Người Dấu Yêu

Chương 793

Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 793 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!


****************************​





Chương 793EM TƯỞNG CHỊ LÀM VẬY CHỈ ĐỂ GIẢI VÂY GIÚP EM THÔI SAO?
Nghiên Thời Thất hài lòng nhìn Triệu Thành bị hù dọa, trong lòng vừa cảm thấy buồn cười, cũng không khỏi thấy thương Nghiên Thời Dương.


Nếu hôm nay cô không tới trường học thì thằng bé này sẽ sống thế nào chứ?!


Cô nhìn Nghiên Thời Dương rồi bất đắc dĩ thở dài, “Trước đây chị dạy em cần cù tiết kiệm là không muốn thấy em tiêu xài phung phí. Nhưng cũng đâu đến nỗi phải đi làm thêm, chúng ta không thiếu chút tiền này.”


Khóe miệng Nghiên Thời Dương khẽ nhếch lên, đáy mắt lộ vẻ khổ sở.


Lúc này, Nghiên Thời Thất lấy một thẻ vàng trong túi xách ra đưa cho Nghiên Thời Dương rồi cười nói: “Chị làm lại thẻ vàng cho em, tiền tiêu vặt mỗi tháng là một trăm ngàn cũng đủ để em chi tiêu rồi! Nếu như không đủ cứ nói với chị.”


Nghiên Thời Dương quá đỗi ngạc nhiên nhìn thẻ vàng trong tay cô, nhưng không nhận lấy.


Nghiên Thời Thất cũng không nói thêm, nhét nó vào trong tay cậu.


Cảnh tượng vừa rồi khiến cho mấy người bạn đứng bên cạnh mặt mày đều xám tro.


Triệu Thành lén nhìn sắc mặt Nghiên Thời Thất, còn chưa lên tiếng thì mấy người bạn đã đẩy khuỷu tay gã nói, “Thành à, cậu mau xin lỗi đi. Nếu cậu không xin lỗi thì cũng đừng làm liên lụy tới bọn tớ. Chuyện hôm nay đều là do cậu bày ra, không hề liên quan tới hai bọn tớ.”


“Đúng vậy, đúng vậy. Triệu Thành, cậu làm vậy là không phải vì Nghiên Thời Dương cướp đội bóng rổ của cậu sao? Nhưng lúc đó là vì chân cậu bị thương cho nên mới phải nhường lại, cậu còn trách người ta cái gì chứ?!”


Con người đều vụ lợi tránh hại.


Có lẽ hai người bạn này thật sự là anh em tốt của Triệu Thành, nhưng nghe thấy những cảnh cáo vô cùng có lực uy hiếp của Nghiên Thời Thất thì còn ai dám tiếp tục tìm chỗ chết nữa.


Người ta là siêu sao, sau lưng còn có gia tộc lớn làm chỗ dựa, nếu muốn giải quyết mấy sinh viên bọn họ chẳng phải như chơi đùa thôi sao.


Mặt mũi Triệu Thành suy sụp nhìn anh em tốt của mình, thầm mắng bọn họ không có tình nghĩa. Sau khi hung hăng trừng mắt thì mới vừa căm phẫn lại vừa bực bội nói: “Tôi… Xin lỗi đã được chưa.”


Vừa rồi gã huênh hoang bao nhiêu thì bây giờ lại ngậm bồ hòn làm ngọt bấy nhiêu.


Nói thế nào thì cũng là sinh viên chưa từng trải, Nghiên Thời Thất chỉ mới dạy dỗ không nhẹ không nặng mấy câu đã khiến bọn họ tự rối loạn rồi.


Mà Nghiên Thời Dương thì rất lạnh nhạt nhìn ba người bọn họ, “Không cần xin lỗi, sau này cách tôi xa một chút là được. Còn nữa, tôi không hề khoác lác, chị tôi đúng là Nghiên Thời Thất!”


Triệu Thành không phục nhìn Nghiên Thời Dương làu bàu một câu, “Biết rồi.”
Bạn đang đọc truyện tại Vietwriter.vn
Sau đó ba người vội vã xoay người đi vòng qua hai chị em, biến mất ở trước cửa quán cà phê.


Thời gian rất dài sau đó, mỗi lần ba người nhìn thấy Nghiên Thời Dương thì đều đi đường vòng, tâm trạng lúc nào cũng thấp thỏm không yên, sợ Nghiên Thời Dương sẽ tròng bao bố diệt khẩu trả thù mình!


Đầu óc của người trẻ tuổi rất phong phú, mà suy nghĩ lại vô cùng cực đoan.


***


Vở kịch này cũng đặt dấu chấm hết sau khi bọn họ rời đi.


Nghiên Thời Thất kéo Nghiên Thời Dương ngồi về vị trí bên cạnh cửa sổ, nhân viên phục vụ đúng lúc bưng cà phê và salad mà bọn họ đã gọi từ trước đó lên.


Cô không nói gì, mà Nghiên Thời Dương thì đặt thẻ vàng trong tay lên bàn rồi đẩy tới trước mặt Nghiên Thời Thất.


“Chị, cảm ơn lúc nãy chị đã giải vây giúp em!” Nghiên Thời Dương tựa như đã trưởng thành chỉ trong một đêm.


Ngay sau khi vở kịch vừa rồi kết thúc, cậu cũng đã tháo lớp ngụy trang đã cố gắng đeo lên mặt xuống.


Nghiên Thời Thất nhìn Nghiên Thời Dương đẩy thẻ vàng trở về thì nhướng mày pha trò nói, “Em nghĩ chị cho em thẻ vàng là để giải vây giúp em sao?”


Có thể thấy được ngón tay còn dừng trên thẻ vàng của Nghiên Thời Dương hơi run lên.
Bình Luận (0)
Comment