Chương 76:
Mọi người đều hiểu lầm rằng anh đã từng ăn thử thịt Trùng Tộc.
Mặc kệ Cự Phệ Nhuyễn Trùng trông rất kinh khủng, Tần Túc vẫn phải thử một miếng.
Để nếu sau này có ai hỏi, anh còn biết trả lời hương vị nó thế nào.
“!!!”
Cả ban 6 lúc đầu đều sững người, ngạc nhiên chuyển thành vui sướng.Không ai ngờ tới Tần Túc lại nhớ kỹ câu nói bâng quơ của bọn họ.
“Qua liền!”
“Tới tới!”
“Lớp trưởng đừng nhúc nhích, để tôi sang!”
……
Sau vài giây ngơ ngác các học sinh ban 6 đồng loạt hô lớn.Người thì điều khiển chiến hạm bay tới.Kẻ thì lười khởi động liền chạy thẳng qua bãi cát hướng về phía Tần Túc.
【Ai đang ghen tị chứ không phải tôi nhé】
【Trên cây là quả chanh, ngồi canh dưới gốc là tôi nè (cười)】
【Ủa, sao bọn họ còn muốn ăn nữa á? Không thấy xấu hổ khi tranh đồ với cư dân địa phương?】
【Thiệt tình. Đm vừa rồi còn liều mạng giúp dân cắt thịt trùng, giờ ăn chút thịt cũng bị chửi? Nếu chẳng có bọn họ, đám cư dân kia sao dọn nổi mấy khối thịt khổng lồ đó!】
【Nếu tranh cãi (diss), mời xem lại cảnh những học sinh cấp cao “quyét sạch” đám trùng này thế nào nhé!】
【Không yêu sao được】
【Không có ban 6 hỗ trợ chặt thành từng khối nhỏ, thì dân địa phương dọn cả ngày làm sao mà xong được. Hơn nữa, thịt trùng không kịp xử lý thì vài giờ nữa sẽ hôi thối mất.】
【Đúng, càng nhìn càng thích.】
……
Khi chọn thịt, Tần Túc đã tính toán theo số lượng của 500 người trong lớp. Anh chọn phần đủ để mỗi người nếm thử một chút hương vị.
Không tính là tranh đồ ăn với dân địa phương, mà chỉ là “thử cho biết”.
Núi thịt đã được cắt nhỏ ra, diện tích không lớn.Chẳng thể để cả 500 người cùng lúc chen quanh để chia phần.
Những học sinh đứng phía sau đành vừa xếp hàng, vừa đưa quân đao của mình lên để xiên thịt.
Tần Túc cắt xong từng miếng, xâu thịt lên lưỡi đao dài khoảng 60 cm.Không quay đầu lại, đưa cho bạn học đứng sau:
“Cầm lấy.”
Sợ đối phương chưa hiểu, anh bình thản nói thêm:
“Cậu xiên giúp tôi.”
“A… được, được, được!”
Học sinh phía sau sững sốt một giây.Tranh thủ trước khi người khác giành mất, liên tục nói ba tiếng “được”, nhanh tay đón lấy.
Một tay cầm đao, tay kia đưa ra cây xiên đã chuẩn bị sẵn:
“Cảm ơn lớp trưởng!”
Bị tiếng reo bất ngờ phía sau làm giật mình, Tần Túc chỉ khẽ cúi mắt:
“Không có gì.”
“Hê hê.”
Cậu bạn nhận được xiên thịt do Tần Túc tự tay cắt, cười tươi như hoa.Dưới ánh nhìn ngưỡng mộ của các bạn học khác.Cậu ta giơ xiên thịt lên, 360 độ chụp ảnh, quay video đủ kiểu.
Tần Túc không nói gì thêm, chỉ tăng tốc độ cắt thịt, nhanh chóng lặp lại động tác.
Lần này, anh không cần dặn nữa.
Những học sinh đứng gần chủ động bước lên nhận thịt.Đưa cây xiên của mình ra cho anh xâu thịt giúp.Rồi vui vẻ cảm ơn.
Công việc đòi hỏi vận động liên tục, Tần Túc không dám ngừng tay.Chỉ chăm chú cắt thịt, giúp các bạn khác chia phần.
Mỗi lần, anh đều xâu đúng sáu miếng thịt lên đao.Trộm theo “sáu sáu đại thuận” (nghĩa là mọi việc hanh thông, suôn sẻ).
【Đếm kỹ rồi nhé, mỗi xiên đều đúng sáu miếng.Túc Bảo thật công bằng!】
【Có khi nào đây là… chứng cưỡng chế mang tên “sáu sáu đại thuận” không?】
【Theo tôi đoán, vị đại lão này chắc đang chơi huyền học đấy. Cái kiểu xâu đủ sáu miếng thịt lấy hên.Rồi cả việc chọn ban 6 làm lớp của mình.Chẳng phải cũng vì con số 6 là số may mắn à?】
【Nói thật, người ta đã mạnh như thế rồi.Còn cần tin mấy chuyện phong thủy, mê tín này làm gì? Đúng là hơi thái quá.】
……
“……”
Tần Túc đang đều tay cắt thịt, bỗng hơi chột dạ.
Sự thật chứng minh, nhiều khi thực tế đúng là “thái quá” thật.
Cả lớp cùng nhau phối hợp nhịp nhàng, động tác nhanh gọn. Không bao lâu đống thịt mà Tần Túc vừa cắt đã được chia xong.
Mỗi người đều tự làm cho mình một xiên thịt nướng BBQ tạm bợ bằng quân đao.
Bộ đồ tác chiến phát đồng nhất.Nên đao cũng cùng một loại, có thể tháo lắp linh hoạt. Cuối cùng, Tần Túc chỉ giữ lại một miếng thịt cắm trên chủy thủ của mình.
Người Tinh tế duy nhất ở đây từng ăn qua thịt Cự Phệ Nhuyễn Trùng chỉ có Raymond.Nên các bạn học khác ăn chắc chắn sẽ không có vấn đề gì.
Nhưng Tần Túc thì khác. Đây là lần đầu tiên anh thử, vẫn hơi lo cơ thể người Địa Cầu của mình không thích ứng.
“Đi thôi.”
Tần Túc bước lên chiến hạm.
Những người khác nhanh chóng leo lên chiến hạm được phân phối, nối đuôi theo sau.
Chiếc “phòng lạnh tạm thời” từng được dùng để nghỉ trưa được mở lại, nhiệt độ giảm xuống.
Tần Túc tháo mũ giáp, đồng thời tháo toàn bộ những quân đao không cần thiết ra khỏi đồ tác chiến.
Anh ra hiệu cho Hạ Mục Chi vừa bước lên sau, giơ thanh đao trong tay:
“Dùng mấy thanh đao này dựng giá nướng đi.”
Thấy Tần Túc cầm quân đao dài chừng 20 centimet, linh hoạt xoay trong tay.
Hạ Mục Chi gật đầu: “Ừ.”
Quân đao là loại đao chịu được nhiệt cao, dễ tháo lắp rất thích hợp để dựng thành giá nướng BBQ. Ý tưởng đơn giản mà hiệu quả, Hạ Mục Chi lập tức hiểu ra.