………….
Khi thời gian đếm ngược còn lại 13 giây, Tần Túc vẫn chưa vội hành động.Anh chỉ đứng yên, ánh mắt lạnh lẽo dừng lại nơi bầy Lasbit trùng phía dưới.
Trông có vẻ như anh chẳng mấy để tâm đến các bạn học, nhưng thực ra toàn bộ kênh thông tin của anh vẫn đang mở.
Các học sinh ban 6 cũng vô thức nhìn theo Tần Túc và hạm đội phía sau.
Thật sự… quá cuốn hút.
Nếu chiến trường là một vòng tròn, thì khu vực mà chiến hạm của ban 6 chiếm giữ chỉ khoảng một phần năm.
Bốn phần năm còn lại đều bị hạm đội của Tần Túc chiếm cứ.
Bất kể là số lượng, kích thước hay cấp bậc chiến hạm, hạm đội của Tần Túc đều cao hơn hẳn.
“Quả nhiên hạm đội tư nhân của lớp trưởng, nghiền ép tuyệt đối luôn.Số lượng nhiều thế này? Hỏa lực chỉ cần ba giây đã đủ thiêu trụi cả bầy trùng phía dưới.”
“Chỉ là… lớp trưởng không mang chúng ta theo.Mà chỉ dẫn hạm đội kia, có chút hâm mộ.”
“Ghen ghét.”
“Ngả bài luôn đi, tôi bị mù tạm thời rồi.”
“Làm thế nào mới trở thành một phần trong hạm đội của lớp trưởng bây giờ?”
“Chà, tối nay ngủ kê gối cao một chút đi, trong mộng cái gì cũng có.”
“Nói mới nhớ, lớp trưởng chẳng phải nói ‘người một nhà’ à? Mọi người cùng nhau làm nhiệm vụ, không gặp mặt hả?”
“Tưởng chuyện gì? Đây là hạm đội tư nhân kia mà, tự nhiên chỉ có chủ nhân mới có thể gặp được họ thôi. Nếu mà lộ mặt, thì gì ‘bí mật’ nữa?”
“Chuẩn.Hơn nữa nếu bại lộ, chính bọn họ cũng sẽ gặp nguy hiểm.”
“…… Hiểu rồi, may mà các cậu ngăn tôi lại.Không là tôi thật sự đi hỏi lớp trưởng mấy câu ngu ngốc này mất.”
Tần Túc: “……”
Thật ra thì… anh “tay cầm trọng binh” nhìn có vẻ chỉnh tề uy nghi vậy thôi.Chứ bên trong tất cả đều trống rỗng, một bóng người cũng không có.
Nhưng anh là thành viên của ban 6, mấy chiến hạm đó đều do chính anh điều khiển. Vậy nên chẳng phải cũng được xem là “người một nhà” à?
Phía sau anh đúng thật không có ai, nhưng anh có thể “marketing” hình tượng bản thân có thiên quân vạn mã đứng sau lưng nha.
Đến lúc này, toàn bộ đội hình đều đã vào vị trí đúng như kế hoạch.
Tần Túc thu hồi suy nghĩ, ánh mắt đang nhìn Lasbit trùng phía dưới, chuyển thẳng sang hướng các bạn học đang quan sát.
Quyền điều khiển hệ thống tác chiến của hạm đội được anh tiếp nhận lại từ quang não.Dưới lớp mũ giáp, đôi môi mỏng khẽ động:
“Bắt đầu đi.”
777 thao tác vốn có tính cố định, nếu điều khiển không khéo chiến hạm rất dễ dồn hỏa lực vào một điểm.
Để tránh lộ sơ hở khiến “khán giả” nghĩ rằng hạm đội tư nhân của Tần gia chỉ là hạng nghiệp dư.Anh phải dập tắt khả năng đó ngay từ đầu.
Từng trải qua vô số lần mô phỏng thực chiến, một mình khống chế hàng vạn thiết bị bay ngụy trang, kỹ thuật của anh đã được mài dũa đến mức thuần thục.
Giờ đây khi thao tác 888 chiến hạm cùng lúc, đối với anh chỉ như “dùng đao mổ trâu để giết gà” mà thôi.
ẦM ẦM ẦM!
Tần Túc vừa nói xong, vô số đạn pháo từ hạm đội được ngụy trang trút xuống như mưa, dày đặc đến nghẹt thở.
Bất kể là người của tinh cầu nào, khi đối mặt với Lasbit trùng, tốt nhất đừng dại mà tiến lại gần.
Một khi bị ký sinh, hậu quả khó lòng tưởng tượng. Vì vậy, cách duy nhất là áp dụng kiểu oanh tạc thảm sát không phân biệt mục tiêu, san bằng toàn bộ khu vực.
Chiến hạm của các tân sinh vốn không phải loại cao cấp, huống hồ nhiệm vụ lúc đầu của ban 6 cũng chẳng phải diệt Lasbit trùng.
Khác với hạm đội của Tần Túc có thể liên tục dội pháo ầm ầm không dứt.
Họ chỉ có thể tự mình ra tay, lần lượt sử dụng từng loại vũ khí khác nhau để luân phiên công kích, từng bước tiêu diệt đám Lasbit trùng phía dưới.
Nói thẳng ra, lần này Tần Túc đang dẫn dắt bọn họ đi “kiếm thêm thu nhập”.Giết càng nhiều trùng, đổi được càng nhiều tinh tệ.
Với số lượng chiến hạm khổng lồ trong tay, Tần Túc hoàn toàn có thể hành động một mình, chẳng cần mang theo bọn họ cùng chơi.
Người đầu óc tỉnh táo đều hiểu rõ, không ai ngu ngốc đến mức lòng tham không đáy, còn sinh ra ý niệm.
“Vì sao Tần Túc không cho họ dùng chiến hạm cao cấp để giết được nhiều trùng hơn”.
Kiểu suy nghĩ này, chỉ có bạch nhãn lang (người vong ân bội nghĩa) mới có.
Cát vàng từ xa cuộn đến, trong thoáng chốc đã bao phủ toàn bộ khu vực. Thế nhưng, các học sinh ban 6 vẫn thao tác thuần thục, không hề bị ảnh hưởng.
Sau nhiều lần huấn luyện mô phỏng thực chiến, bọn họ đã không cần Tần Túc chỉ dẫn nữa.
Mỗi người đều biết cách điều chỉnh tham số mũ giáp phù hợp với bản thân.Bỏ ngoài tai tiếng gió rít quanh mình, họ vẫn bình tĩnh điều khiển thao tác mượt mà như nước chảy mây trôi.
Số lượng Lasbit trùng sinh sôi quá nhanh, từng con trồi lên trên mặt đất.
Khi từng đợt pháo kích liên tiếp nổ tung, thi thể chúng bị sức nóng dữ dội thiêu đốt thành tro,Tỏa ra mùi khét gắt đến nồng nặc lan khắp chiến trường.