Trần Ngọc Lâm cầm trên tay một bộ tài liệu, tay kia thảy lên thảy xuống con búp bê, cái con mà dọa cho thằng Minh tè cả ra quần tuần trước. Cũng đã một tuần trôi qua kể từ hôm đó và hiện tại hắn đang phải chính tay giữ con này để nó tránh xa khỏi thằng Minh bằng cách vứt nó vô trong hòm Item.
Cũng may nó không đột phá được hòm Item. Hôm nào rảnh nhờ Hằng đi tẩy uế cho nó vậy.
Nhân tiện, thằng Minh sau khi nghỉ 2 ngày đã bình phục lại và tự thuyết phục bản thân bằng cách cho rằng đó là một giấc mơ. Tốt cho nó.
Quan trọng hơn, vụ Ma Tộc hắn đã có một vài dấu hiệu tích cực.
Còn nhớ những thông tin cơ bản về ma Tộc không? Chúng ăn cảm xúc tiêu cực của con người, nhưng cảm xúc tiêu cực của con người thì lại có bốn loại chính.
Loại thứ nhất: Ghen ghét hờn dỗi căm thù, là những cảm xúc tiêu cực cơ bản.
Loại thứ hai: Thất vọng, nhưng không phải thất vọng thông thường mà là sự thất vọng khi thờ cúng thần linh mà không được hồi đáp. Lòng tín ngưỡng càng cuồng nhiệt, sự thất vọng càng lớn thì đối với Ma Tộc linh hồn càng mĩ vị.
Loại thứ ba: Những tư tưởng xấu xa, như ham muốn dục vọng, ham muốn giết người.
Loại thứ tư: Cái lũ điên điên khùng khùng ngu trung cuồng tín tà giáo. Không phải mấy tà giáo kiểu Hội Thánh Đức Chúa Trời, mà là mấy Tà Giáo giết bò cúng tế quỷ Sa Tan ấy.
Và vừa vặn, cái thành phố này có rất nhiều người theo đạo. Công giáo có, Phật giáo cũng có. Và Trần Ngọc Lâm nhân ngày nghỉ vừa qua rà soát một vòng thành phố, hắn có niềm tin là có một đám người vừa cử hành nghi thức tế lễ gì đó liên quan tới một con trâu bị hiến tế. Bằng chứng là ở ngoài một cái thôn xóm mới có một con trâu bị nướng thui bao quanh mấy cái vòng tròn gì đó được vẽ bằng phấn.
Vụ này nghe có vẻ mới, có thể là do vài đứa trẻ trâu nào đó gây ra với mong ước triệu hồi mấy con quỷ. Cái thời đại này trên Internet cái gì cũng tìm được, cách triệu hồi quỷ? Có! Bloody Mary? Có luôn. Thậm chí mấy trò chơi như Trốn Tìm Một Người, hoặc Trốn Tìm Cùng Búp Bê, dọa ma ngoài nghĩa địa có luôn.
Thi thoảng, bọn họ thực sự làm ra/ triệu hồi ra được cái gì đó. Và đến lúc này là phiên thể hiện của các đạo sĩ trừ yêu diệt ma phải đi giải quyết hậu hoạn.
Thông tri cho người của Hoàng gia, lúc mà vụ đó được giải quyết xong xuôi thì nhiệm vụ thứ 2 hoàn tất 80%. Hắn im lặng tiếp tục tìm hiểu tình báo đặc biệt về lần thú triều này. Chí ít có 3 chữ số Ma Thú cùng Ma Vật đã tụ họp thành bầy. Có một Kim Đan đỉnh phong đã hướng về lần thú triều này để tiếp viện.
Lần này náo hơi lớn, đặc biệt là vụ Hải Triều. Hải Triều thậm chí có cả Ma Thú Ngũ Phẩm tới tham gia náo nhiệt. Thậm chí có cả hư hư thực thực Thất Phẩm Ma Thú dưới biển muốn tham dự kiếm miếng ăn.
Con Thất Phẩm Ma Thú kia là trung lập tính. Cũng không phải nó muốn hòa giải, mà là nó một mình cân cả hai phe, muốn một bên ăn thịt Nhân Tộc phát tiết, một bên nhấm nháp huyết mạch hải tộc.
Mỗi một con Ma Thú Thất Phẩm, đểu đã tồn tại không dưới mười ngàn năm. Có thể nói nó là một hóa thạch sống cũng không ngoa. Kinh nghiệm chiến đấu
Cho nên, chiến trường chính vẫn là ở phía Hải Triều. Một Kim Đan xuất được ra cũng là cố hết sức rồi. Hơn nữa, họ nhận được tin có Mộ Dung Nguyệt trấn thủ, đảm bảo sẽ không có hậu quả gì về người cùng vật, cũng là xuất một Kim Đan làm ra vẻ thôi.
