Vài năm trước có một đài truyền hình phát ra tin tức, tiêu đề rất đẹp, "hãy khiến mỗi công nhân đều trở thành cổ đông của công ty". Kỳ thật tin tức này chính là miêu tả tính tích cực rất cao của viên công công ty đó, sau đó có một phóng viên trẻ tuổi,bộ dáng ngốc manh thiên chân hỏi:"Mỗ tổng, xin hỏi ngài dùng phương pháp gì mà có thể làm cho công nhân của ngài hăng hái như vậy?"
Vị Mỗ tổng kia nghe xong vấn đề, ý cười sắp tràn ra, chậm rãi quay đầu, đối diện màn ảnh, khó lường nói:"Thật ra công ty chúng tôi xuất ra 3% cổ phần, sau đó phân phối cho mỗi công nhân, để cho bọn họ cũng trở thành những tiểu cổ đông. Như vậy thì công ty sẽ không còn là doanh nghiệp tư nhân nữa, mà sẽ trở thành doanh nghiệp cổ phần, công nhân tự nhiên sẽ tích cực lên."
Tiếp theo màn ảnh liền hiện lên một số hình ảnh mỗi công nhân đều thỏa mãn vui sướng, tay chân không ngừng tích cực công tác. Nhưng không biết có phải thợ chụp ảnh không cẩn thận, hoặc là biên tập cắt nối không cẩn thận, trong những bức hình kia, có một đám người tò mò giống như đang xem diễn, hơn nữa trên người bọn họ mặc cũng là công phục giống nhau như đúc.
Lúc ấy rất nhiều người không rõ tin này là do công ty đó tiêu tiền mua danh, hay là chuyên mục châm chọc của đài truyền hình. Dù sao việc này cứ thế mà bẵng đi.
Hình thức đầu tư vào công ty cổ phần cũng có định nghĩa khá tốt, chỉ cần bạn mua một ít cổ phần nho nhỏ, bạn đã có thể được xem như tiểu cổ đông trên danh nghĩa rồi. Nhưng mà, sự thật không phải như thế, sự thật so với kia định nghĩa thái bình kia thì giả tạo hơn nhiều lắm. Trên cơ bản phải có trên 5% cổ phần mới được xem như cổ đông chân chính, mới có tư cách tham gia đại hội.
Trương Tử Hề có được 10% cổ phần của tập đoàn Trương thị, tỉ lệ này tương đối lớn, trừ bỏ Trương Nghiêm Đình nắm giữ 43%, Trương Tử Hề cùng đồng dạng có được 10% cổ phần Trương Nghiêm Văn là hai đại cổ đông kế tiếp. Trong Trương thị, trừ bỏ ba người, cổ đông có trên 5% cổ phần còn có ba vị khác.
Dĩ vãng tham gia đại hội cổ đông, trừ đại cổ đông Trương Nghiêm Đình ra, cũng chỉ có ba vị này, mà Trương Tử Hề và Trương Nghiêm Văn đều chưa bao giờ lộ diện. Hôm nay, khi Trương Nghiêm Đình tiến vào phòng họp ngồi ở vị trí chủ tịch, thì ba vị cổ đông đã sớm chờ đợi lâu ngày đều tự động xem nhẹ hai chỗ trống bên cạnh Trương Nghiêm Đình, cho rằng đại hội nên bắt đầu.
Trương Nghiêm Đình cũng là cho rằng như thế, hắn vừa ngồi xuống liền trực tiếp phân phó bí thư đem bút ký bản kết nối với máy chiếu, đang chuẩn bị diễn thuyết, cửa đột nhiên bị xao vang, Trương Nghiêm Đình cùng ba vị cổ đông đều cau mày không vui nhìn ra phía cửa, cùng đợi xem là người nào không biết sống chết như vậy.
