Hoàng Thừa Chí biết vị công tử tuấn tú này chính là Ngân Y Thần Long, liền chắp tay nói :
- Lão hủ là Hoàng Thừa Chí mạo muội cầu kiến Ngân Y Thần Long Âu Dương thiếu hiệp. Nếu có chỗ nào thất lễ, xin được lượng thứ.
Thiên Long vội hoàn lễ đáp :
- Xin lão tiền bối chớ khách khí! Vãn bối còn đang muốn xin tiền bối thứ lỗi cho tệ thuộc đã mạo phạm...
Hoàng Thừa Chí cười kha kha nói :
- Âu Dương thiếu hiệp quả là long phụng giữa nhân gian! Lão hủ vô cùng khâm phục! Hôm nay được gặp thiếu hiệp là lão hủ vinh hạnh rồi!
Thiên Long hỏi :
- Vừa rồi vãn bối có nghe qua câu chuyện giữa tiền bối với Tiền Nhị, biết tiền bối có ẩn tình, liên quan đến mấy thanh kiếm của phu thê vãn bối nên lệnh cho Tiền Nhị mời tiền bối tới đây, không biết vãn bối có nghe nhầm không?
Hoàng Thừa Chí rúng động nghĩ thầm :
- “Ở đây cách hiện trường có tới một dặm, vừa rồi lại không thấy Tiền Nhị dùng đến công phu Truyền Âm Nhập Mật, làm sao Âu Dương Thiên Long biết được? Chẳng lẽ y luyện được công phu Thông Thiên Nhĩ? Hay môn phái này có cách truyền tin bí mật nào đó? Nếu vậy thì thật là đáng sợ!”
Nghĩ thế nhưng giữ được vẻ bình tĩnh đáp :
- Thiếu hiệp nghe không sai! Lần này lão hủ và hai vị Đường chủ khác được lệnh của vị tạm quyền Cốc chủ suất lãnh thuộc hạ tìm thiếu hiệp chính là muốn thỉnh giáo về sáu thanh bảo kiếm...
Thiên Long hỏi :
- Những thanh kiếm đó là thế nào?
- Bổn cốc nghe trong giang hồ truyền ngôn rằng thiếu hiệp và năm vị phu nhân có sáu thanh kiếm sắc bạch, tử, hắc, hồng, hoàng, thanh, bằng kim cương chế thành, không biết có đúng vậy không?
Thiên Long xác nhận :
- Không sai! Sáu thanh kiếm đó của phu thê vãn bối, rất nhiều người trên giang hồ biết rõ.
Hoàng Thừa Chí ngập ngừng nói :
- Thiếu hiệp... có thể cho lão hủ... xem qua một chút không? Nếu đúng như vậy, lão hủ xin thỉnh giáo thiếu hiệp một vài câu có được không?
Thiên Long thấy người này phong thái đường hoàng, nét mặt chính khí, liền tháo thanh Thần Long kiếm đeo ở thắt lưng, hai tay nâng lên nói :
- Xin sẵn lòng! Tiền bối hãy quá mục!
Hoàng Thừa Chí hai tay nhận kiếm nói :
- Lão hủ vô cùng khâm phục và biết ơn sự hào sảng của thiếu hiệp!
Nói xong hai tay nâng lấy thanh bảo kiếm xem rất kỹ bao kiếm rồi mới rút ra xem lưỡi kiếm.
Ánh bạch quang phát ra làm mọi người rợp mắt.
Trên chuôi kiếm có khắc hình một con thần long, vô cùng sinh động như muốn bay lên.
Xem xong, Hoàng Thừa Chí tỏ ra vô cùng kích động, hai tay trả lại thanh kiếm, lại đưa mắt nhìn năm vị phu nhân nhưng không dám nói gì.
Thiên Long hiểu ý, bảo các thê tử lên lần lượt đưa kiếm cho đối phương xem.
Hoàng Thừa Chí xem xong cả sáu thanh kiếm, trả lại cho năm vị phu nhân, mắt rớm lệ, cất giọng run run nói :
- Thiếu hiệp... có thể cho lão hủ... xem Thần Long lệnh do Vạn Niên Ôn Ngọc chế thành không?
Thiên Long nghĩ thầm :
- “Làm sao đối phương biết Thần Long lệnh là do Vạn Niên Ôn Ngọc chế thành? Hơn nữa khi cầm kiếm lại tỏ ra vô cùng xúc động chẳng lẽ Cốc chủ của vị này là hậu duệ của Càn Khôn động chủ?”
Nghĩ vậy, chàng chưa vội tra rõ lai lịch của đối phương mà lấy trong ngực áo ra một chiếc hộp ngọc, lấy Thần Long lệnh đưa ra.
Vừa tiếp lấy tấm ngọc lệnh, Hoàng Thừa Chí đã run lên, vội quỳ xuống nói :
- Ðệ tử đời thứ ba mươi lăm của Thần Long cốc, Thanh Long đường Đường chủ Thanh Mộc Sát Hoàng Thừa Chí bái kiến Cốc chủ và năm vị Phụng hậu!
Thiên Long đã đoán ra sự tình vội nói :
- Hoàng đường chủ đứng lên đi! Vãn bối đâu dám nhận đại lễ?
Dứt lời đưa tay phát ra một đạo kình phong nâng lão nhân đứng dậy.
Lão ta cố dùng công phu “Thiên Cân Trụy” không chịu đứng lên, nhưng mặc dù Thiên Long chỉ vẫy nhẹ tay nhưng lực đạo phát ra quá mạnh nâng lão ta lên khỏi mặt đất một thước!
