A Chí không nói một lời, chỉ là tiến một bước tới gần bên người cô, anh làm bảo vệ nhiều năm như vậy, đối phó với nữ nhân căn bản không cần nói nhiều.
“Nếu sợ chúng ta đã không ra ngoài lăn lộn!” Văn Tĩnh hung hăng xì một tiếng khinh miệt. Chúng ta hôm nay nợ mới nợ cũ cùng tính một lượt, Lâm Thiến, Lâm đại tiểu thư, cô tối nay đừng hòng thoát khỏi, Văn Tĩnh tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cô.”
“Ra ngoài lăn lộn? Cô cũng vào hùa với mấy người kia? Tôi cho cô biết Văn Tĩnh, ở cái xã hội hiện tại này, ai không có người hậu thuẫn phía sau, ai không có hoàn cảnh? Nếu cô bỏ qua cho tôi, chúng ta xóa bỏ tất cả mọi chuyện, tôi từ nay về sau cũng không đối phó với Hứa Hoan nhan nữa!”
Lâm Thiến lùi dần đến bên cạnh xe, sau lưng dán chặt vào cánh cửa xe lạnh như băng, cô đã không còn đường để đi, bây giờ chỉ mong Văn Thiến, Ka Ka bỏ qua cho cô.
“Tốt lắm, vậy thử xem người phía sau chúng ta ai cứng hơn ai!” Ka Ka gắt gao khẽ cắn đôi môi, “A Chí, ra tay đi, tối nay không chỉnh chết cô ta tôi tuyệt đối không bỏ qua!”
“Không muốn….” Lâm Thiến hoảng sợ nhìn hai người đàn ông bộ dáng lưu manh đi tới gắt gao giữ chặt cô vào cửa xe, cô vùng vẫy, đầu tóc rối bời, gương mặt sưng đỏ giống như người điên, “Điện thoại di động các người cũng quăng rồi, các người còn muốn như thế nào?”
“Vậy Nhan nhi chịu khổ thì sao?” Ka Ka tiến lên một bước, bởi vì chuyện xảy ra hồi chiều khiến cô trong lòng áy náy muốn chết, coi như người phụ nữ này có quỳ xuống cầu xin, cô cũng sẽ không bỏ qua cho cô ta.
“Nhan nhi chảy nhiều máu như vậy cũng là không sao? Cô đã lòng dạ độc ác, vậy chớ trách tôi dùng thủ đoạn xuống tay đối phó với cô! Không ít đàn ông đã ăn nằm với cô, thế nào cũng hơn trăm nghìn đi, không biết cô đã trải qua mùi vị đồ chơi chưa, bất quá…Đây chính là lạnh, băng, có thể làm cho cô không thoải mái bằng một người đàn ông! Chẳng qua tôi cũng muốn cho cô không được dễ chịu!”
Ka Ka lập tức xé quần nhỏ của cô ta ra, bên trong quần chữ đinh lộ ra viền tơ màu đen…Chậc chậc, mặc sexy như vậy muốn câu dẫn Thân thiếu sao? Thật là đáng tiếc…” Ka Ka lại muốn động tay, lập tức A Chí ngăn cô lại: “Ka Ka, cô dừng lại, không cần nhúng tay!”
Anh ta dùng tay đẩy Ka Ka ra, sắc mặt lạnh lùng âm trầm mở miệng: “Lâm tiểu thư, tối nay mọi việc xảy ra đều do A Chí ta làm, cô nhìn cho kỹ vào chớ vu oan người tốt.”
Anh ta lạnh lùng cười một tiếng, há mồm cắn bật nắp chai bia, phun qua một bên, “A Thành, động thủ!”
