Thái Trác Nghiên lạnh tanh nhìn bóng dáng Chu Tư Y, có chút đăm chiêu. Mà Thái Trác Hân bên cạnh nàng cũng đồng dạng nhìn Chu Tư Y đi ra, hai mắt mang theo hâm mộ rõ ràng. Nàng ta bắt lấy ống tay áo của Thái Trác Nghiên, làm nũng đong đưa qua lại, thanh âm nũng nịu nói: "Trác Nghiên, chị rất hâm mộ bạn ấy."
Khâu Khả Nhi đứng ở một bên đột nhiên nghe được thanh âm Thái Trác Hân nũng nịu, thoáng ngẩng đầu nhìn nàng ta một chút, tựa hồ là bị thanh âm kia làm cho hoảng sợ. Mà Thái Trác Nghiên tựa hồ đã sớm thích ứng, nàng tự nhiên kéo tay Thái Trác Hân qua, không cho nàng ta tiếp tục lay động, mới mạc danh kỳ diệu hỏi: "Chị hâm mộ bạn ấy cái gì?"
Thái Trác Hân bị Thái Trác Nghiên lôi kéo tay, có vẻ cực kỳ tự nhiên, dường như hai người đã sớm tập mãi thành thói quen, nàng trừng mắt liếc Thái Trác Nghiên một cái, sau đó nhìn về phía Khâu Khả Nhi, thấy nàng ta cũng đồng dạng nghi hoặc khó hiểu, nàng dùng bàn tay còn lại đỡ trán, bất khả tư nghị, bất đắc dĩ nói: "Ôi trời ạ, là một thiếu nữ thời đại mới, chẳng lẽ cậu cùng Trác Nghiên ngu ngốc giống nhau, chưa bao giờ chú ý hot trend sao?"
Khâu Khả Nhi thành thành thật thật lắc đầu, nàng xác thực chưa bao giờ chú ý những thứ đó.
Thái Trác Hân hết chỗ nói rồi, nguyên lai thật là có người giống hệt tên Thái Trác Nghiên ngu ngốc, chưa bao giờ chú ý hot trend, quần áo của Thái Trác Nghiên từ đầu đến chân đều là do nàng thu phục, chẳng lẽ Khâu Khả Nhi cũng giống Thái Trác Nghiên, có stylist tư nhân chuyên nghiệp cố vấn cho?
Nàng mắt lộ hâm mộ nhìn về phía Chu Tư Y, nói với hai người: "Chẳng lẽ hai người chưa phát hiện quần áo bạn ấy mặc đều là của nhãn hàng Cat Family xịn nhất thế giới sao? Nhìn cái di động trong tay bạn ấy đi, là mẫu mã tuyên truyền mới nhất của công ty NK vốn nổi danh kỹ thuật số cao cấp, không chỉ cường đại đến mức chúng ta không thể tưởng tượng, mà vỏ điện thoại còn là dùng kỹ thuật đặc thù chế tạo, nghe nói có rớt cũng không bể, thậm chí ngay cả một vết xước đều không lưu lại. Hai người nhìn đi, một thân quần áo cùng ba lô và giày của bạn ấy đều là hàng hiệu, cộng thêm cái di động kia, ít nhất cũng phải trên mười vạn*. Xa xỉ như thế, hai người nói xem hiện tại giữa chúng ta có ai có thể so sánh được với bạn ấy? Mình có thể không hâm mộ sao?"
*xấp xỉ 356,700,000 VNĐ
Khâu Khả Nhi và Thái Trác Nghiên hai người nghe Thái Trác Hân nói xong, đều đồng loạt nhìn Chu Tư Y còn đang gọi điện thoại. Thái Trác Nghiên đăm chiêu nhìn bóng dáng của Chu Tư Y, nàng tuyệt đối không nghi ngờ ánh mắt cùng kiến thức của Thái Trác Hân, người khác không biết, nhưng nàng biết Thái Trác Hân suốt ngày cứ nghiên cứu mấy thứ gọi là hot trend.
Lúc này, Chu Tư Y trò chuyện cũng sắp xong, nàng nói một câu với Trương Tử Hề bên kia đầu dây: "Vâng, tốt, tôi chờ chị ở cổng trường." Sau đó liền treo điện thoại, nhìn ra cửa phòng, suy nghĩ một chút vẫn là quyết định nói tạm biệt bạn học mới có vẻ hảo, vì thế nàng đi đến cửa, diện vô biểu tình, chỉ giải thích: "Ngượng ngùng, tôi phải đi rồi."
Ba người có điểm mờ mịt nhìn nàng, đi rồi? Chẳng lẽ bạn ấy không ở ký túc xá sao? Thái Trác Hân cẩn thận quan sát căn phòng một chút, tựa hồ chỉ có giường ngủ của Khâu Khả Nhi là có vật dụng, giường ngủ của Chu Tư Y lại rỗng tuếch, nàng nghi hoặc hỏi: "Cậu không ở ký túc xá sao?"
Chu Tư Y có điểm lo lắng, Trương Tử Hề không biết khi nào thì trở lại cổng trường, nàng cũng không muốn để Trương Tử Hề chờ nàng, vì thế nàng vội vàng đáp: "Ba ngày sau chính thức khai giảng rồi nói, hiện tại tôi có việc gấp phải đi, hẹn gặp lại." Vừa nói xong, cũng không chờ các nàng đáp lại, liền xoay người vội vàng đi rồi, lưu lại ba người kinh ngạc tột độ.
