Nghịch Thiên Chi Nữ Kiều Ngạo

Chương 100



"Ta không việc gì phải lừa gạt một tiểu hài tử cả." A Nhị đặt đôi đũa trên tay xuống, vỗ vỗ đầu Nam Thiên Sang.

Nam Thiên Sang dường như vẫn còn nghi ngờ một chút nhưng cũng không nói gì thêm.

Dù sao một đứa trẻ vẫn sẽ ngây thơ hơn một người trưởng thành rất nhiều.
"Vậy bao giờ đệ mới được gặp lại ca ca?"
"Nếu đệ ngoan ngoãn sẽ được gặp!" A Nhị sau khi trả lời câu nói đó liền yên lặng không nói thêm câu nào.
Mà Nam Thiên Sang cũng thật sự ngoan ngoãn nghe lời hơn, không còn gào thét ầm ĩ đòi ra ngoài nữa, yên tĩnh học kiến thức trong sách mà Hàn Băng đưa cho.
A Nhị theo khoảng thời gian nhất định sẽ ghé qua giám sát, mặc dù có một nha hoàn ở cùng cậu nhóc nhưng hắn vẫn không yên tâm, mọi chuyện phải đảm bảo chắc chắn là lẽ sống của hắn.

........................

Sau khi đọc cuốn sách mà Tư Đồ Vũ Thiên đưa cho, trong đầu nàng vô thức hiện lên tất cả chiêu thức mà cuốn sách miêu tả.
Dường như đối với nàng mà nói, những chiêu thức ấy đã quen thuộc đến không thể thuộc hơn, mặc dù nàng và nguyên chủ chưa từng học qua bao giờ.

Nhất Nhất Ảnh Tâm!
Chắc chắn là Nhất Nhất Ảnh Tâm đang tự động phát huy công dụng của nó!
Hàn Băng gấp lại cuốn sách, hít vào một hơi thật sâu, lại liếc nhìn về thanh kiếm để cạnh tủ đầu giường, Hàn Băng lập tức cầm lên, rút kiếm ra chỉ thẳng vào nam nhân đang yên tĩnh thưởng trà ở bàn đá kia.

Tư Đồ Vũ Thiên nhìn hành động của nàng đầy tò mò.

Mèo nhỏ kia lại muốn đánh nhau với hắn sao?
Suy nghĩ vừa dứt, thân hình Hàn Băng đã lao đến trước mặt hắn.

Từng tầng chiêu thức quỷ dị khó phân, tầng tầng lớp lớp kiếm khí theo hướng hắn mà tiến tới.
Tư Đồ Vũ Thiên nâng chén trà trong tay lên đỡ, nghiêng người tránh né cũng không đánh trả lại nàng.

Hắn cảm nhận được trong những chiêu của Hàn Băng đánh ra, tất cả đều không có nội lực!
Sau khi qua được mười chiêu, Tư Đồ Vũ Thiên hoàn toàn bất ngờ rồi! Tất cả đòn đánh nàng tung ra đều là Kim Ảnh Trọng mà hắn vừa đưa cho nàng đọc!
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi như vậy mà nàng đã học thành công bộ kiếm pháp đặc biệt này lại còn vận dụng thuần thục như vậy, thật sự là làm hắn vô cùng kinh ngạc.
Hàn Băng biết bản thân hiện tại không thể đánh thắng hắn, sau một lượt tung chiêu liền thu kiếm lại, nhíu mày quay về giường đắp chăn tiếp tục đọc sách.
"..." Tư Đồ Vũ Thiên có chút câm nín.

Nàng đây là đang lấy hắn làm bao cát tập luyện?!

Quả thật Hàn Băng đang đem hắn làm mục tiêu công kích của bản thân mình! Hắn mạnh hơn nàng, lại đang khiến nàng không thoải mái, tất nhiên sẽ tìm cơ hội trút giận lên hắn! Mặc dù nàng biết mọi việc đều không ảnh hưởng gì đến hắn, nhưng không thể làm gì hắn càng khiến nàng khó chịu hơn.
Nếu tạm thời không thể thoát ra khỏi nơi này, vậy thì thích nghi thôi! Dù sao ở lại đây, nàng có thể học tập thêm nhiều thứ, trau dồi sức mạnh cho bản thân!
Vừa rồi khi vận dụng bộ kiếm pháp kia, nàng cảm thấy có một số chiêu thức thừa thãi và một vài động tác bị yếu khi tấn công tầm gần.

Nếu có thể thay thế bằng những chiêu thức mạnh mẽ khác, có lẽ sẽ tuyệt vời hơn như thế nữa.
Hàn Băng ngước đầu lên nhìn về thân ảnh đang nhàn nhã thưởng trà kia, lại nhìn về kệ sách cạnh tường, thở dài một hơi rồi đóng cuốn sách lại, kéo chăn lên dự định nằm ngủ.
Tư Đồ Vũ Thiên vẫn luôn chú ý đến mọi hành động của nàng, việc nàng nhìn hắn rồi thở dài khiến hắn có chút khẽ trầm tư, đặt ly ngọc trong tay xuống, chân không tiếng động bước đến cạnh giường.

