……………..
Sự thật rõ ràng trước mặt, hắn từng vô cùng tin tưởng rằng bản thân là người Địa Cầu, hoàn toàn không có cảm giác với tuyến thể.
Giờ phút này lại bị Tần Túc dễ dàng làm cho lay động.
Nguyễn Thành Diệp bắt đầu hoài nghi nhân sinh.
Khi thấy Nguyễn Thành Diệp đã thành công bị “uy h**p”.Tần Túc che giấu cảm xúc muốn tìm tòi nghiên cứu đang sục sôi trong lòng.
Anh phớt lờ bình luận dày đặc che khuất màn hình.Nơi giá trị sinh mệnh đang từng đợt tăng lên.
Mặt không đổi sắc, Tần Túc điều chỉnh phần ống kính trên mũ giáp phóng lên mức cao nhất.
Mà tuyến thể kia, từ lúc bùng nổ đến khi tiêu tán, chỉ kéo dài mười giây.
Anh chỉ có mười giây quý giá để quan sát.
Trên màn ảnh hiển thị Tần Túc thấy trong đôi mắt đỏ ngầu của Nguyễn Thành Diệp xuất hiện những đường cong màu đen mảnh như tơ.
Chúng đang nhẹ nhàng xoắn lại, chuyển động dưới màng mắt.
Những đường cong đó khẽ rung lên, duỗi ra... chỉ trong năm giây ngắn ngủi đã bò được chừng một centimet.
Trong quá trình bò, có vài sợi xuyên thủng màng mắt, nhô ra một điểm đen từ tròng mắt.Số khác thì chỉ phồng nhẹ lớp màng mỏng, tạo thành độ cong nhỏ mắt thường khó mà nhận thấy.
Tần Túc: “......”
Cảm giác đầu ngứa râm ran, giống như có trùng bò qua vậy.
Tuy việc chế tạo tuyến thể nhân tạo có cơ chế bảo hộ nhất định cho người sử dụng.Nhưng loại sản phẩm thực nghiệm cuối cùng này, lại chứa quá nhiều chủng loại tin tức tố.
Ngay cả Tần Túc cũng chưa từng dám tự mình trở thành “người cảm thụ” nó.
Đây là lần đầu tiên có người đóng vai “người cảm thụ” thử dùng sản phẩm hoàn thiện. Dù da đầu tê dại, Tần Túc vẫn không dời mắt khỏi màn hình.
Anh tập trung quan sát thật kỹ, ghi nhớ từng phản ứng của Nguyễn Thành Diệp.Để sau này trở về viết báo cáo và quyết định lượng chất phụ gia cần điều chỉnh.
Nguyễn Thành Diệp tuyệt đối chẳng thể ngờ rằng, tin tức tố được chiết xuất từ tuyến thể của Trùng tộc lại mạnh hơn cả tin tức tố của người Tinh tế.
Và loại tuyến thể nhân tạo này, do con người mô phỏng Trùng tộc chế tạo ra, vẫn có tác dụng với “người Địa Cầu” như hắn.
Trong làn bình luận hiện ra trên màn hình, cư dân bản địa của thế giới truyện tranh gần như không ai tin Nguyễn Thành Diệp thật sự là “người Địa Cầu”.
Bọn họ chỉ cho rằng tất cả đều bắt nguồn từ việc tuyến thể của hắn đã teo rút rồi biến mất.Hắn không thể chấp nhận hiện thực, sinh ra những ảo tưởng và phán đoán sai lệch.
Sau đợt uy áp tin tức tố lần này, rất có khả năng thế giới quan của Nguyễn Thành Diệp sẽ hoàn toàn sụp đổ.
Buộc hắn dần dần phải chấp nhận kết luận mà các bác sĩ trong thế giới truyện tranh từng đưa ra.
Cả trong lẫn ngoài truyện tranh, ngoài một số ít người mang đam mê kỳ quái.Hầu hết mọi người đều căm thù Nguyễn Thành Diệp đến tận xương tủy.
Trong thế giới này không tồn tại án tử hình, ai cũng mong được nhìn thấy hắn chết đi trong thống khổ tột cùng.
Kẻ tội ác chồng chất.Chủ mưu đứng sau hàng loạt vụ tập kích kh*ng b*, tàn sát vô sốn người, hàng ngàn gia đình tan nát.
Trước đây hắn là phần tử tội phạm, mà có dùng bao nhiêu tin tức tố mạnh mẽ cũng chẳng thể nào áp chế được.
Thế nhưng hiện tại, trước mặt Tần Túc hắn lại yếu ớt chẳng khác gì một con kiến.Bị tin tức tố của Tần Túc nghiền nát.
Tình huống này, không chỉ khiến khán giả càng tin chắc rằng “người Địa Cầu” mà Nguyễn Thành Diệp nói chỉ là lời bịa đặt của Hạ Ôn Viễn nhằm vào anh.
Mà còn khiến khán giả tràn ngập kỳ vọng với cấp bậc tin tức tố của anh.
Dựa theo tập tính của Lasbit trùng, khi chịu áp lực cực mạnh từ tin tức tố trong cơ thể.Không bao lâu nữa, ký sinh trùng sẽ buộc phải rời khỏi thân thể Nguyễn Thành Diệp.
Người Tinh tế sẽ không bao giờ có cơ hội đối với Nguyễn Thành Diệp “xét nghiệm thi thể”.
Bọn họ không thể nào biết được, liệu dưới sức ảnh hưởng mạnh mẽ từ tin tức tố của anh, tuyến thể đã teo rút của hắn, có thực sự bị k*ch th*ch để hồi sinh hay không?
Mười giây trôi qua.Sự hỗn loạn và thống khổ do tin tức tố gây ra dần tiêu tán.
Nguyễn Thành Diệp vẫn còn đau đớn, bởi đám Lasbit trùng trong cơ thể hắn đang cuống cuồng giãy giụa.
Tốc độ di chuyển ngày càng nhanh do bị k*ch th*ch mạnh.Cơn đau chưa giảm bớt bao nhiêu.
Tuy vậy so với chịu ảnh hưởng trực tiếp từ tin tức tố, tình trạng của hắn lúc này đã khá hơn.
Vừa mới khôi phục được chút ý thức mơ hồ, việc đầu tiên Nguyễn Thành Diệp làm là lập tức nhìn về phía kẻ gây ra thống khổ cho mình Tần Túc lúc này.
Da mặt hắn co giật liên hồi, từng thớ thịt run rẩy, hai mắt đỏ ngầu cố gắng duy trì ý thức.
Dù tròng mắt đã mờ đi, không còn thấy rõ hình dáng của Tần Túc, hắn vẫn hoảng hốt nhìn về hướng đó, miệng không ngừng lẩm bẩm.
“Không phải người Địa Cầu...”
“Đều không phải người Địa Cầu... Không có Địa Cầu…… Địa Cầu là cái gì...”
“Không gạt ta... Không... gạt ta... Không đúng, là ta điên rồi... Đúng rồi, ta điên rồi...”