Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)

Chương 57

Sau khi thỏa thuận xong sự tình có quan hệ, Gia Cát Minh Nguyệt đứng lên vươn tay, cười vui vẻ nói: “Andrew Loufu tiểu thư, cầu mong chúng ta hợp tác thành công tốt đẹp!”

Có thể nói vụ thương lượng làm ăn này đối với Andrew Loufu mà nói chính là một sự sỉ nhục, bất quá vừa nghĩ đến lời của Lý Dật nói, nàng cũng bình thường trở lại, so sánh với một chút lợi nhuận nhỏ nhoi, địa vị trong gia tộc Gambino mới là quan trọng nhất!

Sở dĩ nàng tin tưởng Lý Dật nói là bởi vì, hắn có thể mặt không đổi sắc mà đưa ra kế hoạch hợp tác cùng với gia tộc Lu Quiesi.

Dù sao gia tộc Lu Quiesi lén lút hạ thủ đối với gia tộc Gambino, trong hai ngày qua gia tộc Gambino mới phát hiện, nhưng nếu không phải vì nguyên nhân Lý Dật nói ra cái tên Beland, thì bất luận như thế nào nàng sẽ đều không tin tưởng.

“Hợp tác thành công.” Cứ việc trong lòng không được thoải mái nhưng Andrew Loufu vẫn đứng dậy vươn tay ra bắt cùng Gia Cát Minh Nguyệt, theo sau lại quay đầu nhìn Lý Dật nói: “Lý tiên sinh, Tiêu tiên sinh có nhân tài như ông quả thật là vinh hạnh của hắn.”

Đối với lời khen ngợi của Andrew Loufu, Lý Dật im lặng không phản bác, chỉ ảm đạm cười.

“Reng reng reng….”

Lúc này trong điện thoại trong văn phòng bỗng nhiên reo vang, bất thình lình tiếng chuông phá vỡ bầu không khí trầm lặng bên trong.

“Tôi đi nghe điện thoại.” Gia Cát Minh Nguyệt mỉm cười, thu tay về, nhẹ nhàng bước tới bên cạnh bàn làm việc nhấc điện thoại lên.

“Minh Nguyệt tiểu thư, có người tới đá tràng!” Trong ống nghe điện thoại truyền ra một thanh âm khẩn trương.

Nghe được cái thanh âm này, Gia Cát Minh Nguyệt sắc mặt hơi đổi, nói: “Tôi lập tức đến ngay.”

Nói xong Gia Cát Minh Nguyệt trực tiếp cúp điện thoại.

“Làm sao vậy?” Chứng kiến Gia Cát Minh Nguyệt biểu tình không ổn, Lý Dật trầm giọng hỏi.

Gia Cát Minh Nguyệt chau mày, trong giọng nói mang theo một cỗ hàn khí bức nhân: “Có người đến đá tràng!”

Sòng bạc Hoàng Quan chính là một trong những sòng bạc lớn nhất tại phương Nam, thêm danh tiếng của Tiêu Thanh Sơn ở bên ngoài, bình thường có rất ít người đến sòng bạc đá tràng.

“Đá tràng?” Nghe được Gia Cát Minh Nguyệt nói, Lý Dật vẫn im lặng nhưng Andrew Loufu thật tò mò hỏi thăm: “Lại có người dám đến bãi của tiểu thư Gia Cát Minh Nguyệt đá tràng, thật thú vị. Nếu như tiểu thư Gia Cát Minh Nguyệt không để ý, chúng ta cùng nhau đi xuống xem qua một chút. Tôi nghĩ, hai trợ thủ của tôi có thể sẽ phát huy được một chút tác dụng.”

“Cám ơn.” Lời nói của Andrew Loufu làm cho tâm tình Gia Cát Minh Nguyệt chuyển biến ổn định hơn, cao thủ trấn thủ sòng bạc Hoàng Quan là một người Quảng Đông, hai năm trước tham gia trận thi đấu đổ thuật lớn nhất toàn cầu, bài danh thứ mười tám. Đổ thuật còn chưa bằng Mark cùng Greg do Andrew Loufu mang đến.