Trong lòng càng khâm phục, Hoàng Thừa Chí chắp tay lạy ba lạy nói :
- Cốc chủ! Thân là thuộc hạ đương nhiên là phải giữ lễ, xin Cốc chủ cho lệnh để bọn thuộc hạ đến tham bái!
Thiên Long bảo Kim Cương Thần cho Trần Long Sứ đưa bọn cao thủ của Thần Long cốc đến.
Hoàng Thừa Chí liền ra lệnh :
- Các ngươi bái kiến Cốc chủ đi!
Nói xong đích thân quỳ xuống.
Bọn này hết sức ngơ ngác không hiểu chuyện gì, nhưng thấy Đường chủ đã hạ bái, vội vàng quỳ xuống nói :
- Thuộc hạ bái kiến Cốc chủ!
Nguyên Thần Long cốc chỉ có vị tạm quyền Cốc chủ, vì chỉ có người giữ Thần Long lệnh mới trở thành Cốc chủ.
Nay Thiên Long giữ lệnh bài trong tay, đương nhiên là Cốc chủ đương quyền, thuộc hạ đều phải tuân phục.
Thiên Long vội nói :
- Các vị đứng dậy hết đi! Tại hạ còn chưa biết nguyên nhân tại sao, chớ nên làm thế!
Thanh Mộc Sát Hoàng Thừa Chí ra lệnh :
- Hiển lộ!
Ba mươi tên hán tử đứng lên, nhất loạt cởi bỏ áo xám bên ngoài để lộ áo xanh mặc bên trong, trên ngực trái thêu hình rồng bằng chỉ bạc, trong đó hình thêu trên ngực ba người lớn hơn một chút, chắc ba người này là lãnh đội.
Trên ngực thanh bào của Hoàng Thừa Chí cũng có hình rồng lớn, nhưng thêu kim tuyến.
Cả bọn lại quỳ xuống tham bái lần nữa, tự xưng thân phận chức vị mình.
Kim Cương Thần và bọn Long Phụng Sứ chẳng hiểu cớ sự ra sao, đứng ngẩn mặt nhìn.
Thiên Long hỏi :
- Lão tiền bối! Rốt cuộc là chuyện thế nào chứ? Cho dù vãn bối là Cốc chủ của các vị thì cũng cứ đứng mà giải thích!
Hoàng Thừa Chí cung kính đáp :
- Tuân lệnh!
Chúng nhân nghe lời kể của vị Thanh Mộc Sát Hoàng Thừa Chí mới hiểu ra.
Nguyên Thần Long cốc đã được sáng lập ra từ hơn bốn trăm năm trước.
Theo những gì lưu truyền lại thì đến đời thứ tám, Thần Long cốc bị cường địch truy sát, hầu hết bị tiêu diệt, chỉ còn một ít trốn thoát phải chạy khỏi Trung Nguyên tới ẩn náu Miêu Cương.
Mặc dù vậy, Thần Long cốc vẫn được lưu truyền, nhưng từ đó không còn Thần Long lệnh nên không có vị Cốc chủ chính thức mà chỉ là người tạm quyền.
Ngoài việc chấn hưng bổn phái, việc cấp thiết của Thần Long cốc là tìm lại di vật trấn sơn của bổn phái, theo di ngôn của tiền nhân là Thần Long lệnh và sáu thanh bảo kiếm, chỉ lúc đó mới coi là môn phái chánh thức trùng hưng, có thể công khai xuất hiện trong giang hồ.
Tuy trong di ngôn mô tả rất kỹ về Thần Long lệnh, Thần Long kiếm, và Ngũ Phụng kiếm, nhưng suốt mấy trăm năm vẫn không ai biết chúng thất lạc ở đâu.
Mặc dù vậy, mấy chục đời sau, các đệ tử vẫn trung thành với di ngôn, chỉ có người thay quyền Cốc chủ, vẫn kiên trì tìm Thần Long lệnh.
Cho đến nay là đời thứ ba mươi lăm!
Hơn một năm trước, các cơ sở kinh doanh của Thần Long cốc ở bên ngoài báo về là trong giang hồ xuất hiện Thần Long kiếm và Ngũ Phụng kiếm.
Mấy trăm năm truy tìm nay mới có được manh mối, thượng hạ Thần Long cốc mừng không kể xiết, liền phái đệ tử điều tra, biết Ngân Y Thần Long và ba vị phu nhân đeo ba thanh kiếm bạch, tử, hắc, thanh, rất giống với sự miêu tả trong di huấn của tổ sư.
Lập tức tạm quyền Cốc chủ triệu tập các trưởng lão và năm vị Ngũ Long Đường chủ thương lượng.
Lại có tin báo Ngân Y Thần Long tổ chức hôn lễ ở Ðịa Sát giáo, liền phái người đến dự lễ nhằm mục đích điều tra.
Vị khách đó đã xác định rõ ràng chính là Thần Long kiếm và Ngũ Phụng kiếm, lập tức phi báo về cốc.
Vị tạm quyền Cốc chủ cùng các trưởng lão và Ngũ Long Đường chủ đoán rằng Ngân Y Thần Long tất là truyền nhân của Thần Long cốc chủ thượng đại, cũng là Thần Long lệnh chủ liền phái cao thủ Xích Long đường, Hoàng Long đường và Thanh Long đường do ba vị Đường chủ xuất lãnh đi các nơi tìm mời Cốc chủ.
