Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc

Chương 192

Lúc ngồi chờ máy bay, Tô Lai chợt nhớ tới lúc cùng Dennis Lâm đàm phán điện thoại di động hình như vang lên, cô lấy ra, nhưng trong lòng lại cười khổ, mình muốn nói vĩnh viễn rời đi, không để cho ai tìm được, mà bây giờ chủ động đưa tới cửa, A Hạo sẽ nghĩ gì?
Mở tin nhắn, đột nhiên thấy mấy tin anh gửi, Tô Lai lập tức lên tinh thần, mở tin nhắn, vẻ u sầu lập tức tan biến, môi khẽ nở nụ cười… Cô thật ra thì chưa nắm chắc, Thân Tống Hạo sẽ vì cô là li hôn, dù sao lúc đầu ở với nhau, cô chưa bao giờ nghe anh cam kết, bởi vì quan hệ của bọn họ cứ dậm chân tại chỗ nên mới có cuộc hôn nhân của cô và Dennis Lâm… Lần này trở về nước, coi như cô đi đúng đường rồi.
Tô Lai cất điện thoại, đỡ đỡ mắt kính, đột nhiên cảm thấy tảng đá lớn đè nặng trong lòng đã tan biến, tất nhiên, cô sẽ không trả lời điện thoại của anh, ngược lại còn tắt nguồn điện thoại, khi độ lửa còn chưa tới, cô muốn anh lo lắng một khoảng thời gian, sau đó mới xuất hiện.
****************
“Duy An!” Nhiễm An An say mê cuồng nhiệt chạy thẳng vào văn phòng quý Duy An, vừa vặn lại là lúc nghỉ trưa không có người, Nhiễm An An trực tiếp nhào tới, nhảy lên người anh, giữ mặt anh hôn xuống… Bị lây bởi cảm giác vui vẻ của cô, nụ cười của anh cũng trở nên rực rỡ, vì cô hôn anh, cho nên nụ hôn của hai người kéo dài thật lâu mới rời, Quý Duy An ôm cô vào ngực hỏi: “Có chuyện gì sao em lại vui vẻ vậy?”
Nhiễm An An cố làm vẻ thần bí cười một tiếng, sau đó không nhịn được kêu lên: “Duy An, đầu tư kì đầu đã có hồi báo, được 50%! Em lần này muốn xem Hội đồng quản trị định nói những lời gì để ngăn cản anh!”
“Có thật không Nhiễm Nhiễm?” Quý Duy An vừa nghe, cũng hưng phấn thiếu chút nữa nhảy dựng lên, ôm Nhiễm An An quay quanh, cảm thấy đắc ý, tình yêu viên mãn, khiến cho anh cảm thấy như đang bay!
“Duy An, chúng ta đầu tư thêm đi, William tiên sinh nói bây giờ nhiều người muốn đầu tư, chúng ta nhất định phải chiếm đoạt cơ hội này!” Nhiễm An An rèn sắt khi còn nóng, giựt giây nói.
Quý Duy An không chút do dự gật đầu, đắc ý vừa lòng nói: “Được, anh sẽ điều động vốn lưu động của Cảnh Thịnh đầu tư vào, đợi ba tháng nữa ba về nước thì lúc đó Cảnh Thịnh của chúng ta đã trở thành tập đoàn đứng đầu rồi!”
“Duy An, em tin tưởng anh, anh nhất định làm được!” Nhiễm An An dùng sức ôm anh gật đầu, nhưng nhìn thấy gương mặt tin tưởng của anh, trái tim của cô hơi thắt lại.
Thật xin lỗi, thật sự xin lỗi Duy An, đợi đến lúc tất cả kết thúc, em sẽ dùng tính mạng của mình, bồi thường tất cả tổn thương của anh…. “Nhiễm Nhiễm….” Quý Duy An náo loạn một lúc, mệt mỏi nằm lên ghế salon, ngáp mấy cái lười biếng nói: “Sao chưa tới hè mà anh đã cảm thấy không có tinh thần?”
