Ngư Trường Hoàng Kim

Chương 10

Nghiệm chứng pho tượng này ngược lại so với giám định tranh vẽ nhanh hơn, Krzyzewski chụp ảnh toàn bộ phương vị xong truyền về công ty, sau đó lấy một chút bọt đồng rồi dùng máy than 14 mang đến tiến hành kiểm tra trắc định.

Kết quả mà máy móc trắc ra tới là pho tượng này xuất từ trung kỳ của thế kỷ 16, nhìn thấy kết quả này, Krzyzewski chắc chắn nói: "Chúc mừng ngài, Tần tiên sinh, ngài khả năng có được một pho tượng đáng tiền nhất của năm nay!"

Kỳ thật bởi vì chuyện bức 《 Hoa Hướng Dương 》là hàng nhái, Tần Thì Âu đã làm xong chuẩn bị tâm lý, chính là những bức tranh này đều không đáng tiền, dù cho bức họa cuối cùng của Picasso được nghiệm chứng là hàng giả, hắn thậm chí cũng có thể bình tâm đối mặt.

Nhưng là bây giờ giám định ra được cái kết quả này, hắn thật sự không thể gắng giữ lòng bình thường: pho tượng bị hắn cho rằng bán đồng nát đều bán không được mấy trăm đồng tiền, dĩ nhiên là đồ cổ có giá trị 3000 vạn, hơn nữa 3000 vạn này còn là Canadian dollar!

Biết được ý nghĩ của hắn, trên gương mặt bất cẩu ngôn tiếu của Krzyzewski cũng lộ ra dáng tươi cười, hắn nói ra: "Nếu không phải vì pho tượng « Perseus and Medusa » bảo tồn không tốt nên bị rỉ sắt, giá trị kia khả năng còn phải tăng cao thêm 1000 vạn. Ngài có thể không biết, pho tượng là tác phẩm vĩ đại nhất của một trong những nhà điêu khắc nổi tiếng nhất Italy vào thế kỷ XVI, Cellini tiên sinh!"

Tần Thì Âu đối với những thứ này xác thực không hiểu, hắn chỉ hiểu, chính là lần này hắn thật sự biến thành phú nhất đại rồi...

Giám định xong xuôi thì đám người Krzyzewski cũng không có rời đi, bởi vì tổng giám đốc của phòng đấu giá Lee's Brother ở ngay trong ngày liền mang theo các chuyên gia bộ điêu khắc lên đường. Ngày mai cũng sẽ đuổi tới ngư trường để tiến hành cuối cùng giám định thật giả cho pho tượng. Ngoài ra, Krzyzewski nói cho Tần Thì Âu, công ty bọn họ hi vọng hợp tác với hắn, đạt được quyền đấu giá của pho tượng cùng những bức tranh này.

Tần Thì Âu có chút do dự, mặc dù danh khí của phòng đấu giá Lee's Brother không nhỏ, nhưng thật ra nó càng nổi danh chính là đấu giá máy móc. Về phương diện văn vật cùng tác phẩm nghệ thuật, có lẽ là phòng đấu giá Sotheby's thậm chí cả Christie 's càng đáng tin cậy hơn.

Krzyzewski không phải là nhân viên chào hàng, hắn nhìn ra chỗ khó xử của Tần Thì Âu liền cười cười không có nhắc lại đề tài này, mà bắt đầu trò chuyện về những bức tranh cùng pho tượng.

Căn cứ phỏng đoán của Krzyzewski, bức tranh 《 Nữ Nhân Cầm Vàng 》 kia hẳn là Pinajian thông qua bằng hữu cầu mua Picasso, chuyên môn dùng để học tập. Đã từng có một thời kì, kỹ xảo tranh trừu tượng của Pinajian đột nhiên tăng mạnh, khả năng chính là sau khi nhận được nguyên tác Picasso, đã lấy được linh cảm.

Điểm mà hắn hiếu kỳ chính là Tần Thì Âu là từ đâu lấy được pho tượng này?

Auerbach giúp hắn giải thích, nói: "Tần Hồng Đức là một cái nam nhân rất giỏi, thời điểm chiến tranh thế giới lần hai hắn đã từng là người phụ trách của đội vận chuyển minh quân trên biển tại khu Newfoundland. Nên ta nghĩ thứ này có thể là bị hắn lấy được vào thời kỳ đặc thù đó."

