…………….
Trên chiến trường loang lổ đầy rãnh nứt và hố bom.Sau cuối chỉ còn lại hỗn hợp cát vàng hoà cùng vệt đỏ của máu đã khô.
Chẳng bao lâu nữa, gió sẽ cuốn lớp cát mịn phủ lên, xóa sạch mọi dấu vết.
Sâu trong tầng cát, những mảnh xác Cự Phệ Nhuyễn Trùng còn sót lại đang bị vô số côn trùng nhỏ bò ra gặm nhấm.
Ở nơi nhân loại không nhìn thấy lặng lẽ, sột soạt.Như thể chiến trường này chưa từng có con người đặt chân bước qua.
8g tối, ban 6 trở về điểm quá độ 1698.
Mọi người nhanh chóng điều khiển chiến hạm bay vào khu tiếp năng lượng của phi thuyền.Sau đó lần lượt tập hợp trước mặt Tần Túc.
“Ngày mai, 12 giờ trưa tập hợp tại đây.”
Tần Túc ngắn gọn ra chỉ thị.
Thành công lấy được tuyến thể của Xích Cánh Trrĩ Quạ, Cự Phệ Nhuyễn Trùng, xương của Abia đom đóm, cùng các vật liệu hiếm khác.
Anh dự định trước nửa đêm sẽ quay lại “ nhặt rác” thêm lần nữa.Tiện thể đánh giá lượng vận động của bản thân có đạt tiêu chuẩn hay không?
“……”
Buổi sáng không cần ra ngoài?
Nghe vậy, cả ban 6 cảm thấy mình quá sung sướng.Nhà ai đi làm nhiệm vụ mà nhẹ nhàng như vậy?
Nếu để lớp khác biết được, chẳng còn hâm mộ ghen ghét nữa mà là hận.
Trong lòng ban 6 muôn lời độc thoại, nhưng ngoài miệng thì răm rắp phục tùng mệnh lệnh của Tần Túc:
“Rõ!”
Nghe được mọi người đồng thanh, Tần Túc trầm giọng nói:
“Giải tán.”
Anh không nán lại thêm, quay người trở về khoang nghỉ ngơi.
……
【Mới nãy còn cùng nhau nướng thịt.Chiến đấu xong liền lạnh nhạt rời đi.Đúng là khó hiểu, cứ như biến thành người khác vậy?】
【+1, không hiểu được tâm tư của Tần Túc.Cảm giác lúc nói chuyện thì ấm áp.Nhưng xoay lưng đi, lại thấy xa cách không tả được.】
【Đại lão mà, tâm tình bất định là chuyện bình thường. Làm người quá mạnh cũng cô độc thôi.】
……
Tần Túc: “……”
Xa cách? Giả, đều là giả!Anh chỉ đơn giản là… tham sống sợ chết.Muốn vận động thêm một chút trước khi đi ngủ mà thôi.
Nào có triết lý sâu xa như vậy.
Bóng dáng Tần Túc khuất dần trong ánh chiều tà.
Trên bầu trời, hoàng hôn dần ngả đỏ, ánh sáng cuối ngày nhuộm rực đường chân trời.Những học sinh ban 6 còn lại nhìn theo.
Trong lòng vẫn còn dư vị của một ngày dài vừa mệt, vừa thỏa mãn.
Mọi người ngồi tập trung lại thành nhóm, người nói chuyện, người im lặng ngắm nhìn hoàng hôn.Cảnh sắc hữu tình.
Đến khi mặt trời khuất hẳn, màn đêm buông xuống.Tốp năm, tốp ba vẫn còn ngồi nói chuyện, ai nấy đã bật quang não.
Mỗi người mang biểu cảm khác nhau, lướt các mạng xã hội.
#Giáo trình cách sử dụng vũ khí lạnh (Ps: bản của Tần Túc)
#Tần Túc trong lòng có bọn tôi (phiên bản cấm phản bác).Có hình, có chứng cứ rõ ràng
#Một buổi thịt nướng BBQ sau khi giải quyết Cự Phệ Nhuyễn Trùng
#Không ngờ quân đao và hạt mạch xung pháo còn được dùng theo cách này
#Theo chân Tần Túc, “vàng thau lẫn lộn” ban 6 là người rõ nhất
(Vàng thau lẫn lộn: là thành ngữ chỉ sự lẫn lộn, khó phân biệt giữa cái tốt và cái xấu, thật và giả, giá trị đích thực và giá trị giả tạo.Có thể bao gồm cả giá trị vật chất và tinh thần, đạo đức. Thành ngữ này thường được sử dụng để diễn tả những tình huống mà người ta có thể đánh giá sai lầm, nhầm lẫn các giá trị chân chín.)
