Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 453 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
ĐÂY LÀ CÁI TỔ HỢP GÌ? Nghiên Thời Thất đã đặt ba vé tàu cao tốc khoang thương gia đi Đế Kinh.
Bên trong khoang tàu riêng tao nhã lại thoải mái, cô và Ôn Tranh ngồi sát bên, còn Mục Nghi thì ở vị trí đối diện cô.
Mọi người vừa ngồi vào chỗ thì một bóng người đã đi ngang qua, ngay sau đó lập tức xem như đương nhiên mà ngồi xuống đối diện Ôn Tranh.
Nghiên Thời Thất liếc nhìn, là Lôi Duệ Tu.
Anh ta thật sự tới du lịch sao?
Tàu cao tốc chạy ra khỏi Lệ Thành. Nhìn Ôn Tranh vùi mình trong ghế giả vờ ngủ, rồi lại nhìn Lôi Duệ Tu đang làm bộ làm tịch xem tạp chí, Nghiên Thời Thất cũng chỉ có thể tạm thời đè nén sự nghi ngờ xuống, kéo khẩu trang lên che mắt, ngủ.
Mười hai giờ trưa, tàu đến Đế Kinh.
Nghiên Thời Thất lim dim buồn ngủ dựa vào lưng ghế. Nhìn thành phố với nhà cao tầng mọc lên như rừng bên ngoài cửa sổ, tâm trạng cô rất phức tạp, không giống như những lần khác.
Lần này cô tới, mang theo quyết tâm đánh đến cùng.
***
Cô và Ôn Tranh vừa ra khỏi trạm tàu cao tốc thì đã nhìn thấy anh rể Lãnh Dịch Trì đang đứng hút thuốc bên cạnh chiếc xe xa xa.
Hiển nhiên là anh đã nhận được tin tức, cho nên cố ý chờ các cô ở chỗ này.
Mục Nghi đi theo sau lưng, Lôi Duệ Tu đi bên cạnh Mục Nghi.
Ánh mắt Lãnh Dịch Trì chợt sáng lên. Đầu tiên là anh nhìn thấy cặp chị em gái thân hình nổi bật, cao ráo mảnh khảnh giống nhau chậm rãi bước tới, rồi sau đó là hai người đàn ông cao ngất đi phía sau.
Đây là tổ hợp gì thế?
Ngón tay kẹp điếu thuốc của Lãnh Dịch Trì dừng lại giữa không trung, không biết phải đưa lên hay bỏ xuống. Cùng với bọn họ đi tới, anh chạm phải tầm mắt của Lôi Duệ Tu.
“Duệ Tu? Sao cậu lại đi cùng các em ấy?”
Lãnh Dịch Trì vô cùng ngạc nhiên, dường như có cùng tâm trạng với Nghiên Thời Thất, không nhịn được mà bắt đầu suy nghĩ, có phải Ôn Tranh lại “làm điều trái pháp luật” gì nữa rồi không?
Bạn đang đọc truyện tại WebTru yen Onlinez . com
Lôi Duệ Tu đứng bên cạnh xe Lãnh Dịch Trì, chân mày giãn ra, mở to mắt nói láo, “Tình cờ gặp ở Lệ Thành!”
Ý đồ không muốn có quan hệ với Lôi Duệ Tu của Ôn Tranh rất dễ phát hiện ra trong câu giải thích ở trạm xe Lệ Thành.
Anh ta không muốn làm cô khó xử cho nên quyết đoán đã sai cho sai luôn.
Lãnh Dịch Trì quay đầu nhìn chiếc xe Mercedes của mình, khẽ nhíu mày, “Xe không đủ chỗ ngồi, cậu…”
“Không cần, tớ còn phải trở về Cục Cảnh sát, mấy người đi trước đi.” Lôi Duệ Tu dứt khoát, không có bất kì ý muốn gây khó dễ.
Nếu đã vậy thì Lãnh Dịch Trì cũng không khách sáo, sau khi nói câu chào tạm biệt thì đã lái xe chở ba người Nghiên Thời Thất rời đi.
Ven đường trạm tàu cao tốc, Lôi Duệ Tu nhìn chiếc xe đã đi xa mà ánh mắt trở nên sâu xa.
Một lát sau, anh ta lắc đầu tự giễu bật cười, bắt một chiếc taxi đi trở về Cục Cảnh sát.
***
Nghiên Thời Thất và Ôn Tranh được sắp xếp ở khu chung cư Cảnh Sơn ở Đế Kinh.
Căn hộ nơi này được thiết kế dạng Duplex, nằm ở phía Tây của Tứ Hoàn, cách xa thành phố huyên náo ồn ào, thích hợp để sinh sống lại yên tĩnh.
Là căn hộ anh tư Tần mới mua.
Căn hộ số bảy, tầng bảy, bên trong là căn hộ ở được trang trí trang nhã vô cùng hiện đại. Đồ dùng trong nhà mới tinh mang phong cách đơn giản xa xỉ của Bắc Âu khiến chỗ nào cũng lộ ra nét tinh xảo.
Lúc vào cửa, Lãnh Dịch Trì đã thoáng đánh giá xung quanh căn nhà. Thấy hai chị em các cô đang đi loanh quanh trong phòng khách thì anh không khỏi lên tiếng trêu ghẹo, “Chồng của em đúng là rất có năng lực. Trên danh nghĩa, anh cũng có mấy căn hộ, hai em có thể ở lại bất kì nơi nào. Anh cũng không biết cậu ấy mua căn nhà này lúc nào nữa.”
Nơi này là khu chung cư mới mở phiên giao dịch, khẩu hiệu đánh vào cuộc sống tinh tế, giá trị trung bình vượt qua một trăm ngàn.
Căn nhà thuộc loại Duplex, diện tích gần hai trăm mét vuông. Anh ta đã đánh giá thấp bản lĩnh cưng chiều vợ của chú Tư rồi.
Nghiên Thời Thất nghe thấy lời trêu đùa của Lãnh Dịch Trì thì chỉ mỉm cười mà nhưng không tiếp lời.
Sau đó, cô kéo Ôn Tranh ngồi xuống ghế xô pha màu xám tro nhạt, cười tủm tỉm nói, “Trong thời gian ở Đế Kinh, hai chúng ta cùng ở nơi này có được không chị?”