“Trước tiên chúng ta chạy hai vòng để làm ấm cơ thể đi.” Kiều Tang nói tiếp.
Từ sau khi Hỏa Nha Cẩu đeo một chiếc vòng tạ vào thì làm quen cũng khá nhanh, chuyện đi lại về cơ bản không có vấn đề gì, nhưng nếu đi như vậy thì sẽ không có tác dụng luyện tập rõ rệt.
“Gâu.”
Hỏa Nha Cẩu gật đầu, không phản đối sự sắp xếp của Kiều Tang.
Lần này Kiều Tang quyết định chạy với Hỏa Nha Cẩu.
Dưới sự cổ vũ của Kiều Tang, sau khi Hỏa Nha Cẩu vất vả chạy hai vòng xong, nó nhìn Kiều Tang với vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc.
Chị gọi cái này là khởi động hả?
Kiều Tang thở hổn hển sau khi chạy xong hai vòng, cơ thể cô cũng cảm thấy hơi khó chịu.
Xem ra sau này phải tập thể dục nhiều một chút…
Chờ Kiều Tang thở đều lại thì cô lấy điện thoại di động ra nhìn thời gian chạy bộ đã ghi lại.
Vào buổi sáng, thời gian chạy bộ trung bình của Hỏa Nha Cẩu là 18 phút.
Bây giờ vòng đầu tiên sau khi đeo thêm vòng chịu sức nặng là 29 phút 3 giây và vòng thứ hai là 38 phút 42 giây.
Kiều Tang dùng điện thoại ghi chú lại, để so sánh thời gian chạy bộ tương đối.
“Phần khởi động đã kết thúc, tiếp theo là Húc Mạnh 10 lần vào cái cây này.” Kiều Tang dẫn Hỏa Nha Cẩu đến dưới gốc cây ngô đồng, nơi cô đọc sách vào buổi sáng.
“Gâu.”
Hỏa Nha Cẩu nghe nói như thế đặt mông ngồi đất, yếu ớt kêu một tiếng.
“Em không muốn mạnh lên hả?” Kiều Tang hỏi.
Cô và Hỏa Nha Cẩu mấy ngày nay ở chung với nhau, biết rõ tính cách của nó rất hiếu thắng, ý chí cũng kiên cường, tuy chỉ mới đấu với người khác có 4 lần, nhưng lần nào nó cũng xông lên trước không sợ gì cả.
Trở nên mạnh hơn?
Hỏa Nha Cẩu chậm chạp đứng dậy, ánh mắt cũng trở nên quyết tâm hơn.
Lúc khế ước, ý định ban đầu của nó là tìm kiếm nhiều đối thủ mạnh mẽ hơn không phải sao?
Kiều Tang cảm thấy rất hài lòng với sự thay đổi trong ánh mắt của Hỏa Nha Cẩu, cô như nhớ lại lần đầu tiên nhìn thấy Hỏa Nha Cẩu.
Khi đó Hỏa Nha Cẩu dùng cơ thể bé nhỏ của nó không ngừng va vào thân cây, ánh mắt cũng kiên định như bây giờ.
Giờ nghĩ lại cứ có cảm giác như là mọi chuyện đã qua rất lâu.
“Nói không chừng là lần huấn luyện này em còn có thể luyện kỹ năng lúc trước mà em muốn luyện nữa.” Kiều Tang cười nói.
“Gâu?”
Hỏa Nha Cẩu nhìn Ngự Thú Sư nhà mình với vẻ mặt hoài nghi.
“Kỹ năng mà em muốn luyện khi chị gặp em lần đầu tiên ở Căn Cứ Thú Sủng đó.” Kiều Tang giải thích.
“Gâu?”
Hỏa Nha Cẩu càng thêm bối rối.
Nó muốn luyện kỹ năng nào nhỉ?
“Em không muốn học kỹ năng vậy thì húc vào cây làm gì? Chẳng lẽ là đang luyện Húc Mạnh?”