#Tuổi trẻ cưỡi lên đầu Cự Phệ Nhuyễn Trùng, ăn thịt Cự Phệ Nhuyễn Trùng.Mà bạn chẳng thể nào phản kháng.Làm được vậy, tôi đây không dựa gia thế, không dựa bạn bè, không vào dựa mưu mô thủ đoạn.Tất cả chỉ dựa vào một “Đại lão”.Sĩ tới già (đầu chó)
#Đoán xem ngày mai lớp trưởng Tần Túc sẽ dẫn ban 6 tụi tui làm gì nào
Cư dân mạng trên Tinh Võng nghiến răng nghiến lợi mắng chửi ban 6 “khoe thành tích”.Nhưng động tác lại rất thành thật.Mỗi lần đều bấm vào chủ đề “Tần Túc” xem thêm.
[Cứ thấy tiêu đề liên quan đến Tần Túc là phải nhấn vào xem.Bị nghiện cmnr.]
[Không cứu nổi nữa, hết thuốc chữa.]
[Xem xong mà tức muốn xỉu.Thật sự muốn đánh nhau với mấy người này.]
[Có ai còn nhớ nhiệm vụ ban đầu của lớp tổng hợp khoá 26 ban 6 là săn Abia đom đóm không?]
[Nhìn ban 6 thảnh thơi ghê, cuộc đời đúng bất công.]
[Tôi hận.]
[Còn cho ai sống nữa không hả?]
[Đều là làm nhiệm vụ mà khác nhau một trời một vực vậy …. từ ban 7 : )]
[Sống kiểu này còn gì để nói nữa…]
[Chuẩn luôn, nhìn đau cả mắt vì tức.]
[Ngày mai Tần Túc chắc sẽ tuyên bố bỏ ban 6, gia nhập ban 7 tụi tôi!]
[Ban 7 uống nhiều dịch dinh dưỡng quá bị ảo tưởng sức mạnh à.]
[Nói bậy, rõ ràng Tần Túc sẽ gia nhập ban 92 chúng tôi mới đúng.]
[Ha ha, nhàn hạ quá nhỉ? Không sợ bị đánh chết à (khinh bỉ).]
[Nguyền rủa: trừ Tần Túc ra, ban 6 toàn đội ngũ rớt hạng!]
Khi nhìn thấy những lời nguyền rủa xuất hiện trên diễn đàn.Ban 6 chỉ khịt mũi coi thường.
Bọn họ còn cố tình đăng ảnh thực chiến đánh chết Cự Phệ Nhuyễn Trùng khoe khoang chiến công.
Thành tích của ban 6 áp đảo, độc chiếm hạng nhất.Hoàn toàn vượt xa hơn 117 lớp khác.Bọn họ cần gì lo lắng?
Bức ảnh chiến đấu được đăng lên, lại một lần nữa khiến Tinh Võng dậy sóng.
Trong khoang nghỉ, Tần Túc dựa vào việc không người để ý đến động tĩnh bên trong.Vừa tập luyện, vừa suy nghĩ nguyên nhân vì sao giá trị sinh mệnh của anh tăng lên.
9 giờ tối.
“Vừa lên đã định dùng quân đao à? Tôi khuyên cậu nên dừng ngay ý tưởng nguy hiểm đó đi.”
Hạ Mục Chi vừa từ đài quan sát trở lại phi thuyền, liền thấy Raymond đang cầm quân đao định tập luyện, bèn chân thành khuyên nhủ:
“Tôi sợ cậu còn chưa luyện được bằng một phần mười của Tần Túc. Tay còn chưa quen lực, lỡ bị chém hết thì sao? Muốn học thì cứ dùng vũ khí giả luyện trước đi.”
“...Thôi vậy.”
Nghĩ đến cảnh quân đao xoay ngược nguy hiểm về phía mình, Raymond liền dừng động tác.
Dù muốn luyện, Raymond cũng chẳng dám cầm đao thật.Lỡ một nhát đi lệch, đứt không phải ngón tay mà là cả cái đầu thì xong đời.
Câu “quân đao chém sắt như chém bùn” không phải lời nói đùa.
9 giờ 10 phút tối.
Thông thường, vào giờ này các học sinh đều đã trở về điểm quá độ để nghỉ ngơi.Thế nhưng ban 7 vẫn đang giao chiến kịch liệt với đám Trùng.
Ánh mắt Hạ Ôn Viễn sáng rực, giấu dưới lớp mũ giáp, hạ thấp giọng mang theo ý khiêu khích:
“Khâu Vĩnh Ngôn, sao còn chưa ra tay? Cậu đang do dự điều gì? Là người chỉ huy thật sự của hành động lần này. Cậu sao có thể để đồng đội gánh hết nguy hiểm thay mình?”