Sau nửa tháng thì biết tin Ngân Y Thần Long cùng bộ thuộc bốn mươi người tới Hoài Nam, nhưng truy theo tới Thiên Mục sơn thì mất dấu.
Thế là ba vị Đường chủ quyết định phong tỏa Thiên Mục sơn...
Thanh Mộc Sát Hoàng Thừa Chí kể tới đó liền nói :
- Khải bẩm Cốc chủ! Xin cho ti chức thông báo với đệ tử Xích Long và Hoàng Long nhị đường tới đây bái kiến Cốc chủ!
Thiên Long gật đầu.
Hoàng Thừa Chí ra lệnh cho hai tên thuộc hạ bắn lên trời hai phát pháo hiệu một đỏ một vàng.
Lập tức từ khắp Thiên Mục sơn có rất nhiều hỏa pháo bắn lên.
Hoàng Thừa Chí lại ra lệnh bắn lên cùng lúc ba phát pháo hiệu màu xanh.
Thiên Long cùng năm vị phu nhân và Kim Cương Thần, Lý Thuận và Trần Long Sứ đứng riêng ra bàn bạc một lúc.
Chừng nửa canh giờ sau, từ hai phía quan đạo có chừng sáu bảy mươi người do hai trung niên hán tử áo xám dẫn đầu rầm rộ kéo tới.
Thanh Mộc Sát Hoàng Thừa Chí đến trước Thiên Long cúi người nói :
- Khải bẩm Cốc chủ, xin đưa Thần Long lệnh ra để chúng thuộc hạ bái kiến!
Vừa trông thấy Thần Long lệnh trên tay Thiên Long, hai trung niên hán tử không khỏi sửng sốt, nhìn lại thấy người của Thanh Long đường đều đã bỏ hết áo ngoài ra, biết ngay là đã tìm được Cốc chủ.
Thanh Mộc Sát Hoàng Thừa Chí quỳ xuống nói :
- Khải bẩm Cốc chủ, đệ tử của Xích Long, Hoàng Long nhị đường đã tới!
Hai trung niên hán tử vừa tới ra lệnh cho thuộc hạ :
- Ðệ tử Xích Long đường hiển thị!
- Ðệ tử Hoàng Long đường hiển thị!
Lập tức mấy chục cao thủ cởi bỏ áo ngoài, để lộ hồng y và hoàng y, trên ngực đều có thêu hình rồng.
Hai vị Đường chủ vội đến quỳ xuống bên cạnh Hoàng Thừa Chí hành đại lễ lạy ba lạy.
Cả trăm cao thủ Thần Long cốc nhất loạt quỳ cả xuống.
Một trong hai vị Đường chủ thay lời nói :
- Xích Long đường Đường chủ Thần Long cốc Cơ Phụng Thiên, Hoàng Long đường Đường chủ Tư Mã Quân Nghị suất lãnh thuộc hạ nhị đường bái kiến Cốc chủ và Ngũ hậu!
Mấy trăm năm mong mỏi một ngày Thần Long lệnh trùng hiện, Thần Long cốc có thể tứ cáo với thiên hạ võ lâm, cả ba vị Đường chủ kích động đến nỗi khóc không thành tiếng, nhưng trong ánh mắt không giấu nỗi niềm sung sướng.
Thiên Long vội nói :
- Các vị đứng lên đi!
Nói xong phất tay áo nâng mọi người đứng lên.
Chỉ một cú phất khiến cho cả trăm đệ tử đều bị kình lực nâng dậy, đặc biệt ba vị Đường chủ đã thi triển Thiên Cân Trụy mà vẫn bị nhấc bổng lên, điều đó làm ai nấy đều vô cùng kính phục.
Ngân Y Thần Long nói tiếp :
- Tại hạ có tài đức công lao gì mà đáng được trọng nhiệm Cốc chủ Thần Long cốc? Mới rồi tại hạ đã suy nghĩ kỹ, cùng bàn bạc với năm vị phu nhân và ba vị tệ thuộc, thống nhất rằng mình không thể đảm nhiệm trọng trách đó. Tại hạ chỉ là người có duyên, học được võ công, lấy được lệnh bài của Càn Khôn động chủ, tất đó là tiền chân của Thần Long cốc. Nay biết được thực tình, xin giao lại Thần Long lệnh cho ba vị mang về báo lại với quý cốc. Với lệnh bài này, tại hạ xin chúc quý cốc chọn được Cốc chủ xứng đáng, dương danh trong giang hồ.
Cả ba vị Đường chủ đều đứng ngây ra, không ai ngờ rằng Ngân Y Thần Long lại trả lời như vậy.
Lát sau định thần, cả ba vị Đường chủ cùng quỳ xuống nói :
- Xin Cốc chủ nghĩ lại! Bọn ti chức khẩn thiết xin Cốc chủ thu hồi thánh lệnh!
Thanh Long đường Đường chủ nhỏ nước mắt nói :
- Cốc chủ không thể không tiếp nhiệm được! Thần Long cốc đã qua hai mươi tám đời phải chịu ẩn mật không dám xuất hiện trước võ lâm. Mãi đến hôm nay trước Cốc chủ mới dám lộ thân phận mình. Hiện giờ tuân theo môn quy và huấn thị của tổ sư, toàn bộ đệ tử Thần Long cốc nhất tâm nhất ý khẩn thiết mong mỏi Cốc chủ trở về cốc. Nếu Cốc chủ không tiếp nhiệm thi bọn ti chức trở về biết ăn nói thế nào với quyền Cốc chủ, các vị trưởng lão, Ngũ Long đường chủ và tất cả chúng nhân đệ tử trong cốc? Nếu Cốc chủ đã quyết ý như thế thì ti chức chỉ đành lấy cái chết để tạ tội với tổ sư mà thôi!