Cửa mở ra, dĩ nhiên là con gái thứ hai của đại cổ đông Trương Nghiêm Đình – Trương Tử Mộng, ba vị cổ đông nhíu mày nghi hoặc nhìn về phía Trương Nghiêm Đình, mà Trương Nghiêm Đình lại nhíu mày nhìn Trương Tử Mộng, ánh mắt băng lãnh giống như Trương Tử Mộng không phải thân sinh nữ nhi mà là cừu nhân của hắn. Nhưng Trương Tử Mộng lại đem cửa mở rộng ra, đi vào rồi, bốn người mới phát hiện phía sau Trương Tử Mộng còn có một người, dung mạo có ba phần tương tự Trương Tử Mộng – Trương Tử Hề.
Lúc này, ba vị cổ đông tuy rằng vẫn cau mày, nhưng sự bất mãn trong ánh mắt đã không thấy đâu, thay vào đó là kinh ngạc cùng nghi hoặc. Nơi này trừ bỏ đại cổ đông Trương Nghiêm Đình, thử hỏi còn ai có tư cách đối Trương Tử Hề bất mãn, ai còn dám đối cô khoa tay múa chân, vì cô là đại cổ đông lớn thứ hai của công ty.
Nhiệt độ trong ánh mắt Trương Nghiêm Đình đã sớm hạ xuống khi Trương Tử Hề xuất hiện, nhìn Trương Tử Hề mang theo Trương Tử Mộng đi tới, thâm trầm cơ hồ nhìn không ra biểu tình gì.
Trương Tử Hề mặc kệ ở nơi nào, tư thái của cô đều là lãnh ngạo, ung dung cao quý, cô mang theo Trương Tử Mộng đi đến trước mặt Trương Nghiêm Đình, hai người cùng kêu lên một tiếng:"Cha." Sau đó chờ Trương Nghiêm Đình mặt không chút thay đổi gật đầu, Trương Tử Hề mới ngồi xuống vị trí gần Trương Nghiêm Đình nhất, nơi này căn bản không có toạ vị thích hợp với thân phận của Trương Tử Mộng, nàng chỉ có thể cầm bao công văn đứng sau lưng Trương Tử Hề.
Ở đây ngoại trừ Trương Nghiêm Đình, ba vị cổ đông ở phương diện bối phận mà nói, hẳn đều là trưởng bối của Trương Tử Hề, có một vị là bà con xa của Trương gia, một vị là dùng công ty của chính mình đầu tư vào Trương thị, mà vị cuối cùng là ca ca của Cố Nguyệt Chi.
Bây giờ cũng không phải gia đình tụ hội, mà là đại hội cổ đông, cho nên thân phận hiện tại của Trương Tử Hề đều cao hơn bọn hắn, huống chi Trương Tử Hề tuyệt không tưởng cùng những người này nhấc lên quan hệ, cô chào hỏi Trương Nghiêm Đình xong, liền lãnh ngạo tọa hạ, làm như không thấy bọn hắn, cô tuyệt đối có tư cách này.
Sau khi ngồi vào chỗ của mình, Trương Tử Hề mới chú ý tới việc ở đây không có chỗ cho Trương Tử Mộng, cô quay đầu nhìn thoáng qua nàng, nhíu nhíu mày, sau đó nhìn về phía bí thư đang sửa sang lại máy chiếu, khẩu khí mang theo mệnh lệnh nói:"Anh, đi lấy một cái ghế lại đây, đặt bên cạnh tôi."
Vị bí thư kia sửng sốt một chút, nhìn về phía Trương Nghiêm Đình, mà Trương Nghiêm Đình nhìn Trương Tử Hề nhíu nhíu mày, mở miệng nói:"Tử Hề, đây là đại hội cổ đông!"
Trương Tử Hề nhìn Trương Nghiêm Đình, trên mặt bình thản một chút biểu tình cũng không có, hồi đáp:"Trương Tử Mộng là trợ lý của con, con cần em ấy giúp con ghi lại nội dung hội nghị, hơn nữa con không yên tâm lắm nếu em ấy ghi lại không chính xác, cho nên con muốn em ấy ngồi bên cạnh con...... Huống chi, em ấy là muội muội của Trương Tử Hề con."
Trương Nghiêm Đình nghe Trương Tử Hề nói xong, ánh mắt trở nên càng thêm thâm trầm, hắn cũng không rõ câu cuối cùng của Trương Tử Hề là cố ý nói cho hắn nghe, hay là vì duy hộ muội muội, hắn nghĩ nghĩ rồi gật đầu với bí thư.
