổ chức sát thủ Đằng Mộc cũng không có cừu hận, tổ chức Đằng Mộc cũng không cần Xem hắn là tử địch.
Hiểu được điểm này, Lý Dật hầu như theo bản năng nghĩ đến Sơn Khẩu Tổ, theo Lý Dật Xem ra, Sơn Khẩu Tổ là hắc bang cường đại nhất Nhật Bản, nếu muốn liên hệ tổ chức sát thủ Đằng Mộc thì thập phần dễ dàng.
Bất quá đây chỉ là suy đoán của Lý Dật, tổ chức Đằng Mộc thuộc về tổ chức sát thủ có tính quốc tế. Ngoại trừ Sơn Khẩu Tổ, những người khác cũng có thể liên hệ. Lý Dật cũng không bài trừ khả năng có kẻ ở sau màn thao tác.
Nữa giờ sau, hơn hai mươi mấy người của Jester đã ngừng động tác trong tay, nguyên những đạo cụ điện ảnh dùng để quay chụp đã bị bọn họ rã thành một đống linh kiện. Mà lúc này trong tay bọn họ đều là vũ khí. đủ chủng loại. súng ngắm bắn, súng trường, súng máy bắn tự động, súng tự động. cái gì cần có đều có.
"Điền Nhất tiên sinh. anh ra bên ngoài cho tôi.” Lý Dật trực tiếp đi đến bên cạnh Jester. nhìn Điền Nhất đang có vẻ mặt phức tạp nói một câu.
“Dạ, Lý tiên sinh.” Ðối với yêu cầu của Lý Dật, Điền Nhất liền đáp ứng, sau đó mang theo tài Xế Xe tải rời khỏi nhà kho.
Đợi khi Điền Nhất đi ra ngoài nhà kho, ánh mắt Lý Dật lướt qua nhóm người của Jester, phát hiện trong ánh mắt mỗi người đầu lóe ra ánh sáng hưng phấn, đối với những người đã có thói quen sống trên đầu súng mũi giáo như bọn họ mà nói, thời gian sinh hoạt vừa qua đủ dùng từ buồn chán để hình dung, hôm nay có cơ hội thi triển quyền cước, bọn họ làm sao lại không hưng phấn?
“Các vị." Lý Dật mở miệng. giọng nói cực kỳ trầm thấp:" Tư liệu cụ thể của tổ chức sát thủ Đằng Mộc các anh đều đã Xem qua. đây là một tổ chức sát thủ thực lực không tệ, khu căn cứ huấn luyện cùng phòng làm việc tại Tokyo cũng là căn cứ địa của bọn họ.”
Nghe được Lý Dật nói, mọi người kể cả Jester đều lộ biểu tình chẳng đáng, hiển nhiên, bọn họ căn bản không Xem tổ chức Đằng Mộc vào trong mắt.
“Yêu cầu của tôi với các anh chỉ có một, để tổ chức này biến mất trên thế giới.” Lý Dật lạnh lùng nói: “Mà hôm nay nhiệm vụ của chúng ta là cứu người và phá hủy hai căn cứ địa! Nói cho tôi biết, có thể làm được hay không?”
Mọi người quát lên một tiếng trầm thấp, thanh âm không lớn, lòng tin mười phần.
“Jester! "
Lý Dật khẽ quát một tiếng.
"Có"
Nghe được Lý Dật nói, Jester trong nháy mắt từ trong đội ngũ đi ra, ngẩng đầu ưỡn ngực nhìn Lý Dật.
“Dùng tốc độ nhanh nhất chia làm hai đội ngũ, sau đó Xuất phát!” Lý Dật không chút biểu tinh hạ mệnh lệnh.
“Rõ, lão bản.”
Jester nhanh chóng trả lời một câu. sau đó Xoay người dựa theo lời Lý Dật chia đội ngũ thành hai đội nhỏ.
Năm phút sau, Lý Dật mang theo thành viên Hắc Dạ rời khỏi nhà kho, trong đó Jester mang theo mười người cùng Lý Dật đi tới căn cứ huấn luyện của tổ chức Đằng Mộc tại núi Phú Sĩ, mà những người còn lại do một gã thành viên Hắc Dạ dẫn đầu, hắn đã từng là phó đội trưởng của Jester tên là Roddy, do hắn đưa nhóm còn lại đi tiêu diệt phòng làm việc của tổ chức Đằng Mộc tại Tokyo.
