Ngự Tỷ Phách Ái Chi Bao Dưỡng

Chương 141

Dự án khai phá địa khu quanh thân Tô Luyến Thấm vẫn bị truyền thông chú ý, nhưng thủy chung không có đương sự nào đứng ra xác nhận hoặc là phủ nhận, tương phản lại hấp dẫn nhiều ánh mắt cùng chú ý hơn, thẳng đến một tuần sau, Trương thị mới tuyên bố tin tức này là thật, lập tức sẽ cử hành một buổi lễ ký ước công khai.

3h chiều nay chính là thời gian Trương thị quan phương công bố ký ước, địa điểm là ở đại sảnh Vu thị. Lần này Trương thị làm đủ công phu, hấp dẫn phần đông truyền thông tiến đến tham gia.

Buổi lễ sắp bắt đầu, Tô Lâm là người sở hữu Tô Luyến Thấm, ngồi ở vị trí trung gian, trên mặt mang theo mỉm cười, bình tĩnh tao nhã đối diện màn ảnh không ngừng loang loáng, hai người hợp tác ngồi ở hai bên sườn của cô, bên phải là đại biểu thiết kế toàn bộ kế hoạch, Trương Tử Hề, bên trái tự nhiên làcông ty thừa kiến Lưu thị.

MC vừa tuyên bố lễ ký ước bắt đầu, các phóng viên liền khẩn cấp đưa ra vấn đề, trong lúc nhất thời làm cho không khí náo loạn cả lên. Trương Tử Hề trời sinh không thích hoàn cảnh ồn ào, mày hơi nhíu lại, mà Tô Lâm và Lưu Tổ Thông vẫn là mỉm cười, đồng dạng duy trì im lặng, cũng không có mở miệng trả lời. Trương Tử Hề dùng ánh mắt ý bảo MC, MC phản ứng rất nhanh khuyên can mọi người chờ ký ước hoàn thành rồi hỏi sau, cũng hứa hẹn nhất định sẽ có cơ hội để cho bọn họ phỏng vấn, các phóng viên mới chậm rãi im lặng xuống dưới.

Nghi thức kỳ thật rất đơn giản, tam phương dĩ vãng đã thảo luận xong, hiện tại chẳng qua là hình thức mà thôi. Ba ngườiký tên lên hiệp ước, Tô Lâm và Trương Tử Hề mỉm cười bắt tay nhau, dừng lại một hồi để các phóng viên chụp ảnh rồi mới buông ra, sau đó Tô Lâm quay đầu lại cùng Lưu Tổ Thông bắt tay. Đây vốn là một hiệp nghị tam phương, ấn theo lễ nghi, tam phương thay phiên bắt tay mới là phù hợp quy củ, Lưu Tổ Thông bắt tay Tô Lâm xong, hắn vươn tay về phía Trương Tử Hề, Trương Tử Hề tựa hồ cũng không muốn bắt tayvới hắn.

Tay Lưu Tổ Thông treo ở giữa không trung,Trương Tử Hề lúc này vẫn đang cúi đầu nhìn hiệp ước vừa ký kết, chưa ngẩng đầu lên. Lưu Tổ Thông trên mặt nhìn không ra xấu hổ, hắn vẫn duy trì mỉm cười, nhưng khóe mắt cũng rất mịt mờ co rúm hai cái, tay hắn vẫn duỗi thẳng, kêu một tiếng:"Trương quản lý."

Trương Tử Hề ngẩng đầu lên, khó hiểu nhìn Lưu Tổ Thông, thẳng đến khi nhìn thấy hắn vươn tay mới phản ứng lại, vẫn không có vươn tay đi nắm, chỉ giải thích:"A, Lưu tổng, thật sự là ngượng ngùng, vừa rồi nhất thời không có chú ý tới."

Nghe Trương Tử Hề giải thích, Lưu Tổ Thông có chút không tin, hắn không tin Trương Tử Hề sẽ không hiểu lễ nghi, hơn nữa đã không phải là lần đầu tiênTrương Tử Hề lảng tránh cùng hắn bắt tay, hắn hoài nghi căn bản chính là Trương Tử Hề cố ý muốn cho mình nan kham. Hắn đoán hẳn là do con rể Trương Tử Hiên, khiến côlàm vậy. Lưu Tổ Thông trong lòng cười lạnh thầm hận, nhưng bề ngoài lại không lộ ra một tia cảm xúc, như trước là mang theo mỉm cười, trả lời:"Không quan hệ. Bất quá...... Tayta có điểm ê ẩm, Trương quản lý có thể thông cảm một chút hay không?"

