Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 571 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
NẾU KHÔNG TAO SẼ LIỀU MẠNG VỚI MÀY! Ánh mắt bà Liên lộ ra vẻ hung ác, mở miệng phản bác lại: “Mày đừng có lấy con gái tao ra nói nữa. Chẳng phải do mày chiếm nhà của con bé cho nên con bé mới không muốn quay về sao? Mày cũng đừng quên, nhờ nhà họ Nghiên thúc đẩy cho nên mày mới có thể gả cho cậu Tư. Mày mà không biết nhớ ơn thì mối hôn nhân này cũng sẽ không giữ được đâu. Người đáng lẽ được gả vào nhà họ Tần phải là con gái tao, cô chủ của nhà họ Nghiên, chứ làm gì tới lượt mày?”
Lời này của bà ta là có ý đồ với anh Tư sao?
Mẹ con quả nhiên giống nhau, đều thích chiếm đoạt thứ tốt của người khác.
Nghiên Thời Thất tiến về phía trước, kéo gần khoảng cách giữa bọn họ. Trong mắt cô không lộ vẻ sợ hãi, mà vẫn thản nhiên, giọng điệu đều đều: “Vậy cho tôi hỏi một câu, nếu như không thể giữ được mối hôn nhân này thì nhà họ Nghiên các người có trả lại số tiền đầu tư cho nhà họ Tần không?”
Bà Liên lập tức im lặng.
Nghiên Thời Thất đứng trên cao nhìn xuống vẻ mặt ngạc nhiên của bà ta, tiếp tục nói: “Bà muốn tôi chào hỏi bà thế nào? Bà Nghiên? Hay là bà Liên? Chẳng lẽ còn chờ tôi gọi bà một tiếng mẹ sao? Mà bà nói nhà họ Nghiên nuôi tôi nhiều năm, theo như tôi nhớ thì bắt đầu từ năm lên đại học, tôi đã không còn dùng một cắc nào của bà rồi. Nếu bà muốn tính toán sòng phẳng thì chắc số tiền đầu tư của nhà họ Tần cũng đủ rồi nhỉ. Vì dù gì nó cũng đã cứu được nhà họ Nghiên, còn có thể giúp các người vun vén cho thói tham lam của Ôn Tri Diên mà.”
Bà Liên bị nghẹn họng, mất mấy giây mới rốt cuộc giận dữ trừng mắt nói, “Nghiên Thời Thất, tao thật sự hối hận, nếu biết mày là loại người này thì lúc biết bế nhầm con, tao nên ném mày ra ngoài để mày tự sinh tự diệt rồi!”
Bà Liên đang giận dữ không biết lựa lời, làm Nghiên Thời Thất bắt được một chữ then chốt.
Cô và Ôn Tri Diên là bị bế nhầm?
Nghiên Thời Thất híp mắt lại, cười nhạt, “Bế nhầm? Cho nên mười bốn năm trước, các người đã biết tôi và Ôn Tri Diên là bị bế nhầm? Nhưng vì nguyên nhân nào đó mà các người lại âm thầm hưởng thụ niềm vui đoàn tụ, còn đối với tôi thì lại đối xử khắt khe chửi rủa, là như vậy có phải không?”
Bà Liên hít một ngụm khí lạnh, “Mày…”
“Theo như tôi biết thì Ôn Tri Diên ra đời ở Đế Kinh, sinh nhật của cô ta là ba mươi tháng năm. Mà tôi thì là ngày một tháng sáu, sinh ra ở Lệ Thành. Vậy mà bà lại nói hai chúng tôi bị bế nhầm, là bế nhầm từ chỗ nào?”
Nghiên Thời Thất vẫn còn nhớ rõ thời gian và nơi sinh của Ôn Tri Diên lúc cô nhờ anh Tư giúp điều tra thông tin.
Đây cũng là điều mà Nghiên Thời Thất không hiểu được.
Cô không hề nghi ngờ kết quả điều tra của anh Tư, nhưng bà Liên lại khẳng định như vậy, chứng tỏ là bà ta đã biết nội tình.
Cô mạnh dạn đoán rằng, nếu như mười bốn năm trước bọn họ đã phát hiện ra, thì có khi nào vì nguyên nhân nào đó đã sửa đổi thông tin ra đời của các cô hay không?
Với sự thương yêu của ông Nghiên và bà Liên dành cho Ôn Tri diên thì bọn họ rất có thể đã làm ra chuyện này.
Mà nhà họ Ôn cũng chưa từng công bố chân tướng sự thật nguyên nhân thân phận của hai người bị hoán đổi sau quá trình điều tra.
Là do là vị họ còn chưa điều tra ra, hay là có nhiều điều bí ẩn đã bị chôn vùi trong một xó xỉnh nào đó không muốn để cho người khác biết đến?
Vào giờ phút này, sắc mặt của Nghiên Thời Thất lộ ra vẻ nặng nề. Đã nhiều năm trôi qua, rốt cuộc từ lúc thông tin ra đời hai mươi bốn năm trước và sự phát hiện đứa trẻ có thể bị bế nhầm mười bốn năm trước, cho tới bây giờ còn che giấu bao nhiêu câu chuyện nữa?
Vietwriter.vn
Bà Liên thấy sắc mặt cô hơi thay đổi thì hốt hoảng lùi về sau một bước, “Mày đừng nói bậy bạ. Nghiên Thời Thất, nếu mày còn lương tâm thì hãy yên phận đi. Đừng để tao biết mày lại ức hiếp con gái tao, nếu không tao sẽ liều mạng với mày!”
Nhìn mà xem, đây mới là thái độ nên có của một người mẹ che chở cho con của mình chứ.