“Lâm đại tiểu thư xinh đẹp, xin lổi nha!” A Thành, tiểu lưu manh sớm đã không nhịn được từng bước tiến lên xé toang tấm vải mỏng manh, không khí lạnh lẻo chợt ùa vào hạ thân, Lâm Thiến kinh hãi thất thanh hét ầm lên, muốn kẹp chặt hai chân, nhưng bị người kia hung hăng đè lại không thể động đậy…Ánh mắt cô trợn to dọa người, gắt gao nhìn chằm chằm vào mặt người đàn ông tàn nhẫn này, miệng há to nhưng không thể phát ra tiếng nào…A Chí cắn chặt răng,lạnh như băng chuẩn bị bia, chai rượu để vào giữa hai chân cô, Lâm Thiến khàn giọng thét chói tai, nhưng anh ta vẫn mắt điếc tai ngơ, bàn tay dùng lực đẩy tới phía trước người bị đè xuống, Lâm Thiến thống khổ kêu rên thảm thiết, lúc này cả chai rượu cũng vào chưa được phân nửa, anh ta lạnh lùng vỗ vỗ tay, sắc mặt không hề thay đổi đi đến bên cạnh…..Lạnh lùng nhìn người phụ nữ bị ném trên mặt đất đang co quắp kêu gào thảm thiết…Văn Tĩnh tuy ngày thường to gan, tính khí nóng như lửa, giờ phút này cũng sợ mặt trắng bệch, Ka Ka ôm cô, đem mặt cô xoay sang hướng khác, hàm răng cắn chặt: “Tĩnh, tóm lại là do ta bỏ đi ra ngoài, mới khiến cho Hoan Nhan bị như vậy, hôm nay làm tất cả chuyện này, Ka ka tôi tuyệt không hối hận. Chỉ là, Tĩnh….”
Cô hung hăng cầm tay Văn Tĩnh, con ngươi xinh đẹp màu nâu kiên định nhìn chăm chú vào Văn Tĩnh: “Tối nay cô không hề có mặt ở đây, cô vẫn đang ở chổ Kỳ Chấn, ngày hôm nay xảy ra chuyện gì, cô cũng không có biết, nhớ chưa?”
Văn Tĩnh òa khóc thành tiếng, nguầy nguậy lắc đầu một chữ cũng không nói được… “Nhớ lời mình nói, Tĩnh, ba người chúng ta, cùng lắm chỉ có thể mất đi một thôi!” Ka Ka thấp giọng nói, dùng sức kéo cô một chút, sau đó sải bước đi đến bên cạnh A Chí…”Cô ta không sao chứ?” Ka Ka có chút lạnh lẻo, tay run cầm cập lấy thuốc lá ra đốt, mới vừa hút một hơi, liền bị A Chí đoạt lấy: “Ka Ka, cô ít hút một chút đi.”
Đây là lần thứ hai trong tối nay, anh ta kêu cô là Ka Ka, mà không kêu bằng chị.
“Không chết được!” A Chí lạnh lùng cười một tiếng, nhìn người phụ nữ nằm dưới đất bởi vì phía dưới chảy ra máu tươi lẫn với bia, hổn độn thành một đống, đau đến co quắp cũng không còn sức lực mở miệng cầu cứu.
“Vậy thì tốt!” Ka Ka hung hăng cười một tiếng. “Này A Chí, vẫn chưa đủ.”
A Chí lập tức nhíu chặt lông mày, không tính là anh tuấn kia sắc mặt bỗng tối sầm lại: “Ka Ka, cô còn muốn như thế nào?”
“Không phải là tôi muốn như thế nào, là do cô ta tạo nghiệt, nhất định phải trả giá thật lớn!” Ka Ka giận dữ cắn môi, “Tôi lớn như vậy chỉ có Văn Tĩnh, Hoan Nhan là hai người bạn tốt, và mấy người anh em tốt, tóm lại, ai dám đụng đến bạn bè tôi, có liều mạng tôi vẫn phải trả thù!”
“Ka Ka, tôi biết rõ.” A Chí hiển nhiên cũng có chút lộ vẻ cảm động, văn Tĩnh khóc thở không ra hơi, cô nhìn phía dưới Lâm Thiến máu tươi tựa hồ càng trào càng nhiều, không khỏi sợ hãi, xoay mặt lại không dám nhìn nữa: “Ka Ka, chúng ta đi thôi…”
“Tĩnh, cô đừng sợ, chuyện này không liên quan gì đến cô, cũng không liên quan đến Hứa Hoan Nhan, tóm lại các người đừng ngăn cản, tôi tuyệt sẽ không như vậy dễ dàng bỏ qua cho cô ta.”