Nhiễm Nhiễm vừa muốn mở miệng, Quý Duy An lại nói tiếp: “Nhiễm Nhiễm, thuốc anh hút hết rồi, em mua cho anh đi, sao anh toàn mua phải hàng giả?”
“Duy An… Anh hút một loại này không ngán sao, nếu không đổi loại khác đi!” Nhiễm Nhiễm bật thốt lên, giống như không đành lòng.
“Không cần, đổi đi đổi lại, loại này tốt nhất, cảm thấy tinh thần rất hưng phấn!” Quý Duy An bày ra tính trẻ con cự tuyệt, rồi bất mãn nói: “Tại sao anh lại nghiện thuốc tới vậy? Hai ngày đã hút hết một bao rồi…”
“Anh nói cái gì, Duy An…” Nhiễm Nhiễm chợt đi tới cạnh anh, ngồi trước mặt anh, tỉ mỉ quan sát thần sắc của anh, quả nhiên tiều tụy đi nhiều, hốc mắt cũng hõm sâu, cô cắn chặt môi, nắm tay anh, mắt ửng đỏ: “Duy An… Chúng ta cùng nhau cai thuốc có được không?”
“Thế nào?” Duy An vừa nhìn hai mắt hồng hồng của cô, cười khẽ: “Nha đầu ngốc, anh chỉ hút nhiều hơn vài điếu, sao em lại sợ như vậy, yên tâm, thân thể anh anh biết rõ, không có chuyện gì….”
“Thật sự không có gì sao?” Nhiễm An AN chột dạ nhẹ nhàng mở miệng, giữ tay anh, không biết có phải hút nhiều không, đầu ngón tay của anh giờ cũng có chút vàng.
“Tất nhiên không có việc gì!” Duy An cười an ủi cô, rồi đổi chủ đề: “Sắp đến sinh nhật anh rể anh, Nhiễm Nhiễm, chúng ta mấy hôm nữa đi chọn quà đi, cho chị anh chút mặt mũi, không thể không làm gì khác hơn là tặng một phần đại lễ cho anh rể anh!”
Vẻ mặt vui vẻ của Nhiễm Nhiễm hoàn toàn cứng đờ, gật đầu: “Tốt, vậy em giúp anh mua thuốc trước.”
Nhiễm Nhiễm cúi đầu, hôn lên mặt anh, rời khỏi phòng làm việc, chỉ cần nghĩ tới Hứa Hoan Nhan, cô cái gì cũng xuống tay được.
Nháy mắt khi cửa đóng lại, An Nhiễm Nhiễm lập tức siết chặt ngón tay, các ngươi nên chuẩn bị thật tốt, tình đầu ý hợp, ngọt ngào chuẩn bị sinh nhật, từ đầu đến cuối, các người có người nào nghĩ tới chị gái tôi? Chị tôi bởi vì không chiếm được anh ta mà chết, Thân Tống Hạo anh đã từng tới thăm mộ chị tôi sao?
Không có, không có… Trừ khi vừa biết tin chị tôi chết, anh tới đó, sau rồi, anh hoàn toàn quên lãng, cùng vợ mình ân ân ái ái!
An Nhiễm Nhiễm cười lạnh, cô không nên nóng nảy, đúng, một chút cũng không được.
Lúc ra ngoài, ánh sáng chiếu lên gương mặt của cô, nhưng cô lại chỉ cảm thấy hồi hồi rét lạnh.
Cùng lúc đó Hoan Nhan xách một túi đồ to về biệt thự, tại sao mới đi một đoạn ngắn lại cảm thấy mệt mỏi, cô bỏ túi xuống,vừa nhìn đồng hồ treo tường, sắp tới giờ anh tan tầm, Hoan Nhan cuống quýt đứng lên đi tới nhà bếp, vừa đứng dậy, chợt cảm thấy choáng váng, cô vội bám vào vách tường, nhưng lại bị một cánh tay có lực ôm vào trong ngực
Bình Luận (0)
Comment