Tần Thì Âu choáng luôn, Nhị gia gia của mình còn có danh tiếng lớn như vậy?

Buổi tối mời ba người Krzyzewski ăn cơm, bữa tiệc nằm tại tiệm cơm phong vị của Hickson, hưởng thụ lấy một chầu bữa tiệc lớn nguyên vị Newfoundland, còn được thưởng thức đến rượu nho băng nổi tiếng toàn thế giới của nơi này.

Uống đến chóng mặt núc ních thì Tần Thì Âu trở lại phòng ngủ, vừa nằm xuống thì ý thức lại lần nữa chuyển dời đến trong đại dương.

Thế giới đáy biển vẫn còn có chút hoang vu, ý thức của hắn tiến lên ở trong sa mạc bằng phẳng của đáy biển, thật lâu không thấy dấu hiệu sinh mạng, lại chỉ có một loại bi thương.

Là nguyên nhân gì lại để cho một cái đại ngư trường đã từng phồn thịnh lại biến thành mộ tràng dưới đáy biển hôm nay? Tần Thì Âu thề, hắn sẽ dùng tiền lấy được sau khi đấu giá toàn lực cải thiện ngư trường, khiến nó toả sáng sinh cơ một lần nữa.

Ý thức chuyển dời đến trên san hô hồng nhạt, đám bọt biển kia chậm rãi chập chờn ở chung quanh. Hắn cảm thụ một lần, sức sống của đám bọt biển này đã không có vấn đề, việc này cuối cùng cũng để cho Tần Thì Âu một ít vui mừng.

Kết quả chờ hắn cẩn thận dò xét san hô lại phát hiện sự tình không tốt lắm. Ngày hôm qua không có chú ý, thật ra tình cảnh của đám con san hô đám còn bết bát hơn!

Hiện tại ở chung quanh san hô, chỉ có một mảnh diện tích lớn khoảng 5-6m vuông ở nơi này là còn san hô sống, một nửa là màu hồng phấn, một nửa khác là màu vàng nhạt. Bên ngoài cũng có san hô, nhưng đều là đá san hô tính chất xám trắng.

Những đá san hô này đều là thi thể của con san hô ngưng tụ mà thành.

Cái mảnh san hô sống này càng đi về bốn phía sắc thái càng nhạt, sinh mệnh khí tức cũng càng nhạt. Nếu như chỉ cảm nhận vị trí trung tâm thì đám con san hô xác thực sức sống mười phần. Nhưng nếu như cảm thụ bốn phía, ở trên những con san hô kia lại là mang theo tử khí.

Vì vậy kỳ tích xuất hiện, mọi người đều biết, muốn hình thành một mảnh san hô cần trải qua thời gian rất lâu, bởi những con san hô đều rất nhỏ, tuy nhiên bọn chúng không ngừng sinh sôi nẩy nở, nhưng là cũng đang không ngừng tử vong.

Nhưng mà giờ phút này, con san hô màu hồng nhạt cùng con san hô màu vàng nhạt đột nhiên bắt đầu điên cuồng sinh sôi nẩy nở. Mắt thường có thể thấy được san hô dưới đáy biển đang nhanh chóng lan tràn về phía chung quanh. Chỉ dùng hai phút, không gian san hô sống chỉ có 5-6m vuông đã mở rộng đến chừng 10m vuông!

Tần Thì Âu cũng cảm thấy mệt mỏi trước nay chưa từng có, hắn trực tiếp rút về ý thức rồi lâm vào trong ngủ say. Hai ngày qua, Tần Thì Âu đều là hơn sáu giờ sáng liền tỉnh lại, lần này hắn ngủ thẳng tới hơn tám giờ, hay là thời điểm sóc lùn châu Phi gõ cửa sổ mới bị tỉnh lại.

Thân thể mệt mỏi trước nay chưa từng, Tần Thì Âu rất bất đắc dĩ, xem ra năng lượng ý thức này của mình cũng không thể lạm dụng, nếu không mạng nhỏ chính mình đều gặp nguy hiểm.

Tần Thì Âu mở ra cửa sổ thả vào hai chỉ sóc lùn châu Phi, nó nhìn xem bộ dạng mệt mỏi không chịu nổi của hắn, trong chớp mắt cùng nhau chạy ra ngoài. Lại lần nữa trở về thì đám sóc lùn châu Phi đưa tới hai khỏa hạt thông.