......
......
Sau khi Trương Tử Hề đưa Chu Tư Y đến học viện tài chính Thế Khải, còn khá lâu mới đến giờ đón Chu Tư Y, liền quyết định hẹn Tô Lâm đi ra uống chén cà phê. Đối với người có khiết phích như cô mà nói, quán cà phê cô ưng ý không nhiều lắm, hơn nữa chỉ có một, thì phải là nằm bên trong Yêu Quý salon, cô trực tiếp hẹn Tô Lâm gặp mặt ở đó.
Trương Tử Hề lái xe không chậm, hơn nữa Thế Khải cũng cách Yêu Quý salon không xa, cho nên cô rất nhanh liền đến nơi. Mà Tô Lâm đại tiểu thư bình sinh không dám chậm trễ Trương Tử Hề, cho nên cô không thể để em ấy chờ thật lâu, ước chừng qua 15 phút cũng đến. Đối với một tiểu thư nhà giàu cực kỳ chú trọng hình tượng, mỗi lần xuất môn đều phải trang điểm xinh đẹp như Tô Lâm mà nói, bắt đầu tính từ lúc Trương Tử Hề gọi điện thoại cho cô, tổng cộng cỡ 25 phút, tốc độ xem như đã là nhanh.
Tô Lâm đến Yêu Quý salon, trực tiếp tiến vào căn phòng thuộc về Trương Tử Hề, Trương Tử Hề đang tao nhã uống cà phê, bộ dáng như có chút suy nghĩ, không ai có thể nhìn thấu em ấy suy nghĩ cái gì. Tô Lâm quyến rũ cười, tao nhã ngồi xuống đối diện Trương Tử Hề, trước mặt cô đã sớm bày ra một ly cà phê Lam Sơn mà cô yêu nhất, có xuất xứ từ Jamaica. Cô cầm lấy cái ly phóng tới bên môi khinh mân một ngụm, độ ấm vừa đủ.
Thời điểm Trương Tử Hề tự kêu cà phê cho mình, cũng thuận tiện kêu cho Tô Lâm một ly cà phê Lam Sơn pha bằng nước sôi, chờ Tô Lâm đến thì độ ấm cũng vừa vặn. Trương Tử Hề quen thuộc nhân tính vĩnh viễn đều tính toán điêu luyện, cô biết mình chỉ cần hợp thời làm ra chuyện gì đó đơn giản, nhưng lại có thể khiến cho đối phương cảm động không thôi.
Lúc này, Tô Lâm chính là cảm động uống cà phê âm ấm lại thuần hương, trong lòng nghĩ: Xem dáng vẻ Trương Tử Hề luôn luôn kiêu ngạo thanh cao, kỳ thật cũng biết suy nghĩ cho người khác, nhận thức được bằng hữu như thế là mình may mắn. Đồng thời, cô nhớ tới một sự kiện trọng yếu hơn, buông ly cà phê, thật sâu nhìn Trương Tử Hề, bất đồng với ngả ngớn ngày thường, nghiêm túc ngưng trọng nói: "Hề Hề, nữ hài tử hôm qua kia, mặc kệ em ngoạn cô ta như thế nào đều được, nhưng là trăm ngàn lần đừng để cho cô ta...... Ăn em, nếu không toàn bộ Trương gia cũng sẽ không bỏ qua cho em."
Trương Tử Hề đang uống cà phê thì hơi hơi sửng sốt, cô buông ly xuống, chống lại hai mắt Tô Lâm, trong ánh mắt kia bao hàm quan tâm cùng chân tình. Trương Tử Hề ý thức được, Tô Lâm hẳn là đã biết cái gì.
Trương Tử Hề nhớ tới chuyện tởm lợm nào đó, vẻ mặt chán ghét, hai hàng lông mày nhíu chặt, lạnh lùng nhìn Tô Lâm, một lát sau lại đột nhiên cười nhạo một tiếng, băng lãnh nói: "Làm sao chị biết chuyện tình ghê tởm biến thái kia, việc này tựa hồ chỉ có người trong Trương gia mới biết, hơn nữa bọn họ cũng sẽ không nói ra, như vậy...... Rốt cuộc là ai nói cho chị? Hử?"
Tô Lâm nhăn mặt nhíu mày, có chút lo lắng nhìn Trương Tử Hề, nhẹ giọng nói: "Hề Hề, tôi làm sao biết không trọng yếu. Nguyên bản tôi nghĩ đến...... Tôi nghĩ đến người nhà của em là không chuẩn em tùy tiện cùng người khác đàm luyến ái thôi...... Không nghĩ tới lại......"
"Đủ!" Thanh âm của Trương Tử Hề rất lạnh, vẻ mặt không chút nào che lấp chán ghét: "Tôi không muốn nghe đến chuyện làm cho tôi kinh tởm kia, chị chỉ cần nói cho tôi biết là ai nói với chị là được...... Nếu chị còn xem tôi là bằng hữu!"
Người giàu cũng có cái khổ của người giàu, chưa nghe câu "người giàu cũng khóc" sao~