Xích Long đường Đường chủ Cơ Phụng Thiên tiếp lời :
- Cốc chủ! Toàn bộ đệ tử của bổn cốc tuân theo di huấn của tổ sư, nếu không tìm được Thần Long lệnh và Thần Long kiếm, Ngũ Phụng kiếm thì tuyệt đối không được xuất diện trước giang hồ. Nay Cốc chủ đã hiện thân, đó là hy vọng duy nhất giúp bổn cốc thỏa lòng mong mỏi mấy trăm năm, có thể ngẩng đầu xuất hiện trong võ lâm, Cốc chủ nỡ lòng nào để bổn cốc trở lại cảnh lầm than trước đây?
Nói tới đó chợt khóc rống lên Chúng nhân đệ tử Thần Long cốc ngót trăm người thấy Xích Long đường Đường chủ khóc, nghĩ tủi phận cho cả môn phái, tất cả đều khóc theo, tình cảnh thật đáng cảm động.
Ngay cả năm vị phu nhân và Kim Cương Thần, bọn Long Phụng Sứ, Lam Y Sứ cũng không ai cầm được nước mắt.
Thiên Sơn Tử Phụng nói :
- Ba vị Đường chủ và các vị cao thủ Thần Long cốc! Xin hãy yên tâm! Ngân Y Thần Long không phải là người nhẫn tâm đâu! Nhất định sau khi hiểu ra tình hình, cùng với sự khuyên bảo của tỷ muội chúng tôi, sẽ chấp nhận lời thỉnh cầu của các vị.
Triệu Thanh Thanh, Ðoàn Uyển Ngọc, Hoàng Phủ Tuệ Quân và Gia Cát Minh Châu mỗi người nói thêm một câu.
Ba vị Đường chủ nghe nói thế, trong lòng lại thắp lên hy vọng vội quỳ xuống nói :
- Ða tạ lời vàng ngọc của Phụng hậu! Thuộc hạ ghi khắc đại ân!
Thiên Sơn Tử Phụng hốt hoảng nói :
- Xin ba vị mau đứng lên đi! Ðừng làm thế! Tỷ muội chúng tôi quyết không dám nhận đâu!
Nghe hai vị Đường chủ giãi bày, Thiên Long chợt hình dung ra một môn phái qua mấy chục đời, chỉ vì tuân theo lời giáo huấn của tổ sư mà phải giam cầm đệ tử trong sơn cốc không cho xuất hiện trong giang hồ. Ngay lần này có trọng sự tra tìm Cốc chủ Thần Long cốc mà cũng phải khoác thêm một chiếc áo để giấu đi danh phận mình.
Cả một môn phái phải chịu cảnh trầm luân như vậy thật là một điều tủi hổ khó mà tưởng tượng được.
Như vậy đủ thấy mấy trăm năm qua, môn phái này mong ngóng tìm được Cốc chủ để giải cấm chế của bản thân su môn, trở thành môn phái tự do cùng giang hồ tranh trường luận đoản đến thế nào!
Mấy trăm năm, đến khi nghe tin Long Phụng kiếm xuất hiện, không nói cũng biết Thần Long cốc đón nhận tin đó với niềm hứng khởi bao nhiêu.
Chỉ cần nhìn thái độ của ba vị Đường chủ và trăm thuộc hạ gặp chàng tham bái, nước mắt lưng tròng và niềm vui rạng ngời trên nét mặt cũng biết niềm hoài vọng lớn đến đâu.
Thế mà chỉ một câu của chàng chấm dứt niềm hy vọng đó, đóng chiếc đinh cuối cùng để chôn vùi mọi ước vọng của bản thân và của cả một môn phái, thử hỏi đau lòng đến chừng nào?
Nhu vậy há chẳng phải “ta không giết bá nhân, nhưng bá nhân đã vì ta mà chết” hay sao?
Chàng có thể nhẫn tâm làm thế hay không?
Thiên Long nghĩ thầm :
- “Có thể khi về tới Thần Long cốc, mình có thể thương lượng với họ, giao xuất Thần Long lệnh, nếu cần thì cả Long Phụng kiếm, chỉ cần họ tìm được một vị Cốc chủ xứng đáng để lập cốc, giải trừ cấm chế của tổ sư, xuất hiện trong giang hồ là mình yên tâm rời khỏi đó được...”
Nghĩ vậy liền nói :
- Ba vị Đường chủ! Xin hãy thứ lỗi vì vừa rồi tại hạ đã không suy xét kỹ nên đã lỡ lời. Bây giờ tại hạ tạm thời chấp nhận lời thỉnh cầu của các vị, nhưng chỉ sau khi được quyền Cốc chủ, các vị trưởng lão, Ngũ Long đường và toàn thể chúng nhân đệ tử quý cốc đề cử, tại hạ mới chính thức là Cốc chủ.
Ba vị Đường chủ và tăm đệ tử Thần Long cốc, kể cả bốn chục người của Long Phụng môn nghe nói thế đều hoan hô vang dậy làm chấn động cả núi rừng.
* * * * *
Hoàng Hà viễn thượng bạch vân giang.
Nhất phiến cô thành vạn nhẫn san.
Khương dịch hợp tu oán dương liễu.