Trương Tử Hề kiêu ngạo, cho dù là đối với Trương Nghiêm Đình, trừ bỏ việc bản tính của cô vốn là như thế, cũng có chút xíu cố ý, bởi vì cô từng được Trương Nghiêm Đình ngay cả đi làm đều mang theo bên người, tự mình dạy ba năm, cô hiểu biết Trương Nghiêm Đình hơn bất cứ ai, mà Trương Nghiêm Đình cũng rất hiểu tính cách của cô, chỉ có như vậy mới sẽ không làm cho Trương Nghiêm Đình nghi ngờ mà chỉ phòng bị cô, nếu bản tính vặn vẹo của cô yếu thế, kết quả chỉ càng thêm xấu.
Bí thư đem ghế dựa đặt kế bên Trương Tử Hề, Trương Tử Mộng ngồi xuống rồi đối Trương Tử Hề cảm kích chân thành cười cười, sau đó mở ra bao công văn xuất ra bút ký bản đặt lên bàn, bộ dáng hảo chuyên nghiệp.
Hết thảy đã sắp xếp xong, ba vị cổ đông tưởng lần này hẳn là sẽ không có gì ngoài ý muốn nữa, hẳn là nên chính thức bắt đầu, nhưng lúc Trương Nghiêm Đình đang chuẩn bị mở miệng, cửa lại bị xao vang, lần này trừ hai tỷ muội Trương Tử Hề ra, Trương Nghiêm Đình cùng ba vị kia đều theo bản năng nhìn về phía cái ghế trống khác, trong lòng đồng thời nghĩ đến, có khả năng sao?
Cửa lại mở ra, Trương Nghiêm Văn mặt nở mỉm cười nhìn rất hòa thuận, mang theo một nam tử trẻ tuổi đi đến, Trương Nghiêm Văn tuy rằng không lãnh mạc bằng Trương Tử Hề, nhưng hắn lại cao ngạo giống hệt cô, chỉ gật đầu cười với Trương Tử Hề, còn lại bao gồm Trương Nghiêm Đình hắn đều hờ hững.
Trong nháy mắt Trương Nghiêm Văn bước vào, sắc mặt Trương Nghiêm Đình liền đen xuống, hắn theo bản năng nhìn thoáng qua Trương Tử Hề, lại phát hiện Trương Tử Hề vẫn lạnh lùng, chỉ hơi kinh ngạc, hắn liền dời đi ánh mắt, đem ánh mắt đặt ở máy chiếu trước mặt, tựa như những chuyện đang phát sinh không có quan hệ gì với hắn.
Trương Nghiêm Văn tự cố ngồi vào chiếc ghế đối diện Trương Tử Hề, hoàn toàn bỏ qua sự tồn tại của những người khác, cau mày nhìn thoáng qua nam tử phía sau hắn, nhìn bí thư ra lệnh:"Anh, đi lấy thêm ghế lại đây đặt bên người tôi."
Lần này trừ bỏ đương sự Trương Nghiêm Đình, Trương Nghiêm Văn, Trương Tử Hề, còn có nam tử, tất cả mọi người đều kinh ngạc chuyển động ánh mắt qua lại giữa ba người, sau đó lại rất nhanh ẩn nhẫn, bọn họ đều cảm thấy, làm sao Trương Nghiêm Văn cùng Trương Tử Hề còn giống cha con hơn Trương Nghiêm Đình cùng Trương Tử Hề vậy nè.
Nam tử đi theo Trương Nghiêm Văn lúc ngồi xuống đối diện Trương Tử Hề, mới nhìn rõ bộ dạng của cô, hắn khiếp sợ, ngây ngốc nhìn mặt Trương Tử Hề.
Trương Tử Hề cảm giác được có ánh mắt chăm chú ở đối diện, cô ngẩng đầu lên thì phát hiện là nam tử đi theo Trương Nghiêm Văn, ánh mắt nhanh chóng biến thành âm lãnh cùng chán ghét, trực tiếp chống lại ánh mắt của hắn ta, hắn ta phản ứng lại đây, thật có lỗi về phía Trương Tử Hề gật gật đầu, dời tầm nhìn đi.