Lý Dật yêu cầu với đoàn người Roddy rất đơn giản: Đến phòng làm việc tại Tokyo thì ở yên một chỗ đợi một khi nhận được mệnh lệnh, dùng tốc độ nhanh nhất triển khai hành động, sau đÓ cấp tốc rút lui!
Hiển nhiên, Lý Dật phải Xác định sau khi cứu ra chị em Anh Hoa Xong. mới có thể để nhóm người của Roddy hành động. Đồng dạng, hắn cũng rõ ràng, ở trên mãnh đất Xa lạ này, phải bảo chứng được tính bí mật của hành động, bằng không bị nắm phải nhược điểm, đoàn người của mình sẽ rất khó rời khỏi Tokyo.
Lý Dật mang theo đám người của Jester lái Xe đi tới cạnh biển, bên cạnh biển đỗ ba chiếc du thuyền Xa hoa. Mà trên du thuyền được đặt đủ trang bị dùng để lặn. Tất cả đều dO Lý Dật đã sớm căn dặn Điền Nhất chuẩn bị.
Lúc còn ở New York trước khi lên máy bay, Lý Dật từng có được bản đồ của căn cứ huấn luyện của tổ chức Đằng Mộc tại núi Phú Sĩ từ trong tay Haise Lin. vì thế cho rằng từ mặt biển lẻn vào sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Lên du thuyền, không đợi Lý Dật phân phó, ba gã thành viện Hắc Dạ thành thạo khởi động thuyền. mà bẩy tên thành viên khác nhanh chóng mặc vào đồ lặn Chỉ vài phút, bảy người kể cả Jester đều đã thay Xong đồ lặn, mà ba gã lái du thuyền cũng không thay đồ lặn, hiển nhiên tác dụng của bọn họ chính là tiếp ứng. Mà toàn bộ quá trình Jester cũng không nói một câu, khả năng ăn ý của bọn họ đã đạt tới một trình độ khủng bố.
Mặt trời đỏ Xa Xa chậm rãi thoát ly khỏi mặt nước. ánh sáng màu đỏ nhiễm cả bầu trời phương đông, cũng nhiễm đỏ ngoài khơi. mặt trời cũng hải dương giống như liên tiếp cùng một chỗ, thật lộng lẫy. Lý Dật chậm rãi thu hồi ánh mắt nhìn về hướng phương đông, sau đó cầm lấy bộ đồ lặn.
“Lão bản!” Thấy cử động của Lý Dật, Jester trầm lặng nói: “Anh chỉ cần ở lại du thuyền đợi chúng ta là được rồi, chúng tôi bảo chứng hoàn thành nhiệm vụ!"
“Không, tôi đi cùng các anh.” Lý Dật lắc đầu, giọng nói vô cùng kiên định.
Nghe Lý Dật vừa nói như thế, Jester vốn còn định nói thêm điều gì, thế nhưng nhìn thấy biểu tình kiên định của Lý Dật, cùng với thực lực kinh khủng của hắn, nên không nói gì nữa.
Khi du thuyền sắp tiếp cận căn cứ, Jester làm một thủ thế. du thuyền ngừng lại. Căn cứ huấn luyện như ẩn như hiện Xa Xa.
Sau đó. không đợi Jester làm ra bất luận điều gì chỉ thị. sáu gã thành viên Hắc Dạ đã trang bị đồ lặn hầu như đồng thời cùng nhẩy vào trong nước.
Cùng lúc đó, Jester liếc mắt nhìn Lý Dật, ánh mắt có chút nghi hoặc, hiển nhiên hắn không biết vì sao Lý Dật lại muốn làm như vậy, ở trong trí nhớ của hắn, gặp phải chuyện cùng loại, Lý Dật cũng không hề tự mình ra tay.
Lý Dật không trả lời Jester, mà thả người nhẩy Xuống, Jester theo sát phía sau. Chẳng qua bao lâu, Lý Dật và Jestar đi tới cách căn cứ huấn luyện chỉ có một trăm thước.
Lý Dật ló đầu ra khỏi mặt nước. Xuất ra kính viễn vọng. tỉ mỉ quan sát căn cứ huấn luyện phía trước một lúc, đưa kính viễn vọng cho Jester, đồng thời dùng ánh mắt ý bảo Jester chỉ huy chiến đấu.
Jester tiếp nhận kính viễn vọng. nhìn một chút. phát hiện hai gã đại hán mặc áo đen đang đứng ngay bờ biển huấn luyện hơn mười đứa bé, mà ngoại trừ ra, con có vài tên đại hán thủ vệ ở các góc của căn cứ.
