Thế nên,hôm nay nàng mới đặc biệt lệnh cho Tiểu Vy ra tay tát Bạch Nhu Kỳ.
Làm vậy,đầu tiên là có thể lăng mạ Bạch Nhu Kỳ, tiếp đó là luyện sự gan dạ cho Tiểu Vy.
Cuối cùng, quan trọng nhất là, làm như vậy Tiểu Vy đã hoàn toàn đắc tội với Bạch Nhu Kỳ, chỉ cần rời khỏi sự bảo vệ của nàng thì rất nhanh sẽ gặp phải sự trả thù khủng khiếp từ phía Bạch Nhu Kỳ...
Nếu Tiểu Vy dám ăn cây táo rào cây sung, bội phản Bạch Đan Đan thì đợi ả là một kết cục cực kì bi thảm.
Qua việc ngày hôm nay thì Bạch Đan Đan mới thật sự coi Tiểu Vy là người của mình.
Thật ra nàng nắm trong tay khá nhiều loại thiên giới công pháp... Nhưng giờ ma lấy ra thì quá là kinh sư thoát tục.... vả lại năng lực của Tiểu Vy cũng có hạn, huyền giới công pháp là thích hợp nhất rồi.
Chỉ mới như vậy mà Tiểu Vy đã cảm động rớt nước mắt, quỳ sụp xuống cảm tạ nàng...
- Tam tiểu thư, người đối với nô tì thật tốt... Thật không ngờ nô tì lại có thể được tu luyện, thật là nô tì nằm mơ cũng không dám nghĩ đến... Sau này nô tì nhất định sẽ chăm chỉ hầu hạ tiểu thư hơn nữa, lên núi dao xuống biển lửa nô tì quyết không từ!
Bạch Đan Đan cười mà rằng:
- Nhớ kĩ những gì ngươi vừa nói đó. Đúng rồi! Ta có việc cần giao cho ngươi làn đây.
- Xin Tiểu thư giao việc ạ!
Thái độ của tiểu Vy ngày càng cung kính hơn.
Bạch Đan Đan nói:
- Trong phủ này có mỗi một mình a hoàn là ngươi với hai bà già quét dọn thì quá là ít. Chút nữa ngươi đi đến chỗ " nha nhân - buôn bán người" chọn vài nha đầu nhanh nhẹn, thật thà và thêm vài gia đinh làm gác cửa nữa...Sau này ngươi chính là quản sư của biệt viện này, hãy làm cho tốt đừng để ta thất vọng.
Hôm nay nếu như có vài gia đinh canh gác ở cửa thì Bạch Nhu Kỳ sẽ không thể thoát thân dễ dàng vậy được...
Mất bao công mới đánh cho ả một trận như vậy, đúng lúc có thể tận dụng cơ hội để kiếm của ả một khoản kha khá....
Đáng tiếc! Quá đáng tiếc! Thật là xót...
-- A...! Nhưng giờ mà mua thêm nha đầu sẽ cần một khoản ngân lượng không ít...
Chưa nói hết câu, Bạch Đan Đan đã vất cho Tiểu Vy một túi ngân lượng...
Tiểu Vy ngây người:
- Số ngân lượng này...?
Chỗ ngân lượng này theo Tiểu Vy ước đoán phải có ít nhất trên dưới 50 lượng....nhưng trong phủ vốn đã hết ngân lượng,cơm còn sắp không có mà ăn, vậy tam tiểu thư lấy đâu ra số tiền này?
Bạch Đan Đan cười ha ha:
- Thôi! Đi nhanh đi!
Nàng còn lâu mới cho Tiểu Vy biết số ngân lượng đó là khi nãy nàng thuận tay mà lấy trên người Bạch Nhu Kỳ...
Dám cả gan đến địa bàn của nàng mà gây sự, sao có thể không thu chút phí chứ?
Vì Bạch Nhu Kỳ đến gây sự nên sang ngày hôm sau Bạch Đan Đan mới ra khỏi phủ...
....
Trước cửa Ngàn Trân Các,ngựa xe tấp lập, người qua lại đông đúc....
Bạch Đan Đan ngẩng đầu nhìn tấm biển hiệu...
Kinh nghiệm nhiều năm lăn lộn giang hồ nàng hiểu bản thân không quá lộ liễu... Nên hôm nay đến bán huyền khí thì nàng đã cố ý cải trang, làm đen cả khuôn mặt, lại mặc một chiếc áo bào liền mũ to chùm kín đầu...
Một đống tròn tròn có lông lá màu vàng ánh đỏ từ trong chiếc áo bào chui ra, nó nghiêng nghiêng đầu,nhìn ngó xung quanh... rồi sau đó mới chui hẳn ra bên ngoài, vẫy vẫy đôi cánh nhỏ xinh, bay và dừng lại trên vai Bạch Đan Đan...
- "chích!... chích"!
Tiểu Phượng hoàng cất tiếng kêu nho nhỏ...
Bạch Đan Đan là chủ nhân của
" Thiên hoàng ấn", có tâm ý tương thông với tiểu Phượng hoàng, có thể giao tiếp với nhau qua thần trí, nên có thể nghe hiểu ý nhau.
Tiểu quỷ kêu ca là đang rất đói, muốn tìm đồ ăn!
Bạch Đan Đan lườm tiểu quỷ:
- Khi nãy cho ngươi ăn bánh bao nhân thịt thì không chịu ăn... Giờ lại kêu đói? Ngươi đang trọc tức ta hả?