Không phải chứ, Húc Mạnh ít nhất phải chạy đà hơn 5 mét, cô nhớ rõ Hỏa Nha Cẩu lần trước ngay tại dưới gốc cây này chỉ lấy đà 1 mét.
Hỏa Nha Cẩu nhớ lại lần đầu gặp ngự thú sư nhà mình.
Lúc đó nó đang làm gì?
Nó đang đâm vào cái cây để làm cho trái cây rơi xuống.
“Gâu, gâu, gâu.”
“Gâu.”
Hỏa Nha Cẩu khoa tay múa chân giải thích với Kiều Tang.
Kiều Tang: “...”
Im lặng một lát thì Kiều Tang nói trọng tâm của câu chuyện: “Chúng ta bắt đầu huấn luyện đi.”
Hỏa Nha Cẩu trong lòng nghĩ rằng phải trở nên mạnh mẽ nên luyện tập rất nghiêm túc.
Húc Mạnh cần dồn lực vào tứ chi, trong nháy mắt bộc phát ra sức mạnh từ đó hình thành kỹ năng.
Bây giờ Hỏa Nha Cẩu đang đeo một chiếc vòng tạ khá nặng nên tác động chậm hơn đáng kể, tạo ra một lực tấn công không đủ mạnh để tạo thành một cú Húc Mạnh.
Hỏa Nha Cẩu dồn lực liên tục 6 lần, đến lần thứ 7 thì mới sử dụng thành công kỹ năng Húc Mạnh của ngày hôm nay.
“Gâu!”
Nó phấn khởi nhìn Ngự Thú Sư nhà mình, lại phát hiện cô đang ngẩn người.
Kiều Tang im lặng hồi lúc phát hiện ra sự thật.
Cô cảm thấy Hỏa Nha Cẩu của mình hơi khờ, lúc trước húc vào cây lâu như vậy chỉ vì trái trên cây.
Không lẽ Căn Cứ Thú Sủng bỏ đói nó?
Cơ thể nhỏ của nó đụng như vậy làm sao có thể rụng xuống được?
Chi bằng sử dụng kỹ năng Húc Mạnh cho rồi…
Không những đụng nữa ngày trái không rơi xuống mà đầu còn đau nữa…
Sao nó không biết trèo cây…
“Gâu!”
“Gâu!”
Kiều Tang bị tiếng kêu của Hỏa Nha Cẩu làm giật mình.
“Chị không sao.” Kiều Tang nói.
“Gâu.”
Hỏa Nha Cẩu gật đầu, cũng quên luôn dự tính ban đầu là gọi Ngự Thú Sư nhà mình tiếp tục huấn luyện.
17 giờ 53 phút.
Kết thúc huấn luyện.
Hỏa Nha Cẩu mệt mỏi nằm trên mặt đất, Kiều Tang tiến lên dịu dàng ôm lấy nó, cảm khái nói: “Em là Hỏa Nha Cẩu giỏi nhất chị từng biết.”
Tuy cô chưa từng thấy mấy con Hỏa Nha Cẩu khác, nhưng việc này không ảnh hưởng đến việc cô khen nó.
Rõ ràng không còn sức lực, nhưng vì hoàn thành Húc Mạnh lần thứ 10 nên nó đã cắn răng hoàn thành một cách nghị lực.
Cả buổi chiều chắc phải đụng cả trăm lần.
“Gâu…”
Hỏa Nha Cẩu nằm trong lòng Kiều Tang hơi ngượng ngừng.
“Chị dẫn em đi ăn một bữa ngon nhé.” Kiều Tang nói
Tiệm Niệm Quả.
Hỏa Nha Cẩu trợn mắt há hốc mồm nhìn đồ ăn trên bàn.
Trái cây và thịt nguội, salad trái cây, mì trái cây, bánh kem trái cây, kem trái cây, trái cây đá bào, nước trái cây…
Các món ăn làm từ trái cây bày đầy một bàn.