Sau đó Jester làm ra một thủ thế, giữ lại hai thành viên, mà Lý Dật lại theo những người khác hướng căn cứ phía Xa lên tới. Bất quá lúc nầy mọi người cũng không thẳng tắp đi tới, mà nhiễu qua phía góc đông nam, nơi đó có một sườn núi, chu vi đều là rừng cây rậm rạp.
Đồng dạng nơi nầy cũng là địa phương duy nhất trong căn cứ huấn luyện không có phòng vệ. Rất nhanh, bao quát Lý Dật ở bên trong, mọi người lặng yên không một tiếng động đi tới góc đông nam căn cứ, cũng không khiến cho những người trong căn cứ chú ý.
Toàn bộ căn cứ ngoại trừ mặt ven biển, ba phương hướng khác đều là tường cao, mặt trên có hàng rào điện, rất hiển nhiên, ở tình hình nầy, người bên ngoài muốn tiến nhập là một chuyện thập phần khó khăn. mà những đứa trẻ trong căn cứ ngoại trừ được gắn thêm đôi cánh. bằng không không cách nào từ bên trong chạy đi.
“Lão bản, những đứa trẻ nầy làm sao bây giờ?” Jester nhìn đám trẻ mặc quần sooc đứng ngay trên bãi biển. nhìn Lý Dật hỏi.
Lý Dật híp mắt nhìn chằm chằm đám trẻ trên bãi biển vài giây, sau đó gương mặt không chút biểu tình nói: “Trước hết động thủ với hai tên ở bãi biển, nếu như đám trẻ kia dám phản kháng, giết!"
Nguyên bản dựa theo ý tứ của Jester là giải quyết sạch đám trẻ, dù sao đám trẻ kia cũng không phải những đứa trẻ bình thường. đều là tiểu sát thủ đã được huấn luyện chuyên nghiệp. nhưng nghe Lý Dật nói như thế, hắn cũng không nói gì thêm
“Người ở bãi biển giao cho người bắn tỉa. Một mình tôi nhiễu qua dãy phòng kia, các anh giải quyết người bên ngoài.” Lý Dật làm ra quyết định.
Nghe được Lý Dật nói, Jester thoáng do dự một chút, cuối cùng gật đầu. Thấy Jester gật đầu. cả người Lý Dật lặng yên không tiếng động nhẩy vào trong rừng cây, hắn khom người. áp thân thể tới rất thấp. bước chân liên tục dừng lại giữa không trung, lúc bước Xuống đất hầu như không hề phát sinh bất luận tiếng vang nào.
Trong lúc Lý Dật hướng dãy phòng đi tới. Jester làm một thủ thế. bốn thành viên Hắc Dạ phân biệt lan theo bốn phương hướng khác nhau. bốn phương hướng đều có thành viên sát thủ Ðằng Mộc, mà Jester lưu lại tại chỗ, nhiệm vụ của hắn là khống chế đám trẻ trên bãi biển.
Rất nhanh, Lý Dật đi tới dãy phòng phía nam căn cứ, hắn giấu thân thể vào trong rừng cây, vễnh tai tỉ mỉ lắng nghe, mơ hồ có thể nghe được thanh âm đối thoại.
“Động thủ."
Đúng lúc nầy, Jester hạ mệnh lệnh Xuất thủ.
"Sưu"
"Sưu"
Hai phát đạn bắn tỉa phá Xuyên trở lực không gian. chuẩn Xác bắn trúng ngay giữa đầu hai tên huấn luyện viên sát thủ. Cử động thình lình Xảy ra khiến cho những đứa trẻ đang tập luyện ngay bãi biển trong nháy mắt rối loạn, bọn họ mờ mịt nhìn chung quanh, mà lúc nầy Jester đã như một con dã báo nhẩy ra, mang theo súng tự động nhanh chóng chĩa vào đám trẻ kia, đồng thời quát khẽ: “Ôm đầu. ngồi Xổm Xuống!”
Trong lúc gầm lên, hắn bóp cò súng, thanh âm tiếng súng nổ đánh vỡ sự yên lặng trong Sơn cốc. Mà bốn thành viên Hắc Dạ ngay lúc Jester hạ lệnh, cũng lập tức bóp cò súng trong tay.
Bang bang bang bang...
Bốn tiếng súng vang lên, mục tiêu của bọn họ đều ngã Xuống trong vũng máu, sau đó hai người đưa họng súng ngắm ngay dãy phòng ở. mà hai người khác lại khom người hướng dãy phòng đi tới.