Sở tác sở vi của sóc lùn châu Phi lại để cho nội tâm Tần Thì Âu trở nên ấm áp. Hắn đem hai tên nâng trong tay hôn một cái lại phát hiện một con sóc nhỏ khác là cái, lập tức nở nụ cười, dùng chỉ bụng vuốt ve đầu tiểu Minh, nói: "Thành thật khai báo, có phải là yêu sớm rồi?"

Tiểu Minh duỗi ra đầu lưỡi phấn nộn liếm liếm ngón tay của hắn, ôm lấy hạt thông kêu 'Chít chít' rồi đưa cho hắn.

Tần Thì Âu đập ra hạt thông, cười nói: "Hối lộ vô dụng, ngươi nhỏ như vậy liền có người yêu? Là muốn tức chết ta sao? Ta đều hai mươi sáu hai mươi bảy còn không có vợ nì.".

Sóc cái yên tĩnh nhìn xem hắn, Tần Thì Âu nghĩ nghĩ, nói: "Được rồi, về sau ngươi gọi tiểu Hồng, tiểu Minh cùng tiểu Hồng là một đôi trời sinh."

Bộ lông của con sóc cái này còn đỏ hơn so với tiểu Minh, là một con sóc đỏ tiêu chuẩn của Bắc Mĩ.

Mang theo hai con sóc lùn châu Phi một bên xem TV một bên cùng nhau ăn điểm tâm, đến giữa trưa, đoàn chuyên gia của phòng đấu giá Lee's Brother đại quy mô chạy đến.

Tần Thì Âu đem đồng điêu* ôm xuống dưới, nhìn thấy hắn ôm ra pho tượng giống như là đang xách một thùng nước, tròng mắt Krzyzewski đều sắp trừng đi ra. Lúc này một cái trung niên nam tử mang theo mắt kính chừng ba mươi tuổi cười nói: " Tần tiên sinh có sức mạnh thật lớn."

(*)Đồ vật bằng đồng được điêu khắc.

Nghe nói như thế, Tần Thì Âu chợt nhớ tới một cái vấn đề gần đây không có chú ý tới, khí lực của hắn giống như trở nên lớn hơn rất nhiều. Thật pho tượng thanh đồng này là hoàn toàn bằng đồng, cân nặng có đến 70-80 kg, nhưng hắn cầm trên tay lại cảm giác rất dễ dàng, giống như chỉ là đang cầm một thứ gì đó có 7-8kg.

Hắn suy đoán Hải Thần Chi Tâm cũng có quan hệ với việc này.

Auerbach giới thiệu cho hắn một chút, trung niên nam tử nho nhã chính là tổng giám đốc phòng đấu giá Lee's Brother, Robert Blake IV.

Trước đây Tần Thì Âu đã có chỗ hiểu rõ, Blake là một cái gia tộc nổi tiếng ở phía Đông Canada, tập đoàn Blake mà bọn hắn khống chế là một trong tám đại tập đoàn của Canada, có năng lượng rất lớn.

"Ngài có thể gọi ta tiểu Blake, bằng hữu của ta đều xưng hô ta như vậy, tiểu Blake." Robert Blake IV chủ động vươn tay, đồng thời vừa nắm tay vừa cười nói, "Tần tiên sinh thật sự là tuổi trẻ tài cao, hiện tại liền nắm giữ ngư trường lớn như vậy, lúc ta bằng tuổi ngài thì còn đang dùng tiền của cha mẹ để theo đuổi nữ hài xinh đẹp nì."

Chỉ mới mấy câu thì tiểu Blake đã kéo gần quan hệ với Tần Thì Âu.

Tần Thì Âu pha cà phê cho mọi người, tiểu Blake lôi kéo hắn bắt đầu nói chuyện phiếm, đầu tiên từ Cố Cung cùng Bát Đạt Lĩnh Trường Thành, sau khi biết được tỉnh Sơn Đông là quê quán của hắn, lại bắt đầu giảng văn hóa Khổng Mạnh cùng tư tưởng Nho gia.

