Người Nối Nghiệp Chân Chính

Chương 200

NGƯỜI NỐI NGHIỆP CHÂN CHÍNH (P200)

Tác giả: Hà Phong Xuy

Người dịch: Trần Thị Minh Đức & Trần Thu Trang

Nhưng nước cờ đã sớm bị chặn đứng trong bóng tối. Thông báo họp hội đồng quản trị vừa ra, Metro Đông Hưng đã gửi điện khẩn, yêu cầu đàm phán và sửa đổi lại một điều khoản trong hợp đồng.

Hợp đồng còn vướng mắc, kế hoạch phát hành thêm cổ phiếu không thể thông qua ngay tức thì. Vạn Hồng Ba cả đời gian trá, kết quả cũng bị đối thủ vây chặt bằng gian trá. Đúng là gieo gì gặt nấy, ác giả ác báo.

Tình thế chiến đấu đã tốt lại có thêm một đội quân tinh nhuệ chi viện gấp rút. Từ khi tập đoàn Cảnh Hâm tiến hành thu mua Quan Vũ tới nay, Ủy ban Điều tiết Chứng khoán đã bày tỏ sự lo ngại về tính bền vững của chuỗi huy động vốn có đòn bẩy tài chính cao này và đã tiến hành thanh tra kế hoạch quản lý tài sản có liên quan đến việc thu mua. Sau dịp Quốc khánh, đoàn thanh tra đã báo cáo cấp trên, tóm lại phát hiện ba vấn đề: bảy phương án quản lý tài sản vi phạm quy chế công bố thông tin của các công ty niêm yết; vi phạm các quy định pháp luật về quản lý tài sản kinh doanh; và chuyển nhượng quyền biểu quyết cho Đầu tư Phú Khang thiếu cơ sở pháp lý.

Báo cáo này còn chưa được công bố ra bên ngoài nhưng Lư Bình đã nhanh chân lấy được văn bản, ngày 21 tháng 10 chuyển cho Soái Ninh.

Soái Ninh như bắt được báu vật, gọi điện cho anh khen lấy khen để. Có thể tuồn văn bản trong tay Ủy ban Điều tiết Chứng khoán ra ngoài, không nói một tay che trời nhưng cũng coi như ba đầu sáu tay. Cô kinh ngạc đến mức quên sạch, buột ra câu hỏi cấm kị.

“Lư Bình, em thật sự không thèm để ý đến xuất thân của anh nhưng nếu anh cứ nói anh là con cái nhà bình thường thì xúc phạm IQ em quá. Hai chúng ta nếu đã tìm hiểu thì nên thẳng thắn thành thật với nhau chứ hả. Anh đã biết tường tận về em mà hoàn cảnh của anh em vẫn còn ù ù cạc cạc, không công bằng quá đi.”

Lư Bình học cô, đùa cợt: “Anh nhớ hôm đó đi dạo, em hỏi anh có đồng ý cưới em không. Hỏi thăm kỹ thế, muốn lấy anh thật à?”

Soái Ninh như thể bắt được gấu áo anh, ngăn anh né tránh: “Đó là em giả sử, nhưng nếu anh có ý này thì em có thể cân nhắc, chỉ sợ anh không dám mà nhà anh cũng không đồng ý.”

Lư Bình cười rinh rích, nhất định là cô đoán trúng rồi.

Soái Ninh thừa thắng xông lên: “Cha mẹ anh không tán thành anh bàn bạc cưới xin với doanh nhân lớn chứ gì? Họ muốn tìm cho anh một cô con nhà cán bộ trí thức môn đương hộ đối phải không nào? Hai cô hồi trước anh được giới thiệu chính là kiểu này, đúng không?”

Ba câu hỏi, anh mà thừa nhận một thì chẳng khác nào khẳng định mọi suy đoán của cô.

Lư Bình lại tránh bẫy hoàn hảo, đáp lại thật tinh túy: “Hôn nhân là chuyện cá nhân của anh, quyền quyết định là do anh, em quan tâm thái độ bố mẹ anh làm gì? Máu thật thế đấy à?”

Anh vốn đã xảo quyệt, da mặt luyện dày là ngang sức ngang tài với cô. Soái Ninh còn phải làm việc, nói chuyện lan man cùng lắm chỉ đôi ba câu, gặp chỗ khó thì quyết đoán trống im cờ hạ.