Trong phòng, Tá Mộc mang theo hai gã sát thủ đang quay phim Anh Hoa, ngạc nhiên nghe được tiếng súng nổ bên ngoài.
Tá Mộc biến sắc: “Các ngươi ra cửa nhìn coi là chuyện gì Xảy ra.”
Dứt lời. Tá Mộc Sắc mặt băng lãnh lấy ra súng lục, nhắm ngay Anh Hoa và Anh TỬ.
“Ðứng lên. đi ra ngoài."
Anh Hoa không phản kháng, mà ôm Anh Tử đi ra ngoài cửa, trong con ngươi lóe ra mũi nhọn kích động. Hiển nhiên nàng đã biết, Lý Dật tới!
Trong lúc Tá Mộc bức bách chị em Anh Hoa rời khỏi phòng, Lý Dật đang bám trên cửa sổ căn phòng, thậm chí hắn còn nhìn thấy được bóng lưng vừa khuất của Tá Mộc. Tá Mộc mang theo chị em Anh Hoa ra ngoài làm Lý Dật hơi nhíu mày. sau đó hắn dùng miệng cắn cây súng, hai tay dùng lực bẻ mạnh Song sắt. Tách hai song Sắt rộng ra, Lý Dật thuận thế nhảy Xuống, lúc hạ Xuống đất liền liên tục lăn ra hai vòng.
Có thể nghe được thanh âm Lý Dật rơi Xuống đất. ngoài hành lang. Tá Mộc biến Sắc, hai bước đuổi theo Anh Hoa. không đợi nàng kịp phản ứng, liền đánh ngã nàng, sau đó bóp cổ Anh Tử, dùng súng chĩa vào đầu nàng, đồng thời lạnh lùng nhìn chằm chằm cửa.
"Chị hai"
Anh Tử bị cử động thình lình của Tá Mộc làm sợ đến thất thanh khóc lên.
“Bảo vệ cửa. lập tức hướng tổng bộ cầu cứu!" Tá Mộc lãnh tĩnh hạ mệnh lệnh, ánh mắt cũng không nhúc nhích nhìn chằm chằm cửa gian phòng chỗ Anh Hoa đang nằm tên Sát thủ chờ tại cửa từ lâu. nghe được Tá Mộc nói, lập tức móc ra thông tấn khí nổ lực hướng tổng bộ cầu cứu. Thế nhưng làm cho bọn họ thất vọng chính là. căn bản không có bất luận tín hiệu gì
“Tá Mộc, tín hiệu bị quấy nhiễu.” Trong đó một gã đại hán lo lắng nói.
“Mẹ mó! Bảo vệ cửa!” Sắc mặt Tá Mộc hơi đổi, sau đó bóp cò súng.
“Phanh”
Đạn bắn trúng mặt đất chỗ gian phòng Anh Hoa nằm trước cửa, bắn lên một đạo lửa hoa.
Cửa gian phòng. Lý Dật vẻ mặt băng lãnh nhìn chằm chằm tấm sắt ngay cửa phòng. Xuyên thấu qua phản quang, hắn có thể rõ ràng nhìn thấy được tình huống ngoài hành lang, hắn nhìn ra được Tá Mộc là một Sát thủ phi thường lãnh tĩnh, vì vậy cũng không lập tức ra cửa.
"Ðông"
Tá Mộc bỗng nhiên một cước đá văng cửa phòng bên cạnh. nổ lực kéo Anh Tử lôi và trong phòng.
Trong nháy mắt, Lý Dật liền động!
Ngay khi hắn lăn người nhảy ra khỏi phòng, lập tức bóp cò súng, đồng thời làm ra động tác ngưỡng người ra sau.
“Phanh!“
“Phanh!“
“Phanh!“
Ba tiếng súng hầu như cùng vang lên, hai tên sát thủ ngoài cửa chưa kịp làm ra phản ứng đã bị viên đạn bắn nổ tung đầu.
Mà một viên khác thì hướng Lý Dật bay Sượt qua mặt, sức nóng kinh khủng làm gương mặt Lý Dật truyền đến một cảm giác nóng bỏng.
Tá Mộc ngay lúc Lý Dật tránh né đã cấp tốc tiến nhập vào phòng, đồng thời đóng lại cửa mà Anh Tử hiển nhiên là bị hoảng sợ tới hôn mê bất tỉnh. Lý Dật dùng một chiêu Lý Ngư Đả Đỉnh đứng dậy, vài bước vọt tới bên cạnh Anh Hoa, một tay nâng Anh Hoa dậy, cấp tốc ấn vài cái vào huyệt đạo trên người Anh Hoa.
