Người Chim, Tiết Tháo Các Ngươi Đâu Mất Rồi!

Chương 56

Tiêu Tiễn lẳng lặng ngồi ở sân thượng, nhìn bầu trời đêm lấp lánh ánh sao, mặt trăng đã nhô cao.

Khi còn bé, khi y buồn phiền, phụ thân sẽ với nói y: "Ngẩng đầu nhìn trời một chút, buồn phiền cũng sẽ tan thành mây khói... Bởi vì con sẽ phát hiện con nhỏ bé cỡ nào ở trong vũ trụ, buồn phiền của con chỉ là một hạt bụi nhỏ..."

Tiêu Tiễn thả lỏng tứ chi, nằm thẳng ở trên ban công, thản nhiên đối mặt trăng sao...

Nỗ lực để cho mình lắng xuống, một đoàn loạn thảo tâm tình thả xuống, tương tư lại bay lên.

Tiêu Tiễn rốt cục không nhịn được mở ra bộ đàm, lịch sử ghi lại chỉ có vài cuộc, toàn bộ đến từ cùng một người -- Blake.

Tiêu Tiễn đưa tay ra, cầm lấy bình rượu đỏ bên cạnh, nhấp một chút, cảm thấy có chút vi huân, rốt cục cũng bấm gọi...

So với y tưởng tượng còn nhanh hơn, Tiêu Tiễn còn chưa để chai rượu xuống, nhân vật đối diện video liền xuất hiện...

"Tiêu Tiễn?" Blake lông mày rậm nhếch một cái, có chút ngạc nhiên, "Đã xảy ra chuyện gì sao?"

Tiêu Tiễn chưa bao giờ chủ động liên lạc qua hắn, tối hôm nay... Vì thế Blake lập tức liền liên tưởng đến, có thể là xảy ra điều gì nghiêm trọng. Nhưng vừa nhìn Tiêu Tiễn thả lỏng tứ chi cùng vẻ mặt, trong tay còn nâng bình rượu, rốt cục thở phào nhẹ nhõm.

Tiêu Tiễn cũng có chút lúng túng, để bình ở một bên, ngồi xếp bằng ngay ngắn, nghiêm túc trò chuyện: "Này, Blake, là ta... Không xảy ra chuyện gì, đột nhiên gọi cho ngươi, có phải quấy rầy ngươi hay không?"

Blake hơi giơ giơ lên khóe miệng, đứng, như là rời đi chỗ ngồi nào đó, đi tới một cái phòng khác nghỉ ngơi tốt hơn: "Sẽ không, hiện tại là thời gian nghỉ ngơi, đã tám giờ rưỡi tối, không phải sao?"

"Ừm..." Tiêu Tiễn dùng sức cầm bộ đàm, cảm giác mình thật không biết nên làm gì. Thiên ngôn vạn ngữ, lại kẹt, không biết vì sao nói ra.

Blake gương mặt tuấn tú hơi có chút gợn sóng, như là một mảnh lá cây đáp trên mặt hồ, chấn động tới một vòng gợn sóng.

Hắn mở miệng trước: "Lâu như vậy, ngươi là lần đầu tiên chủ động gọi cho ta..." Vẻ mặt vừa có chút ít kinh hỉ, lại có chút oan ức.

Tiêu Tiễn cái trán chảy một giọt mồ hôi, xả lý do sứt sẹo: "Bộ đàm quá tiên tiến, ta ngày hôm nay đặc biệt nghiên cứu sách hướng dẫn một hồi..."

Blake cười khẽ, lộ ra trắng toát hàm răng: "Ngươi lại nhìn không hiểu trò chuyện ghi chép có cái chữ "gọi lại" kia, xác thực cần phải đi nhìn sách hướng dẫn!"

Tiêu Tiễn nghe được âm thanh Blake lý sự, rốt cục khốn quẫn xin tha: "Được rồi, ta là sợ ngươi đang bận!"

"Ta buổi tối thong thả... Hoan nghênh ngươi bất cứ lúc nào quấy rầy..." Blake lập tức tiếp lời.

"Ừm! Sau này ta có thể thường thường gọi cho ngươi vào buổi tối..." Tiêu Tiễn qua loa.

"Ngươi làm sao? Thật giống có tâm sự..." Blake nhẹ cau mày.

"Vâng." Tiêu Tiễn thở dài một tiếng, nói: "Ta cảm thấy ta là một người không tốt, một ngàn năm trước cũng vậy, một ngàn năm sau cũng vậy."

