Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 828 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Chương 828TỚI MƯỜI PHÚT RỒI! Nghiên Thời Thất cười khẩy đọc thêm vài lần nữa, sau đó quay lại trang cá nhân của mình, đăng một dòng trạng thái báo bình an.
[Nghiên Thời Thất V]: Xin lỗi đã làm mọi người lo lắng, hiện giờ đã khỏe mạnh, xin đừng nhớ nhung.
Dòng trạng thái vừa đăng lên, lập tức có nhiều fan mở xem.
Thậm chí còn có fan của Bùi Đường vào bình luận hỏi tình hình của anh ta.
Nghiên Thời Thất không thể nào trả lời vấn đề này, chỉ có thể lờ đi.
Cô xem Weibo một lát rồi đăng xuất, sau đó đăng nhập WeChat.
Vừa rồi không để ý, WeChat của cô có 99+ thông báo mới.
Cô ấn vào xem, phần lớn đều là lời động viên từ những người trong giới từng có hợp tác.
Đồng thời, còn có cả Lăng Tử Hoan.
Cô nàng gửi cho Nghiên Thời Thất hơn năm mươi tin nhắn, gửi từ nửa đêm hôm qua cho đến mười phút trước.
Chắc là cô nhóc thấy tin tức, lo lắng nên không ngừng nhắn tin cho cô.
Nghiên Thời Thất đang định trả lời thì điện thoại đổ chuông.
Điện thoại gọi đến là số nước ngoài. Cô nhìn là biết ai gọi tới, vậy nên vừa bắt máy liền trấn an, “Hoan Hoan, chị không sao.”
“Hu hu hu hu hu…”
Nghiên Thời Thất: “…”
Người bên kia không nói một lời nào, vừa bắt đầu đã khóc tu tu, còn nấc lên một cái.
“Chị Thập Thất, chị làm em sợ muốn chết… hu hu hu hu…”
Lăng Tử Hoan còn không thèm đến trường. Lúc mới nhìn thấy tin tức trên mạng, cô nhóc suýt chút nữa đã mua vé bay về.
Vì chuyện lần này liên quan đến an nguy của chị Thập Thất, nên cô gọi điện thoại cho chú Tư trước. Kết quả… cô bị buộc ở lại nước ngoài, không được về.
Tuy rằng chú Tư đã nói cho cô biết là chị Thập Thất không sao rồi, nhưng không được nghe chính miệng chị ấy nói, cô cứ cảm thấy cồn cào khó chịu không yên lòng.
Gọi nhiều cuộc điện thoại, gửi vô số tin nhắn, cuối cùng cũng nghe được giọng chị Thập Thất, cô thiếu điều muốn quỳ xuống cảm ơn ông trời.
“Chị Thập Thất, chị thật sự không sao chứ? Em muốn về nước thăm chị, được không?”
Lăng Tử Hoan vừa lên tiếng đã đưa ra một yêu cầu mà Nghiên Thời Thất không thể quyết định được.
Cô cười khẽ, nhẫn nại trấn an Lăng Tử Hoan, “Hoan Hoan, em không cần về đâu, chị khỏe lắm. Nếu chị thật sự xảy ra chuyện thì bây giờ đã không thể nghe điện thoại của em rồi.”
Đầu dây bên kia, cô nhóc còn đang bận lau nước mũi không trả lời.
“Chị Thập Thất, em về một ngày thôi, chị xin chú Tư giúp em đi, được không?”
Nghiên Thời Thất day day trán, liếc nhìn Tần Bách Duật hỏi, “Hoan Hoan, có phải là em đã hỏi chú Tư em trước rồi không?”
Lăng Tử Hoan ngưng thở, rầu rĩ trả lời, “Vâng, em hỏi rồi, chú Tư không cho em về nước.”
“Vậy em nghe lời đi, ở bên đó học cho giỏi, đợi chị khỏe hơn một chút, chị sẽ đi thăm em, được không?”
Lăng Tử Hoan sụt sịt, giọng nói sũng nước, “Không cho em về nước thật hả?”
“Hoan Hoan…”
“Được rồi!” Lăng Tử Hoan bĩu môi, buồn bực bỏ ý định về nước, “Không về thì không về! Nhưng mà chị Thập Thất, chị có thể tự chăm sóc tốt cho mình không? Chị không biết đâu, lúc đọc được tin tức, em sợ muốn chết luôn ấy. Bọn họ nói chị máu me đầy mặt, còn nói Bùi Đường bị đập chết. Tai nạn nặng thế nào mới chảy máu được chứ? Chị, mặt chị vẫn ổn chứ?”
Chị Thập Thất xinh đẹp như thế kia, khuôn mặt tuyệt đối không thể bị thương được.
Nghiên Thời Thất cười an ủi. “Chị không sao. Bùi Đường… cũng không bị đập chết. Hoan Hoan, em học tập cho giỏi, chị chờ em trở lại.”
“Vâng ạ.” Lăng Tử Hoan ngáp một cái, “Chị, nếu chị không sao thật thì em đi ngủ đây, buồn ngủ quá rồi.”
“Ừ, ngủ đi, đừng lo lắng cho chị.”
Cúp điện thoại, Nghiên Thời Thất cầm điện thoại ngẩn người vài giây.
Loại tình cảm chân thành tha thiết lại trong sáng của cô nhóc thật khiến người ta vô cùng cảm động.
Cô nghĩ, đợi đến khi khỏe lại, cô sẽ ra nước ngoài thăm cô nhóc.
Hai phút sau, Tần Bách Duật chìa tay ra với cô, “Hết mười phút rồi!”