Trong hôn mê Anh Hoa chậm rãi mở mắt, khi nàng nhìn thấy gương mặt quen thuộc của Lý Dật đang kề Sát trong gang tấc thì con ngươi bỗng phóng lớn.
“Lý Dật, ta cho ngươi nữa phút, nữa phút sau không mang theo người của ngươi rời đi, ta sẽ giết chết cô gái này!" Lúc này trong phòng truyền ra thanh âm không chút cảm tình của Tá Mộc.
Tá Mộc nói làm Anh Hoa liền khôi phục lại, Sắc mặt của nàng bỗng biến đổi, muốn nói cái gì, lại bị Lý Dật bịt kín miệng, cùng lúc đó, Lý Dật liên tục làm ra mấy thủ thế với Anh Hoa.
Anh Hoa liền hiểu ý, hít một hơi thật Sâu, sau đó bước nhanh về phía cửa.
Trong phòng, Tá Mộc nghe được tiếng bước chân, cũng lạnh lùng nói: “Lý Dật, ngươi không cần lừa gạt ta, ta nghe được ra, đó là tiếng bước chân của Anh Hoa. Mặt khác, ngươi cũng đừng hi vọng Xa vời cho người của ngươi từ cửa sổ đánh gục ta, vô dụng thôi, căn phòng này là một căn phòng phong bế.”
Tá Mộc nói làm Lý Dật nhíu mày. Hắn nguyên bản dự định hấp dẫn lực chú ý của Tá Mộc đồng thời để Anh Hoa gây nhiễu bên ngoài, từ cửa sổ hạ thủ đối với Tá Mộc, mà nghe Tá Mộc vừa nói như thế, Lý Dật hiểu ra kế hoạch này không làm được.
Mà Anh Hoa vừa chạy đến cửa nghe vậy cũng ngừng chân lại.
“Lão bản." Lúc này, trong vô tuyến điện truyền đến thanh âm của Jester.
“Tại chỗ đợi lệnh." Lý Dật trầm thấp nói một câu, sau đó lạnh lùng nói vào trong:“Giết cô ấy, ngươi sẽ chôn cùng!”
vừa nói, Lý Dật quay hướng Anh Hoa làm ra một thủ thế, Anh Hoa liền hiểu lập tức nhấc lên tên thành viên tổ chức Sát thủ Đằng Mộc đã chết, theo đường cũ trở về.
"HắC!"
Trong phòng, Tá Mộc cười lạnh một tiếng: “Chúng ta có thể thử Xem"
Lúc này, Lý Dật tuyển chọn trầm mặc. đợi khi Anh Hoa đi tới. hắn tiếp nhận thi thể trong tay Anh HOa. Cùng lúc đó, Lý Dật có thể rõ ràng nhìn thấy cặp mắt vốn lạnh lùng của Anh Hoa toát ra ánh mắt lo lắng, hiển nhiên, Anh Hoa đang thập phần lo lắng cho an nguy của Anh TỬ.
Lý Dật nhẹ nhàng Xoa lên mái tóc dài dính đầy bụi của Anh Hoa, Sau đó dùng lực kéo Anh Hoa vào trong lòng, nhẹ nhàng vỗ vài cái lên lưng nàng. Nhìn biểu tình tự tin của Lý Dật, sự lo lắng trong lòng Anh Hoa chậm rãi thối lui, nàng dựa theo ý tứ của Lý Dật thối lui sang một bên.
Mắt thấy Anh Hoa đã thối Iui Sang một bên, Lý Dật cũng không lập tức động thủ, mà nhắm mắt lại, kiệt lực để tim mình đập bình ổn, đồng thời bắt đầu hình dung tình hình trong phòng, rất nhanh. trong đầu hắn liền hiện ra hình ảnh trong phòng: Tá Mộc cuộn cả người Sau lưng Anh Tử. dùng súng chĩa vào đầu Anh Tử đồng thời con mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm ngoài cửa.
Đột nhiên. Lý Dật mở mắt.
Giờ khắc này, vẻ mặt hắn cực kỳ lãnh tĩnh.
“Phanh!“
Trong ánh mắt nhìn kỹ của Anh Hoa, Lý Dật vung tay bắn một phát súng, viên đạn chuẩn Xác bắn trúng ngay ổ khóa của cửa phòng.
cùng lúc đÓ, Lý Dật dùng cỗ thi thể chắn ngay trước người, một cước đá văng cửa.