“Nít ranh, coi cái kiểu đắc ý của anh kìa, chờ em dẹp xong vụ này rồi sẽ tính sổ với anh.”

“Được, anh cũng cảm thấy đến lúc phải xem xét một lượt mối quan hệ giữa chúng ta rồi.”

“Ý anh là sao hả?”

“Đến lúc ấy rồi biết.”

Lư Bình cuối cùng cũng giở giọng muốn ngả bài. Soái Ninh biết cái tính thực dụng của anh. Anh sẽ không để phí thời gian vào những đầu việc không có triển vọng tương lai, chắc hẳn đang muốn lập một kế hoạch dài hạn khả thi cho mối quan hệ của họ. Đến lúc đó lại đàm phán mòn não đây.

Đêm đó, cô cho seeders tung kết quả thanh tra của ủy ban điều tiết chứng khoán lên mạng, vạch trần năm tội của tập đoàn Cảnh Hâm trong vụ thu mua này ra trước mắt công chúng.

1. Bảy hợp đồng kế hoạch quản lý tài sản và các thỏa thuận bổ sung không được lưu ký với các công ty niêm yết làm tài liệu tra soát, có những thiếu sót lớn trong các điều khoản hợp đồng đã công bố.

2. Vi phạm các quy định pháp lý liên quan đến nghiệp vụ quản lý tài sản, thuộc dạng vi phạm quy định về nghiệp vụ đối tác kênh khi hợp tác với ngân hàng.

3. Tập đoàn Cảnh Hâm bị nghi ngờ sử dụng trái phép bảy tài khoản kế hoạch quản lý tài sản để tham gia vào các giao dịch chứng khoán.

4. Bị nghi ngờ tham gia trái phép vào hoạt động kinh doanh góp vốn cổ phiếu.

5. Việc chuyển giao quyền biểu quyết đối với bảy phương án quản lý tài sản cho Đầu tư Phú Khang là thiếu cơ sở và không đủ điều kiện pháp lý để chuyển nhượng quyền cổ phiếu.

Báo cáo cũng đề cập đến việc chuyển kết quả thanh tra sang Ủy ban Điều tiết Bảo hiểm để làm rõ việc phát triển sản phẩm của tập đoàn Cảnh Hâm.

Những vấn đề tồn tại trong quản lý được chỉ rõ, buộc công ty phải chấn chỉnh cải cách. Cảnh Hâm bị cấm đăng ký sản phẩm bảo hiểm mới trong vòng nửa năm, cũng bị đình chỉ hoạt động kinh doanh đầu tư cổ phiếu ủy thác bảo hiểm.

Báo cáo này như thể máy ép, nghiền nát cột sống của Cảnh Hâm. Ngày 22, giá cổ phiếu của họ giảm đến 38,2 tệ, đóng vị thế (bán tháo) để mua lại giá thấp là đường sống duy nhất. Buổi chiều, Đầu tư Phú Khang gia nhập đội quân bán tháo đông đảo, dìm giá Quan Vũ A xuống vực sâu.

Còn có ba ngày nữa là đến đại hội cổ đông, cuộc chiến cũng đến hồi quyết định thắng bại.

Sáng sớm ngày 23, không có gì bất ngờ, Quan Vũ A lại giảm sàn. Giá cổ phiếu ở mức 34,5 tệ, bằng non nửa giá đỉnh.

Bảng lệnh bán vẫn nhảy như say t h u ố c l ắ c, giá cổ phiếu vẫn còn khả năng giảm mạnh nữa.

Bên sở giao dịch chứng khoán lại bắn sang một tin mật quan trọng: Vạn Hồng Ba và những cổ đông thuộc phe “lật Soái” cũng bán ra toàn bộ số cổ phiếu đang nắm giữ. Đại thể cả đám muốn gom tiền mặt xong rồi chờ giá giảm nữa thì mua vào, để gắng sức giành lại địa bàn đã mất.

Soái Ninh cho rằng đã đến lúc bên mình mua vào, nhóm chuyên gia phân tích lại kiến nghị chờ sang ngày mai cổ phiếu giảm sàn lần nữa mới ra tay, như thế lợi nhuận thu được sẽ càng cao.