Xuân phong bát độ Ngọc Môn quan.
Vượt qua Hoàng Hà ở thượng nguồn ngược lên hướng Tây bắc, Long Thạch quả là một tòa trấn lạc giữa vạn đỉnh non trùng điệp như một quan ải hiểm yếu canh giữ biên cương.
Hàng ngày có không biết bao nhiêu lừa ngựa, lạc đà qua đây, trên lưng chất đầy hàng hóa, chở sản phẩm từ quan ngoại vào Trung Nguyên và ngược lại.
Vùng Tây bắc rất ít mưa. Phần lớn đất đai ở đây là hoang mạc trơ trọi không cây cỏ, mùa hè nắng như thiêu như đốt, trái lại mùa đông lạnh thấu xương, vì thế ở đây dân cư thưa thớt, chỉ tập trung vào những triền sông.
Dãy núi Long Ðầu sơn thuộc Tây bắc tỉnh Cam Túc cũng là nơi hoang vắng, núi non hiểm trở, rừng rậm ngút ngàn, dân cư vốn đã ít, ai còn tới đây làm gì?
Thế mà trong một sơn cốc ẩn mật phía trong núi lại có một sơn trang lớn, nhà cửa đồ sộ, đường sá rộng rãi, có tới hàng trăm cư phòng, có cả sảnh đường, biệt lâu, hoa viên, đồng ruộng, chuồng trại, súc vật, chuồng ngựa, không thể nói đó là một trang viện nhỏ.
Nhưng cách đó chỉ một vài chục dặm hầu như không ai biết gì về trang viện đó, thậm chí không ai ngờ có nó tồn tại nữa.
Chẳng lẽ một quần cư lớn như vậy mà không giao tiếp gì với thế giới bên ngoài?
Hôm đó sơn cốc cực kỳ náo nhiệt, khắp sơn trang đèn kết hoa giăng, người người đi lại tấp nập, già trẻ lớn bé, gái trai đều lộ vẻ vui mừng.
Tất cả mọi người trong sơn trang đều hướng ra cốc khẩu.
Ở ngay cốc khẩu đã có hàng ngàn người tụ tập, tính cả nam nữ lớn bé ước tới ba bốn nghìn người, nhưng người trong trang vẫn tiếp tục đổ ra, bất chấp nắng trưa đổ lửa, những bộ mặt nhễ nhại mồ hôi vẫn tươi cười.
Dần đầu đoàn người là khoảng sáu trăm nam nữ thanh niên, y phục đủ màu đen, tím, xanh, vàng, đỏ, lưng đeo kiếm, hướng ra ngoài cốc.
Chợt từ dưới chân núi cách sơn cốc xuất hiện nhiều phát hỏa pháo bay vút lên không nổ tung thành những màu xanh, vàng, tím trông rất đẹp mắt.
Lập tức từ cốc khẩu cũng đáp lại bằng những loạt hỏa pháo ngũ sắc.
Lát sau, một đoàn kỵ sĩ chừng ba bốn chục người, mình bận thanh bào, ngực áo thêu hình thần long màu trắng hoặc vàng, đó chính là sắc phục của Thanh Long đường Thần Long cốc.
Dẫn đầu đoàn kỵ sĩ chính là vị Đường chủ Thanh Mộc Sát Hoàng Thừa Chí.Tiếp theo đó là hai đội kỵ sĩ của Xích Long đường và Hoàng Long đường.
Sau ba kỵ đối tới sáu kỵ sĩ cưỡi trên lưng những con tuấn mã tráng kiện nhất, gồm một thiếu niên anh nhi tuấn tú như thiên thần và năm cô nương đẹp như tiên nữ.
Ðó là Thiên Long và năm vị phu nhân.
Tiếp đó tới kỵ đội Long Phụng Sứ và Lam Y Sứ ba mươi người, sau cùng là ba chiếc xe mui bịt kín có mấy kỵ sĩ hộ tống.
Tới cốc khẩu đã thấy mấy nghìn người trong cốc đã xếp thành một khối, trăm kỵ sĩ của Tam đường dừng ngựa đứng dàn thành hai hàng hai bên.
Ba vị Đường chủ tế ngựa lại gần Thiên Long và năm vị phu nhân cung kính nói :
- Cốc chủ! Bây giờ các trưởng lão trong cốc và các vị Đường chủ Tử Long đường, Hắc Long đường, Phi Phụng đường suất lãnh toàn bộ đệ tử ra nghênh đón Cốc chủ và năm vị Phụng hậu, xin Cốc chủ xuất Thần Long lệnh để biểu thị tôn lệnh với chúng nhân.
Thiên Long cười đáp :
- Ðường chủ nhận lấy!
Nói xong trao Thần Long lệnh cho Xích Long đường Đường chủ Cơ Phụng Thiên.
Vị Đường chủ vội vàng xuống ngựa bái lĩnh lệnh bài rồi tới trước một lão nhân nói :
- Xin trưởng lão kiêm lệnh!
Vị này mặc áo tím thêu hình rồng, sắc mặt hồng hào, râu tóc bạc trắng, mắt sáng long lanh, dáng rất uy nghi.
Vị trưởng lão bước lên hai bước, thần thái trở nên hết sức xúc động, quỳ xuống đưa tay run run tiếp lấy Thần Long lệnh, xem một lúc rồi chuyền sang cho một lão nhân đứng bên cạnh.