Cộng thêm Gabriel, tuy rằng 1 con mắm Thiên Thần hạ phàm không mang theo Chân Thể, nhưng thực lực khoảng chừng Kim Đan - Nguyên Anh trái phải, cũng không tính kém.
Tổng Lãnh Thiên Thần thông thường là Thần Anh Cảnh chiến lực tồn tại, đã không bị hạn chế quá nhiều so với thực lực của Chân Thể nữa.
Mộ Dung Nguyệt có thể nói là Boss ngầm của cả cái Ma Pháp Hệ tu luyện cũng không ngoa. Nghe nói 1000 năm trước nàng một mình cân cả cái Giáo Hội Công Giáo, thậm chí một thiên thần cấp cực cao phải xuất trận nữa cũng không áp đảo được.
Trần Ngọc Lâm không để ý mấy thứ này. Cái hắn để ý là hiện tại, nhiệm vụ tìm kiếm thứ nhất đã hoàn thành đến mức 92% là đã kịch kim. Còn nhiệm vụ thứ hai đã tăng lên 80% sau khi cái băng nhóm giết trâu hiến tế bị giải quyết, ít nhất hơn 10 người bị gô cổ vô đồn. Tổng cộng cả 2 bồi cho hắn 400 điểm Vận Mệnh.
Hắn đã giải quyết xong gần 800 điểm Vận Mệnh hiện có, làm tốt chuẩn bị đồ sát nghênh đón Thú Triều, chỉ tùy thời chờ đợi Thú Triều xuất hiện: Một đống lớn thẻ bài hồi phục HP, MP, sức lực, vết thương tốn hơn 300 điểm Vận Mệnh. Ngoài ra còn một cái khác nữa:
[Đá Mài Tăng Thuộc Tính Vũ Khí (400 điểm Vận Mệnh): Tăng thêm một thuộc tính bât kì giao động từ [Sát Thương] [Sức Lực] [Tốc Độ] [Lực Xuyên Thấu] [Trận Pháp] [....]] có đến hơn 14 hạng mục cả thảy. Cái mà hắn mở ra được là [Tốc Độ Đánh +15%]
Nghe có vẻ cao, hắn không thấy cao lắm lúc trang bị cho Băng Hỏa Quyền Sáo. Lúc trước trong nửa giây hắn đánh được 2-3 quyền, lúc này thì hơi có xu hương tăng về 3 quyền chếch lên một tẹo. Nhưng đúng là cảm giác cánh tay nhẹ hơn một tẹo thật.
Đồng thời, hắn đau đớn phát hiện, Băng Hỏa Quyền Sáo nếu như đấm nhiều hơn một quyền sẽ để lại thêm một cái ấn ký, nếu như hai vị trí trùng nhau, uy lực ấn ký bạo phát nhiều hơn 10%.
Hắn lúc đó đang tập dượt Đa Trọng Kích cùng với Băng Hỏa Quyền Sáo, kết quả một đấm Băng tới đấm trúng 3 cái Hỏa ấn ký trùng điệp, uy lực không phải là (1 + 1 + 1) + 1, mà là (1+1)x3. Trong nháy mắt cánh tay của hắn bị bạo tạc máu tươi đầm đìa. Cũng may lúc đó hắn tập dượt trong Hệ Thống Không Gian cho nên khôi phục trong nháy mắt.
Trần Ngọc Lâm vứt tệp tài liệu sang một bên, chưa rút ra được cái gì mới hết. Hệ Thống làm việc vô cùng chuẩn mực, chỉ có những thông tin mà hắn chắc chắn mới được tính vào nhiệm vụ, còn những thông tin mà hắn không chắc chắn thì không được tính vào.
Cho nên.. nhiệm vụ của hắn hiện tại là giai đoạn 4/4: [Chiến Đấu Thú Triều]. Vậy câu hỏi đặt ra là nhiệm vụ 3 đâu rồi?
Hắn không biết á. Có thể là có một đoạn thông tin nào đó mà hắn bỏ lỡ ở nhiệm vụ thứ hai trực tiếp dẫn tới nhiệm vụ 3, nhưng hắn lại không biết cho nên không tài nào mở khóa được nhiệm vụ thứ ba. Hoặc thậm chí giới hạn thời gian cũng không chừng. Tóm lại hiện tại nhiệm vụ thứ 3 là không tài nào mở ra nổi.
