Người Chơi Hung Mãnh

Chương 48

Tới tuổi kết hôn, qua lời của người mai mối, Sài gia vì lợi ích nên lấy con của tiểu thiếp, Sài Thúy Kiều, gả cho một con thứ của một nhà thương nhân buôn muối trong thành Nam Kinh, đổi lấy một số lễ vật lớn.

Vốn Sài Thúy Kiều nghĩ lấy chồng theo chồng, gả cho chó thì theo chó, sẽ không thể sống một cuộc sống tình thơ ý họa thần tiên quyến lữ trong tiểu thuyết, vậy thì giúp chồng dạy con, thành thành thật thật làm phu nhân nhà giàu, ai ngờ, cái nhị công tử trong cái nhà thương nhân buôn muối kia có khuyết điểm, chỉ yêu đàn ông, trước khi lập gia đình chơi quá nhiều rồi nên có một số bệnh tật, ngay cả đêm tân hôn, nhị công tử cũng thông qua mật đạo trong phòng cưới, đi tới thư phòng ngủ chung với một thư đồng xinh đẹp.

Ba tháng trôi qua, Sài Thúy Kiều ở trong nhà trơ mắt nhìn trượng phu trên danh nghĩa hoặc là đi ra ngoài lêu lổng với “tài tử thanh lưu”, hoặc là sẽ ở trong nhà cùng thư đồng điên loan đảo phượng, thường ngày ngay cả một câu cũng không nói, ngay cả mặt cũng không nhìn.

Tuy rằng Trần gia, nhà thương nhân buôn muối cưới Sài Thúy Kiều vào nhà, chính là muốn dựa vào Sài gia, Sài gia cũng cần thêm thương nhân để kiếm lợi ích, hai bên cũng chỉ là lợi dụng lẫn nhau, thế nhưng dù sao cũng phải sinh hạ một vài đứa con mới có thể củng cố thêm lợi ích.

Áp lực trong gia đình dồn dập kéo đến, mẹ của Sài Thúy Kiều cũng nói nhiều lần, Sài Thúy Kiều có nỗi khổ không nói được, lại thỉnh thoảng nghe tin đồn chuyện xin con rất linh nghiệm của chùa Cô Hàn, ghi vào trong lòng, bất đắc dĩ hôm đó mới đưa theo nữ hầu đến chùa Cô Hàn để lễ Phật.

Xin con ở chùa Cô Hàn, cần nữ tín đồ quỳ lạy một đêm trước tượng Quan Âm, để cho nữ hầu chờ ở bên ngoài, Sài Thuý Kiều đang chuyên tâm lễ phật lại nhìn thấy tấm ván gỗ dưới La Hán mở ra, một đám thầy tu vẻ mặt dâm đãng chui ra.

Sài đại tiểu thư xem quá nhiều lời thoại trong tiểu thuyết nam nữ si tình, thề sống chết phản kháng, cực kỳ giữ gìn trinh tiết đập đầu vào trên cây cột, mất mạng tại chỗ.

Các thầy tu nhìn thấy máu thì hoảng hồn, hoặc là không làm, còn đã làm thì làm cho xong, mang lưỡi đao tới, ngay trước mặt phật Thích Già Ma Ni, cắt thi thể của Sài đại tiểu thư thành từng đoạn, chôn ở núi phía sau chùa Cô Hàn, rồi nói với những người xưng là người nhà của Sài Thúy Kiều đến đây tìm người là chưa bao giờ thấy Sài Thúy Kiều đến thăm viếng chùa Cô Hàn.

Người nhà không tìm được người cho nên đã báo lên quan phủ, đám thầy tu đã đá phải tấm sắt cứng là Sài gia, bị giam vào nhà tù chịu tra tấn.

Thầy tu không chịu được đau khổ, lúc đang tra hỏi, trước mặt quan huyện và trước mặt các phụ lão hương thân, nói hết tất cả màn kịch của chùa Cô Hàn.

