Nghịch Thiên Thần Y Phi

Chương 216


"Tứ hoàng tử, tiện nhân Sở Cửu Ca vậy mà lại dám đến Tử Linh Quốc." Sau khi Sở Cửu Ca đến Tử Linh Quốc, kẻ địch của cô đương nhiên cũng nhận được tin tức rồi.
Sắc mặt Tử Kha rất u ám, "Nữ nhân đáng chết đó, Tử Linh Quốc là địa bàn của chúng ta, cô ta đắc tội chúng ta lại dám xuất hiện ở Tử Linh Quốc, Bổn cung nhất định sẽ khiến cho cô ta sống không bằng chết, để giải đi nỗi hận trong lòng ta."
Trong khi hai huynh muội này thương lượng làm thế nào đối phó Sở Cửu Ca, Sở Cửu Ca dẫn theo Dung Uyên càn quét hết các tiệm thuốc ở Tử đô, khi vẫn còn thiếu một số thứ thì cô lại nhìn thấy hội đấu giá Cửu Thiên.
Linh dược trân quý của hội đấu giá Cửu Thiên không hề ít, Sở Cửu Ca chuẩn bị đi luôn một thể.
Có đủ linh dược cần thiết, không nói đến việc có thể khiến cho Cửu thúc hoàn toàn khỏi hẳn trước thọ yến của Tử Hoàng, cũng phải để cho Cửu thúc khôi phục dung mạo.
"Vị cô nương này, ngươi cần mua gì?" Sau khi đi vào hội đấu giá Cửu Thiên, một người tiếp đãi đến hỏi.
"Ta cần một số linh dược, hội đấu giá Cửu Thiên các ngươi có không?" Sở Cửu Ca trực tiếp lấy ra một danh sách dược.
"Những linh dược này rất hiếm gặp, cô nương mà muốn mua lần sau đến tham gia hội đấu giá của hội đấu giá Cửu Thiên, có khả năng sẽ có được.

Hội đấu giá Cửu Thiên chúng tôi chỉ đơn thuần là bán đấu giá, không có đơn độc bán thuốc." Ông ta đáp.
"Có sinh ý không làm, là ngươi cảm thấy lợi ích không đủ nhiều, hay là ngươi cảm thấy thân phận của ta không đủ?" Sở Cửu Ca nhíu mày nói.
"Đây.."
Hiển nhiên đều có, ánh mắt Dung Uyên trầm lại, chuẩn bị gây sức ép.

Sở Cửu Ca lấy ra một tấm thẻ khách quý nói: "Nếu như ta có thứ này thì sao? Hội đấu giá Cửu Thiên các ngươi có nguyện ý thực hiện mối làm ăn này với ta?"
Thực sự không làm, cô không ngại đêm nay làm một vố.
Người đó nhìn thấy thẻ khách quý ngẩn ra, tấm thẻ khách quý này là một tấm thẻ khách quý cấp bậc năm sao.
Ông xin lỗi nói: "Không biết cô nương là khách quý, vừa nãy đắc tội rồi, thực sự là do ta không tốt."
"Hai vị bên trong mời, linh dược người cần tại hạ lập tức cho người tìm đầy đủ.

Giá còn rẻ hơn cả giá thị trường, phẩm chất ở Tử Linh Quốc cũng được xem là nhất nhì." Thẻ khách quý năm sao, người sở hữu trong thất quốc cũng không quá ba người, lai lịch vị cô nương này không đơn giản.
Sở Cửu Ca nói: "Không ngờ thẻ khách quý tên tinh ranh Nhất Nặc đó cũng sử dụng tốt quá đi chứ."
"Không cần đến hắn, Cửu nhi ở chỗ ta cũng có một tấm, sau này dùng cái này." Dung Uyên từ trong không gian của mình lấy ra một tấm thẻ khách quý, chữ số bên trên là chín.
Dung Uyên nói: "Hội đấu giá Cửu Thiên dĩ cửu vi tôn, đây là thẻ khách quỷ đỉnh cao của chúng.

Cửu nhi cầm lấy, có nó dưới tiền đề không vi phạm nguyên tắc và lợi ích của hội đấu giá Cửu Thiên, đều sẽ làm vui lòng nàng."
Sở Cửu Ca không có nhận lấy, cô nói: "Thứ đồ chơi này chàng cứ cầm lấy đi, ta tin với thực lực của ta, đến lúc đó sẽ khiến cho hội đấu giá Cửu Thiên đem thẻ khách quý tốt nhất đưa cho ta.

Bởi vì Đệ nhất thần trộm ta có thể mang đến lợi ích khiến cho hội đấu giá Cửu Thiên cực kỳ hài lòng."
Dung Uyên cười nói: "Đó là đương nhiên!"
"Thẻ khách quý năm sao!" Bên trên thư phòng tầng thứ chín, một thiếu niên rung chân giống như không có xương sống ngồi trên ghế, chẳng ra thể thống gì cả.
Cách ăn mặc của hắn rất hoa mỹ, tử y được chỉ vàng thêu ra đồ đằng phi thường phức tạp, cách ăn mặc, trang sức, đều có thể dùng một chứ để giải thích, đó chính là đắt.
"Không chỉ đơn giản là khách quý năm sao, tấm thẻ đó là Đệ nhất thiếu chủ tặng ra." Thẻ khách quý trong tay mỗi một vị thiếu chủ, đều có ký hiệu đặc thù của họ trên đó.
Thân là người của hội đấu giá Cửu Thiên, bọn họ một ánh mắtc liềnó thể nhận ra.
Thiến niên đứng lên, ngọc bội hắn đeo trên người khẽ đụng vào nhau, phát ra âm thanh vui tai, "Người có thể khiến cho Nhất Nặc đưa cho thẻ khách quý năm sao không đơn giản! Bổn thiếu chủ đi gặp chút, cô ta muốn thứ gì?"
"Là linh dược! Một số linh dược ở thất quốc có thể xem là hi hữu, nhưng mà kho hội đấu gia chúng ta là có."
Thiếu niên hất hất tay nói: "Vậy thì nhanh đi chuẩn bị!"

