Nghịch Thiên Thần Y Phi

Chương 67


Tần Hàn nói: "Nếu như ngươi muốn Lôi Đình Đạn, Tần gia ta lấy không ra được, cái này ta cũng không có cách nào!"
Hắn thậm chí còn nghi ngờ cha hắn là do Sở gia giết, Lôi Đình Đạn sớm đã lọt vào tay Sở Cửu Ca, mà nay Tần gia không phải là đối thủ của Sở gia, hắn không có chứng cứ chỉ có thể làm một người thiệt thòi câm lặng mà thôi!
Sở Cửu Ca nói: "Ngươi quên rồi sao? Hôn ước!"
Cả người Tần Hàn đều ngây ra, hôn ước..
Lúc trước cố ý tính kế Sở Cửu Ca, giải trừ đi hôn ước trước đó của họ, vừa nghĩ đến đây, trên mặt Tần Hàn lộ ra vẻ thống khổ.
Hắn nhìn người thiếu nữ thiên phú trác tuyệt, phong hoa vô song này, lúc trước tuyệt đối là quyết định sai lầm nhất mà hắn đã làm.
Trên mặt Xích Hoàng mang theo vẻ tức giận nói: "Sở Cửu Ca, ngươi đừng quên, ngươi với Uyên nhi có khế ước đó, ngươi đừng hòng khôi phục hôn ước của ngươi với Tần Hàn."
"Tần Hàn vẫn còn thiếu Sở gia ta một tờ hôn ước, Tần Hàn không xứng để Sở Cửu Ca ta nhìn trúng hắn.

Nhưng mà Sở gia ta có nữ tử khác nhìn trúng hắn, cho nên ta muốn gia chủ nhiệm kì mới, cưới một vị tiểu thư của Sở gia ta." Sở Cửu Ca nói.
Xích Hoàng và hai đại gia chủ cảm thấy bản thân trúng kế rồi, tiểu nha đầu Sở Cửu Ca đủ ác!
So với bọn họ chọn ra con rối để khống chế Tần gia, cô trực tiếp muốn liên hôn với Tần gia.
Vốn tưởng rằng Tần Hàn làm gia chủ là tuyệt đối không thể giao hảo với Sở gia, nhưng mà một khi có mối quan hệ liên hôn.
Cho dù quan hệ có không tốt đi nữa, Sở gia muốn nuốt chửng Tần gia sẽ thuận lợi hơn nhiều.

Nhưng mà bọn họ không cách nào phản đối, bởi vì đây là Sở gia giải quyết ân oán cá nhân với Tần gia.
Đây đều là nghiệp do Tần gia tạo ra, Sở gia muốn đòi nợ, bọn họ không thể không chấp nhận.
Tần Hàn cản thấy hơi thở của mình có chút khó khăn, "Ngươi..

ngươi đây là muốn ta cưới nữ nhân khác?"
"Đúng!" Sở Cửu Ca nói.
"Ai?" Tần Hàn nói.
"Sở gia tam tiểu thư, Sở San San, lúc trước ngươi không phải khá thích cô ấy sao? Nói cô ấy hoạt bát dễ thương, động lòng người." Sở Cửu Ca lạnh giọng nói.
Sở Cửu Ca lúc trước khi nghe đến vị hôn phu của mình khen nữ nhân khác như vậy, trong mắt tràn đầy khinh miệt đối với bản thân, mỗi lần đều thương tâm khóc mất nửa buổi.
Những người khác ngây ra, Sở Cửu Ca vậy mà chọn Sở gia tam tiểu thư gả cho Tần Hàn.
Phải biết vị tiền nhiệm gia chủ Sở gia kia, vì đại quyền Sở gia mưu hại phụ thân thân sinh của mình bị trục xuất khỏi Sở gia, đại phòng một mạch không còn phong quang như khi xưa rồi.
Sở San San tuy rằng không bị đuổi khỏi Sở gia, nhưng mà tại Sở gia so với những người Sở gia bình thường không có gì khác biệt, thậm chí càng không có địa vị.
Tần Hàn câm lặng, hắn nói: "Bây giờ Tần gia ta không có quyền nói không, nếu như ngươi đã quyết định, vậy thì cứ như vậy đi! Đợi sau khi ta tiếp nhận vị trí gia chủ, sẽ cưới Sở gia tam tiểu thư vào cửa!"
Sở Tuyền Nguyệt nói: "Nếu đã định xong, vậy thì bệ hạ, hai vị gia chủ Sở gia ta xin cáo lui trước.

Vẫn mong các vị trưởng lão Tần gia bảo vệ tốt an toàn của gia chủ Tần gia."
Sở Tuyền Nguyệt không thích ở Tần gia, vì một khi cô ở đây sẽ nghĩ đến những thiệt thòi mà nữ nhi cô phải chịu tại đây, cô liền cảm thấy rất đau lòng.
Người của Sở gia cứ như thế rời khỏi, những người khác cũng không nán lại lâu.
Tần Hàn ở lại lương đình, đối diện với sự ngưỡng mộ đố kỵ còn có chế giễu của một số huynh đệ.
Rất nhanh Tần Hàn đã ngồi lên vị trí gia chủ nhiệm kì mới của Tần gia, mọi người bàn tán xôn xao, không ngờ đến Tần gia gia chủ lại để một phế vật làm.
Tên phế vật Tần Hàn có thể may mắn như vậy, đều nhờ Sở cửu tiểu thư, tiếp đến các loại lời đồn càng ngày càng không ra gì truyền ra.
"Xem ra cửu tiểu thư đối với Tần gia chủ vừa yêu vừa hận! Tuy rằng tại đại hội tứ tộc cô không chút lưu tình đánh bại Tần gia chủ rồi, cũng dùng thủ đoạn phi thường ép Tần gia chủ nói ra chân tướng, đòi lại sự trong sạch của cô, nhưng mà cuối cũng vẫn là không quên được."
"Dù sao trước đó thích đến vậy, sao có thể nói quên là quên, nếu không phải Sở cửu tiểu thư đã có hôn ước với Dung Vương điện hạ.