Có thêm hai gã trợ thủ của Andrew Loufu, Gia Cát Minh Nguyệt cũng tự tin hơn. Kẻ đến đá tràng không phải là cao thủ bài danh trước hạng mười, tuyệt đối sẽ bị thua thảm trọng!

Theo sau đó Gia Cát Minh Nguyệt mang Lý Dật cùng Andrew Loufu đi lên tầng bốn.

Sòng bạc Hoàng Quan tổng cộng chia làm bốn tầng, tầng một dành cho nhân viên bên trong làm việc, tầng hai giống như để trăm họ vui chơi thoải mái, có các loại hạng mục đánh bạc bình thường. Tầng ba thì dùng để đánh bạc làm việc chính, trong đại sảnh trang hoàng mười sáu chiếu bạc. Còn tầng bốn là nơi cao cấp dành cho VIP, phàm là khách nhân có thể tiến nhập lên trên tầng bốn, không có trên trăm ngàn đều không thể đi vào.

Trên tầng bốn có đúng bốn ghế lô, cùng một gian chính sảnh.

Khi ba người Lý Dật tiến nhập vào chính sảnh tầng bốn, bên trong nơi này đã tụ tập không ít khách nhân, trung ương trên chiếu bạc có hai người ngồi. Một người trong đó là cao thủ trông coi sòng bạc, Hoàng Hổ, một con rồng đất Quảng Đông, là cao thủ đổ thuật được Tiêu Thanh Sơn mời về, mà một người còn lại chính là kẻ đến đá tràng.

Người nọ đầu để tóc dài, mái tóc sau lưng bện lại với nhau, biên thành đuôi sam.

Người nọ tựa hồ đối với diễn viên Châu Nhuận Phát trong phim “Đổ Thần” có chút sùng bái, trong tay hắn cầm theo vài khối chocolate. Lúc ba người Lý Dật tiến vào thì hắn không chút hoang mang đem chocolate đưa vào trong miệng.

Hiện tại, trên chiếu bạc đã phơi bày không ít thẻ bạc. Trong đó tám phần thẻ bạc nằm bên phía gã nam nhân tóc dài kia, Hoàng Hổ bên này chỉ còn không đến hai thành thẻ bạc.

Gã nam nhân tóc dài đem chocolate nhét vào trong miệng xong, chậm rãi đẩy thẻ bạc ra trước người.

Chứng kiến hành động này của gã nam nhân tóc dài, Hoàng Hổ vẻ mặt hơi đổi, mồ hôi trên trán túa ra càng lúc càng nhiều.

Hắn đang mê man thì vừa hay chứng kiến đám người Gia Cát Minh Nguyệt tiến vào cửa, rõ ràng nhận được ánh mắt xinh đẹp của nàng di chuyển đến.

“Không theo.” Hoàng Hổ hung hăng phun ra một ngụm tức khí, ném quân bài trong tay xuống, tiếp tục chia bài.

Gia Cát Minh Nguyệt mang theo Lý Dật cùng Andrew Loufu không chút hoang mang bước vào trong thính phòng, cùng lúc đó, Mark và Greg cũng chứng kiến Andrew Loufu nên vội vàng đi tới.

“Người kia rất mạnh sao?” Andrew Loufu hơi tò mò hỏi thăm, dù sao có thể đánh bại được Hoàng Hổ bài danh thứ mười tám, tìm không ra đối thủ hai miền Nam Bắc, đổ thuật của nam nhân tóc dài kia tự nhiên không thấp.

“Tiểu thư, tư thế rút bài cùng những động tác trong lúc thi đấu nhìn có vẻ không được chuyên nghiệp.” Mark nhíu mày nói: “Nhưng hai người chúng tôi quan sát từ đầu cho đến bây giờ, cũng không thấy người nọ xuất hiện gian lận!”

“Nga?” Andrew Loufu khẽ mỉm cười, liếc mắt nhìn Gia Cát Minh Nguyệt một cái, đã thấy khuôn mặt của nàng có chút trở nên âm trầm.