Cửa bị đẩy ra, đi vào một vị thiếu niên.
Điểm thu hút Sở Cửu Ca nhất của thiếu niên chính là cung cách ăn mặc, hoa lệ đến nỗi khiến người ta hoa mắt.
Nhưng mà cung cách ăn mặc lại không giống như những nhà giàu mới nổi, rất đẹp, phi thường phù hợp khí chất của hắn.
Tuổi tác của thiếu niên không lớn, có lẽ so với Nhất Nặc lớn hơn không bao nhiêu.
Ngũ quan của hắn rất tinh sảo, đôi mắt phượng dài mang theo vẻ biếng nhác, ba phần suy đồi bảy phần tà khí.
Khi thiếu niên đi vào cũng đánh giá hai người, một nam nhân thần bí mang mặt nạ sâu không lường được, một tiểu muội muội rất xinh đẹp.
Gặp qua rất nhiều mỹ nhân, ánh mắt của hắn không thể tìm ra khuyết điểm nào trên người thiếu nữ này, quá xinh đẹp rồi.
Chẳng lẽ tiểu tử Nhất Nặc xuân tâm nhộn nhạo, cho nên mới đem thẻ khách quý năm sao tặng cho vị tiểu muội muội này.
Hắn cười nói: "Ta gọi là Tam Tiền, không biết vị muội muội xinh đẹp này xưng hô thế nào?"
Muội muội? Mắt Dung Uyên lóe qua vẻ nguy hiểm, đối với vị thiếu niên phù phiếm này rất bất mãn.
"Ta là Sở Cửu Ca, ngươi quen biết Nhất Nặc?" Sở Cửu Ca trực tiếp hỏi.
Tam Tiền cười nói: "Đương nhiên quen biết, Nhất Nặc là tiểu đệ đệ của ta, sinh ra phi thường được người yêu thích, sao thế? Muội muội có phải cảm thấy tiểu đệ nhà ta rất ưu tú! Ta nói với ngươi.."
Tam Tiền trông rất nhiệt tình giới thiệu Nhất Nặc, muốn tác hợp Sở Cửu Ca với Nhất Nặc, gương mặt Dung Uyên bên dưới lớp mặt nạ cũng đen lại rồi.
"Câm miệng!"
Một cỗ hơi thở nguy hiểm khiến cho Tam Tiền ngẩn ra, hắn bất lực cười nói: "Vị công tử này, ta chỉ là đang lo lắng cho chung thân đại sự của tiểu đệ nhà ta mà thôi."
Dung Uyên đem Sở Cửu Ca ôm vào lòng, "Bởi vì Cửu nhi đã có vị hôn phu rồi, ngươi chết tâm đi!"
"Không có vách tường nào đào không được, chỉ là không đủ dốc sức mà thôi." Dung Uyên cũng nói đến thế rồi, Tam Tiền vậy mà lại không chịu chết tâm.

"Nhất Nặc nhà ta tốt hơn lão nam nhân này nhiều, hơn nữa siêu cấp có tiền, siêu cấp thông minh, siêu cấp lợi hại.."
"Uỳnh!" Một tiếng lớn vang lên, cái bàn trước mắt hóa thành mảnh vụn.
Dung Uyên băng lạnh nói: "Đệ tam thiếu chủ của hội đấu giá Cửu Thiên, ngươi muốn vĩnh viễn ngậm miệng lại hay sao?"
Trong mắt nam nhân trước mặt này lóe qua lệ khí, thực sự là một người phi thường nguy hiểm mà!
Khóe miệng Tam Tiền khẽ cong, cười hi hi nói: "Nói đùa thôi! Kỳ thực tiểu đệ nhà ta đối với nữ nhân một chút hứng thú cũng không có, nói thật ta cũng sợ nó thích nam nhân, hạ thủ với vị huynh trưởng là ta đây.

Thật không biết đến lúc đó ta nên phục tùng hay không?"
"Phụt! Ngươi bôi đen Nhất Nặc như vậy, gia hỏa Nhất Nặc đó biết hay không? Ngươi không sợ hắn diệt đi ngươi." Đối với gia hỏa ngoại tuyến này, Sở Cửu Ca nhịn không được cười lên.
Dung Uyên cũng thu liễm lại lực lượng của mình, càng ôm chặt Sở Cửu Ca hơn.
"Cho nên Cửu muội muội nhất định phải bảo mật giúp ta đó! Nếu không hắn sẽ không diệt đi ta, mà sẽ khiến cho ta sống không bằng chết." Tam Tiền nói.
Sở Cửu Ca nhìn hắn nói: "Ngươi cũng quen biết Nhị Lượng sao?"
Nhất Nặc, Nhị Lượng, Tam Tiền, tên của họ thực sự là quá có ý tứ rồi, cũng không biết phụ thân của họ lười đến nhường nào mới đặt một cái tên như vậy?.

Bình Luận (0)
Comment