Trương thị cùng Lưu thị đám hỏi, là chuyện tình mọi người đều biết, Trương Tử Hề cùng Lưu Tổ Thông tính đứng lên thật sự là thân thích, nhưng lúc này hai người đều chọn dùng xưng hô công sự, bởi vì lần này là tam phương hợp tác, như vậythì có vẻ công chính hơn, về phương diện khác, Lưu Tổ Thông tự mình hiểu lấy, Trương Tử Hề sợ là cũng không hiếm lạ thân thích như hắn, nếu Trương Tử Hề không hiếm lạ, hắn cũng không thèm.

Nghe Lưu Tổ Thông nói thế, Trương Tử Hề vẫn là có chút do dự, hơn nữa cũng không che giấu, tựa như tay Lưu Tổ Thông mang theo ôn dịch. Điều này khiến hận ý của Lưu Tổ Thông đối với Trương Tử Hề càng thêm sâu nặng, hắn híp mắt, để lộ ra một tia âm ngoan mịt mờ. Trương Tử Mộng đi tới, đứng bên cạnh Trương Tử Hềnói:"Chị, nơi này giao cho em đi."

Trương Tử Hề đãi ngộ khác biệt, nghe thấy thanh âm của Trương Tử Mộng, cô mỉm cười thân thiết quay đầu, đối Trương Tử Mộng gật gật đầu, liền đứng lên, vỗ nhẹ bả vai Trương Tử Mộng, xoay người ly khai. Lưu Tổ Thông xấu hổ thả tay xuống, hắn nhìn bóng dáng Trương Tử Hề rời đi, ánh mắt càng thêm âm lãnh.

Trương Tử Mộng xử lý hết thảy sự vụ cần đối ngoại, Trương Tử Hề đứng ở mặt sau chỉ huy, hai tỷ muội rất ăn ý quyết định, nếu không phải ký ước cầnđương sự Trương Tử Hề ra mặt, vẫn duy trì thần bí Trương Tử Hề tuyệt đối sẽ không xuất hiện tại đây. Giờ phút này Trương Tử Hề đã hoàn thành nhiệm vụ, tự nhiên liền từ Trương Tử Mộng tiếp thượng.

Tô Lâm gặp Trương Tử Mộng, tươi cười càng thêm ngọt ngào, ánh mắt nhìn Trương Tử Mộng ngọt nị có thể nặn ra mật, Trương Tử Mộng chống lại Tô Lâm tầm mắt, nhăn mi lại, trong lòng thầm nghĩ Tô Lâm chẳng phân biệt được trường hợp, phải biết rằng ở trước mặt đều là phóng viên, nàng trừng Tô Lâm một cái, cảnh cáo cô thu liễm một chút. Hai người"mắt đi mày lại" lần nữa bỏ qua Lưu Tử Thông.

Trương Tử Hề trở lại văn phòng, ngồi trầm tư một hồi, lấy di động ra bát thông một dãy số, một lát sau, chỉ nghe thấy cô nói:"Thanh tỷ, ta bên này tiến hành không sai biệt lắm, kế tiếp liền nhìn ngươi...... Bất quá, nắm bắt hảo thời cơ mới là trọng yếu nhất."

Nội dung cụ thể, Trương Tử Hề cùng Tàng Huyền Thanh đã sớm thương thảo tốt lắm, cho nên lúc này Trương Tử Hề căn bản không cần câu nệ, chỉ cần một câu đơn giản, cô tin tưởng Tàng Huyền Thanh thông minh nhất định có thể hiểu được. Không ngoài sở liệu, đối với Trương Tử Hề dặn dò, Tàng Huyền Thanh chỉ dùng một câu rất tự tin liền đánh mất sự nghi ngờ: "Ngươi yên tâm, làm chuyện này, ta tin tưởng ở H thịkhông có ai rành rẽ hơn ta."

Nghe nói như thế, Trương Tử Hề lắc đầu bật cười, cuối cùng nói:"Vậy phiền toái ngươi, Thanh tỷ." Sau đó liền cáo biệt treo điện thoại, đối với Tàng Huyền Thanh, cô thật sự có thể yên tâm rồi.

Trương Tử Hề rời đi, chuyện tình còn lại hoàn toàn giao cho "đôi vợ chồng son" Trương Tử Mộng và Tô Lâm, đối với vấn đề của phóng viên, hai người cũng chuẩn bị đầy đủ, rất ăn ý mỗi người đáp một câu, ứng phó hoàn hảo. Đối với ba xí nghiệp lớn nổi danh của thành phố, các phóng viên đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, đặt rất nhiều câu hỏi, mãi cho đến 5h chiều, đã gần thời gian tan tầm, các phóng viên còn chưa có hỏi xong. Trương Tử Mộng ý bảo MC tuyên bố bởi vì vấn đề thời gian, chấm dứt buổi lễ ký ước công khai lần này, bọn họ mới lần lượt rời đi.