Hiển nhiên vô luận là Gia Cát Minh Nguyệt hay Andrew Loufu cũng hiểu, nếu như nam nhân tóc dài kia không chơi gian lận, cư nhiên giết được Hoàng Hổ thành bộ dạng như thế này. Vậy nam nhân tóc dài kia chính là một cao thủ đổ thuật, hơn nữa thực lực còn rất mạnh!

Trừ phương án đó ra, còn có một loại khả năng: nam nhân kia đang chơi gian lận, nhưng hai người Mark cùng Greg quan sát từ đầu đều không nhìn ra được!

So sánh với loại khả năng thứ nhất mà nói thì nghiêng về khả năng thứ hai nhiều hơn.

Dù sao, nếu dựa vào nhãn lực của Mark cùng Greg mà không nhìn ra đối phương đang chơi gian lận, như vậy trên thế giới này bao nhiêu người có thể nhìn ra.

Gia Cát Minh Nguyệt thật sâu nhả ra một ngụm tức khí, sau đó quay sang nhìn người phụ trách bãi ngoắc tay. Chứng kiến Gia Cát Minh Nguyệt ngoắc tay, hắn mau chóng đi tới.

Mà lúc này Lý Dật cũng đem toàn bộ lực chú ý tập trung ở trên người gã nam nhân tóc dài, tỉ mỉ quan sát nhất cử nhất động của hắn.

“Cụ thể đầu đuôi ra làm sao?” Gia Cát Minh Nguyệt nhíu chặt mi, hướng người phụ trách bãi hỏi.

Người nọ nghe Gia Cát Minh Nguyệt chất vấn, xoa xoa mồ hôi trên đầu, mới lên tiếng: “Minh Nguyệt tiểu thư, sự tình là như vậy. Sau khi người nọ tiến vào trong sòng bạc, không chơi tại tầng hai mà trực tiếp đi lên tầng ba chơi cùng khách nhân bình thường, rất nhanh thắng được một trăm ngàn! Lúc sau, hắn tiếp tục lên tầng bốn, không đến nửa giờ thời gian liền quét sạch vốn của một ghế lô, sau đó khách nhân không người nào dám chơi cùng hắn. Vì thế tôi cho Hoàng Hổ xuất tràng nhưng thật không ngờ, Hoàng Hổ vừa ra tràng liền bị đối phương đánh cho không kịp trở tay…”

Nghe xong người phụ trách bãi tường thuật, Gia Cát Minh Nguyệt nhíu mày càng thêm chặt hơn, sòng bạc bị người đá. Trong giang hồ có quy củ cam đoan riêng, sòng bạc chỉ có hai loại biện pháp xử lý.

Cách thứ nhất, sòng bạc có thể phái ra cao thủ chấn tràng, dùng phương thức đổ thuật đuổi kẻ đá tràng ra khỏi sòng.

Cách thứ hai, sòng bạc vì ngăn cản người tới đá tràng, phải xuất ra tiền lì-xì biếu cho người đó. Nếu như người nọ không tiếp nhận lì-xì hoặc nhận lì-xì mà còn tiếp tục thắng tiền, như vậy chính là khiêu khích sòng bạc, nhân viên của sòng bạc có thể động thủ với người nọ.

Loại biện pháp thứ hai mặc dù có thể đuổi bất cứ người đá tràng nào ra khỏi sòng. Nhưng đối với thanh danh của sòng bạc cũng là một cái đả kích, mười phần sỉ nhục.

Cũng chính bởi vì nguyên nhân này, các sòng bạc lớn mới không tiếc tiền mời cao thủ đổ thuật về chấn tràng.

“Gia Cát Minh Nguyệt tiểu thư, có thể cho Mark lên thử chút không?” Lúc này, Andrew Loufu mở miệng đề nghị. Đồng thời cũng liếc mắt nhìn Lý Dật một cái, chỉ thấy hắn híp mắt đứng nguyên không nhúc nhích, nhìn chằm chằm vào gã cao thủ đổ thuật kia.

Phải chăng hắn cũng là một cao thủ đổ thuật?

Đồng thời tự hỏi, Andrew Loufu nhịn không được nghĩ thầm ở trong lòng.
Bình Luận (0)
Comment