Nghịch Thiên Thần Y Phi

Chương 63


Sở Cửu Ca vận chuyển bất tử sinh mệnh chi đồng, nhìn vị Kiêu Vương không giống đã chết mà trông như ngủ say.
Cô nói với Dung Uyên: "Ta có thể nhìn xem người không?"
"Đương nhiên có thể!" Dung Uyên nói.
Sở Cửu Ca bắt mạch cho Kiêu Vương, lần đầu bắt mạch mạch tượng cho thấy đây là người chết, nhưng mà lần thứ hai..
Chết giả!
Trong đầu Sở Cửu Ca bật ra hai chữ này, Kiêu Vương chưa chết.
Bên trong quan tài băng này có để rất nhiều thiên tài địa bảo, các loại bảo bối bảo mệnh hi hữu trên thế gian Dung Uyên cũng chất đầy ở đó.
Có thể thấy để bảo trụ mạng của Kiêu Vương, Dung Uyên phí bao nhiêu tâm tư.
Trúng độc!
Kiêu Vương không phải trọng thương trị không được mà chết, trong thân thể người có một loại độc cực kỳ khó nhằn, nhưng mà so với tình trạng của Dung Uyên, đây chỉ là vấn đề nhỏ mà thôi.
Nhưng với trình độ luyện dược sư của Xích Linh Quốc, e rằng khó mà chữa khỏi được.
Sở Cửu Ca nói: "Phụ vương ngươi đang trong tình trạng chết giả, người từng trúng phải một loại cực độc rất mạnh, nếu như muốn cứu mạng của người, nhất định phải nghĩ biện pháp giải độc mới được! Dạo trước ta vừa có được một số y thư, có thể tra thử ghi chú về phương diện này, xem có thể tìm được cách để giải độc hay không?"
Dung Uyên nói: "Ừm! Vậy thì giao cho Cửu nhi vậy."
"Cho nên bây giờ, ngươi cút ra ngoài cho ta! Đây không phải là nơi ngươi có thể ở lâu được." Sở Cửu Ca hét lên với Dung Uyên.
Dung Uyên kéo theo Sở Cửu Ca nói: "Cửu nhi giáo huấn đúng, bổn vương lập tức đưa Cửu nhi rời khỏi!"
Rất nhanh Sở Cửu Ca bị Dung Uyên ôm vào lòng, chớp mắt công phu liền đi đến lối ra, thân thể của hai ngươi rất sát nhau.

Vương phi quả nhiên không bị gì ra đây rồi, hơn nữa không thấy Vương gia tức giận chút nào!
Sắc mặt Mặc Nhị trầm xuống, sau đó liền nhìn thấy gương mặt muốn bị đánh đòn của Mặc Thất, "Nhìn xem! Ngươi thua rồi, lấy ra lấy ra!"
Thân thể Dung Uyên rất lạnh, Sở Cửu Ca thuận tiện bắt mạch cho hắn, "Ngươi lại sử dụng lực lượng, kinh mạch tổn thương, chán sống sao.."
Cô cường thế đem người đưa đi, với tốc độ nhanh nhất kéo đến tẩm điện.
Dung Uyên nói: "Cửu nhi đối với Vương phủ của ta rất quen thuộc nhỉ, nhưng mà sớm quen thuộc cũng tốt, dù sao nàng sau này sẽ qua đây sống!"
"Bớt nói nhảm!" Sở Cửu Ca đem Dung Uyên đẩy lên giường.
Dung yêu nghiệt cười nói: "Cửu nhi khó lắm mới nhiệt tình như vậy, bổn vương nhất định để Cửu nhi muốn làm gì thì làm."
"Phụt phụt phụt!"
Kết quả của việc muốn làm gì thì làm của Sở Cửu Ca, chỉ là cho hắn vài châm, ngân châm đâm vào huyệt đạo của Dung Uyên, một trận đau nhói truyền đến.
"Cửu nhi, nhẹ chút!"
"Đau không? Đau chết cho đáng đời, ai bảo ngươi làm bậy."
Nửa canh giờ sau, Sở Cửu Ca rút ra ngân châm trên thân thể Dung Uyên, cô nói: "Độc của Kiêu Vương ta sẽ nghĩ biện pháp, ngươi nghỉ ngơi cho khỏe, đừng có cứng đầu!"
Vốn dĩ nghĩ rằng gia hỏa Dung Uyên này vừa chính vừa tà, tính khí cổ quái cái gì cũng không quan tâm, lại không ngờ rằng có một người thân rất để tâm.
Đêm nay hắn sợ rằng là vì Kiêu Vương mới sử dụng lực lượng, khiến thân thể bản thân trở nên càng thêm tồi tệ.
"Nghỉ ngơi cho tốt, ta đi trước đây." Sở Cửu ca vẫy vẫy tay, chuẩn bị tiêu sái rời khỏi, thế nhưng..
Trong tay Dung Uyên nhiều thêm một mảnh vải, cô cũng bị người kéo lại.
"Cửu nhi, nàng có thể nói cho ta biết, đây là thứ gì không?" Hắn cầm thứ đồ đó hỏi.
Sở Cửu Ca trừng to mắt, đây..

thứ này không phải là quần trong cô lấy trong tủ quần áo của hắn sao? Chỉ lo cho thân thể hắn, mà lại..

mà lại để cho hắn thuận tay lấy đi, đây đối với thần trộm mà nói, thật sự là sử sỉ nhục to lớn.
"Không cẩn thận lấy nhầm." Sở Cửu Ca nói.
"Bổn vương cảm thấy có chút quen mắt, hình như là của bổn vương, bổn vương cảm thấy cần tìm một người đến hỏi xem, Mặc.."
"Đợi chút!" Sở Cửu Ca vội vàng cắt đứt lời hắn.
Nếu như để người khác biết cô nửa đêm canh ba đến Dung vương phủ trộm quần trong của Dung Vương bị bắt quả tang, đệ nhất thần trộm cô có còn hoạt động tiếp được không!
"Đừng hỏi nữa, Dung Vương điện hạ, đây..

