Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc

Chương 249

Thân Tống Hạo quay người lại tránh thoát tay cô, lạnh lùng liếc nhìn cô một cái, sau đó nhìn về hướng Quản gia.
“Thiếu gia, khi nãy tôi có truyền đạt lại lời nói của ngài, nhưng Tô tiểu thư vẫn ăn mặc như vậy, tôi thật không biết xảy ra chuyện gì.”
Thân Tống Hạo nghe nói vậy, trong lòng càng lúc càng thêm bực mình, hắn không quay đầu lại, chỉ lạnh lùng phun ra hai chữ: “Thay ra!”
“A Hạo?” Tô Lai nghe vậy hơi ngạc nhiên, cẩn thận liếc mắt nhìn Thân Tống Hạo, lúng túng gượng ép cười một tiếng, cũng không biết nói gì cho phải bây giờ.
“Thay bộ đồ đang mặc trên người cô ra.” Thân Tống Hạo chậm rại xoay người lại, con mắt xinh đẹp liếc cô một cái, môi mỏng mím lại, giọng nói cũng tăng lên mấy phần.
“A Hạo, em… em làm gì sai sao?” Mặc dù cô trong lòng run sợ, nhưng vẫn không muốn mất mặt trước mắt mọi người, cô không nổi giận, vẫn dịu dàng hỏi anh.
Thân Tống Hạo một lần nữa nhìn lại kỹ lưỡng nét mặt của cô, trong mắt mang theo tia bỡn cợt, anh khom lưng, quơ tay cầm lấy một xấp giấy tờ trên bàn, đưa tới trước mặt cô, nhàm chán mở miệng nói: “Cô nói đi, Tô tiểu thư, ta đã cho người làm thông báo với cô rồi, những y phục và đồ trang sức kia là tôi để dành cho vợ tôi, cô lại không nghe, lại động vào những món đồ đó, vậy cô nói xem, phải bồi thường như thế nào cho tôi? Quần áo và giầy cô đã chạm qua rồi, tự nhiên tôi sẽ không để cho vợ tôi dùng.”
“A Hạo, chúng ta không phải đã kết hôn rồi sao…..” Tô Lai càng nghe càng không hiểu, lúc đang nói đến hai chữ kết hôn, cô chợt ngây người như phỗng giật mình nhìn xấp giấy tờ trên tay anh đưa tới trước mặt cô, phía trên cùng chính là hai tờ giấy chứng nhận ly hôn, tên cô và Thân Tống Hạo trong hai tờ chứng nhận ly hôn đó!
Nhưng mà, bọn họ hai người vừa mới tổ chức lễ cưới hôm qua, hôn lễ làm chấn động cả châu Á!
“Thân Tống Hạo, anh điên rồi, anh điên rồi sao?” Tô Lai cảm thấy trong đầu từng trận choáng váng ập tới, cô là bị hoa mắt, nhất định cô bị hoa mắt, Thân Tống Hạo anh ta trong thời điểm then chốt này làm sao dám nói tới chuyện ly hôn? Nếu như giới truyền thông biết, cha anh biết, Thân Tử Kiện biết thì anh xong rồi.
“Cô nói xem, tôi điên như thế nào?” Anh cười lạnh nhìn cô, môi mỏng khinh thường nhếch lên.
“Hội đồng quản trị nếu biết anh hồ đồ như vậy, Thân Tống Hạo, một số lão già trong Ban Quản trị sẽ không bỏ qua cho anh, ngược lại bọn họ sẽ ủng hộ Thân Tử Kiện, bỏ qua anh là người thừa kế chính thức.”
Giọng nói Tô Lai giống như người chết đuối, muốn liều mạng nắm lấy cây, cây cỏ cứu mạng.