“Phanh!“
Trong nháy mắt Lý Dật đá văng cửa phòng, một viên đạn đột nhiên bay tới, trực tiếp bắn trúng thi thể ngay trước người Lý Dật.
“Phanh!“
Lúc này nổ súng cũng là Lý Dật, viên đạn chuẩn Xác bắn trúng cổ tay của Tá Mộc, Tá Mộc buông lỏng cây súng, hắn nhịn đau dùng tay phải ôm Anh Tử, đồng thời nổ lực dùng tay trái cầm súng!
Nhưng Lý Dật cũng không cấp cho Tá Mộc Cơ hội này!
Lúc này đây, Lý Dật không nổ súng, mà trực tiếp ném cây súng ra ngoài!
Cùng lúc đó. toàn thân hắn giống như quỷ mị hướng Tá Mộc nhảy tới!
"Ba!"
Cây súng do Lý Dật ném ra chuẩn Xác đánh trúng cây súng lục rơi giữa không trung. hai cây súng chạm vào nhau trong nháy mắt tách ra, Tá Mộc liền chụp hụt vào khoảng không!
Không bắt được súng lục, mắt thấy Lý Dật đánh tới, Tá Mộc không kịp hạ thủ đối với Anh Tử. mà trong nháy mắt buông ra Anh Tử hướng Lý Dật nghênh tới!
Thân ảnh hai người rất nhanh gặp nhau. chân phải Tá Mộc đá ra. thẳng đến ngay giữa đũng quần Lý Dật
Liêu Âm Thối!
Đối mặt một cước của Tá Mộc, Lý Dật cũng không tránh. mà huy quyền nện xuống!
“Lạc sát!"
Nắm tay Lý Dật hung hăng nện lên chân Tá Mộc, trong nháy mắt đánh gãy chân hắn, phát ra một tiếng vang giòn.
Ngoài cửa, Anh Hoa đã xuất hiện từ lâu, khi nàng nhìn thấy Lỳ Dật dùng một quyền đánh Tá Mộc ngã Xuống đất thì nàng kinh ngạc mở to hai mắt!
Nàng so với bất luận kẻ nào đầu hiểu rõ thực lực cách đấu của Tá Mộc. biểu hiện cường hãn của Lý Dật hoàn toàn vượt ngoài sự dự liệu của nàng!
So Sánh với Anh Hoa mà nói, sự khiếp sợ trong lòng Tá Mộc càng kinh khủng!
Hắn nằm mơ cũng không có nghĩ đến, Lý Dật lại dùng phương thức lấy cứng chọi cứng để ứng đối công kích, trong một khắc đó, hắn chỉ cảm thấy nắm tay của Lý Dật giống như Sắt đá cứng rắn!
Nhưng Lý Dật cũng không cho Tá Mộc cơ hội hoàn thủ, mà một quyền đánh Tá Mộc nằm úp sấp, lập tức đá ra một cước!
“Phanh!“
Thân thể Tá Mộc trong nháy mắt bị Lý Dật đá bay lên, đánh vào vách tường phát ra thanh âm trầm muộn. máu tươi từ miệng hắn bừng lên. cặp mắt tràn ngập sát ý của hắn cũng lộ ra sự SỢ hãi.
Cùng lúc đó, khóe mắt hắn nhìn thấy một cây súng bên cạnh. hắn Cố nén đau đớn định chụp cây súng. thế nhưng Lý Dật không cho hắn Cơ hội, mà dùng một cước đã bay cây súng.
Sau đó, Lý Dật không chút biểu tình đạp mạnh lên ngón tay của Tá Mộc, bỗng phát lực!
“Lạc Sát!”
Thanh âm khớp Xương bị gãy vang lên trong phòng, bất quá Tá Mộc cũng không phát ra tiếng kêu thảm thiết, chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm Lý Dật.
Lý Dật cười lạnh giơ chân, nhằm ngay mắt cá của Tá Mộc, cố sức giẫm xuống!
“Lạc sát!”
Chỉ nghe một tiếng giòn vang, sắc mặt Tá Mộc trở nên dị thường thống khổ, thân thể hắn không thể khống chế run rẫy lên, thế nhưng trên mặt hắn lộ ra vẻ cười nhạt chẳng đáng: “Có gan giết ta!"
“Ta sẽ cho ngươi Sống không bằng chết!"
Lý Dật đạp lên mặt Tá MỘC, thanh âm khàn khàn nói.