Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 347 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
LẦN ĐẦU GẶP EM, ĐÃ CHẮC CHẮN SẼ ĐỔ RỒI! Nghiên Thời Thất dựa vào anh. Có anh bên cạnh, toàn bộ những tâm tư khó nói thành lời trước câu chuyện của Ôn Tranh giờ đã dần dần dịu đi.
Cô không thể không cảm ơn số phận đã ưu ái cho cô gặp được anh vì cuộc hôn nhân này.
Vừa nghĩ như vậy, Nghiên Thời Thất không nén được cảm xúc, rướn lên hôn nhẹ lên má anh, “Anh Tư, cho dù em không phải con cái nhà họ Nghiên, nhưng em vẫn cảm ơn ba em đã thúc đẩy cuộc hôn nhân của chúng ta!”
Nếu không có ông, làm sao hai người họ gặp nhau được?
Rồi, anh sẽ nói gì?
Tần Bách Duật nghe Nghiên Thời Thất nói như vậy, liền cúi đầu nhìn cô.
Trông thấy cặp mắt trong veo của cô đong đầy hạnh phúc vì cảm thấy may mắn, anh bất giác nhếch đôi môi mỏng, dán lên gò má cô, khàn giọng nói, “Ông Nghiên không đủ tầm để kết thông gia với nhà họ Tần.”
“Hửm? Sao lại nói vậy?” Nghiên Thời Thất nhìn anh chăm chú, nét mặt hơi hoang mang.
Tần Bách Duật kề má lên vầng trán của cô, đôi mắt sâu thẳm nhìn ra đằng trước phòng khách, “Mấy tháng trước, kinh tế nhà họ Nghiên gặp khủng hoảng, các đối tác ban đầu của ông Nghiên lần lượt rút vốn. Đúng là ông ấy có tính đến việc kết thông gia để giảm gánh nặng quay vòng tài chính. Nhưng đối tượng ban đầu không phải là nhà họ Tần.”
Nói thẳng ra, trên thương trường, nhà họ Nghiên không lọt nổi vào mắt nhà họ Tần.
Nghiên Thời Thất nhìn anh không chớp mắt, tò mò kinh ngạc đến nỗi bật dậy khỏi người anh.
Đối tượng kết hôn ban đầu không phải anh, vậy thì là ai?
Cô thoáng có dự cảm không tốt, nếu là thật thì quá là khó tin.
Thấy tâm trạng bất ổn của Nghiên Thời Thất, giọng anh cũng lạnh đi, “Đối tượng kết thông gia ban đầu mà ông ấy nhắm đến là Chu thị trong ngành ẩm thực. Vừa khéo, nhà họ Chu cũng đang có ý định đầu tư.”
Nghiên Thời Thất trợn tròn mắt, tim đập rộn lên, “Là… Đầu bếp Chu Bột Hùng của Chu thị, đã có một đời vợ bị bệnh mà qua đời sao?”
Cô thấy anh gật đầu, cũng như nghe thấy tiếng tim mình rạn vỡ.
Hóa ra chẳng có cái gọi là ông trời ưu ái, cũng không có tình cha như núi nào cả!
Chuyện về Chu Bột Hùng từng được đưa tin rầm rộ trên loạt báo lớn về kinh tế và tài chính. Vietwriter.vn
Một đầu bếp tay trắng lập nên khách sạn năm sao, sau đó từng bước dấn thân vào ngành ẩm thực, sáng lập thương hiệu thực phẩm, bốn mươi tám tuổi, gia đình giàu có.
Tim Nghiên Thời Thất như bị bông chèn kín, đến cả hít thở cũng thấy đau đớn.
Cô hít sâu liên tục, muốn đè nén dòng nước mắt sắp chảy ra. Kiềm chế mấy lần, giọng cô run rẩy, đôi mắt rét lạnh, tiếp tục hỏi rõ ngọn nguồn: “Vậy thì tại sao lại đổi thành anh?”
Tần Bách Duật vuốt tóc cô, lại ôm cô vào lòng. Nhận ra cô đang sốc, anh nhẹ nhàng vuốt ve vai cô, nhấn mạnh từng chữ: “Em phải là của anh, Chu thị kia không có tư cách.”
“Hửm?” Nghiên Thời Thất nghe thấy câu trả lời của anh, cố gắng đè nén cơn đau buồn, suy nghĩ thế nào cũng cảm thấy lời này còn có hàm ý khác.
“Anh Tư, nói như vậy, không lẽ anh đã thích em từ lâu rồi, nên mới ra mặt dùng mánh lới đầu tư để thúc đẩy mối quan hệ thông gia này?”
Sau khi phỏng đoán, cô khó tin sờ lên má, hoang mang lẩm bẩm: “Em quyến rũ đến vậy ư?”
Tần Bách Duật cụp mắt nhìn gương mặt mông lung của cô, bất giác khóe môi mỏng cong lên.
Chuyện Ôn Tranh nói hôm nay là một đòn quá đau với cô. Anh không muốn cô chìm sâu trong tâm trạng bế tắc, nên mới đề cập đến chuyện mà Nghiên Thời Thất vẫn thắc mắc bao lâu, hòng thay đổi tâm trạng của cô.
Nét mặt mơ mộng của cô phản chiếu trong đôi mắt sâu thẳm của anh. Anh thở dài, hôn lên vầng trán của cô, trầm giọng tỏ tình: “Ừ, rất quyến rũ. Lần đầu gặp em, anh đã đổ luôn rồi.”
“Lần đầu?” Nghiên Thời Thất lại bắt được một từ quan trọng. Cô ngẩng đầu lên từ lồng ngực anh, trán va vào cằm anh mà cũng không để ý đến, “Trước kia chúng ta đã gặp nhau rồi sao? Ở đâu vậy?”