Sau khi buổi lễ chấm dứt, Tô Lâm cũng không có lập tức rời đi, mà là đi theo Trương Tử Mộng vào văn phòng, Trương Tử Mộng tự nhiên biết cô suy nghĩ cái gì, cũng không ngăn cản cô, tự cố thu thập này nọ, tùy ý Tô Lâm lượn qua lượn lại trước mặt.

Trương Tử Hề đã rời đi, thời gian của cô là mỗi ngày cố định không thay đổi, đơn giản là vì cô tan tầm cùng lúc với Chu Tư Y. Trong văn phòng chỉ còn lại Trương Tử Mộng và Tô Lâm, Tô Lâm đứng ở nơi đó lẳng lặng nhìn Trương Tử Mộng xử lý văn kiện, thần thái kia xác thực rất đẹp, nhưng...... Sao em ấy không ngẩng đầu lên nhìn mình một cái chứ? Chẳng lẽ văn kiện kia còn đẹp hơn mình à? Tô Lâm bất mãn, cô khẽ nhíu mày hỏi:"Mộng Mộng, còn không chuẩn bị tan tầm?"

Trương Tử Mộng cũng không ngẩng đầu lên đáp:"Vâng, xử lý văn kiện xong sẽ hạ ban."

Tô Lâm còn chưa khiến Trương Tử Mộng chú ý, trong lòng lại bất mãn, em ấy thật sự là khó hiểu phong tình a, bất quá cô yêu nàng, cũng chỉ yêu mỗi nàng, nhất tưởng, lập tức tự đắc lên, nàng đã thuộc về cô. Suy nghĩ một chút, Tô Lâm nói:"Mộng Mộng, chúng ta cùng nhau trở về được không?"

Trương Tử Mộng nghe nói như thế mới ngẩng đầu lên, nàng khó hiểu, nàng cảm thấy Tô Lâm hỏi hơi kỳ quái, hơi dư thừa. Chẳng lẽ cô không biết nàng chuyên tâm xửlý văn kiện, chính là tưởng chạy nhanh hoàn thành không để cô phải chờ lâu sao? Nàng hỏi:"Chị ở trong này chẳng lẽ không phải vì chờ em cùng nhau trở về?"

Tô Lâm chỉ biết Trương Tử Mộng không lý giải lời mình nói,bất quá rốt cuộc hấp dẫn được lực chú ý của Trương Tử Mộng, cô vẫn là thật tự đắc, thản nhiên cười nói:"Tôi nói cùng nhau trở về, chính là chúng ta ngồi xe tôi trở về, xe em để ở công ty đi."

"Vì sao?" Trương Tử Mộng theo bản năng liền hỏi, quả nhiên là khó hiểu phong tình, không lý giải Tô Lâm tiểu tình thú.

Tô Lâm ngầm lắc đầu, chẳng lẽMộng Mộng của cô ngu ngơ đến thế, tuy rằng nói là cùng nhau trở về, nhưng một người một xe cùng hai người một xe có thể giống nhau sao? Cùng nhau trở về,ngày mai còn có thể cùng đi làm, ngọt ngào cỡ nào a. Tô Lâm cũng không chuẩn bị giải thích, lại hỏi:"Tôi muốn về chung xe, có được không hả?"

Trương Tử Mộng nhíu mày suy nghĩ một chút, hỏi:"Vậy ngày mai em đi làm bằng cách nào?"

"Em còn hỏi, đương nhiên là tôi đưa em a." Tô Lâm có điểm bất đắc dĩ nói, xem Trương Tử Mộng quả nhiên là khó hiểu phong tình, nói trắng ra như vậy, tình thú đều giảm bớt vài phần.

Trương Tử Mộng nhíu mày, nàng cảm thấy quá phiền toái, nhìn thoáng qua Tô Lâm biểu tình chờ mong, nàng vẫn là gật đầu, Tô Lâm liền mặt mày hớn hở. Trong tình yêu của hai người, Tô Lâm quả nhiên là nhược thế, Trương Tử Mộng chỉ thả chút thính, Tô Lâm liền vui vẻ quên đường về.

Trương Tử Mộng xử lý công vụ xong, cùng Tô Lâm đi đến bãi đỗ xe, Trương Tử Mộng sắc mặt bất cẩu ngôn tiếu đi tới, ngược lại là Tô Lâm chim nhỏ nép vào người kéo nàng đi trước, xem ra Tô Lâm muốn xoay người là không có khả năng, sợ là cả đời đều sẽ bị Trương Tử Mộng ăn gắt gao, bất quá cô khoát hoạt không phải sao? Tô Lâm phi thường nguyện ý, cô thậm chí cảm thấy cả đời cứ như vậy là tốt nhất.