đây là của ngươi..


trước đó ta đến phòng tìm ngươi, không cẩn thẩn lấy nhầm đồ rồi, thật đó!"
Hơi thở của Dung Uyên dần dần ép sát lại Sở Cửu Ca, khóe miệng hắn nở nụ cười: "Cửu nhi muốn lấy một món đồ đặc biệt để nhìn vật nhớ người thì cứ nói, đây chỉ là chưa mặc qua, kỳ thực nếu Cửu nhi muốn, bổn vương có thể cho nàng.."
Sở Cửu Ca bị Dung Uyên ôm chặt, trực tiếp lăn đến trên giường.
Y phục của Dung Uyên hoàn toàn mở ra, lộ ta thân hình có tỷ lệ hoàn mỹ, trắng như ngọc đó.
"Ngươi..

ngươi cuồng khoe khoang sao!" Mặt Sở Cửu Ca đỏ hết cả lên.
Đôi tay nhỏ nhắn của cô bị Dung Uyên nắm chặt, hắn cắn lỗ tai của Sở Cửu Ca nói: "Cửu nhi nếu thật sự muốn, bây giờ có thể lấy cái hiện có ngay."
Đây không phải là nắm tay cô cởi..
Sở Cửu Ca thật sự rất muốn chết cho rồi, kẻ thần bí ủy thác kia thật sự hại chết cô rồi có được hay không.
Đưa ra ủy thác biến thái như vậy, khiến cho Dung yêu nghiệt nghĩ rằng cô có sở thích đặc biệt gì đó.
Nhìn thấy món đồ che chắn cuối cùng chuẩn bị bị cánh tay đang bị Dung Uyên nắm cởi ra, tay cô vùng vẫy loạn cả lên, kết quả cực kỳ thuận lợi men theo da thịt mịn như ngọc kia trượt vào..
Sau đó..
Cả người Sở Cửu Ca đông cứng lại, cô..

cô..
Cả người cô như muốn nổ tại chỗ, mà thân thể Dung Uyên đột nhiên căng cứng.
Hắn cảm thấy một dòng điện lạ chạy loạn trong thân thể, đôi mắt tím nhạt đó sâu thẳm nhìn Sở Cửu Ca.
Sở Cửu Ca như bị điện giật vội vàng rút tay ra ngoài, ngại ngùng nói: "Đây..

đây chỉ là ngoài ý muốn..


ngoài ý muốn.."
Rất nhanh một trận trời xoay đất chuyển, cô bị Dung Uyên cố định ở bên dưới.
Toàn bộ hơi thở của hắn bao trùm cô, Dung Uyên áp sát tai Sở Cửu Ca nói: "Thì ra Cửu nhi không chỉ muốn quần trong của bổn vương, mà lại còn muốn.."
Hai người rất sát nhau, Sở Cửu Ca thậm chí có thể cảm thấy..
Yêu nghiệt này không phải thân thể hư nhược gió vừa thổi cũng có thể ngã sao? Vì sao chỉ đụng nhẹ một cái phản ứng lại lớn đến vậy!
Sở Cửu Ca càng vùng vẫy, cô cảm thấy phản ứng của Dung Uyên càng lớn, đúng thật là..
"Cửu nhi, có hài lòng không?" Âm thanh của hắn trở nên khàn đặc lại câu hồn.
Theo phán đoán nhiều năm học y của cô, căn cơ của yêu nghiệt Dung nào đó đích thật rất hùng hậu.

Nói không hài lòng quả là dối lòng, nhưng mà..
"Ý của Cửu nhi là, phải thử thử mới biết có hài lòng hay không sao?" Khóe miệng nhếch lên một nụ cười mê hoặc, bên trong tử mâu cuồng cuồng lửa dục.
Lần đầu bị một nữ nhân thả thính đến mức độ này, có phản ứng với cô, Cửu nhi của hắn quả nhiên càng ngày càng khiến người khác không thể buông tay.
Sở Cửu Ca nói: "Dung Uyên, chúng ta chỉ là quan hệ vị hôn phu thê mà thôi, cũng chưa có gả cho ngươi, ngươi đã dám làm trò lưu manh với ta, ngươi có tin một châm của ta khiến cho ngươi cự long biến thành tăm hay không!"
"Hình dung như vậy, xem ra Cửu nhi rất hài lòng, hả!" Thanh âm mê hoặc mê chết người, Dung Uyên cũng hồi phục một chút lý trí, chí ít bây giờ không được.
Cầm cố khẽ thả lỏng, Sở Cửu Ca nói: "Ta cần phải trở về!".

Bình Luận (0)
Comment