“Sao mẹ lại đánh con?”
Diệp Tương Đình nghiến răng nghiến lợi: “Thức tỉnh thành công thì nói, sao lại thở dài làm gì hả?”
“Chị nghiên cứu viên nói con sau khi thức tỉnh cần phải nghỉ ngơi cho tốt, nhưng ngày thi cấp ba chỉ còn có 20 ngày, đây là đang ngăn cản con học đó.” Kiều Tang mặt vô tội nói.
Diệp Tương Đình cạn lời.
“Mẹ làm gì thế?”
“Mẹ làm gì thế?”
“Mẹ?”
Người phụ nữ kiên cường của con đâu mất rồi?
Cây Chocolate đi đến chỗ Kiều Tang: “Chocolate. Không được làm ồn ở trong Trung Tâm Ngự Thú.”
Vừa về tới nhà, Kiều Tang nhốt mình trong phòng rồi bật máy tính lên.
Mẹ cô nói buổi chiều đi Căn cứ Thú sủng Hàng Châu để chọn thú sủng, nhưng Kiều Tang từ chối.
Đối với thế giới được thống trị bởi Ngự Thú Sư, chọn lựa thú sủng như thế nào là chuyện rất quan trọng, bởi vì có những người cả đời chỉ có thể khế ước được một con thú sủng.
Ngự Thú Sư phân biệt đẳng cấp từ F đến SSS.
Ngự Thú Sư cấp F yếu nhất, chỉ cần đến 15 tuổi thức tỉnh được Ngự Thú Điển thì đi đến Trung Tâm Ngự Thú nhận giấy chứng nhận là được.
Nhưng muốn đạt đến cấp E, thì phải khai phá não bộ đến 10%, như vậy Ngự Thú Điển mới có thể khế ước thú sủng thứ hai được.
Sau đó còn phải đào tạo làm cho thú sủng tiến hóa, tăng lên thành thú sủng trung cấp.
Sau đó đi Liên Minh Ngự Thú gặp Công Chứng Viên, tiến hành chiến đấu 1 VS 1.
Khi chiến thắng, mới có thể sửa giấy chứng nhận lên cấp E.
Một số người, muốn đào tạo thú sủng lên trung cấp nhanh chóng, thường chọn thú sủng hệ côn trùng có chu kỳ tiến hóa ngắn để lập khế ước.
Hệ côn trùng tiến hóa thời gian quá ngắn, nên chúng rất yếu, có thể điều khiến chúng mà chiến đấu thắng được, chỉ có những Ngự Thú Sư thực lực mạnh mẽ, những người khác căn bản không làm được.
Nguyên chủ vì học quá kém, nên chỉ nhớ được những sinh vật siêu phàm xinh đẹp, còn lại không nhớ được gì cả.
Xinh đẹp thì làm được cái quái gì chứ? Đánh nhau sao mà thắng được?
Không thể đánh thắng thì làm sao mà thăng lên Ngự Thú Sư cao cấp hơn được chứ?
Tuyển chọn thú sủng đương nhiên là chọn những con có tiềm lực lớn, sức chiến đấu mạnh mẽ.
Nếu là buổi chiều đã đi Căn cứ Thú sủng Hàng Châu, mấy thú sủng đó ngay cả tên cô còn không biết, nói chi đến giai đoạn tiến hóa của nó, thì làm sao mà chọn được chứ?
Kiều Tang cảm thấy chuyện này không nên vội vàng, vẫn nên học kỹ trước.
Cô mở diễn đàn ra, đăng nhập tài khoản của mình “Thiên Tài Hựu Hựu Mộc”.
Cái tài khoản này là minh chứng cho kẻ học dốt lại có mộng ước trở thành thiên tài.
Kiều Tang không tạo bài viết mới, cái thế giới này trình độ ngự thú đã rất đầy đủ và hoàn thiện rồi, hàng năm đều có hàng ngàn hàng vạn Ngự Thú Sư thức tỉnh.
Tùy tiện lướt qua thì có thể thấy được bài viết của họ.
Kiều Tang xem diễn đàn, nhìn qua tất cả nội dung có liên quan đến thú sủng.
[Tôi bị trúng độc của Bọ Cạp.]