Sau khi đối chiếu ý kiến của hai bên, Soái Quan Vũ nói với Soái Ninh: “Hồi trước ba tin lời đám Vạn Hồng Ba, không chia lợi nhuận cho nhà đầu tư vừa và nhỏ, cứ để giá Quan Vũ A ở mức thấp trong thời gian dài. Kết quả là thu hút đội thâu tóm ác ý. Hiện Vạn Hồng Ba dám bán khống chính là đang đánh cược vào lòng tham của ba. Ba càng tham thì sẽ càng chờ, bên họ chỉ cần giành mua vào trước chúng ta là có thể lật ngược tình thế. Tiền của vào theo cách ngang trái cũng ra theo cách ngang trái. Của cải gom góp bằng thủ đoạn trái đạo nghĩa nhất định sẽ mất đi lãng xẹt. Ba đã được một bài học cay đắng rồi, sao có thể đi lại đường cũ nữa đây?”

Soái Ninh gật đầu: “Chúng ta từng nói chiến đấu vì cổ đông nhỏ lẻ. Phải ổn định giá cổ phiếu mới có thể thực hiện lời hứa. Ba, mình ra tay luôn đi!”

Tiếng tù và phản công rúc lên, nhóm trader một phát mua lại 1,8 tỷ cổ phiếu Quan Vũ A, chiếm 16% số cổ phiếu tập đoàn phát hành. Giá cổ phiếu xanh miết trong nháy mắt đã đỏ chói[1], đi thang máy cao tốc vọt lên, tăng trần 37,98 tệ.

Giá cổ phiếu lúc nóng lúc lạnh tựa như người bệnh sốt rét khiến vô số người quăng điện thoại đập máy tính. Đám tay không bắt giặc vội vàng mua vào (để bù cho số đã bán khống) nhưng không ai đặt được lệnh nữa. Bọn Cảnh Hâm và Vạn Hồng Ba bay sạch vốn liếng, không còn khả năng thu lại số cổ phần đã mất.

Nửa tháng ngắn ngủi, Quan Vũ A đu trời rẽ đất như Tôn Ngộ Không đại náo Thiên cung, biến hóa 72 phép, đoạt danh hiệu “Cổ quái nhất từ xưa đến nay”. Kẻ không rõ nội tình chỉ coi đây như sự lạ trong câu chuyện làm quà. Những người quan tâm đến tình hình thời sự chính trị kinh tế lại có thể thấy thấp thoáng cuộc đại chiến giữa các tập đoàn tài chính ẩn sau việc cổ phiếu lên xuống và cảm nhận rõ rệt sức mạnh tráo trở gió mưa đáng sợ của tư bản.

Ngày 25 tháng 10, Quan Vũ tổ chức đại hội cổ đông bất thường lần thứ ba trong năm nay. Giá mở cửa của Quan Vũ A sáng đó là 41,9 nhân dân tệ. Tùy thuộc vào xu hướng giao dịch, giá sẽ còn tăng khoảng 25%, xem chừng sau đây sẽ ổn định ở mức này.

Đội trader Quan Vũ hoàn thành mục tiêu đã định, phấn khích vỗ tay ôm nhau.

Ở trung tâm hội nghị trên tòa tháp Thượng Hải (Shanghai Tower) cách đó không xa, Thôi Minh Trí nhìn ứng dụng chứng khoán trên điện thoại di động mà mừng rơi nước mắt. Mấy ngày nay, tâm trạng của hắn leo đèo đổ dốc cùng giá cổ phiếu của Quan Vũ, suốt ngày nhăm nhăm xem chỉ số giá cổ phiếu, lúc thì liên tục mong giảm, khi lại khản giọng hô tăng. Cuộc phiêu lưu mạo hiểm đắt giá này cả đời chỉ gặp một lần, có thua thì cũng là dù bại vẫn vinh.

Khi thắng lợi đến, hắn từa tựa kẻ bề tôi đi theo chúa thượng lên ngôi thay đổi triều đại, công thành danh toại sờ sờ trước mắt, ngoái nhìn con đường đã qua mà bàng hoàng như trong mộng.