Lão này quỳ xuống cầm lệnh bài, chợt khóc to lên mấy tiếng, nghẹn ngào nói :
- Liệt tổ liệt tông... khôn thiêng hãy về chứng giám... Tử tôn đời thứ ba mươi lăm Thần Long cốc đã thấy ngọc lệnh của tổ sư rồi! Nay liệt tổ liệt tông dưới suối vàng đã có thể yên tâm nhắm mắt!
Mấy ngàn người nhất loạt quỳ xuống, cùng cất tiếng khóc để trút nổi oán hờn dồn nén mấy trăm năm.
Trong mấy trăm năm đó, tiền nhân đã chịu biết bao đau thương, phẫn uất, nhục nhã và tuyệt vọng?
Nay nhìn thấy Thần Long lệnh, Cốc chủ và Phụng hậu, niềm hạnh phúc lớn lao đến đâu không nói cũng biết.
Thiên Long, các phu nhân cùng bốn mươi thuộc hạ cũng đã xuống ngựa từ lâu, đều xúc dộng không ngăn được nước mắt.
Vị trưởng lão định thần, bước lại trước Thiên Long và năm vị phu nhân, định quỳ xuống nhưng chợt cảm thấy đầu gối cứng đờ không sao quỳ được, lòng đầy kinh dị nghĩ thầm :
- “Chẳng lẽ Cốc chủ có bản lãnh thần thông như thế? Trừ hai vị sư bá đang tiềm tu, mình là người có võ công thâm hậu nhất trong cốc, thế mà bị thiếu niên trẻ tuổi này thi triển công phu “Cách Không Phát Lực” không sao kháng cụ được Thế mà thiếu niên đó chỉ mới hai mươi hăm mốt tuổi... Làm sao có khả năng như thế được?”
Ðang hồ nghi thì chợt thấy có người kéo áo mình, quay lại thấy Đường chủ Đường chủ Xích Long đường, vội chắp tay lạy ba lạy nói :
- Ðệ tử đời thứ ba mươi ba Thần Long cốc Tử Vân trưởng lão Tư Mã Trường Hồng bái kiến Cốc chủ và năm vị Phụng hậu!
Mấy vị Đường chủ đứng sau ngạc nhiên nghĩ thầm :
- “Vì sao Tử Vân trưởng lão không quỳ mà chỉ cúi mình tham bái?”
Thế nhưng khi họ định quỳ xuống thì thấy đầu gối cứng đơ không sao quỳ được, đành phải cúi người hành lễ như lão Tử.
- Ðệ tử đời thứ ba mươi ba Xích Long trưởng lão Cơ Thần Thị bái kiến Cốc chủ và năm vị Phụng hậu...
- Hoàng Long trưởng lão Trang Thừa Tổ...
- Thanh Long trưởng lão Ðường Vấn Thiên...
- Hắc Long trưởng lão Y Ninh Tâm...
- Phi Phụng trưởng lão Tư Mã Ngọc Phụng bái kiến...
- ...
Tới đệ tử đời thứ ba mươi bốn.
- Ðường chủ Tử Long đường Tư Ðồ Khí Hào bái kiến Cốc chủ và năm vị Phụng hậu...
- Ðường chủ Xích Long đường Cơ Phụng Thiên...
- Ðường chủ Hắc Long đường Tư Ðồ Viễn...
- Ðường chủ Thanh Long đường Hoàng Thừa Chí...
- Ðường chủ Hoàng Long đường Tư Mã Quân Nghị...
- Ðường chủ Phi Phụng đường Tư Mã Ngọc Kiều...
- ...
Thiên Long và năm vị phu nhân hoàn lễ từng người, chờ mấy chục trưởng lão và Đường chủ bái lễ xong liền sẵng giọng nói :
- Các vị trưởng lão, Đường chủ, huynh đệ tỷ muội Thần Long cốc! Tại hạ là Âu Dương Thiên Long và năm tiện thê Trần Vân Phụng, Triệu Thanh Thanh, Ðoàn Uyển Ngọc, Hoàng Phủ Tuệ Quân và Gia Cát Minh Châu rất lấy làm vinh hạnh được chư vị sủng ái tôn tại hạ làm Cốc chủ và Phụng hậu. Nhưng tại hạ nhận thấy rằng mình không đủ tài đức, cũng chưa có công lao gì đối với Thần Long cốc, thậm chí chưa từng trải qua sự thống khổ mà chư vị đã chịu đựng mấy trăm năm mà chỉ do hữu duyên vào được Càn Khôn động phủ, nơi mấy trăm năm trước lệnh tổ sư tiềm tu mà học thành võ công chí thượng của bổn môn, còn được Thần Long lệnh cùng một số di vật của sư tổ Thần Long Môn mà thôi Chỉ chừng đó thì làm sao mà xứng đáng trở thành Cốc chủ của một môn phái lớn đã chịu quá nhiều oan khuất? Vì thế lần này đến đây, tại hạ thành tâm trao tặng lại Thần Long lệnh và tất cả những di vật của sư tổ, hy vọng chư vị chọn ra một vị đủ đức tài vào chức vị cao quý đó, từ nay xuất hiện cùng các môn phái khác trong giang hồ. Trong quý cốc nhất định có rất nhiều vị xứng đáng, đủ sức làm cho bổn phái giương uy với võ lâm, thỏa lòng hoài vọng của tiền nhân.