[Chỉ mỗi tôi cảm thấy hình dáng của Miên Tiết Trùng xấu à?]
[Ngự thú sư cấp B, tôi sẽ dạy bạn cách thi đậu đại học Ngự Thú Nam Thành.]
[Tôi là Ngự Thú Sư mới thức tỉnh, có thể lập khế ước với Rồng con được không?]
Mắt cô dừng lại ở bài viết cuối cùng.
Không phải người à. Thú sủng đầu tiên đã muốn lập khế ước với Rồng, lại còn đăng bài viết hỏi có thể hay không nữa chứ? Thú sủng hệ Rồng rất mạnh mẽ, ai mà chẳng biết điều đó. Ngoại trừ một số thú sủng đơn hệ, còn lại Rồng là loại thú sủng đắt tiền nhất. Nhà rất giàu mới có thể mua nổi.
Cho dù có người nhịn ăn nhịn mặc mua được nó, thì cũng không thể nuôi được, thời kỳ tiến hóa của nó rất dài, nuôi mấy năm cho nó ăn uống toàn đồ bổ, cũng chưa chắc nó đã tiến hóa lên thú sủng Trung Cấp.
Muốn Kiều Tang trả lời thì là không thể. Tuyệt đối không thể!
Nhưng nếu có một con thú sủng hệ Rồng đứng trước mặt Kiều Tang chờ cô lập khế ước. Thì chuyện này cũng có thể được ha ha. Không thèm để ý đến bài viết làm cô cạn lời kia.
[Ngự Thú Sư mới thức tỉnh, bán lại con Sa Bát Thử.]
Trong phần bình luận rất lộn xộn.
[Chủ bài viết chắc là không ngủ được, tối không cho nó ra ngoài, nên nó nghiến răng đúng không?”
[Sao lầu trên không nói luôn nên mua cái gì cho nó mài răng?]
[Bạch Sa Hồ của tôi không phục.]
[Thâm Mao Quy yêu cầu xuất chiến.]
Từ khi nền văn minh ngự thú phát triển cho đến bây giờ, đã tổng kết ra được những con thú sủng thích hợp nhất cho Ngự Thú Sư mới thức tỉnh.
Tiểu Bàn Cưu, Bạch Sa Hồ, Đoản Vĩ Xà, Sa Bát Thử, Thâm Mao Quy. Năm loại thú sủng này giá cả phải chăng, đại đa số gia đình đều có thể nuôi được, hơn nữa tính tình rất ôn hòa. Nếu là đào tạo tốt, có thể tiến hóa đến giai đoạn ba.
Kiều Tang thấy những Ngự Thú Sư mới thức tỉnh hầu hết dùng năm loại này. Thú sủng đầu tiên mẹ cô khế ước là Tiểu Bàn Cưu, con bồ câu béo ở nhà là nó đã tiến hóa rồi.
Nó là thú sủng hệ phi hành, bởi vì nó quá béo, nên nó bay chậm hơn so với mấy thú sủng hệ phi hành khác.
Có thể trở thành loại thú sủng được những Ngự Thú Sư mới thức tỉnh ưa chuộng, bởi vì nó có thể tiến hóa thành Phi Kiêu là một thú sủng cấp Tướng.
Bạch Sa Hồ lực công kích mạnh mẽ nhưng phòng ngự lại yếu, chỉ cần bị đánh trúng thì nó cũng không trụ được bao lâu.
Sa Bát Thử trời sinh có kỹ năng đào hầm, rất thích tránh né, bình thường không thích công kích chính diện.
Thâm Mao Quy tuy không giống như mấy con rùa bình thường, nó không biết bơi, nhưng lực phòng ngự của nó rất mạnh mẽ.
Bạch Sa Hồ, Sa Bát Thử và Thâm Mao Quy đều thuộc thú sủng hệ Thổ, cho nên ba loại thú sủng này thường xuyên bị người ta đem ra so sánh.
Nhưng Bạch Sa Hồ xinh đẹp hơn hai loại kia, những nữ sinh mới thức tỉnh thường chọn nó.
