Trương Tử Hề hỏi: "Y nhi, em sẽ theo tôi bao lâu?"
Chu Tư Y bị Trương Tử Hề đột nhiên hỏi, nên ngây ngẩn cả người. Nàng có vẻ như sẽ không trả lời vấn đề này, bởi vì nàng đều không có so đo quá. Trong lòng nàng đã sớm yên lặng quyết định, tối thiểu khi mình còn học đại học, tận lực duy trì quan hệ giữa mình và Hề, nhưng mà sau tốt nghiệp thì sao? Nàng thật sự không có nghĩ tới. Nàng lặng im không nói gì, cẩn thận ngẫm lại, trong tiềm thức, mình đã sớm đem quyền chủ động tặng cho Hề, lúc Hề không còn muốn cùng mình duy trì quan hệ nữa, đó sẽ là thời điểm nàng rời đi Hề. Mà nay Hề hỏi nàng vấn đề này, chính là đem quyền chủ động giao cho nàng, nhưng chính nàng cũng chưa hiểu rõ, như thế nào trả lời?
Trương Tử Hề nhìn Chu Tư Y chằm chằm, cô vẫn đang đợi câu trả lời của nàng, lại phát hiện bộ dáng Chu Tư Y do dự, Trương Tử Hề vốn làm việc đều có kế hoạch thật sự không thể lý giải, chẳng lẽ Y nhi cho tới bây giờ không nghĩ tới vấn đề này sao? Chẳng lẽ Y nhi không có trù tính gì cho tương lai hay sao? Trương Tử Hề lắm mê nhiều kế, cô quyết định, thừa lúc Y nhi còn đang do dự, tiên hạ thủ vi cường.
Thay bằng một biểu tình sủng nịch khó phân biệt thiệt giả, hai tay cô phủng trụ khuôn mặt nhỏ nhắn của Chu Tư Y, một ngón tay nhẹ nhàng vỗ về cái miệng đáng yêu kia, ôn nhu nói: "Y nhi, tôi có tiền cũng có quyền, em muốn bao nhiêu tiền tôi đều có thể cho em, em muốn cái gì tôi đều đưa loại tốt nhất cho em. Y nhi, cứ như vậy vẫn đi theo tôi được không?"
Trương Tử Hề từ nhỏ liền sống trong gia đình đại thương thị, tính tình mang theo sự gian manh của thương nhân, quan niệm tiền tài là tối thượng. Cô cảm thấy thứ có thể dụ hoặc người khác nhất khẳng định trừ bỏ tiền chính là quyền, cho nên cô đem cả hai thứ mình đều có được ra làm lợi thế. Nhưng cô cũng chưa nghĩ đến, vốn cũng chỉ có ý tưởng muốn tính kế Chu Tư Y, hư tình giả ý một phen, nhưng khi cô nói ra những lời này, cô phát giác trong lòng mình tựa hồ thật sự nguyện ý sủng Y nhi, nguyện ý cấp cho nàng đồ tốt nhất.
Chu Tư Y nghe Trương Tử Hề nói, đột nhiên cảm giác trong lòng ngừng một chút, sau đó có một dòng nước ấm mang tên "hạnh phúc" chảy qua, toàn bộ trái tim đều mềm mại lên. Trời biết, nàng vốn không có hưởng qua cảm giác được sủng, trời biết, nàng luôn cô đơn mỏi mệt thống khổ cỡ nào, bản thân dường như đang bước chậm trong sa mạc không hề có sinh cơ, mọi người không cần nàng, nàng thống khổ tồn tại...... Báo thù, con đường này thông với địa ngục, nàng cô độc tịch mịch hành tẩu, cảm giác mình đang tự dẫn mình xuống địa ngục vậy.
Nhưng mà lời Trương Tử Hề nói lại khiến nàng cảm thụ được thế nào là ân sủng, rốt cuộc cũng có người cần mình, cảm giác này khiến nàng chiếm được an ủi, thật là hạnh phúc. Hệt như con đường âm lãnh hắc ám mình vẫn đi bỗng dưng xuất hiện ánh mặt trời, mà mình bởi vì lâu lắm không có gặp qua ánh mặt trời, mẫn cảm cảm thấy ánh mặt trời tản mát ra ấm áp không ngừng phóng đại. Vì thế nàng nghe Trương Tử Hề nói xong, liền không chút do dự mà kiên định nói: "Hảo!"
Nếu cuộc đối thoại này xuất hiện ở trường hợp một người đàn ông đang cầu hôn cùng một người phụ nữ đang được cầu hôn, mặc kệ anh ta yêu nữ nhân kia cỡ nào, nhưng nhìn thấy cô ta trước tiên do dự, chờ mình nói ra như vậy, sau lại không chút do dự đáp ứng, nam nhân kia khẳng định sẽ rất thương tâm, trong lòng khẳng định là một mảnh ảm đạm, miên man suy nghĩ, chẳng lẽ em ấy không thương mình thật? Bởi vì tiền và quyền của mình nên mới đáp ứng mình?
Nhưng Trương Tử Hề thì bất đồng, cô là người thực dụng, biết tiền cùng quyền đối với thế giới sinh tồn hiện nay trọng yếu bao nhiêu, huống chi, lúc này cô đối với tình yêu tỉnh tỉnh mê mê, còn không có xác định có phải là vì mình yêu cô gái này nên mới nói ra nói như vậy không. Cô gặp Chu Tư Y đáp ứng, thấy mục đích của mình đã muốn đạt tới, trong lòng lập tức cao hứng. Nhưng Trương Tử Hề khắp nơi thích tính kế, một chút mệt cũng không chịu ăn, không tưởng cứ như vậy liền bỏ qua cho Chu Tư Y, cô còn muốn nàng hứa hẹn nhiều hơn.