Gièm pha một truyền mười, mười truyền một trăm, bên trong thị trấn và thành Nam Kinh, bất kể nhà nào có phụ nữ đi qua chùa Cô Hàn để xin con, thì trượng phu đều cười ha ha ghi một phong thư bỏ vợ, thê tử che mặt chạy về nhà mẹ đẻ, trong nhà có trẻ sơ sinh vừa mới sinh đều sẽ bị ấn vào chậu đồng, ném vào trong giếng để cho chết đuối, con cái hơi lớn một chút liền trực tiếp đuổi ra khỏi cửa, đưa vào trong nhà nông không có con cái.

Không ít người từng xin con thành công, hào phú nhà giàu từng quyên tiền quyên vật sao có thể nuốt được cơn giận này, phát động quan hệ, nhờ quan huyện bắt hết tất cả thầy tu của chùa Cô Hàn, sau đó xử trảm, lại tịch thu hết tất cả tăng sản ruộng Phật, rồi bán ra giá thấp cho cường hào bốn phương.

Sài gia là danh môn vọng tộc, Cổ gia cũng là cường hào, vì không để cho gia tộc hổ thẹn, nên công bố ra bên ngoài rằng Sài Thúy Kiều chưa từng tới chùa Cô Hàn, ở nửa đường đã mất tích trong rừng, cả xương cốt của Sài Thúy Kiều cũng không thèm tìm, tránh cho để vào phần mộ tổ tiên sẽ làm cho tổ tiên trên trời có linh thiêng cảm thấy không thoải mái.

Mẹ của Sài Thúy Kiều vì đau buồn quá độ mà đã qua đời, Sài Thúy Kiều bị oan, bị người nhà vứt bỏ, thi thể không được an táng, oán hận tăng lên, nộ khí tích tụ mãi không tan, qua nhiều năm tu thành lệ quỷ, quanh quẩn trong chùa Cô Hàn.

Thỉnh thoảng có đám lưu manh hỗn đản tàn sát bừa bãi hàng xóm láng giềng, lòng mang ý xấu muốn đi cướp chùa Cô Hàn, vơ vét chút tượng Phật dát vàng đáng tiền, pháp khí của Phật môn, tất cả đều bị Sài Thúy Kiều hại đến mất mạng, cắt thành từng mảnh nhỏ chôn ở rừng bên ngoài chùa.

Quan phủ phái người đến đây xem xét, cũng bị yêu ma dọa cho sợ hãi, hoảng sợ rút lui.

Cứ mãi như vậy, tin đồn ma quái của chùa Cô Hàn càng truyền càng xa, cho dù là người ở quê hay là bán hàng rong cũng không dám tới gần ngôi chùa này nửa bước.

Mà đám người Lý Ngang, trong nửa năm qua thì là những vị khách duy nhất bước vào thăm.

Lý Ngang chắp tay, cực kỳ thành khẩn nói ra:

- Mặc dù năm người bọn ta là sơn tặc, nhưng mà đã đọc thuộc lòng bát nhã ma la mật đa tâm kinh, theo chủ nghĩa xã hội. Câu chuyện giữ gìn trinh tiết bất khuất anh dũng của Sài cô nương, làm cho bọn ta cảm động, vô cùng bội phục, nếu cô còn bất kỳ di nguyện nào, chỉ cần phân phó là được.

- ...

Vạn Lý Phong Đao nắm chặt chuôi kiếm, sắc mặt đã biến hóa, vừa rồi hắn thiếu chút nữa chết dưới tay của lệ quỷ này, thế nhưng nghe ý của Lý Ngang, giống như là muốn bắt tay với đối phương, ý là muốn chung sống hòa bình sao?

Hắn lén nhìn Hình Hà Sầu, ngón tay nhỏ bé không thể nhận ra chỉ chỉ xương trắng lành lạnh dưới chân, ánh mắt có ý trao đổi rất rõ ràng.

- Chúng ta đã tập hợp đủ hài cốt của quỷ hồn này rồi, một mồi lửa trực tiếp đốt đi là được rồi. Không chỉ có thể giải quyết nỗi lo bảy ngày sau, còn trực tiếp được ban thưởng kiếm được một số tiền và điểm kinh nghiệm, bớt đêm dài lắm mộng.
Bình Luận (0)
Comment