Đoản Vĩ Xà là thú sủng hệ độc, răng nó có độc, đuôi có châm nhọn cũng là một loại ám khí công kích lợi hại, giai đoạn đầu tiên đã có sức công kích mạnh mẽ. Có điều nếu khế ước với nó, sức khỏe kém sẽ phải nhập viện. Nếu không có tố chất thân thể tốt, không ai dám lập khế ước với nó.
Kiều Tang nhìn hồi lâu cũng không quyết định được, năm loại này đều có khuyết điểm, nhưng giá cả lại bình dân, và các giai đoạn tiến hóa của nó là phương án khá an toàn.
Nói cho cùng vấn là thiếu tiền. Kiều Tang đứng dậy ra khỏi phòng.
Mẹ cô đang ngồi trên ghế sô pha xem TV.
Kiều Tang nói: “Mẹ, nhà mình có 100 vạn không? Con muốn mua Bubble Bell.”
“Cút.”
“Được rồi!” Kiều Tang trở lại phòng, tiếp tục xem diễn đàn.
[Ngự Thú Sư cấp D đến rừng Kỳ Bàng có an toàn không?]
[Lần thứ hai đặt cược thú sủng, thì ra được con Lục Khắc Miêu, nhả vía cho mọi người đây.]
Kỳ thật ngoại trừ mua thú sủng ở Căn Cứ ra, còn có thể mua ở chợ đêm, đánh cược, đi dã ngoại tìm kiếm và rất nhiều hình thức khác.
Chợ đêm săn được thú sủng không rõ lai lịch, chỉ cần bạn có tiền, muốn loại nào cũng có, họ sẽ tìm mọi cách tìm ra cho bạn.
Đánh cược thú sủng thì xem nhân phẩm của bạn, có thể cược đến táng gia bại sản, đến cái quần đùi cũng chẳng còn.
Đi dã ngoại tìm thú sủng, tối thiểu cần đạt đến Ngự Thú Sư cấp D mới có thể đi được.
Dù sao dã ngoại rất nguy hiểm, hơn nữa sinh vật siêu phàm rất khó thuần hóa, cho dù lập khế ước được thì chưa chắc đã nuôi được.
Cả ba cách này, không phải là điều cô có thể làm được ngay bây giờ. Kiều Tang thở dài, mặc dù nghĩ đến nhiều loại, nhưng cô chẳng thể chọn được mấy loại do không đủ khả năng.
8 giờ 26 phút tối. Kiều Tang tắt máy tính, nhìn đồng hồ thì hơi hoảng. Đến giờ này mà mẹ còn chưa gọi cô ra ăn cơm. Không phải cô chọc bà tức giận rồi chứ?
Cô chuẩn bị ra phòng khách nhìn xem, vừa đứng dậy, nghĩ lại hơi lo lắng, cầm cuốn “Lịch Sử Ngự Thú tập 2” trên kệ sách. Mở cửa phòng, phòng khách không bật đèn, tối như mực. Mẹ cô không có ở nhà.
Kiều Tang trầm tư một lát, xác nhận mẹ cô cũng không ở trong phòng ngủ.
Cô mở đèn của phòng khách lên, tiện tay đem cuốn “Lịch sử Ngự thú tập 2” ném trên ghế salon, sau đó từ tủ lạnh lấy ra một hộp kem Mat cha. Vừa mở tivi lên rồi ngồi xuống ghế.
“Lạch cạch.” Cửa nhà mở ra. Kiều Tang quay đầu qua, bốn mắt nhìn nhau.
Bầu không khí yên tĩnh lạ thường.
“Tới ăn cơm đi.” Mẹ cô nhíu mày, cầm đồ ăn vừa mua đặt lên trên bàn cơm.
Thì ra là đi ra ngoài mua đồ ăn.
“Con đến đây.” Kiều Tang nhìn hộp kem Matcha vừa ăn được một miếng, chép chép miệng.
“Sao hôm nay mẹ lại mua đồ ăn ở ngoài?” Kiều Tang đi đến bàn cơm.
“Đi ra ngoài có việc, không có thời gian nấu cơm nên tiện đường mua.” Mẹ cô nói.
Kiều Tang hỏi: “Chuyện gì vậy ạ?”
Mẹ cô trầm mặc một chút: “Tang Tang, chúng ta đổi nhà đi.”
Kiều Tang ngây ngẩn cả người, ngừng ăn, khó hiểu nói: “Tại sao lại đổi nhà?”