Hàn Băng mặc dù bị phong tỏa nội lực tạm thời nhưng vẫn cảm nhận được sự xuất hiện của hắn, khẽ nhíu mày liễu lại.
Ngay khi nàng đang tự hỏi tiếp theo hắn ta sẽ làm gì thì trên giường bỗng nhún xuống, tấm chăn nàng đang đắp bị kéo qua bên cạnh một ít.
Hàn Băng mở bừng mắt, bật ngồi dậy nhìn tên vô lại đang chống tay gối đầu nhìn nàng.
"Tiểu Băng, chúng ta cùng đi ngủ thôi!"
Hàn Băng nheo mắt lại, xoay người bỏ chăn ra, ý định muốn rời đi.

Tư Đồ Vũ Thiên nào để nàng được như ý, một phen kéo nàng trở lại, ôm chặt vào trong lòng ngực của mình.

Hai tay hắn vòng qua người nàng, hai chân kẹp lấy chân nàng không cho nàng cựa quậy, đầu rúc vào hõm cổ của nàng, sau đó một hơi thở nóng rực liền phả ra.
Hàn Băng cả người cứng ngắc, hai tay đặt trước ngực hắn giãn ra khoảng cảnh nhất định.

Bây giờ cho dù có gần như vậy nhưng nàng biết, khả năng giết được hắn chỉ bằng không!
Nội lực của hắn vô cùng cao cường, cho dù bị thương nặng đến như thế nào đi chăng nữa thì những nơi yếu hại đều sẽ được bảo vệ một cách chu toàn!
"Buông ra!" Hàn Băng cắn chặt răng, bắt đầu cựa quậy.
"Ta sẽ không bao giờ buông nàng ra! Hãy ngoan ngoãn ở bên cạnh ta đi!"

Tay của Tư Đồ Vũ Thiên càng xiết chặt thêm, ép sát cơ thể nàng lại, dường như muốn khảm nàng vào bản thân hắn.
Hàn Băng cả người đơ ra như một khúc gỗ.

Đây là lần đầu tiên trong đời, nàng tiếp xúc gần như vậy đối với một người khác giới.

Kiếp trước mặt dù có người yêu là Tiêu Lý nhưng hai người chủ yếu là đi thực hiện nhiệm vụ cùng nhau, cao nhất cũng chỉ là nắm tay mà thôi!
Nhớ đến kẻ đã phản bội mình, đáy lòng Hàn Băng càng thêm lạnh lẽo! Kiếp trước do lựa chọn sai người nàng mới chết đau đớn như vậy, kiếp này Hàn Băng nàng sẽ không để bi kịch đó một lần nữa xảy ra!
Thở dài một hơi, Hàn Băng yên tĩnh lại nằm im trong lồng ngực hắn, nhưng cơ thể lại chưa từng thả lỏng.

Tư Đồ Vũ Thiên tất nhiên cũng cảm nhận được cơ thể cứng ngắc của nàng, tay hắn ở sau lưng nàng nhè nhẹ vỗ về, tựa như an ủi lại tựa như nuông chiều.

Hắn chưa từng làm việc này bao giờ, đây cũng là lần đầu tiên hắn làm những việc như vậy, cũng là lần đầu tiên hắn tiếp xúc với nữ nhân.
Hắn từng nhìn thấy rất nhiều cặp đôi vì yêu mà hứa hẹn sinh ly tử biệt, nhưng cũng có những cặp đôi chỉ vì vinh hoa phú quý mà chia cách, lại vì quá yêu mà hi sinh cho người còn lại hạnh phúc...!hắn nhìn thấy rất nhiều.

Bản thân hắn là một người lãnh khốc vô tình, hắn luôn biết điều đó! Hắn từng nghĩ kiếp này sẽ chỉ đơn độc trải qua mọi thứ một thân một mình, nhưng đến khi gặp nàng, mọi suy nghĩ đó dường như đã không còn nữa.
Vào chính giây phút ấy, hắn chỉ muốn đem hết mọi thứ tốt đẹp nhất đến cho nàng! Muốn bảo vệ nàng tránh khỏi những cạm bẫy đen tối của trần thế! Muốn giữ nàng lại mãi cho bản thân hắn!
*Yeee! Cuối cùng đã đạt 100 chương đầu tiên rồi! Cảm ơn mọi người đã ủng hộ mình nhoa!!! M**ọi người đọc truyện vui vẻ nè và nhớ rằng phải ngủ sớm đấy! Chúc mọi người ngày mới tràn đầy năng lượng nhé! ????????????*.


Bình Luận (0)
Comment