Người Đàn Bà Đẹp Và Gia Sản Không Thể Mất

Chương 66


Cô nhìn Tống Tương rồi nhìn Đồng Vũ Vụ, đột nhiên nhớ tới cái gì, che miệng cười, “Thật ngại quá, hôm nay tham gia họp lớp tôi mới biết Tương Tương và Vũ Vụ đã kết hôn nha.”
“Các cậu sao lại kết hôn sớm vậy chứ, mới có 25 tuổi, giờ vẫn còn trẻ mà, trên mạng nói đây là kết hôn sớm nha.”
“Kết hôn sớm cũng tốt nha.” Bạn học nữ cười cười, “Kết sớm có thể nhanh chóng sinh con, sinh mấy đứa…..ôi, tôi nói như vậy người khác nghe được lại hiểu lầm, hiểu lầm chúng ta ở trong vòng tròn này kết hôn sớm chính là để làm cái máy đẻ, ôi trời, miệng của mấy người đó rất độc ác nha, cái từ máy đẻ này rất là quá đáng.

Không nói đến chuyện này, kết hôn sớm cảm giác giống như đang ngồi tù vậy, còn chưa hưởng thụ hết lạc thú của cuộc sống nữa, hôm trước tôi mới về nước, cùng một người bạn đến quán bar ngồi chơi, có mấy tiểu thịt tươi tới xin Wechat, tôi cảm thấy hiện tại trong nước rất cởi mở nha.

Đây là sự thay đổi tốt.”
Đồng Vũ Vụ cầm cái ly, khẽ nhấp một miếng trà: “À, Tống Tương, sáng nay tôi xem tạp chí tài chính kinh tế, chồng của cậu lại lên báo sao?”

Tống Tương sửng sốt một chút, rất nhanh liền phản ứng lại, khóe môi nhếch lên, “Cậu thấy rồi à, giám đốc tờ tạp chí tài chính kinh tế kia cứ quấn lấy lão công của tôi, nói phải phỏng vấn anh ấy cho bằng được, anh ấy nể tình nên không thể từ chối được.”
“Ảnh chụp rất đẹp, lão công của cậu còn có năng lực, tuổi còn trẻ mà đã tiếp quản công ty của gia đình rồi, đối xử tốt với cậu lại lo cho gia đình nữa, tôi muốn nói chính là, người đàn ông như vậy là chồng của cậu thì mười hay một trăm tiểu thịt tươi cũng kém xa nha.” Đồng Vũ Vụ vừa nói vừa che miệng cười, “Không phải có câu nói, anh em như tay chân, phụ nữ như quần áo sao, tôi mỗi lần nghe câu này đều buồn bực nha! Có thể so sánh như vậy sao, dám đem phụ nữ chúng ta đi so sánh với quần áo, thật quá đáng mà, hôm nay tôi cũng muốn so sánh một chút, nhóm đàn ông ở đây không cần để ý nha.”
“Tôi cảm thấy đàn ông cũng giống như sản phẩm chăm sóc da vậy, nếu có thể dùng được hàng chất lượng tốt, vậy ai lại nguyện ý đi xài hàng kém chất lượng chứ.” Đồng Vũ Vụ nhìn về phía bạn học nữ, chỉ chỉ ngón tay, “Hàng kém chất lượng dùng cho mặt xấu, còn tiểu thịt tươi nha, đó cũng chẳng phải là sản phẩm chăm sóc da giá rẻ nữa, mà là tam vô, mấy loại sản phẩm tam vô mà cứ thích chạm trán với những thương hiệu nổi tiếng nha, tôi còn cách nào sao?”
“Ha ha ha ha!” Tống Tương bị những lời này làm cười to không ngừng được, sau khi cười đủ rồi, nhìn sắc mặt bạn học nữ đang xanh mét, “Vũ Vụ, cậu cứ khen lão công của tôi, vậy làm sao phân được quán quân và á quân chứ, cậu không biết đâu, mỗi lần họp mặt gia đình, cha chồng tôi luôn nói với lão công tôi phải học hỏi lão công của cậu nhiều vào, nói lão công của cậu giỏi như thế này rồi giỏi như thế kia, đó chính là nhân tài nha, khó trách lão công cậu trước đây lại là công tử Yến Kinh, mà cậu cũng vậy, có thể để anh ta cam tâm tình nguyện cưới về, có người muốn tiếp cận anh ta, nhưng đều phải chua xót, anh ta cũng không liếc mắt nhìn một cái.”
Sau đó, Tống Tương cùng Đồng Vũ Vụ khoe khoang về mấy loại chuyện kinh doanh, khoe lão công lẫn nhau, cho tới khi bạn học nữ kia phải tìm cớ đi toilet mới thôi, hai người mới nhìn nhau cười, nâng chén chúc mừng.
“……….”
“……………….”
Một bữa ăn cũng khá thú vị, lớp các cô có rất nhiều người đã xuất ngoại định cư, còn lại cũng khoảng mười người hàng năm vẫn tìm cơ hội để tụ họp.