Chàng chưa nói xong thì chúng trưởng lão, Đường chủ khóc ầm lên nói :
- Van lạy Cốc chủ! Chúng đệ tử mấy trăm năm hy vọng một ngày này. Huấn thị của sư tổ đã ghi rõ rằng chỉ có vị hữu duyên được Thần Long lệnh, võ công và di vật của ngài mới xứng đáng làm Cốc chủ, từ đó lưu truyền ngôi vị, Thần Long cốc mới được phép dương uy trong võ lâm. Nếu Cốc chủ không tiếp nhiệm trọng trách, ai dám làm việc đó? Bổn cốc trầm luân suốt mấy trăm năm, nay Cốc chủ nỡ nào dập tắt niềm hy vọng đã trở thành hiện thực, để Thần Long cốc rơi vào cảnh diệt môn?
Nhiều giọng nói hòa theo :
- Xin Cốc chủ đừng nhẫn tâm nhìn Thần Long cốc bị hủy ngay trong ngày hôm nay!
- Nếu trái lệnh tổ sư dám lập Cốc chủ thì tiền nhân đã lập phái từ mấy trăm năm trước, sao còn nhẫn nhục chờ đến bây giờ?
- Cốc chủ lòng dạ nào...
Thiên Long thấy tình hình quả là rất nghiêm trọng, nếu mình không nhận thì Thần Long cốc rơi vào cảnh diệt môn.
Chàng trầm ngâm suy nghĩ một lúc rồi nói :
- Chư vị đã đồng lòng như thế, Âu Dương Thiên Long cũng chỉ đành chịu thẹn tuân theo mà thôi! Vì sự hưng thịnh dài lâu của bổn cốc, tuân theo di chí của tổ sư và không phụ hoài vọng của tiền nhân cũng như mong đợi của mấy nghìn môn nhân đệ tử đang hiện diện, làm cho Thần Long cốc dương uy trước thiên hạ võ lâm, Âu Dương Thiên Long xin tiếp nhận và nguyện dốc toàn lực phụng sự bổn môn!
Thần Long cốc ước có năm ngàn người, nghe chàng nói thế lập tức reo hò vang dội :
- Cốc chủ thần minh!
- Thần Long cốc từ nay xuất danh với quần hùng!
- Ða tạ Cốc chủ và năm vị Phụng hậu!
Mấy nghìn đệ tử trong cốc vốn đã được phi mã lưu tinh cho biết Cốc chủ là một vị thiếu niên vô cùng tuấn tú, năm vị Phụng hậu đều đẹp như thiên tiên, nay thấy còn hơn cả tưởng tượng của mình, đồng thời cả sáu vị đều có thần công cái thế, trong lòng càng khâm phục vạn phần.
Thiên Long nói tiếp :
- Nay được các trưởng lão, Đường chủ, các vị võ sĩ và toàn bộ chúng nhân đệ tử bổn môn trọng thể nghênh đón và đồng lòng đề cử, tại hạ vô cùng cảm kích. Hy vọng các vị sau này sẽ chân thành hợp tác, góp nhiều kế hay, vì bổn môn mà cùng nhau gắng sức. Nhân buổi đại lễ nghênh đón trọng thể này, tại hạ tỏ lòng biết ơn sâu sắc đến tất cả các vị!
Lại vang lên tiếng vỗ tay như sấm và muôn giọng hòa theo :
- Cốc chủ thánh minh vạn tuế!
- Thần Long cốc thiên niên trường thịnh!
Sau đó tới lượt các vị phu nhân chúc từ :
- Tiểu nữ Thiên Sơn Tử Phụng Trần Vân Phụng xin yết kiến chư vị phụ lão và huynh đệ tỷ muội!
- Tiểu nữ Côn Lôn Hắc Phụng Triệu Thanh Thanh...
- Tiểu nữ Hoàng Sơn Phi Phụng Ðoàn Uyển Ngọc...
- Tiểu nữ Ðịa Sát Hồng Phụng Hoàng Phủ Tuệ Quân...
- Tiểu nữ Ðộng Ðình Thanh Phụng Gia Cát Minh Châu yết kiến chư vị trưởng lão và chư vị huynh đệ tỷ muội...
Thấy năm vị Phụng hậu hào sảng dễ gần như thế, chúng nhân càng cao hứng hoan hô vang rền sơn cốc.
Tiếp đó mọi người cung kính mời Cốc chủ, năm vị Phụng hậu và gần bốn chục vị tùy hành nhập cốc.
Một lúc sau, Thiên Long và năm vị phu nhân được trịnh trọng mời vào Thần Long điện cùng chư vị trưởng lão và Đường chủ thù tiếp và bàn nghị sự.
Qua mấy trăm năm xây dựng, sơn cốc rộng lớn ở nơi hoang vắng này đã hoàn toàn mất đi vẻ hoang sơ của nó. Từ cốc khẩu trở vào là ba mươi sáu bậc đá rộng tói hơn một trượng, dẫn thẳng vào Thần Long điện. Từ đó bắt đầu bình nguyên rộng tới ba chục mẫu đất đã hóa thành vườn cây ăn trái, hoa viên, đồng ruộng và nhà cửa, lâu các, chuồng trại.
Tường sơn trang là vách đá thiên nhiên xây sẵn.
Thần Long điện rất lớn, được xây bằng đá, với những chiếc thạch trụ to bằng cả một người ôm chạm hình long phụng cực kỳ mỹ lệ.
Trong điện không có tranh thủy mạc nhưng rất nhiều phù điêu, trên bức bình phong bằng đá chính giữa điện chạm hình thần long và năm con phi phụng múa lượn, sinh động như thật.