“Ọc ọc...”
Hỏa Nha Cẩu nhìn chằm chằm đến nỗi cái bụng nó kêu lên.
“Em ăn đi.” Kiều Tang dịu dàng nói.
Hỏa Nha Cẩu không đợi nữa lập tức lấy móng vuốt gắp một miếng bánh kem nhân trái cây ăn như hổ đói.
Kiều Tang cảm thấy nó lúc này thật dễ thương.
Chỉ có điều giá khá mắc.
Kiều Tang phải chi một phần năm số tiền của mình và bị mẹ chửi một trận.
…
Ba ngày sau.
“Bùm!”
Ở phía xa có một ngọn lửa to gần bằng nắm tay của người lớn cháy rực làm nổ tung một tảng đá tạo ra những lỗ thủng khá lớn.
[Tên: Hỏa Nha Cẩu.
Thuộc tính: Hỏa.
Đẳng cấp: Sơ cấp (127/1000) điểm kinh nghiệm.
Kỹ năng:
Cắn: Nhập môn (74/100) điểm kinh nghiệm.
Húc Mạnh: (168/500) điểm kinh nghiệm.
Răng Lửa: Tinh thông (116/500) điểm kinh nghiệm.
Hoa Lửa: Tinh thông (135/500) điểm kinh nghiệm.
Điểm số: 55.]
Chỉ mất bốn ngày, mà kỹ năng Răng Lửa và Hoa Lửa của Hỏa Nha Cẩu đã đạt tới trình độ tinh thông.
Điều này mà để người khác biệt được, chắc chắn sẽ dẫn đến sóng to gió lớn.
Tạm thời không nói đến Hoa Lửa, dù sao nó cũng không phải loại mà thú sủng có thiên phú cao trong thời gian ngắn luyện từ nhập môn lên đến tinh thông.
Nhưng Răng Lửa lại không giống vậy, đây là một kỹ năng trung cấp thật sự!
Kỹ năng trung cấp bình thường cần nửa năm mới có thể luyện từ nhập môn đến tinh thông, mà Hỏa Nha Cẩu chỉ dùng 4 ngày ngắn ngủi!
Bây giờ Hỏa Nha Cẩu đang đeo kính râm màu xanh sẫm vừa mua hôm trước chăm chú luyện tập sử dụng kỹ năng.
Màu đỏ phối hợp với màu xanh, tần suất luyện tập Hỏa Nha Cẩu luyện tập cao hơn, không ít trẻ con chơi đùa ở công viên quay lại nhìn nó, nhưng vì ngọn lửa toàn thân nó nên không dám đến gần.
Với nhịp độ luyện tập mấy ngày nay, bây giờ không cần Kiều Tang chỉ dẫn nữa, Hỏa Nha Cẩu đã biết nên làm thế nào.
Kiều Tang đọc sách dưới tán cây ngô đồng.
Từ khi Hỏa Nha Cẩu luyện Răng Lửa và Hoa Lửa đến mức tinh thông, cô không còn lo lắng đến kỳ tuyển sinh đặc biệt đối chiến thú sủng của trường THPT Thánh Thủy nữa.
Mọi người đều là người vừa mới ký khế ước với thú sủng, không thể nào có người luyện kỹ năng trung cấp của thú sủng đến tinh thông được.
Tốc độ của Hỏa Nha Cẩu cũng không ngừng được cải thiện trong vài ngày qua, ngày hôm qua đeo vòng tạ chỉ mất 22 phút 07 giây đã chạy được một vòng, so với ngày đầu tiên thì nhanh hơn khoảng 7 phút.
Dù không lo lắng về đối chiến thú sủng 5 ngày sau, nhưng Kiều Tang vẫn không có niềm tin đối với kỳ thi tuyển sinh vào THPT vào 20 ngày nữa.