"Lãng tử háo sắc?!" Ánh mắt Phượng Thiên Vũ nghiêm túc, ngón tay như bạch ngọc mơn trớn cánh hoa môi của nàng: "Tiểu nha đầu, nếu như ta là tên lãng tử háo sắc, nàng cho là nàng cho tới bây giờ còn có thể bảo trì trong sạch của nàng sao?"
"Ta......" Khuôn mặt nhỏ nhắn của Long Phù Nguyệt lại đỏ, ấp úng nói: "Ha ha, trong phủ ngươi nhiều sắc đẹp ganh đua như vậy, mỹ nhân đủ loại màu sắc hình dạng, giống như hoa tươi mơn mởn, đương nhiên là không nhìn trúng một ngọn cỏ nhỏ như ta rồi....."
Phượng Thiên Vũ liếc mắt nhìn nàng, ngón tay bốc lên nàng cằm: " Oa nhi không lương tâm, lại còn nói ra lời nói như vậy......"
Đôi mắt của hắn bỗng nhiên toát ra một tia cười xấu xa: "Ta không nhìn thấy ngọn cỏ nhỏ này sao? Ha ha, ta hiện tại liền chứng minh cho nàng xem!"
Long Phù Nguyệt còn không kịp phản ứng ý trong lời nói của hắn, thấy hoa mắt, khuôn mặt tuấn tú của hắn bỗng nhiên phóng đại ở trước mắt, đôi môi ấm nóng của hắn đã chiếm hữu nàng......
Trong ý nghĩ Long Phù Nguyệt " Rắc " Vừa vang lên một tiếng, hoàn toàn mơ hồ.
Mới đầu chính là cánh môi bị hắn dùng lực hút ma sát, dùng đầu lưỡi ướt át liếm lên đôi môi khô của nàng, dần dần, đối phương tựa hồ chưa đủ, bắt đầu xâm nhập vào bên trong. Đầu óc của Long Phù Nguyệt mênh mông, tim đập như nổi trống, mơ màng đột nhiên môi của nàng bị cạy mở dễ dàng, mặc người tiến quân thần tốc.
Theo cái lưỡi ấm áp của hắn xâm nhập, bọn họ gần như toàn thân trên dưới đều gắt gao dán sát vào cùng nhau, nhưng là nằm đè lên người của nàng lại dường như cảm thấy chưa đủ, càng thêm gấp gáp đè nặng nàng. Dưới thân là chiếc giường mềm mại, mà trước người tiếp xúc mỗi một địa phương của hắn đồng thời lại thiêu đốt giống như lửa nóng.
"Ngô......" Long Phù Nguyệt thở hổn hển, theo bản năng muốn đẩy hắn ra một chút, nhưng hoàn toàn vô dụng, ngược lại càng đưa tới thêm cường lực áp chế. Long Phù Nguyệt mơ màng đột nhiên, hoa mắt, hoa mắt, đột nhiên cảm giác mình sắp hòa tan. Hơi thở của hắn giống nhau thông qua khoang miệng truyền đến khắp mọi ngóc ngách của toàn bộ cơ thể, rút đi khí lực toàn thân của nàng.
"Ưm......"
Long Phù Nguyệt không nhịn được rên rỉ ra tiếng, hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn hồng giống như ánh bình minh nơi chân trời, nàng muốn đẩy hắn ra, nhưng không có chút khí lực. Hai tay cũng đang bất tri bất giác đặt lên bờ vai của hắn, ôm ấp lấy cổ của hắn, làm cho nụ hôn này càng thêm sâu, thêm nồng nàn......
Phượng Thiên Vũ vốn chỉ là muốn trừng phạt nàng một chút, lại không nghĩ rằng môi của nàng là thơm ngọt như thế, làm cho hắn không nhịn được trầm luân,