Cho nên, việc của hắn lúc này là cùng với Hoàng gia đợi đến khi Thú Triều đại quân xuất động. Trực tiếp tập kích rừng không phải một lựa chọn, có một vài bá chủ của rừng vô cùng ghét bị con người xâm lấn. Nếu đi vào đấy có khi lại dẫn dắt cái gì đó còn đáng sợ hơn cũng nên.
Dù sao, đây mới là sân nhà bọn hắn. Còn Cúc Phương bên kia? Đó là sân nhà của chúng Ma Thú cùng Ma Vật.
Hôm nay hắn phải lết xác ra nhà thằng Minh, nó đòi cho bằng được 1 cái bánh kem. Hôm nay sinh nhật nó mà.
Có vẻ nó vẫn còn nhớ cái vụ hôm học tự chọn tuần trước cho nên lúc nó thông báo dự sinh nhật trên Facebook, nó inbox nói như đinh đóng cột bảo hắn mang theo 1 cái bánh gato, sau đó block hắn luôn không cho hắn cơ hội chối từ.
Dù sao hắn cũng làm một cái mang theo, gọi là quà luôn.
Tối hôm đó,...
Trần Ngọc Lâm đang ngồi cùng với nhóm bạn, thằng Vũ, Minh, Uyên, có cả Hằng thêm mấy đứa trong lớp đang chơi Ma Sói. Hiện tại thế trận là 1 sát nhân, 1 ma sói, 1 bảo vệ và 1 bác sĩ. Thế trận này đã kéo dài được hơn 10 hiệp, sát nhân và ma sói đang hợp tác nhằm treo cổ 1 trong hai, còn bác sĩ và bảo vệ đang cover lẫn nhau, để cả hai cùng trở nên bất tử thì chợt...
Thằng Vũ(con ma sói) đứng dậy mỉm cười:
"Mọi người chơi xong rồi, về thôi nào. Xin lỗi, hôm nay nhà mình có việc riêng."
Trần Ngọc Lâm (bảo vệ) ha ha cười:
"Nghĩ gì thế thằng ôn? Tao ngồi thiền lại đây đến mãn đời luôn cũng được, tính...."
Hắn đang nói dở, chợt im lặng bởi vì cả lớp đều vô cùng phối hợp, kéo nhau ra về. Trần Ngọc Lâm nhìn thẳng vào mắt vài đứa thấy tụi nó đều không ngoại lệ, trông hơi có vẻ mất mát một thứ gì đó. Thằng Minh cười nhìn hắn:
"Tao có việc ở nhà phải về gấp. Hẹn gặp lại ngày mai nhé."
Cô Phương cười:
"Cô có việc nhà phải giải quyết, hơi gấp một tí các em thông cảm.."
....
Cả lớp, ai nấy đều có một lý do để thoái thác ra về. Trần Ngọc Lâm, Âu Bảo Uyên và Lê Thanh Hằng thì lại không. Trong nháy mắt, hắn hiểu ra điều gì..
Cả 3 cùng là Tu Luyện giả.
Mộ Dung Nguyệt từng nói nếu Thú Triều tới, cứ để nàng bao vụ phòng hộ, đảm bảo không có một viên gạch bị vỡ ra. Lúc này, sau khi hắn chạy ra ngoài, hắn thấy một tấm màn sáng dâng lên nhanh như nước lũ bao quanh từng ngôi nhà, con đường hè phố. Trần Ngọc Lâm quay sang Âu Bảo Uyên nói:
"Thú triều tới rồi."
Lê Thanh Hằng nghe vậy hơi giật mình, nhưng sau đó nàng liền bình tĩnh lại. Nàng cũng nghe qua về vụ Thú Triều này rồi.
Điện thoại hắn mới báo một tin nhắn, khu phía Tây thành phố có một bầy thú triều độ chừng vài trăm con Ma Thú cấp bậc từ cấp 2 tới cấp 3. Trong đó có bốn bóng đen nổi bật, bốn con Tứ Phẩm Ma Thú.
Mấy hôm trước lúc nhờ giải quyết cái đám tà ma dị giáo kia, Trần Ngọc Lâm có nhờ Hoàng Khánh nếu có thú triều hiện, trước tiên thông báo hắn. Đây là cơ hội tốt kiếm điểm Vận Mệnh và điểm Kinh Nghiệm.
Thu thập thông tin có vấn đề. Lẽ ra ngay khi Thú Triều đi ra khỏi rừng, cách thành phố tầm mười cây số đã phải có thông báo rồi, chứ không phải đợi tới khi nó cách chỉ hơn 2 cây số mới có thông báo.