Tô Lâm không phải nhân viên của Vu thị, cho nên đỗxe ở bãi công cộng, chính là bởi vì điều này, hệ thống bảo an không có nghiêm khắc như địa phương riêng tư của Trương Tử Mộng. Trước khi lên xe, Tô Lâm nhất thời quật khởi trộm hươngtrên mặt Trương Tử Mộng, Trương Tử Mộng đỏ mặt lên, sau đó trừngTô Lâm không nói gì, chị ấy cũng không ngẫm lại đây là chỗ nào, nếu như bị người khác thấy thì làm sao bây giờ? Nàng lập tức nhìn xung quanh, cũng may hiện tại không có ai. Trương Tử Mộng trừng mắt nhìn Tô Lâm, sắc mặt ửng đỏ, bộ dáng có điểm hờn dỗi, mà Tô Lâm tự nhiên là rất đắc ý, khanh khách cười không ngừng.

Hai người lái xe rời đi, nhưng không có chú ý tới chiếc xe đằng sau, một nam tử trẻ tuổi đeo kính mát đang trợn mắt há hốc mồm, hắn là một phóng viên, nguyên bản hắn phải rời đi sau khi buổi lễ kết thúc, nhưng mà hắn tưởng chờ đợi một chút, xem có thể đợi được một nhân vật trọng yếu hay không, sau đó săn tin độc nhất vô nhị, không nghĩ tới thật sự làđộc nhất vô nhị, lại còn rất kinh bạo nữa, thiên kim Trương gia và thiên kim Tô gia cư nhiênlà một đôi đồng tính luyến ái. Hắn cực độ hưng phấn, tay mắt lanh lẹ bấm camera, vừa vặn chụp được cảnh hai vị thiên kim thân mật. Nhìn Tô Lâm lái xe ra ngoài, hắn cũng buông camera, chuẩn bị tiếp tục truy tung, nếu vận khí của hắn tốt, hắn sẽ có khả năng chụp đến cảnh các nàng ở chung.

Nhưng phóng viên vừa khởi động xe, còn chưa kịp lái đi, một chiếc xe khác ở chỗ cuối vừa vặn chắn trước xe hắn, làm cho hắn không thể đi tới, lúc nàyhắn lo lắng trong lòng, cũng không nghĩ nhiều, ấn kèn vài cái, muốn xe kia chạy nhanh nhường đường, để hắn đi truy tung tin tức trọng đại. Xe kia một chút cũng không di động, ngược lại là mở ra cửa xe, hai bênđi xuống hai người, đều là đầu bóng lưỡng, tây trang màu đen, đeo kính màu đen, hắn mới ý thức được không tốt. Rất có kinh nghiệm, hắn nhanh chóng giấu camera, nhưng hai người kia cũng không phải dạng vừa, không nói hai lời, lấy súng ra, từ ngoài cửa sổ chỉ vàohắn nói:"Giao nó ra đây!"

Tính mạng đương nhiên là quan trọnghơn tin tức rồi, phóng viên thành thành thật thật giao ra camera, mà hắc y nam tử tiếp nhận camera xem cũng chưa xem, trực tiếp nện xuống đất, còn không quên đạp thêm hai cái, sau đó lại nhặt lên rút phim ra. Phóng viên thật sự là khóc không ra nước mắt, ăn trộm gà bất thành còn mất nắm gạo, hết thảy thành quả hôm nay đều không có, trở về làm sao công đạo với sếp đây. Hai hắc y nam tử làm xong, cái gì cũng chưa nói, một lần nữa lên xe nghênh ngang chạy đi.

Phóng viên sửng sốt hồi lâu, mới nhớ tới hai người kia, tựa hồ là người của Thanh Liên Hội. Nghĩ đến Thanh Liên Hội, phóng viên sắc mặt kinh hoảng, chạy nhanh khởi động xe, chạy trối chết lái xe rời đi.

Đêm đó, Trương Tử Hề cùng Chu Tư Y gắn bó ngồi ở sô pha, Chu Tư Y oa ở Trương Tử Hề ôm ấp, Trương Tử Hề hứng thú quấn ngón tay thon dài quanh tóc Chu Tư Y, hai người đang xem hình ảnh buổi lễ chiều nay trên tivi.

Hai người đều không có nói chuyện, im lặng nhìn, tin tức kết thúc, Trương Tử Hề hỏi:"Y nhi, em chuẩn bị thế nào?"

Chu Tư Y thả lỏng thân thể, đem sức nặng hoàn toàn giao cho Trương Tử Hề, thoải mái nằm vào lòng cô hồi đáp:"Đều an bài tốt lắm, tài chính đã đầu tư đúng chỗ, bao gồm Thanh tỷ bên kia, viên công nghỉ ngơi cũng an bài rồi."

Ánh mắt Trương Tử Hề hơi mị một chút, ngón tay quấn quanh tóc Chu Tư Y càng thêm chặt chẽ, cô cười đến tự tin nói:"Hảo, chờ Thanh tỷ bên kia hành động xong, là chúng ta có thể bắt đầu.


Bình Luận (0)
Comment