Người tới chính là Phượng Thiên Vũ, thân thể hắn cũng hơi có chút run run, ôm nàng thật chặt: "Được rồi, đừng khóc, đừng khóc, là ta không tốt, ta sẽ không bỏ nàng lại......"
Tay hắn vỗ vỗ phía sau lưng của nàng, lại vỗ trúng một tay ẩm ướt, hắn hơi sửng sờ, trái tim hắn trầm xuống mạnh mẽ, run giọng nói: "Nha đầu, nàng bị thương? Tại sao lại chảy nhiều máu như vậy......" Một đôi tay theo bản năng ở trên người Long Phù Nguyệt sờ soạng, muốn tìm ra miệng vết thương trên người nàng.
Long Phù Nguyệt cuống quít né tránh: "Ta không bị thương, là Trương tướng quân, hắn bị thương. Ai nha, thương thế của hắn rất nặng, ngươi mau cứu hắn!"
Nàng cúi người sờ soạng ở trên mặt đất, cuối cùng lại sờ soạng đến thân mình Trương Vân Long. Nàng còn chưa kịp nói chuyện, Phượng Thiên Vũ đã đem thân mình Trương Vân Long nâng dậy, cũng thuận tay điểm huyệt đạo chung quanh vết thương của hắn, cầm máu.
Một trận Cuồng Phong cực lạnh bỗng nhiên thổi lại đây. Đem sương mù chung quanh bọn họ thổi tan, Long Phù Nguyệt thét một tiếng chói tai: "Cổ Long lại tới nữa!"
Theo tiếng kêu của nàng, con Cổ Long mềm mại như từ trên trời giáng xuống. Uy phong lẫm lẫm đứng ở trước mặt ba người.
Đôi mắt Phượng Thiên Vũ nhíu lại: "Phù Nguyệt, ngươi thay Trương tướng quân băng bó, ta tới đối phó quái vật này!"
Trái tim của Long Phù Nguyệt phốc phốc nhảy loạn, kêu lên: "Ngươi hãy cẩn thận, đây là Cổ Long, là cổ tổ tông của các loại cổ trong thiên hạ, điểm yếu của nó là cặp mắt!”
Phượng Thiên Vũ ha ha cười: "Tốt! Biết điểm yếu của nó sẽ dễ làm hơn!"
Thân hình hòa cùng với kiếm như một ánh chớp, đánh về hướng con quái vật!
Con Cổ Long kia dường như là bại tướng dưới tay của Phượng Thiên Vũ, vừa thấy hắn ở trong này, trong đôi tròng mắt màu xám hiện lên một chút kinh hoàng.Thân mình nó co rụt lại, giống như muốn trốn, nhưng Phượng Thiên Vũ lần này chặn đứng nó, lại đã biết điểm yếu nó, làm sao có thể dễ dàng thả nó. Lạnh lùng thốt: "Hoa Nê Thu, chúng ta vẫn chưa phân ra thắng bại mà, chịu chết đi!"
Thân pháp của hắn giống như tia chớp, cùng cổ Long kia quay cuồng đấu ở tại một chỗ.
Long Phù Nguyệt kinh hãi run rẩy nhìn một hồi, công lực nàng tuy rằng không đủ, nhưng vẫn là có thể nhìn ra Phượng Thiên Vũ cũng không có dấu hiệu bị thua. Nàng thoáng buông tâm một chút, thế này mới cúi đầu băng bó giúp Trương Vân Long.
^^^^^^^^^^^^^