Đại hội năm nay đương nhiên vẫn do Trương Nghiêm Đình chủ trì, chủ yếu là kiểm kê công trạng cả năm, còn có kế hoạch sáu tháng cuối năm, trong đó Trương Tử Hề để ý nhất chính là, Trương Nghiêm Đình tuyên bố công ty con của Trương thị –Vu thị chuẩn bị cùng Lưu thị thành lập quan hệ hợp tác.
Từ đầu tới cuối, chỉ có Trương Nghiêm Đình trình bày, ý kiến phản đối căn bản là không có, không biết có phải là do uy vọng của hắn làm cho ba vị cổ đông kia hết sức tín nhiệm hay không. Mà Trương Tử Hề và Trương Nghiêm Văn hai người đều là im lặng nghe, một chút ý kiến cũng không phát biểu, Trương Tử Mộng và nam tử trẻ tuổi còn cẩn thận ghi lại.
Hai giờ đồng hồ trôi qua, đại hội cổ đông chấm dứt, Trương Nghiêm Văn trước hết đứng dậy, đối Trương Tử Hề cười cười gật đầu rồi mang theo nam tử rời đi, mà Trương Tử Hề bởi vì không nghĩ cùng người khác tễ cùng cái cửa, cho nên cùng Trương Tử Mộng lưu lại cuối cùng.
Chờ Trương Tử Hề vừa ra khỏi cửa, lại không nghĩ rằng nam tử mà Trương Nghiêm Văn mang đến cũng đứng ở đó, thấy cô vừa ra tới, hắn liền tiến lên hai bước tựa hồ có cái gì muốn nói.
Trương Tử Hề bởi vì ánh mắt vừa nãy của hắn, mà cảm thấy chán ghét, cho dù vẻ ngoài của hắn thanh tú soái khí, cô vừa nhìn thấy hắn, liền tuyệt không che giấu chính mình chán ghét, lạnh lùng nhìn hắn một cái, liền tưởng nhiễu quá hắn rời đi, lại không nghĩ rằng nam tử kia vội vàng nhẹ giọng nói:"Trương tiểu thư, cha nuôi hy vọng có thể cùng ngài gặp một mặt."
Cha nuôi? Trương Tử Hề trong nháy mắt liền phản ứng lại, là thúc thúc Trương Nghiêm Văn. Suy nghĩ một chút, Trương Tử Hề thản nhiên gật gật đầu, ánh mắt vẫn bảo trì lạnh lùng ý bảo nam tử dẫn đường,hắn ta cười khổ một chút, nhận mệnh mà dẫn dắt hai người đi đến thang máy.
Trong thang máy, Trương Tử Hề hai tay giao nhau đặt ở trước ngực, đây là một tư thế phòng bị, cô đứng ở đây, mà nam tử kia cũng biết điều không có tới gần, xa xa đứng ở bên kia, Trương Tử Mộng đứng ở trung gian, vì Trương Tử Hề cam tâm tình nguyện làm bức tường, ngăn cách tất cả những thứ Trương Tử Hề chán ghét.
Nam tử nhìn con số trên bảng điện tử không ngừng giảm bớt, không có quay đầu mà xin lỗi:"Trương tiểu thư, vừa mới mạo phạm thật ngượng ngùng, kỳ thật tôi chỉ là...... Nhìn dung mạo của cô tương tự nữ tử mà cha nuôi thường xuyên vẽ, nên mới nhất thời kinh ngạc."
Trương Tử Hề nghe nam tử kia nói như vậy, mày không khỏi thật sâu nhíu lại, cô biết người mà Trương Nghiêm Văn vẽ là ai. Cô không đáp lại, như trước lạnh lùng im lặng.
Trương Tử Mộng nghe nói như thế, ánh mắt thoáng hiện qua một tia kinh ngạc, nhưng là cũng rất mau che giấu đi xuống, tựa hồ cái gì cũng chưa nghe được, vẫn vì Trương Tử Hề đảm đương "công việc" bức tường.