Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 553 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
EM KHÔNG ĐỊNH LÀM RÕ SAO? Nghiên Thời Thất đột nhiên cảm thấy thái độ học tập trà nghệ của mình không được nghiêm chỉnh, cho nên hôm nay cô định sẽ pha trà cho anh Tư uống, cũng tiện ôn lại bài đã học luôn.
Ôn Tranh nãy giờ ngồi bên cạnh thấy ánh mắt Nghiên Thời Thất lóe lên không ngừng thì lại càng lo lắng hơn, “Sao vậy? Lại xảy ra chuyện gì sao?”
Bây giờ cô không chống nổi gió thổi cỏ lay nào đâu. Bản thân thì sao cũng được, nhưng cô không chấp nhận được Nghiên Thời Thất xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Cô đã nhìn thấy tin tức trên mạng rồi tức giận đến nỗi ném điện thoại luôn!
Nghiên Thời Thất nhìn thấy vẻ sợ hãi không thể kìm nén được hiện lên trên mặt Ôn Tranh thì vội vàng lắc đầu, an ủi, “Không có, không có. Là thầy dạy trà nghệ khi trước của em bảo em nhín thời gian đi học thôi. Mà sao chị lại tới đây, em còn định lát nữa qua tìm chị đấy.”
Bây giờ Ôn Tranh đang ở căn biệt thự ngay bên cạnh, cách đây chỉ ba mươi giây đi bộ mà thôi.
Cũng vì vậy mà cô rất yên tâm. Người mình quan tâm nhất đều ở trong phạm vi tầm mắt thì đã mãn nguyện lắm rồi.
Nghiên Thời Thất còn đang cảm khái chuyện đời người thì Ôn Tranh đã tức giận tới phát điên, “Thầy dạy trà nghệ của em tới từ sao Hỏa hả? Tin tức liên quan tới em ầm ĩ trên mạng rồi mà anh ta còn bảo em đi học nữa sao?”
Nghiên Thời Thất thấy Ôn Tranh nổi giận đùng đùng thì đứng dậy rót cho cô một ly nước. Lúc đưa cho cô ấy, cô vẫn cười nói, “Chị đừng nói vậy, anh ấy cũng là giáo sư đại học nên có lẽ rất ít khi chú ý tới tin tức trên mạng. Chị cũng thấy rồi sao?”
“Ừ, đều mẹ nó ăn no rửng mỡ đi bới móc xuất thân của em, còn nói vớ va vớ vẩn những thứ làm người khác buồn nôn nữa!”
Trong mắt Ôn Tranh đang ngồi trước mặt tràn ngập sự lạnh lẽo và giận dữ.
Từ khi Nghiên Thời Thất và Ôn Tranh nhận lại nhau thì rất ít khi cô nhìn thấy chị mình tức giận đến vậy.
Nghiên Thời Thất bèn đặt điện thoại di động lên trên bàn, rồi khẽ chạm vào ly nước trong tay Ôn Tranh, “Chị uống nước bớt giận trước đi. Trên mạng vốn là như vậy mà. Có lẽ cuộc sống của bọn họ quá nhàm chán, bỗng nhiên bắt được tin tức hóng hớt như vậy thì sẽ muốn động não chen chân khuấy động. Ha ha, em cũng đã quen rồi.”
Ôn Tranh uống mấy ngụm nước. Do quá tức giận mà vết thương sau lưng của cô cũng trở nên ngứa ngáy, khiến cô thấy không thoải mái lắm mà cà cà người, rất muốn gãi.
Thấy Ôn Tranh đã bình tĩnh lại, Nghiên Thời Thất mới cười tủm tỉm hỏi, “Anh rể không đi với chị sao?”
“Khụ khụ khụ…”
Ôn Tranh đang uống nước lập tức sặc sụa.
Cô ho khan không ngừng nghỉ, muốn lên tiếng phản bác nhưng càng nóng vội thì cuống họng lại càng ngứa, gương mặt đỏ rần không nói được một câu hoàn chỉnh.
“Ôi trời ơi, chị đừng kích động mà!” Nghiên Thời Thất trêu chọc nhìn Ôn Tranh. Nhưng khi thấy Ôn Tranh duỗi tay ôm lấy eo, gương mặt biến sắc, thì cô vội vàng vỗ lưng chị ấy, “Chị sao vậy? Có phải ảnh hưởng đến vết thương rồi không?”
Ôn Tranh lườm Nghiên Thời Thất, đặt ly nước xuống, tựa lên ghế xô pha rồi thở ra một hơi nặng nề, cuối cùng cũng trở lại bình thường nói, “Đừng gọi anh ta là anh rể, chuyện chưa đâu vào đâu cả mà.”
“Vết thương của chị sao rồi?” Nghiên Thời Thất lo lắng cho vết thương của Ôn Tranh. Nếu sớm biết thì cô đã không chọc chị ấy rồi.
Ôn Tranh sờ lên bên hông rồi xua tay lắc đầu, “Chị không sao cả. Chị lo em sẽ bị chuyện trên mạng ảnh hưởng, nhưng bây giờ xem ra em vẫn ổn lắm.”
“Vốn không có chuyện gì mà chị, rõ ràng là có người cố ý dẫn dắt dư luận. Nhưng chị yên tâm đi, bọn họ chẳng làm nên trò trống gì đâu.”
Nghiên Thời Thất vào giới đã lâu, cho nên cũng đã luyện được bản lĩnh bách độc bất xâm.
Hai chị em cùng tựa lên ghế xô pha. Ôn Tranh mím môi, chợt nghiêm túc nhìn Nghiên Thời Thất, “Em không định làm sáng tỏ sao?”