………………..
Khi quang não của bọn họ bị xử lý sạch sẽ, chẳng ai biết rốt cuộc nơi này đã xảy ra chuyện gì.
Là người duy nhất còn sống sót. Hạ Ôn Viễn muốn nói thế nào, Tuyên gia cũng chỉ có thể nghe theo mà thôi.
Ai mà ngờ được thân thể Hạ Ôn Viễn trời sinh thích hợp để cải tạo.Những tuyến thể nếu cấy ghép vào người khác sẽ gây ra phản ứng bài xích dữ dội.
Nhưng đặt trên người Hạ Ôn Viễn thì chỉ khiến cậu ta khó chịu một khoảng thời gian.
Vậy nên trong mắt nhà họ Tuyên vốn trọng A, khinh thường B và O.
Tương lai khi Hạ Ôn Viễn chơi đủ Omega rồi.Lại có thể trở thành Alpha, làm người thừa kế Tuyên gia.
Tuyên Cảnh Tịch tuyệt đối không ngờ rằng, mình hao tâm tổn trí bao lâu.
Tìm mọi cách khiến Tuyên Thành Minh không thể sinh đứa con thứ ba.Cuối cùng lại vô tình dọn đường cho Hạ Ôn Viễn.
Dù sao, Hạ Ôn Viễn vốn không nằm trong kế hoạch của Tuyên Cảnh Tịch.
Tuyên Cảnh Tịch chắc chưa từng nghĩ, trừ mình ra, Tuyên Thành Minh còn có một đứa con riêng lưu lạc bên ngoài.
Tóm lại, chỉ cần Hạ Ôn Viễn có khả năng trở thành Alpha.
Mặc kệ cậu ta làm gì, ông cụ Tuyên cũng sẽ đứng ra dọn dẹp hậu quả.
【 A a a, bảo bối nhà ta đẹp trai quá! Soái đến mức khiến người ta muốn đi tìm chết luôn! 】
【 Cái kiểu “người tốt nghìn bài một điệu” chán lắm rồi.Tôi chỉ mê tà ác, hồng hồng, bánh kem nhỏ mềm mại thôi~ (mắt lấp lánh) 】
【 Một đám bệnh thần kinh, không sợ bị cậu ta nghiền nát thành tro hay sao? 】
【 Chết dưới tay bảo bối, tôi cam tâm tình nguyện! 】
【 Hì hì, trước khi chết nhớ đem theo chín đời nhà mấy người đi luôn nhé (chớp mắt)…! 】
【 Fan cuồng của Ôn Thần phát ngôn còn kinh hơn Xích Nga, đúng là hết thuốc chữa! 】
……
Khâu Vĩnh Ngôn vừa nhắm chuẩn đám Xích Nga đang truy đuổi những bạn học phía dưới, vừa há miệng định nói:
“Cậu—”
Nhưng chưa kịp dứt lời, chiến hạm đột ngột tăng tốc khiến Khâu Vĩnh Ngôn suýt chút ngã nhào.Bật ra tiếng kêu kinh hãi.
“Đứng vững đi.”
Giọng Hạ Ôn Viễn vang lên giữa âm thanh động cơ ầm ầm:
“Chúng ta đi cứu bọn họ.”
Hạ Ôn Viễn rốt cuộc cũng bắt đầu hành động cứu người.
Khâu Vĩnh Ngôn tâm cuối cùng cũng buông xuống.Vừa tập trung xạ kích đám Xích Nga, vừa chú ý động tĩnh phía sau.
Vừa chiến đấu, vừa quan sát Hạ Ôn Viễn đang tiến lại gần.
Đứng trên cao giữa bầy Xích Nga, Hạ Ôn Viễn dễ dàng nhìn toàn cảnh phía dưới.
17 học sinh ban 7 đang kéo lê cơ thể trúng độc, cố gắng chạy trốn.Không còn sức để ngẩng đầu nhìn xem chiến hạm đang xuyên qua đám Xích Nga.
Dưới lớp mũ giáp, khóe môi cậu ta khẽ nhếch lên.
Hạ Ôn Viễn buông vũ khí hạng nặng trên vai xuống, đổi sang vũ khí hạng nhẹ, tay kia đặt nơi thắt lưng.
Một ánh xanh lướt qua.Thanh quân đao dài 15 cm xuất hiện trong tay trái của Hạ Ôn Viễn.
So với vũ khí tầm xa, Hạ Ôn Viễn vẫn thích cảm giác của dao găm.Thứ khiến cậu ta có thể trực tiếp cảm nhận dòng máu nóng chảy ra khi lưỡi dao rạch qua da thịt.
Khi đó Hạ Ôn Viễn sẽ cảm giác thành tựu kỳ lạ, điên cuồng.
“Tên ngu ngốc kia nào biết trong lòng mình đang tính toán gì.”
“Cả ngày hôm nay, cậu ta vẫn quen bám sát sau lưng mình.”
“Giờ này Tần Túc cũng chẳng thể xen ngang gây rối…”
“Hiện tại thật đúng là thiên thời, địa lợi, nhân hòa.”
Nghĩ đến việc mình sắp làm, Hạ Ôn Viễn không kìm được mà nhếch môi cười.
“Quả nhiên, ngoài Hạ Mục Chi ra.Chỉ khi đang làm chuyện xấu, mình mới cảm thấy sung sướng thế này.”
【 Tần Túc hình như không còn chen vào nữa 】
【 Cái nhắc nhở đó sao? Không thể nào! Chẳng lẽ Tần Túc còn có thể chui vào đầu Hạ Ôn Viễn để xem cậu ta nghĩ gì à? 】
【 Có gì lạ đâu, tiên đoán trước vốn là thao tác cơ bản của Đại lão mà 】
【 Hai người đều dùng quân đao nha.Một bên cứu người, một bên giết người. Chậc chậc, chẳng phải trời sinh một cặp sao? 】
【 Điên rồi hả, đừng có đem nhà chúng tôi vào? Cho nhau lối đi riêng đi (cười lạnh) 】
【 Cái kiểu vênh váo này.Bảo bối nhà tôi hôm nay đáng yêu chết mất thôi!!! 】
【 Thọc thọc thọc!!! Tôi chờ không nổi, sắp bật champagne ăn mừng cho bảo bảo rồi hì hì 】
【 Ha ha, đừng mừng sớm. Khâu Khâu nhà chúng tôi được vận mệnh chiếu cố.Có “thần” phù hộ, không dễ bị ngã sớm thế đâu nhé 】
【 Khâu Vĩnh Ngôn gửi tin 】
【 Sự thật chứng minh, đừng nghe Tần Túc nói nữa. Ai dám đoạt vị trí lớp trưởng đều sẽ gặp quả báo thôi. Fan Khâu, muốn trách thì trách người xúi Khâu Vĩnh Ngôn tranh ghế lớp trưởng đi. 】
……
Khâu Vĩnh Ngôn: “?”
Hạ Ôn Viễn bệnh cũ tái phát à? Tiến lại gần mình như thế? Định làm gì?
Dù nói để tiện cho tác chiến cơ động, hiện giờ cả hai đều không khóa cố định chân vào sàn chiến hạm.
Nhưng như thế này… cũng gần quá mức rồi!
Khâu Vĩnh Ngôn thần kinh lập tức căng thẳng.Nâng 120% tinh thần cảnh giác, không dám lơi lỏng chút nào.
“Gần.”