Hàng Châu là thủ phủ tỉnh Chiết Giang, nên giá nhà đắt đỏ hơn giá bình quân trên thị trường.
Căn nhà này, là mua lúc giá nhà giảm xuống, bố cô mua dùng làm nhà cưới.
Nhà cô ở Thanh Thành Gia Viên mặc dù không phải nơi đắt nhất Hàng Châu, nhưng vị trí địa lý tốt, gần đây có nhiều trường học và có trạm tàu điện ngầm, cũng bán được hơn 50.000 đồng liên minh một mét vuông.
Mẹ cô đang ăn rau, sau khi nhai hết, nhìn qua Kiều Tang, sau một lúc lâu nói: “Mẹ mới hỏi môi giới nhà đất, nhà chúng ta 177 mét vuông, hiện tại giá thị trường là 53.000 đồng liên minh một mét vuông, có thể bán hơn 7.000.000 đồng Liên Minh.”
“Mẹ đã suy nghĩ kỹ rồi, bây giờ mua một căn nhà nhỏ thôi, còn dư tiền thì mua cho con một con Bubble Bell, sau đó cũng còn lại ít tiền để sử dụng sinh hoạt hàng ngày.”
“Hơn nữa, mẹ cũng làm ra tiền, chúng ta chỉ đổi một căn nhà nhỏ hơn, còn lại không có gì thay đổi.”
Kiều Tang nghe xong cả người choáng váng.
Chỉ mới vài tiếng đồng hồ, mà mẹ cô đã định ra một việc lớn như vậy.
“Mẹ…” Cô thều thào nói, muốn nói thêm gì đó.
Mẹ cô ngắt lời: “Cho dù thành tích của con không tốt, nhưng dù sao con cũng tự chủ thức tỉnh, thiên phú cao như vậy, sao mẹ không lo cho được?”
“Nhà chúng ta mặc dù không giàu có, nhưng con muốn thú sủng như thế nào, mẹ nhất định có thể mua được cho con.”
“Chỉ cần còn đồng ý với mẹ, đừng chểnh mảng như việc học hành, phải nuôi dưỡng nó cho tốt.”
Bản thân Diệp Tương Đình không nghĩ đến chuyện này, nhưng khi thấy con gái muốn thú sủng hệ siêu năng lực thì bà vẫn muốn mua cho nó.
Con gái bà học hành không tốt, nhưng đã tự chủ thức tỉnh, chứng tỏ thiên phú về mặt ngự thú rất tốt. Nhà bà chưa từng có đứa trẻ nào tự chủ thức tỉnh cả.
Đã như vậy, mua cho nó một con thú sủng quý hiếm tốt chút, hơn nữa con gái bà cũng thích nên không sao cả. Đây là điều mà một người làm mẹ như bà nên làm.
Kiều Tang trong lòng ngũ vị tạp trần, cô chỉ thấy kem vẫn còn trong miệng chưa nuốt xuống.
Cô nhìn vào mắt mẹ, cười nói: “Mẹ, con tự chủ thức tỉnh, có thiên phú như vậy, cho dù thú sủng hệ gì đi nữa, con cũng có thể nuôi được.”
“Con chỉ muốn nói, con không muốn Bubble Bell đâu, mẹ đừng bán nhà nhé.”
Mẹ cô đứng dậy rót ly nước: “Mẹ biết là con muốn Bubble Bell, con đã tự chủ thức tỉnh…”
Kiều Tang không để mẹ cô nói tiếp, cô chân thành nói: “Con đã nghiên cứu cả buổi chiều, con muốn một con Hỏa Nha Cẩu.”
Bubble Bell là thú sủng hệ Siêu năng lực, tất nhiên rất tốt. Còn có thú sủng hệ Rồng, hệ Yêu tinh, hệ U linh cũng rất tốt.
Nhưng Kiều Tang chỉ cảm thấy chúng nó hiếm nên mạnh mẽ, không nhất định muốn có bằng được.
Có rất nhiều người, nói rất thích thú sủng này kia, nhưng khi đi mua lại mua một con khác.
Cô chỉ muốn một con thú sủng phù hợp với năng lực hiện giờ của mình mà thôi.