Blake an ủi mà nhìn y: "Ta yêu thích ngươi... Nói một chút, ngươi không tốt ở nơi nào, ta đồng ý lắng nghe."

Tiêu Tiễn ở trong đêm tối yên tĩnh trở nên càng chân thật, bình rượu đỏ vừa rồi cho y một chút dũng khí, y mở miệng nói: "Ta không đáng để ngươi yêu thích, một ngàn năm trước, ta cùng thân ca ca của mình, đồng tính luyến ái, họ hàng gần tương gian, không chỉ chi luyến, tùy tiện đều đủ để ta bị vạn người thóa mạ, vĩnh viễn không vươn mình lên được!"

Blake mặt vẫn như cũ duy trì trạng thái bình tĩnh, không thích không bi, nhìn không ra bất kỳ đầu mối. Hắn không nói gì, rất tốt mà đảm nhiệm nhân vật nghe.

"Trước Johnson, ta từng có một đoạn mối tình đầu xoắn xuýt, đối tượng là ca ca cùng mẹ của mình. Khi đó ta còn học trung học, còn chưa lên đại học, mà hắn đã là tiểu Thiên Vương Châu Á, vạn người mê... Hắn tên Tiêu Tiện Hồng."

"Tuy rằng mẫu thân ở trước mặt phụ thân cực lực che giấu con riêng cùng tình nhân cũ này, nhưng giấy là gói không được hỏa, các ký giả vẫn tra ra chuyện này, mãnh liệt gì báo, trở thành đại tin tức của giới giải trí thế giới năm đó."

"Ừm... Sau đó thì sao?" Blake kiên nhẫn lắng nghe.

"Phụ thân ta vào đúng lúc này dũng cảm đứng ra, hiện ra một người đàn ông khoan dung cùng độ lượng nhất, ông kéo tay của mẫu thân, dũng cảm đứng trước mặt truyền thông, che chở bà, cũng công bố tha thứ cho bà, không ngại chuyện trước kia của bà, đồng thời cho cơ hội huynh đệ chúng ta quen biết nhau... Liền thời điểm ta nghỉ xuân, đi tới Châu Á, cùng hắn ở chung một chỗ, trình diễn tiết mục huynh hữu đệ cung mọi người đều chờ mong..."

Tiêu Tiễn lộ ra vẻ mặt phức tạp, đôi mắt lòe lòe, có chút kích động tự thuật: "Ngươi biết không? Thời điểm ya xuống phi cơ đầu tiên nhìn nhìn thấy hắn, trái tim có chút lạc nhịp, hắn khốc khốc mà đứng ở nơi đó, ăn mặc một thân đầu máy phục, cầm trong tay kính hàn vẫy tay với ta, ta lại có chút e lệ, bảo ta ngồi ở trên ghế sau moto Harley của hãn, ngực dán vào phía sau lưng hắn... Chúng ta chạy băng băng, tóc của hắn bay loạn qua chóp mũi của ta, trên người hắn có mùi xăng, thân thể của hắn rất ấm áp... Rất nhiều năm sau ta mới biết, một khắc nhìn thấy hắn đó, ta liền yêu hắn, nhất kiến chung tình..."

"Hắn là một người hoàn mỹ, mặc kệ là bề ngoài vẫn là tính cách, tu dưỡng hay là học thức... Hắn đối với ta rất tốt, rất bảo vệ ta, hắn vì theo ta, đẩy rất nhiều công tác... Ta lúc đó tuy là thiếu niên kiệt ngạo, nhưng đối với hắn, ta không đề phòng."

"Chúng ta hấp dẫn lẫn nhau, quan hệ càng ngày càng vi diệu, tuy rằng chính hắn cũng cảm thấy có chút lệch khỏi quỹ đạo, thử nghiệm thay đổi, nhưng cuối cùng ai cũng không thay đổi được... Chúng ta năm thứ nhất, quả thực là ở tương ái tương sát, cùng nhau lại lẫn nhau tránh né, chê cười, như hai con con nhím, không cùng nhau lại nhớ nhung đến đòi mạng... Ta đối với hắn nổi nóng, ta trở nên không thể miêu tả, hắn cũng rất thống khổ..."

"Năm thứ hai, ta trải qua một lần bắt cóc, fan mê điện ảnh của mẫu thân theo dõi ta, sau đó bị ta phát hiện, sau khi tranh đấu lẫn nhau, hắn đánh bất tỉnh ta, đem ta giam cầm lại..."

"Sau đó thì sao?" Trong mắt Blake lộ ra một tia sát khí.
Bình Luận (0)
Comment