Ta nghĩ liên hôn lúc đó e rằng không phải là Sở gia tam tiểu thư đó rồi, mà là cửu tiểu thư."
"Sở cửu tiểu thư sợ chọc giận Dung Vương điện hạ, đây không phải là đích thân đi Dung vương phủ xin lỗi sao, nhưng như vậy càng thể hiện rõ lương tâm tội lỗi rồi."

Lời đồn như vậy, khiến cho vị đó của Dung vương phủ ghen rồi.
Đối với Sở Cửu Ca tự tìm đến, hắn nói: "Tần Hàn người nam nhân đó, sớm biết bổn vương trực tiếp cho người làm cái công pháp khiến cho người luyện nổ thân thể mà chết trong lao phòng để hắn tu luyện.

Khiến cho hắn trở thành phế vật, vẫn chướng mắt như vậy."
"Dung Vương điện hạ thông minh trí tuệ, mấy lời đồn bên ngoài kia là những người không muốn nhìn thấy ta sống tốt mà thôi.

Để cho Tần Hàn làm gia chủ không phải vì muốn tốt cho hắn, mà là để cho hắn dù biến thành phế vật cũng không được yên bình, thuận tiện để cho Sở gia ta càng dễ nuốt chửng Tần gia, để Tần gia triệt để biến mất khỏi Xích Linh Quốc này." Sở Cửu Ca nói.
"Bổn vương vẫn là không vui!" Dung Uyên nhìn Sở Cửu Ca, như thể nói rằng nếu như nàng không dỗ dành ta ta sẽ không để yên.
Sở Cửu Ca nói: "Nói cho ngươi biết một tin tốt."
Cô đem một tấm giấy ra, đưa đến trước mặt Dung Uyên nói: "Độc của Kiêu Vương ta đã tìm ra biện pháp giải trừ rồi, ngươi có thể tìm ra linh dược trên đây, ta sẽ luyện chế giải dược."
Dung Uyên khẽ ngây ra, có chút kinh ngạc nói: "Cửu nhi quả nhiên khiến cho bổn vương cảm thấy kinh ngạc, mười năm này bổn vương tìm qua vô số luyện dược sư, bọn họ đều không có biện pháp nào, chỉ có thể để phụ vương một mực ngủ say.

Cửu nhi nhanh như vậy đã tìm ra biện pháp rồi!"
"Bây giờ biết ta lợi hại rồi chứ! Sau này bớt ức hiếp ta lại, nếu không ta chạy rồi, xem ngươi đi đâu tìm người chữa bệnh cho ngươi!" Sở Cửu Ca nói.
"Ừm! Ta đương nhiên sẽ đối tốt với Cửu nhi, rất tốt rất tốt!"
Dung Uyên đem Sở Cửu Ca kéo đến bên mình, đôi môi hoàn mỹ lại gần, Sở Cửu Ca nói: "Đã nói là không được ức hiếp ta.."
"Đây sao có thể xem là ức hiếp được? Đây là việc nên làm với người mình thích!" Trên mặt Dung Uyên mang đầy ý cười, sau đó hôn xuống.
Tuy rằng đối với gia hỏa Tần Hàn rất không vui, nhưng nay Cửu nhi, chỉ có hắn có thể tiếp cận, chỉ có hắn có thể hôn, chỉ có hắn có thể ôm người vào lòng ngủ cả đêm, gia hỏa đó lại là cái thứ gì?

Độc Kiêu Vương trúng phải không tầm thường, cho nên linh dược cần thiết để chế thuốc cũng không dễ tìm.
Khi Sở Cửu Ca đi ra từ Dung vương phủ, liền cảm thấy mấy ánh mắt nguy hiểm đi theo cô.
Đôi mắt đen tuyền lưu chuyển ưu quang, cô đã có thể khẳng định những người đó sẽ động thủ tại nơi nào, là sát thủ!
Sau khi cô để lộ phong quang trong đại hội tứ tộc, đối với thiên phú của cô, người đố kỵ, hận không thể giết chết cô không ít.
Cô được Sở gia bảo vệ quá tốt, bọn họ muốn động thủ đương nhiên không có cơ hội.
Nay cô đem theo không bao nhiêu người đến Dung vương phủ, để cho họ tìm được cơ hội tốt để động thủ.
Vô số thanh kiếm bôi đầy cực độc bay đến, như mưa hướng đến xe ngựa của Sở Cửu Ca, lúc này trời đột nhiên đổ xuống một cơn mưa rào.
Hộ vệ Sở gia đại kinh, "Có thích khách, bảo vệ cửu tiểu thư!"
"Bảo vệ cửu tiểu thư."
Mấy bóng đen cầm theo đao nhọn, như thỏ nhảy lên phía trước xe ngựa, trực tiếp mấy đao đem xe ngựa bổ nát!
"Rầm!" Thế nhưng bên trong xe ngựa tứ phân ngũ liệt đó căn bản không có người.

.

Bình Luận (0)
Comment