“À…” Thân Tống Hạo rốt cuộc thở phào nhẹ nhỏm một hơi thật dài, cười khẽ một tiếng, con ngươi dài mảnh của hắn đảo một vòng trên khuôn mặt mất khống chế của người phụ nữ này: “Có phải cô định nói ra chuyện này? Nhưng tôi đã phái người lo liệu rồi, Tô Lai, không trách cha tôi lại chọn cô kết hôn cùng tôi, thì ra cô sớm đã bị Thân Tử Kiện mua chuộc!”Diễn-đàn-Lê-Quý-Đôn
Anh ngồi xuống, thưởng thức một hớp trà xanh, lại ngước mắt nhìn cô: “Đối với cô, tôi đã không để ý đến, nên bất cứ cô làm cái gì, tôi đều coi như không khí. Tô Lai nếu như cô muốn nói ra ngoài chuyện ngày thứ nhất chúng ta kết hôn, ngày hôm sau đã ly hôn, tôi cũng không có ý kiến, chỉ có cô là trở thành trò cười khắp thiên hạ. Nếu như cô không nói ra, thì chỉ là uất ức mất thể diện ở trong nhà tôi thôi, bước ra ngoài trong mắt mọi người cô và tôi vẫn là vợ chồng, cô tính như thế nào, Tô tiểu thư…..”
“Thân Tống Hạo, anh là ma quỷ, là kẻ điên, làm sao anh lại có thể đối xử với tôi như vậy? Chỉ vì tôi yêu anh, muốn được sống cùng anh, tôi đã làm sai điều gì sao?” Tô Lai như người mất hồn thì thầm nói, lảo đảo dựa vào một bên vách tường mới miễn cưỡng đứng vững được.diendanlequydon.com
“Cô yêu tôi không có sai, muốn ở cùng tôi cũng không sai, sai lầm duy nhất đó là, tôi không yêu cô, từ yêu tôi cô biến thành làm chuyện có lỗi với tôi. Tô Lai, đi ra khỏi căn biệt thự này, cô sẽ hai bàn tay trắng, nếu cô nguyện ý ở lại nơi này một năm, như vậy ở trước mặt người ngoài, cô chính Thân thiếu phu nhân mở mày mở mặt, được mở mày mở mặt đó không phải là ước muốn của cô sao?”
“Anh không yêu tôi, lại còn làm nhục tôi, sao không trực tiếp đuổi tôi đi?” Cô nhìn hắn đứng lên chuẩn bị đi ra ngoài, khàn khàn che mặt mất khống chế rít gào lên… “Chúng ta theo nhu cầu cá nhân thôi, cô thì hưởng thụ danh tiếng, còn tôi thì dùng một năm này, chỉnh đốn Thân thị hoàn toàn. Khiến ông nội dưới suối vàng có thể yên tâm, Tô Lai, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, Thân Tử Kiện bên kia, chỉ có thể đứng một bên mà xem, đợi đến khi chuyện này kết thúc, tôi sẽ cho cô một khoản tiền, chỉ là, lúc ấy cô nên biến mất hoàn toàn trước mắt tôi.”
“Một năm sau có phải anh đi tìm Hứa Hoan Nhan? Đồ đạc trong phòng kia anh chuẩn bị cho cô ta có đúng không?”
“Cô rất thông minh, Tô Lai….Thật ra tôi cũng tiếc cho cô.” Di‿ễnđ‿ànL‿êQu‿ýĐ‿ôn Thân Tống Hạo sâu xa nhìn lại cô, đầu cũng không quay lại, bước đi thẳng ra khỏi biệt thự.
“Nếu như anh yêu cô ta như vậy, sao còn phải đợi một năm sau? Trong lòng anh, bất luận kẻ nào cũng không sánh bằng công ty Thân thị, không sánh bằng anh có đúng không?”
Tô Lai đuổi theo hai bước, nhưng rồi vẫn đứng lại giữa phòng khách. Phải, cô chính là không thể bỏ đi được, không dám đối diện sự giễu cợt của mọi người, cô tình nguyện ở lại đây, cùng với những thứ hư danh kia.
“Cô sai lầm rồi, Tô Lai!” Anh đứng giữa ánh nắng chói chang, lạnh lùng xoay người lại, cao ngạo nhìn cô: “Những gì tôi làm vì cô ấy, chắc chắn sẽ vượt qua mọi tưởng tượng của cô. Tôi muốn vì cô ấy, làm cho thay đổi mình tốt hơn.”
Bình Luận (0)
Comment