Đời người ta quan trọng nhất là có quý nhân phù trợ. May mắn tất nhiên rất quan trọng nhưng nắm bắt thế nào lại do mình. Ngày trước hắn bị Vạn Hồng Ba cử xuống chỗ Soái Ninh làm tai mắt, nếu hắn đầu óc không tỉnh, rắp tâm bất lương, thì quý nhân cũng thành kẻ thù. Chẳng hạn như lần ở T’ang Court ấy, nếu hắn kể tội Soái Ninh với Soái Quan Vũ trước mặt mọi người thật thì tình cảnh hắn bây giờ không biết đã thê thảm thế nào.

Là khoảnh khắc thiện tâm đã giúp hắn đổi nguy thành an, thời đến vận số chuyển biến.

Có thể thấy được là người ở hiền ắt gặp lành, ông trời cũng không che lấp được.

Soái Quan Vũ và những người ủng hộ ông nắm giữ 31,5% cổ phần trong khi phe đối lập Đầu tư Phú Khang và đồng bọn chỉ chiếm được 6,3%. Thâu tóm Quan Vũ đã là chuyện thằng ngớ nói mớ.

Vạn Hồng Ba cùng hai thành viên hội đồng quản trị phe “lật Soái” tự biết cục diện chung đã xong. Hôm trước, khi giá cổ phiếu tăng vọt, họ đã từ bỏ việc mua lại, không còn cổ phần Quan Vũ trong tay.

Lực lượng đôi bên đảo ngược. Không chỉ đề xuất cách chức chủ tịch không được thông qua, Soái Ninh cùng một số đại biểu cổ đông còn tố cáo bọn Vạn Hồng Ba trước đại hội vì dùng quyền chung mưu lợi riêng, phá hoại điều lệ chế độ của công ty, ra quyết sách sai trái, dung túng cấp dưới lơ là nhiệm vụ v.v, yêu cầu cách chức chủ tịch Bất động sản Quan Vũ của Vạn Hồng Ba, bãi miễn tư cách thành viên hội đồng quản trị của lão và hai tay nữa.

Đề xuất nhận được tỷ lệ tán thành cao từ các cổ đông, ổ bệnh khu trú trong tập đoàn Quan Vũ đã bị cắt sạch trong một nhát dao.

Đại hội cũng đề xuất bầu hội đồng quản trị mới. Soái Ninh toại nguyện, chính thức được bầu làm thành viên hội đồng quản trị tập đoàn.

Thứ Hai, cô nhận được thư bổ nhiệm của hội đồng quản trị, thay thế Vạn Hồng Ba nắm công ty Bất động sản.

Trong mắt người ngoài, việc Soái Quan Vũ đôn con gái lên vị trí con trai trưởng từng ngồi cho thấy ông quyết định lập cô làm người nối nghiệp của mình. Xong xuôi, truyền thông tranh thủ phỏng vấn ông trong lúc tham dự sự kiện, lời lẽ của Soái Quan Vũ vẫn giống hệt năm nào.

“Có thể tiếp nhận tập đoàn hay không thì phải xem năng lực của nó. Các cổ đông tán thành thì nhận, không tán thành thì nghỉ. Suy cho cùng, tương lai phát triển của tập đoàn là quan trọng nhất, cần phải giao cho người phù hợp đích thực, không theo cái trò phong kiến cha truyền con nối kia được.”

Phóng viên hỏi: “Trước đây ông nói chờ cô Soái Ninh độc lập hoàn thành dự án xong là có thể thấy được cô ấy có năng lực ‘nối ngôi’ hay không. Theo tìm hiểu của chúng tôi, cô Soái Ninh chủ trì hai dự án Tây Thành Lãnh Địa và Hoa Quả Lĩnh ở Thước Châu, đều đạt thành tích xuất sắc, công việc kinh doanh riêng cũng ra tấm ra món. Xin hỏi ông có đánh giá thế nào về cô ấy ạ?”

Đáp lại câu hỏi này, Soái Quan Vũ cười ha hả buông bốn chữ: “Cơ bản tin được.”

(Hết phần 200, xin mời đón đọc phần 201. Nếu muốn đọc các phần trước, xin mời click vào dòng chữ Album Tiểu thuyết “Người nối nghiệp chân chính” phía trên!)

Người dịch: Trần Thị Minh Đức & Trần Thu Trang (FB/VerandadeJulia)

- -----

Chú thích:

1. Thị trường chứng khoán TQ quy ước chỉ số trên bảng hiện màu đỏ là tăng, xanh là giảm, ngược với VN.
Bình Luận (0)
Comment