Sáu vị trưởng lão và sáu vị Đường chủ đứng thành hai hàng sau điện môn, chờ Thiên Long và năm vị phu nhân bước vào liền quỳ xuống đồng thanh nói :
- Bọn thuộc hạ cung nghênh Cốc chủ và năm vị Phụng hậu đăng điện!
Thiên Long và năm vị phu nhân vội vàng hoàn lễ.
Thiên Long nghiêm giọng phán :
- Các vị trưởng lão, Đường chủ nghe đây! Lệnh dụ đầu tiên của bổn Cốc chủ là kể từ hôm nay, thuộc hạ đối với thượng cấp trong cốc, bất luận là chức vị nào, nghiêm cấm việc quỳ hành lễ, chỉ cần cúi mình tham bái là được!
Mười hai vị điều giọng :
- Tuân lệnh!
Nói xong đứng lên.
Tử Vân trưởng lão Tư Mã Trường Hồng mời Thiên Long và năm vị phu nhân ngồi vào ngôi chính tọa xong, mọi người cũng căn cứ theo thứ bậc an tọa.
Thiên Long lên tiếng trước :
- Âu Dương Thiên Long được tiền nhân lựa chọn và chư vị ái hộ đề cử chấp chưởng môn hộ, vốn không có tài đức công lao gì, lấy làm hổ thẹn. Nhưng vì sự trường tồn và hưng thịnh của bổn cốc, Âu Dương Thiên Long đành phải nhận lời. Xin hứa với các vị, từ nay bổn Cốc chủ sẽ quyết tận lực vì Thần Long cốc. Xin các vị dốc lòng phù trợ!
Mười hai vị cùng hô vang :
- Cốc chủ đã có mỹ ý như vậy, bọn thuộc hạ đương nhiên cũng đưa hết sức khuyển mã!
Thiên Long lại nói :
- Chư vị trưởng lão và Đường chủ, trước hết xin cho bổn Cốc chủ biết tổ chức và lực lượng của bổn cốc.
Tử Vân trưởng lão Tư Mã Trường Hồng thay mặt mọi người trình báo về tổ chức của Thần Long cốc như sau :
Mỗi vị trưởng lão và Đường chủ đều có võ sĩ thuộc quyền, số lượng khác nhau.
Các vị trưởng lão đời thứ ba mươi ba không chỉ huy các đội mà chỉ có võ sĩ hộ vệ do chính mình đào tạo và huấn luyện, cụ thể Tử Vân trưởng lão Tư Mã Trường Hồng có mười bảy người, Hoàng Long trưởng lão Trang Thừa Tổ có hai mươi võ sĩ, Thanh Long trưởng lão Ðường Vấn Thiên có hai mươi lăm người, Hắc Long trưởng lão Y Ninh Tâm có mười chín người, Phi Long trưởng lão Tư Mã Ngọc Phụng có hai mươi võ sĩ.
Dưới quyền bốn vị Long đường Đường chủ thuộc đệ tử đời thứ ba mươi tư Tử Long đường, Xích Long đường, Hoàng Long đường có một tên lãnh đội, một tên phó lãnh đội và sáu tên tiểu lãnh đội, cao thủ thuộc quyền mỗi đường là ba trăm tên.
Ðường chủ Hắc Long đường kiêm luôn Hình đường Đường chủ, có hai Phó đường chủ, một tên lãnh đội và bốn tên tiểu lãnh đội, cao thủ có hai trăm tên.
Dưới quyền Đường chủ Phi Phụng đường Tư Mã Ngọc Kiều có một vị Phó đường chủ, một tên lãnh đội, hai tên phó lãnh đội, tám tên tiểu lãnh đội, nữ võ sĩ có bốn trăm người.
Ngoài ra trong cốc còn có Tổng quản Quân Thanh Thần và ba tên Phó tổng quản, chỉ huy một trăm người lo các việc tạp vụ.
Thần Long cốc còn có một lực lượng rất to lớn lo việc kinh doanh và tài chính gồm một trăm mười sáu nhà gồm khách điếm, tửu lâu, tiệm kim hoàn, dược hiệu, mã trường.
Ở hậu sơn Thần Long cốc có một mỏ vàng, mỗi năm khai thác được bảy tám trăm cân, là nguồn tài chính quan trọng nhất.
Ngoài ra trong núi có một thung lũng rộng gần trăm mẫu đất dành cho việc chăn nuôi và trồng trọt, ở đó có xưởng làm bánh, lò mổ gia súc.
Về võ công, mỗi đường tinh thông một môn thần công như Tử Long đường chuyên luyện Tử Sát thần công, Tử Kim chưởng, Thanh Long đường luyện Ất Mộc thần công, Khô Mộc chưởng, Hắc Long đường luyện Quý Thủy thần công, Lưu Vân chưởng, Xích Long đường luyện Xích Dương thần công, Liệt Hỏa chưởng, Hoàng Long đường luyện Mậu Thổ thần công, Ngũ Hành công.
Năm thứ võ công đó chia thành Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, gọi chung là Ngũ Hành Công.
Thiên Long có ý định truyền thêm võ học và trận pháp, nhung bước đầu chưa đề xuất ý kiến gì.
Với sự xuất hiện của Cốc chủ, đồng nghĩa với sự khôi phục và hưng thịnh của Thần Long cốc, đại tiệc được tiến hành trong ba ngày liền.
Ðây là sự kiện trọng đại nhất trong mấy trăm năm qua, vì thế không khí trong cốc mấy hôm đó hết sức tưng bừng náo nhiệt.