Hơn nữa, theo tiến độ điều tra ngày hôm kia thì phải 2 ngày nữa Thú Triều mới xuất động, lần này thú triều đến sớm.
Hắn nhập vào trong giao diện Hệ Thống, rút từ trong hòm Item ra cái xe ô tô mà hắn "vớt" được từ tụi Golem hồi tuần trước. Chỗ này tới Cửa Tây thành phố phải tới hơn chục cây số, trong khi đó Hoàng gia người cần gấp hắn trong năm phút.
Nếu bay theo đường dơi bay thì không phải là không thể, nhưng trong mắt hắn bây giờ trên không trung đang phi hành vài ba bóng đen khổng lồ, nhìn trông như con bằng sư, hoặc con dơi khổng lồ, cho nên không được.
Lê Thanh Hằng là thiên thần, ngược lại có thể. Nhưng Chân Thể Thiên Thần không giáng lâm thì nàng cũng chỉ là Nhất Phẩm luyện bì mà thôi, mặc dù thực lực có thể ngang với Nhị Phẩm Khai Mạch.
Xe này lúc trước Giám Định, hắn đã cho ra kết quả là có thể tăng tốc lên tới 140km/h mà không bị hỏng hóc gì, tức là nếu tăng lên 140 km/h, hắn có thể đến đó trong ba phút,sở dĩ đường từ đây đến cửa Tây gần như là một cái đường thẳng.
Trần Ngọc Lâm nhảy phốc lên xe, chợt nhíu mày.
Hắn quên học cách lái xe rồi. Thôi kệ, cứ thử lái xem sao.
Trần Ngọc Lâm dậm mạnh chân ga, lập tức cả cái xe phóng vèo một cái, đâm luôn vào đầu tường bên kia.
Trần Ngọc Lâm:
"............."
Hệ Thống:
[Giảm số đi cái đã. Và thả nhẹ chân ga đi.]
Trần Ngọc Lâm từ từ làm theo, lập tức cả cái xe phóng vun vút... lùi ngược lại, tiếp tục đâm luôn vào bức tường đằng sau.
Hệ Thống:
[Thôi nghỉ mịe đi. Try hard thẳng cánh cò bay còn nghe khả thi hơn đó Kí Chủ ạ.]
Âu Bảo Uyên cau mày nhìn Trần Ngọc Lâm:
"Ông không biết lái xe à? Đi ra cho tôi lái."
Trần Ngọc Lâm kinh ngạc nhìn Âu Bảo Uyên, nhưng rồi cũng đưa vô lăng cho nàng, thuận miệng hỏi:
"Bà biết lái xe à?"
Âu Bảo Uyên bật cười:
"Tôi đã lái qua chiến hạm vũ trụ tới mặt trăng, ông nói thử xem tôi biết lái xe ô tô hay không?"
Trần Ngọc Lâm nghe thế có vẻ yên lòng, đổi chỗ cho nàng. Nàng hai tay thoăn thoắt thắt dây đai, kiểm tra gương, kiểm tra côn trông có vẻ vô cùng điệu nghệ. Kế đó nàng dậm mạnh chân ga, cả cái xe bay thẳng đến hôn cho bức tường một nhát.
"TƯỞNG THẾ NÀO, KHÁC QUÁI GÌ NHAU? Ờ ĐÚNG RỒI, BÀ CÓ THỂ LÁI QUA CHIẾN HẠM NHƯNG CHƯA BAO GIỜ LÁI QUA Ô TÔ ĐÚNG KHÔNG?"
Trần Ngọc Lâm gào lên. Âu Bảo Uyên nhìn hắn:
"Ai bảo thế, tôi từng lái qua cái xe ô tô đầu tiên đấy. Nhưng hồi đó xe ô tô không có cái "vô lăng" như này mà nó sử dụng cần gạt cơ. À, có cần gạt ở đây nè."
Nàng lại thao tác cái gì đó, cả cái xe ô tô lao vun vút về phía sau, đè lên một cái thùng rác nghe "cộc" một cái rõ kêu.
Trần Ngọc Lâm xoa xoa đầu, hay là chạy bộ đến đó nhỉ?
Chợt, một cánh tay mang theo một tấm bằng lái thò từ sau ra, cả Trần Ngọc Lâm lẫn Âu Bảo Uyên nhìn qua Lê Thanh Hằng đang mỉm cười tràn đầy phẫn nộ:
"Giờ thì hai đứa cút ra khỏi cái ghế lái và để chị mày đây lái xe nhé."
Trần Ngọc Lâm và Âu Bảo Uyên nhìn nhau, vô thức đáp "dạ" một cái.