Vì thế cô giả vờ nửa tin nửa ngờ, nhìn Chu Tư Y cười lạnh, khiêu khích nói: "Hừ! Nếu tôi nói...... Cả đời?"
Cả đời sao? Chu Tư Y lại lâm vào trầm tư, cả đời cùng một chỗ là những người yêu nhau đi, là vợ chồng mới đúng đi. Hề nói như vậy, là có ý tứ này đi? Nàng chưa bao giờ lo lắng qua vấn đề như vậy, cũng chưa bao giờ như các cô gái bình thường khác mà khát khao vấn đề này, nàng biết "cả đời" từ ngữ này quá mức trầm trọng, nàng cần tinh tế cân nhắc.
Nàng không chán ghét Trương Tử Hề, thậm chí có thể nói là thích Trương Tử Hề, sau khi cha mẹ song vong, nàng chưa bao giờ tới gần người khác như thế, hơn nữa Trương Tử Hề còn gây cho nàng cái cảm giác được sủng nịch, nếu mình cùng một người như vậy cùng một chỗ, cho dù là cả đời cũng sẽ không cảm thấy phiền chán đi.
Nhưng mà, dù sao Chu Tư Y vẫn chưa rõ sự đời, ý tưởng cũng chưa thành thục, nghĩ đến tự nhiên liền khó tránh khỏi khinh suất, kêu một cô gái 18 tuổi, tự hỏi có muốn phó thác cả đời mình hay không, chuyện mang theo hương vị dụ dỗ đậm đặc như vầy, cũng chỉ có Trương Tử Hề con người ích kỷ lại tự tin đó mới làm ra được.
Chu Tư Y cân nhắc đến cân nhắc đi, tựa hồ kết quả đều cảm thấy cùng Trương Tử Hề quá cả đời sẽ không rất xấu, nhưng chỉ có một sự kiện là nàng thủy chung kiên định, thì phải là vì phụ mẫu báo thù, nếu cùng Trương Tử Hề cả đời gây trở ngại chuyện này, nàng đành buông tha cho. Vì thế nàng trịnh trọng nói với Trương Tử Hề: "Có một chuyện rất trọng yếu với tôi, về sau tôi nhất định làm được, chỉ cần chị không gây trở ngại cho tôi, thì tôi sẽ đáp ứng...... Đi theo chị cả đời!"
Cả đời hứa hẹn, thật ngưng trọng, cũng thật làm người ta hạnh phúc, Trương Tử Hề vui vẻ nở nụ cười, mục đích của cô đạt tới rồi. Đồng thời thông minh trí tuệ như cô cũng âm thầm cân nhắc, có chuyện sao? Y nhi nói ra trịnh trọng như thế, có nghĩa là em ấy rất khó thực hiện, cũng là chuyện không thể không làm. Trương Tử Hề quen thuộc nhân tính biết vừa rồi Chu Tư Y lựa chọn cách nói mơ hồ, chính là không nghĩ nói ra, cô cũng không có dây dưa, nếu là cả đời mình còn sợ không có cơ hội biết à? Hơn nữa cô cũng cảm thấy hứng thú, chuyện mà Chu Tư Y thấy khó khăn, rốt cuộc là khó khăn đến trình độ nào đây?
"Có thể, sự kiện kia nếu em cần hỗ trợ thì cứ việc mở miệng, tôi có tiền cũng có quyền, tôi có thể giúp em."
Trương Tử Hề nói ra như vậy, cô đem thế giới này xem thành thế giới tiền cùng quyền quyết định địa vị, cho nên cô tự nhiên cho rằng mức độ khó khăn của sự tình luôn tỷ lệ nghịch với tiền và quyền. Hơn nữa, xét về hai phương diện kia, cô cũng có đủ tự tin!
"Vâng, đến lúc đó nếu cần, tôi sẽ mở miệng. Hề, cám ơn chị." Chu Tư Y cũng là người theo chủ nghĩa hiện thực, Trương Tử Hề ích kỷ lãnh huyết, nàng lại có kém đi nơi nào. Đến lúc đó, nếu cần lợi dụng đến tiền lẫn quyền của Trương Tử Hề, nàng tự nhiên sẽ mở miệng. Nàng cũng không giống mấy nhân vật chính trong vở kịch truyền hình cẩu huyết, mối thù của cha mẹ phải do chính mình báo mới được, nàng chỉ cần có thể đạt tới mục đích là tốt rồi, trong quá trình nếu có sử dụng phương pháp cùng thủ đoạn nàng cũng không để ý.
Trương Tử Hề nâng mặt Chu Tư Y, đem mặt mình lại gần, trán kề trán, mũi kề mũi, bá đạo nói: "Y nhi, em nhớ kỹ, từ giờ trở đi cả đời em là thuộc về tôi, tôi sủng em, tôi nguyện ý."
Hai người như vậy thì cách ái muội không xa, Chu Tư Y có thể thấy rõ hai mắt của mình hiện lên ảnh ngược trong ánh mắt của Trương Tử Hề, khẩu khí Trương Tử Hề nói chuyện mang theo mùi thơm ngát, trực tiếp thổi đến trên mũi cùng môi của nàng, khiến trong lòng nàng rung động, nàng không tự chủ được mà chu môi, nhẹ nhàng hôn lên......
Đây là lần đầu tiên Chu Tư Y chủ động hôn Trương Tử Hề, mà còn tại trong chiếc xe đang kiêu ngạo đậu ngay chính giữa đại môn học viện tài chính Thế Khải!