Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 644 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Chương 644QUÃNG ĐỜI CÒN LẠI CỦA ANH CŨNG LÀ EM! Ba phút sau, bộ phim mở màn.
Nghiên Thời Thất vừa ăn bỏng ngô, vừa uống sô cô la nóng, thỉnh thoảng đút cho anh một miếng.
Bộ phim điện ảnh tình yêu tuổi trẻ này kể về thiếu nam thiếu nữ trong thời thanh xuân. Tình yêu trong sáng, ngây thơ nhất, sau khi rời xa vườn trường đã gặp phải rất nhiều thử thách.
Đối với Nghiên Thời Thất mà nói, kiểu tình yêu vườn trường mang ý đồ khơi gợi lòng đồng cảm này thật sự khiến cô không có cách nào cảm động lây.
Cuộc sống học đường của cô, ngoài việc mỗi ngày lên lớp làm thực nghiệm thì căn bản chẳng có bất cứ thời gian nào để yêu đương.
Nhưng có thể trải nghiệm hiệu ứng thanh xuân một lần nữa cũng không phải là điều không thể.
Cũng như bây giờ vậy, khi cô và anh Tư đang cảm nhận chí tiến thủ của tuổi trẻ, thì trên Weibo đã sớm diễn ra một cảnh tượng khác.
Có lẽ gần đây đề tài về Nghiên Thời Thất khá ít, đột nhiên có người tung ra một bức ảnh chụp trộm trong rạp chiếu phim, các fan không nhịn được mà điên cuồng mừng rỡ.
[Thập Thất và người yêu hôm nay chia tay chưa?]: Đợi bao lâu cuối cùng cũng đợi được ngày hôm nay, trông mong rất lâu cuối cùng cũng thực hiện được giấc mộng…
[NFC]: Kiểu tình yêu ngọt ngào này bao giờ mới tới lượt tôi?
[Văn Văn Văn]: Người đàn ông kia hình như không phải chồng cô ấy thì phải?
[Thập Thất và người yêu hôm nay chia tay chưa?] @Văn Văn Văn: Đằng ấy mù à? Không phải chồng cô ấy, chẳng lẽ là chồng cô?
[Văn Văn Văn]: Ha ha, ánh đèn tối như thế, mặt còn chẳng nhìn rõ, một đám ngốc mơ mộng hão huyền, có bệnh.
[NFC] @Văn Văn Văn: Có bệnh thì uống thuốc, phải điều trị càng sớm càng tốt! Thứ hạ đẳng.
[Bất động sản Tần thị V]: Xin hãy kiểm tra và nhận văn bản từ luật sư. @Văn Văn Văn.
[Các cư dân mạng]: Quá đỉnh luôn! @Bất động sản Tần thị V
Có lẽ là thể chất hot search khác hẳn người thường của Nghiên Thời Thất, vậy nên cô và Tần Bách Duật xem một bộ phim điện ảnh cũng có thể dẫn tới chấn động của cộng đồng fan.
***
Nửa tiếng sau, bộ phim kết thúc.
Cô chớp đôi mắt mỏi nhừ, cúi đầu cùng chồng rời khỏi rạp chiếu phim.
Trên đường, cô không nói một lời. Mãi đến khi lên xe cô mới xoa khóe mắt, giọng điệu buồn buồn: “Tình yêu vườn trường làm người ta cảm động ghê!”
Vietwriter.vn
Tần Bách Duật nheo mắt, lúc thắt dây an toàn, giọng điệu hơi nguy hiểm, “Cảm động?”
Cô đang nhớ đến ai? Đội trưởng đội bóng rổ kia à?
Nghe nói hiện giờ người kia đang làm trợ lý cho một doanh nghiệp tư nhân, tiền lương một năm khoảng năm chữ số.
Nghiên Thời Thất không chú ý đến đôi mắt lạnh lùng nheo lại của anh, thở dài một hơi, ôm mặt, phát huy đầy đủ định luật trước ghét sau yêu, “Em cảm thấy tình yêu vườn trường vô cùng tốt đẹp, hồn nhiên và trong sáng, không vẩn đục, thuần khiết đến mức làm người ta đau lòng.”
Ừm, đã bắt đầu đau lòng rồi đây!
Anh cau đầu mày, đôi môi mỏng hơi mím lại, ghé lại gần cô, giọng điệu mang theo dụ dỗ, “Vậy vườn trường của em có gì tốt đẹp thuần khiết không?”
“Của em?” Nghiên Thời Thất dùng một tay ôm ngực, tay còn lại nâng má, nghiêm túc suy nghĩ, sau đó đưa ra một kết luận, “Hình như không có!”
“Hình như?” Tần Bách Duật lơ đãng lặp lại một lần.
Bấy giờ, Nghiên Thời Thất vô thức ngẩng đầu, động tác hơi cứng nhắc. Vừa va phải đôi mắt sâu thẳm mà nguy hiểm của anh, cô cảm thấy hơi chột dạ, sững sờ mấy giây rồi tập trung suy ngẫm, lắc đầu chắc nịch, “Không phải là hình như, mà căn bản không có!”
“Em khẳng định?” Đáy mắt của anh chôn sâu ý cười, dù có lòng muốn trêu cô nhưng rất hiếm khi anh nhìn thấy dáng vẻ chột dạ và vội vã giải bày này của cô.
Nghiên Thời Thất trả lời từng chữ một, vô cùng trịnh trọng: “Vô cùng khẳng định! Mối tình đầu của em không phải ở vườn trường, mà là…” Anh.
Chữ cuối cùng còn chưa thốt lên, cô bỗng giật mình, lập tức hậm hực ngậm miệng.
Trong cuộc sống của cô từng có Bùi Đường, dù cô không muốn thừa nhận nhưng quả thật từng có người tồn tại, đúng là phiền lòng.
Dường như Tần Bách Duật đã bắt gọn cảm xúc hờn dỗi của vợ, khóe môi hơi cong lên. Anh nâng cằm dưới của cô đối mặt với mình, sau đó nói bằng chất giọng vô cùng gợi cảm, “Vườn trường của anh là em, mối tình đầu của anh là em, quãng đời còn lại của anh cũng là em! Không biết bà Tần thì sao?”