Không hổ là tổng giám đốc của một phòng đấu giá nổi tiếng, tiểu Blake rất hiểu kỹ xảo khi nói chuyện phiếm. Nói hắn đều chỉ tỏ vẻ hiểu sơ những đề tài này, chủ yếu là hướng Tần Thì Âu thỉnh giáo, chỉ mấy câu liền bắt đầu đem Tần Thì Âu tâng bốc lên.

Auerbach ở bên cạnh chỉ cười mà không nói, đây cũng là cơ hội phát triển của Tần Thì Âu, lại để cho hắn biết một chút về thủ đoạn của những nhà tư bản thuộc xã hội thượng lưu.

Cuối cùng một trương giấy giám định đi ra, sau khi tiểu Blake xem xong thì đưa cho Tần Thì Âu, pho tượng này xác thực là chính phẩm.

Tần Thì Âu còn có chút nghi vấn, nói: "Ngày hôm qua ta lên mạng tra một chút, pho tượng « Perseus and Medusa » này hình như là đang ở trên quảng trường Michelangelo thành phố Florence(tỉnh) Italy a? Làm sao ở đây còn có một cái?"

Tiểu Blake cười nói: "Không không không, tiểu nhị, đó là giả dối, đó là hàng nhái phẩm. Ngài đắc biết không, pho tượng này là đại công tước Cosimo ủy thác điêu khắc đại sư Cellini sáng tác vào năm 1545, hai cái thế kỷ sau liền thất lạc. Về sau mấy địa khu ở Châu Âu đều có người nói từng gặp qua nó, nhưng mà vẫn không có ai có thể chính thức đem nó phô bày với công chúng, hiện tại, ngài làm được."

Tần Thì Âu vội vàng nói mình chỉ là vận khí tốt, người chung quanh cũng không ngạc nhiên, bọn hắn đã thấy nhiều vật phẩm đấu giá, rất nhiều người đều vận khí rất tốt.

Tiểu Blake ho nhẹ một tiếng, Tần Thì Âu liền biết rõ đến chính đề, hắn lập tức ngồi nghiêm chỉnh, chuẩn bị cự tuyệt thỉnh cầu của phòng đấu giá Lee's Brother.

Không hề nghi ngờ, loại tác phẩm nghệ thuật có giá trị thế này, hay là đặt ở phòng đấu giá có cấp bậc như Sotheby's càng có thể đánh ra giá trị của nó.

"Tần tiên sinh, ngài biết rõ công ty của chúng ta một mực chuyên chú về phương diện đấu giá cơ giới, thành tựu ở trên tác phẩm nghệ thuật liền thường thường. Nhưng là vào đầu năm nay, ban giám đốc chúng ta nhất trí quyết định, công ty muốn chuyển hình sang hướng tác phẩm nghệ thuật. Cho nên ta hi vọng, ngài có thể đem vinh dự khi đấu giá những tác phẩm nghệ thuật này ban cho công ty của chúng ta."

"Ta biết rõ phòng đấu giá Christie 's hoặc Sotheby's thích hợp cho những tác phẩm nghệ thuật này hơn, nhưng là bây giờ khoảng cách sang xuân chỉ không đến nửa tháng. Ngài nên hiểu rõ, giá trị của tác phẩm nghệ thuật là cùng mức độ đầu tư tuyên truyền có quan hệ trực tiếp, ta nghĩ nếu như ngài hiện tại đưa đi tham gia xuân đập, là đập không xuất ra giá cả tốt."

"Nếu là công ty chúng ta có thể được đến quyền đấu giá, ta đây cam đoan với ngài, chúng ta sẽ vận dụng toàn bộ sức mạnh để tuyên truyền những tác phẩm nghệ thuật này, kể cả những bức tranh của Pinajian tiên sinh."

"Ngoài ra, theo thông lệ tiền phí khi đấu giá tác phẩm nghệ thuật là 12%, nếu là ngài nguyện ý giao do chúng ta tới đấu giá, chúng ta đây nguyện ý đem tiền thuê cắt giảm đến 5%; hơn nữa, ta cho rằng ngài hiện tại khả năng cần gấp tài chính để vận tác ngư trường, công ty của chúng ta có thể trả trước cho ngài 1000 vạn Canadian dollar tiền mặt!"

Tần Thì Âu trầm mặc một chút, thành giao!
Bình Luận (0)
Comment