Quy định AA đương nhiên là không hợp với bọn họ, trong nhóm bọn họ người có điều kiện bình thường nhất cũng là phú nhị đại ở Yến Kinh, không có khả năng vì một bữa cơm mà bị hạ thấp còn phải lấy máy tính ra tính xem một người phải trả bao nhiêu nữa, ở lần họp mặt đầu tiên, đã lập ra một quy tắc, lấy trò chơi đoán số để định thắng thua, hai người một nhóm đố nhau, thua thì lại cùng người khác đoán tiếp, người thua cuối cùng sẽ phải thanh toán.
Cách thức mới mẻ độc đáo lại thú vị như vậy làm cho buổi gặp mặt càng náo nhiệt, không khí càng sôi nổi hơn.
Đồng Vũ Vụ trong lòng lộp bộp một tiếng.
Cô luôn luôn có vận khí tốt, ngạn vạn lần không thể thua nha!!
Có lẽ vì hôm nay ở trong thang máy lừa gạt Tống Tường một phen, nên giá trị nhân phẩm bị ảnh hưởng, trong trò chơi đoán số này vận khí của cô rất kém, đến cuối cùng cô thua, hôm nay cô phải thanh toán .
Trời đất ơi, mấy người có lương tâm hay không! Ngân sách của cô chỉ còn có mấy đồng thôi nha!

Trong lòng chảy máu đang gào thét, nhưng ngoài mặt vẫn cười hì hì, “Vận khí hôm nay của tôi không tệ, để tôi mời mọi người dùng ăn, không cần khách khí với tôi nha.”
Kết quả đúng là không có khách khí, thời điểm bọn họ gọi món cô dựng tai lên lắng nghe.

Cô tính sơ sơ thì bữa cơm này cũng phải vài vạn, dù sao khai tiệc cũng là loại rượu nhiều năm.
Ô ô ô sao cô lại đáng thương vậy, làm sao bây giờ nên làm gì đây chứ!
Chẳng lẽ cô thật sự phải thanh toán sao, vậy nhiệm vụ kia sẽ thất bại sao? Cô đã chịu rất nhiều khổ sở mà?
Ngay lúc trong lòng Đồng Vũ Vụ đang vô cùng lo lắng, thậm chí còn nghĩ có nên ăn cơm bá vương hay không, thì điện thoại của cô vang lên, là Phó Lễ Hành gọi đến.
!!!
“Uy?” Anh về nhà ăn cơm sao? Cô nhớ rõ cô đã nói với anh ta hôm nay cô phải tham gia buổi họp lớp mà.
Hay là nói bóng nói gió với anh một chút, nếu anh có thời gian, liền dụ anh tới đây, sẳn tiện nói anh thanh toán luôn?
“Em đang ở đâu vậy?” Giọng nam trầm thấp của Phó Lễ Hành trong điện thoại truyền đến.

Đồng Vũ Vụ cẩn thận trả lời: “Em đang ở khách sạn Gia Hòa họp lớp.”
“Ừ.

Anh đến đón em.”
Sau khi cúp điện thoại, Đồng Vũ Vụ còn chưa hoàn hồn, cô còn chưa kịp nói bóng nói gió với anh mà anh đã chủ động nói đến đón cô sao?
Vấn đề nan giải kia của cô có phải đã giải quyết được rồi không?
Trời ơi, cô muốn tuyên bố, từ giờ trở đi, Phó Lễ Hành chính là người đàn ông mà cô yêu nhất!.

Bình Luận (0)
Comment