Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 879 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Chương 879THƯƠNG LỤC RẤT KÌ LẠ! Thương Lục rời khỏi phòng vô khuẩn, bước chân thảnh thơi, thậm chí còn hát ngân nga.
Anh ta đến phòng thí nghiệm thu dọn lại các loại thuốc, ý cười trên môi càng đậm.
Một lát sau, Thương Lục rời khỏi phòng thí nghiệm, nhìn quanh bốn phía rồi chạy thẳng tới phòng hút thuốc.
Dạo này anh ta muốn tìm Tần Tứ, đối phương không ở trong phòng vô khuẩn, thì nhất định đang hút thuốc.
Thật trùng hợp, anh ta vừa đẩy cửa phòng thì trông thấy Tần Bách Duật đang nói chuyện điện thoại, giọng điệu ung dung: “Được, ngày mai gặp.”
Ái chà!
Còn hẹn người khác ngày mai gặp!
Thương Lục đóng cửa lại. Ngửi mùi thuốc sặc sụa trong phòng, anh ta cau có tiến lên trước, mở cửa sổ rồi nhìn Tần Bách Duật, “Chú hút bao nhiêu thuốc rồi?”
Tần Bách Duật liếc anh ta, “Có việc à?”
Thương Lục cười khanh khách, “Ngày mai, chú chuẩn bị xong để theo anh về Parma chưa?”
Nhìn ánh mắt bình tĩnh của Tần Bách Duật, anh ta liếm hàm răng, “Chú vẫn chưa quên chuyện đã đồng ý với anh chứ. Ngày mai anh bôi thuốc cho cô ấy xong, chú lên máy bay cùng anh.”
“Gấp thế à?”
Thương Lục nhún vai, “Anh chỉ có một yêu cầu đấy thôi, chú có đồng ý không?!”
Tần Bách Duật nhìn đối phương, đoạn ngoảnh đi, rít một ngụm thuốc, “Đồng ý.”
“Vậy quyết định thế nhé!” Thương Lục bước lên vỗ vai anh, nở một nụ cười khó lường.
Ai chẳng biết chơi trò bí ẩn!
Lần này, dù thế nào anh ta cũng phải đưa Tần Tứ quay về một chuyến.
Thương Lục chịu khổ hơn một tháng, hiện giờ chỉ cần tới gần Nghiên Thời Thất là toàn thân anh ta sẽ nổi ban đỏ.
Dù không nói với Tần Tứ, nhưng chứng bệnh không thể tiếp xúc với phái nữ của Thương Lục càng trở nên nghiêm trọng hơn khi điều trị cho Nghiên Thời Thất.
Tất cả là tại Tần Tứ!
Thương Lục xoa tay. Ngửi mùi thuốc nồng nặc khắp phòng, anh ta cau có xua tay, “Anh đi đây, trong này sặc chết mất!”
Anh ta học y nên thích tất cả mùi cây thuốc.
Và ghét nhất là mùi thuốc lá.
Nhưng trong các anh em, ngoài anh ta thì ai cũng hút thuốc.
Anh ta phải sắc thuốc bắc cho mình, thanh lọc lá phổi. Hút thuốc thụ động còn nguy hiểm hơn cả hút thuốc trực tiếp.
Trước khi đi, Thương Lục mở cửa, nói một câu bóng gió, “Phải rồi, vợ chú đang ngủ, đừng tới quấy rầy cô ấy.”
Tần Bách Duật cau mày ngoảnh lại, không trông thấy mặt Thương Lục mà chỉ bắt được bóng dáng quay lưng rời đi của đối phương.
Quả thật Thương Lục không phù hợp làm gã đàn ông mưu mô.
Bình thường, sau khi châm cứu cho Nghiên Thời Thất, anh ta lập tức ra khỏi phòng vô khuẩn. Trừ phi họ hỏi, nếu không anh ta sẽ không hé một lời về tình hình của Nghiên Thời Thất.
Hôm nay Thương Lục lại chủ động nhắc nhở, Tần Bách Duật nguy hiểm nheo mắt sau lưng anh ta.
Rất khác thường!
Anh bóp điếu thuốc, sau khi rửa tay thì rời khỏi phòng.
Khi thay xong đồ vô trùng, anh đi tới trước giường Nghiên Thời Thất, bất ngờ nhận ra quả nhiên cô đang ngủ.
Đọc truyện tại Vietwriter.vn
Tần Bách Duật nhíu mày, không ngừng nhớ lại cử chỉ trước đó của Thương Lục.
Nhờ khứu giác nhạy bén, anh vẫn cảm thấy có vài phần quái gở.
Nhưng Tiểu Thất đang ngủ, anh không nỡ gọi cô dậy. Thấy vầng trán thanh tú thấm mồ hôi, anh bèn lấy khăn vô trùng, cẩn thận lau cho cô.
Nghiên Thời Thất không ngủ ngon giấc, vì mắt cô rất đau nên huyệt Thái Dương cũng nảy lên bần bật.
Lúc tỉnh dậy, cô không rõ thời gian, khẽ cựa quậy một chút thì cảm thấy choáng đầu hoa mắt.
“Tiểu Thất? Cháu tỉnh rồi à?” Lời hỏi han ân cần của cậu Út vang lên bên tai.
Nghiên Thời Thất gật đầu, giọng nói khàn đặc, “Vâng, mấy giờ rồi? Đã qua bốn tiếng chưa?”