Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 775 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Chương 775VẬY HÃY ĐỂ THIỆU CHÍNH HỀ TỰ MÌNH GỌI ĐIỆN THOẠI CHO TÔI Nghiên Thời Thất mặc lễ phục kiểu dáng mới nhất của thương hiệu VAN xuất hiện khiến cả hội trường sự kiện chấn động không nhỏ.
Bộ trang phục là sự kết hợp giữa kiểu dáng của váy dạ hội, pha trộn khéo léo các đường nét của sườn xám truyền thống. Cho dù chưa chính thức ra mắt, nhưng ở trong làng giải trí, chỉ cần một cái là mọi người đều nhận ra phong cách thiết kế độc đáo riêng của thương hiệu VAN.
Dưới sân khấu, Kỷ Tố Tân vẫn đang nhẫn nhịn chờ đợi Nghiên Thời Thất xuất hiện.
Bộ váy dạ hội mà cô ta đang mặc, khi cởi áo khoác lông ra, sẽ để lộ cả mảng lưng phía sau, trở thành điểm nhấn của bộ lễ phục.
Nhiệt độ trong đại sảnh đa năng vừa phải, còn có nhiều phóng viên truyền thông và nhà phê bình phim đến dự, làm cho không khí ở đây rất sôi nổi.
Lúc Nghiên Thời Thất xuất hiện dưới sân khấu, Kỷ Tố Tân nhìn theo hướng đám đông đang xôn xao.
Chỉ một ánh mắt, vẻ mặt cô ta liền thay đổi.
Nghiên Thời Thất lại không mặc lễ phục công ty lựa chọn cho cô?
Tuy rằng Kỷ Tố Tân khó hiểu, nhưng vẫn vội vàng nắm làn váy đứng dậy.
Cô ta đi vòng qua đám người và camera của phóng viên, rồi đi nhanh tới bên cạnh Nghiên Thời Thất, làm ra vẻ muốn cùng nhau đi lên sân khấu.
Nghiên Thời Thất tất nhiên cũng nhìn thấy cô ta, nhất là khi đối phương còn tự nhiên đứng bên cạnh mình nữa.
Nói thật, nếu không có mấy chuyện không vui lúc nãy, thì chuyện cô dẫn cô ta lên sân khấu, hoặc là tự mình giới thiệu cô ta cho truyền thông và khán giả cũng không phải là chuyện lớn gì.
Suy cho cùng thì người đi trước dìu dắt người mới vốn là quy tắc ngầm trong giới.
Nhưng mà, ngày hôm nay, giờ này phút này, cô không muốn làm!
Nghiên Thời Thất liếc mắt, còn chưa kịp nói gì thì Kỷ Tố Tân đã hùng hổ lên tiếng, “Cô Nghiên, Tổng Giám đốc Thiệu bảo cô dẫn tôi lên sân khấu làm quen với mọi người trong sự kiện hôm nay!”
Ồ, lấy Thiệu Chính Hề ra để ép cô?
Nghiên Thời Thất ung dung nhìn cô ta, rồi hơi nhướng mày lên, giọng điệu mỉa mai, “Cô lấy tư cách gì để lên sân khấu cùng tôi?”
Kỷ Tố Tân chớp mắt, mềm mại lên tiếng, “Tính kĩ ra thì tôi là đàn em của cô. Nếu cô không muốn giới thiệu tôi như vậy, thì cô Nghiên có thể giúp tôi nghĩ ra một thân phận khác hợp lí hơn.”
“Đàn em của tôi?” Nét mặt Nghiên Thời Thất nhuộm ý cười, “Xin lỗi, tôi không có thầy thì lấy đâu ra đàn em? Còn về việc giúp cô nghĩ ra một thân phận khác, tôi có nói qua sẽ dẫn cô lên sân khấu sao?”
Kỷ Tố Tân ngẩn ra, vội vàng nói: “Đây là quá trình mà Tổng Giám đốc Thiệu sắp xếp.”
“Vậy thì bảo Thiệu Chính Hề tự mình gọi điện thoại cho tôi nói rõ đầu đuôi!” Nghiên Thời Thất mạnh mẽ buông một câu, ánh mắt tràn đầy sắc lạnh.
Cứ mở miệng là Thiệu Chính Hề Thiệu Chính Hề, chim cú mà đòi sánh với đại bàng ư?
Kỷ Tố Tân đờ cả người!
Cô ta bị câu nói kia của Nghiên Thời Thất đập cho choáng váng. Tình huống này khác một trời một vực với dự tính của cô ta.
Tại sao lại như vậy chứ?
Nói xong câu kia, Nghiên Thời Thất nhìn xoáy vào cô ta, sau đó xoay người đi tới khu vực chờ lên sân khấu.
Vietwriter.vn
Kỷ Tố Tân không hề nghĩ ngợi mà đuổi theo, nhưng cổ tay lại bị giật mạnh lại.
Cô ta tưởng là hai trợ lý của Nghiên Thời Thất, bèn nhíu mày xoay người lại, rồi chợt trở nên hoảng hốt.
“Cô, cách xa cô ấy ra!” Người này là Bùi Đường đã lâu không lộ diện.
Trong phim “Vương triều cực lạc”, anh ta thủ vai tướng quân, là vai diễn phụ, tất nhiên cũng sẽ tham gia lưu diễn.
Vừa rồi, anh ta đã nghe hết cuộc trò chuyện giữa Nghiên Thời Thất và Kỷ Tố Tân.
Lâu rồi chưa gặp Nghiên Thời Thất, anh ta vô thức không muốn để cho người không liên quan chọc cô phiền lòng.
Bùi Đường vẫn luôn tự cho là đúng như vậy.
Anh ta dùng ánh mắt lạnh thấu xương, giọng nói âm trầm quát Kỷ Tố Tân một câu, sau đó liếc cô ta bằng ánh mắt khinh miệt rồi hất cổ tay của cô ta ra.
Kỷ Tố Tân mặc bộ váy dạ hội dài chạm đất, bị anh ta hất ra không chút nể nang, chân lảo đảo, giày cao gót chợt giẫm lên gấu váy làm cho cô ta mất thăng bằng, ngã nhào xuống thảm…