Quý Tư Hàn về nước, là người tình bí mật của anh, Thư Vãn được đón đến dinh thự số 8.
Dựa theo hiệp nghị quy định, trước khi gặp hắn, cô phải tắm sạch sẽ, không được để thân thể dính một chút mùi nước hoa và son phấn.
Cô nghiêm khắc tuân thủ sở thích của anh, sau khi tắm rửa sạch sẽ, thay áo ngủ bằng chất vải tơ lạnh, đi tới phòng ngủ trên lầu hai.
Người đàn ông đang ngồi trước máy tính xử lý công việc, thấy cô đi vào, nhàn nhạt quét mắt nhìn cô một cái.
Lại đây.
Giọng nói rét lạnh không có chút cảm xúc, rơi vào trái tim Thư Vãn, nặng nề đè nén.
Tính tình hắn nhạt nhẽo lại hỉ nộ vô thường, Thư Vãn sợ hắn tức giận, không dám chậm trễ dù chỉ một chút, cô bước nhanh đến trước mặt hắn.
Còn chưa đứng vững, Quý Tư Hàn đã ôm cô vào trong ngực, ngón tay thon dài, nâng cằm cô.
Hắn thoạt nhìn cao quý cấm dục, nhưng ở loại chuyện này thì hoàn toàn không có chút phong độ, hắn vô cùng bá đạo và hung ác.
Lần này lại ra nước ngoài công tác ba tháng, thời gian dài như vậy không chạm vào nữ nhân, đêm nay phỏng chừng sẽ không dễ dàng buông tha cô.
Đúng như cô dự đoán, Quý Tư Hàn so với thường ngày càng điên cuồng.
Cho đến khi cô rơi vào hôn mê, người đàn ông này mới thỏa mãn.
Đến khi cô tỉnh lại, vị trí bên cạnh đã trống không, phòng tắm lại truyền đến tiếng nước tí tách.
Cô theo thanh âm nhìn về phía phòng tắm, thấy trên kính mờ phản chiếu một thân ảnh thon dài.
Thư Vãn có hơi bất ngờ, vì trước đây mỗi lần làm xong hắn liền rời đi, chưa bao giờ chờ cô tỉnh lại, lần này còn ở lại lâu như vậy là tại sao?
Cô cố gắng chống đỡ thân thể mệt mỏi, từ trên giường ngồi dậy, an tĩnh nhu thuận, chờ người đàn ông đi ra.
Vài phút sau, tiếng nước trong phòng tắm im bặt, người đàn ông quấn khăn tắm đi ra.
Nước ở đuôi tóc, nhỏ xuống da thịt màu mật chậm rãi trượt tới cơ bụng, đường cong cường tráng, mang theo hấp dẫn khiến người ta say mê.
Một khuôn mặt tinh xảo tuấn mỹ, giống như điêu khắc, lập thể đến góc cạnh rõ ràng, mắt đào hoa đạm mạc xa cách, thâm thúy sâu không thấy đáy.
Dáng vẻ người đàn ông rất bắt mắt chỉ có một chuyện làm người ta khó chịu chính là toàn thân tản ra khí tức lạnh lẽo, làm cho người ta không dám tới gần.
Quý Tư Hàn thấy cô tỉnh, đôi mắt lạnh lẽo nhìn cô một cái.
Sau này, cô không cần tới nữa.
Thư Vãn sửng sốt, hắn nói không cần tới là có ý gì?
Quý Tư Hàn thu hồi tầm mắt nhìn cô, xoay người lấy một phần văn kiện, đưa cho cô, "Hợp đồng này, chấm dứt trước thời hạn.
”
Nhìn thấy bản hợp đồng, Thư Vãn mới hoàn toàn phản ứng lại, Quý Tư Hàn muốn chấm dứt quan hệ giữa bọn họ.
Thì ra lần này không rời đi mà đợi cô tỉnh lại, không phải lưu luyến cô, mà là muốn chia tay.
Theo hắn năm năm, cô rất nhiều lần nghĩ tới sẽ có ngày này, nhưng không nghĩ tới lại là hôm nay.
Không có bất kỳ lý do gì, cũng không có giải thích dư thừa, chính là trực tiếp truyền đạt một thông báo.
Cô đè nén cảm giác đau đớn nơi trái tim, chậm rãi ngẩng đầu, nhìn về phía Quý Tư Hàn đang mặc quần áo.
“Hợp đồng chỉ còn nửa năm nữa là hết hạn, không thể chờ thêm chút nữa sao?”
Bác sĩ nói cô còn thời gian ba tháng, cô muốn ở bên cạnh hắn, cho đến khi sinh mệnh của mình kết thúc.
Quý Tư Hàn không đáp lại, chỉ dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn cô, hắn tuyệt tình dứt khoát không có nửa phần không nỡ, tựa như đang đá rơi một món đồ mà bản thân chơi chán.
Sự im lặng của hắn khiến Thư Vãn tự mình hiểu lấy.
Năm năm trôi qua, cô vẫn không giữ ấm được trái tim hắn, giấc mộng này cũng nên tỉnh rồi.
Cô nhận lấy hợp đồng, ra vẻ thoải mái nhếch khóe miệng, cười điềm tĩnh tốt đẹp, "Anh đừng nghiêm túc như vậy, tôi nói đùa thôi.
”
Nói xong, lại bổ sung một câu, "Tôi đã sớm không muốn theo anh, hiện tại hợp đồng chấm dứt sớm, tôi vui còn không kịp đâu đấy.
”
Quý Tư Hàn đang sửa sang tay áo sơ mi, hơi dừng một chút, hắn nâng đôi mắt trong trẻo lạnh lùng lên đánh giá Thư Vãn.
Nhìn thấy trên mặt cô không có chút khổ sở hay đau buồn, còn ẩn ẩn mang theo hưng phấn, tựa hồ đối với cô mà nói đây là một loại giải thoát.
Hắn nhíu mày, lạnh nhạt hỏi: "Cô đã sớm không muốn theo tôi?”
Thư Vãn làm bộ như không thèm để ý gật gật đầu: "Đúng vậy, tôi tuổi cũng không còn nhỏ, cũng nên kết hôn sinh con, cũng không thể mãi vô danh vô phận đi theo anh được đúng không?"
Kết hôn sinh con, đời này hiển nhiên cô không còn khả năng đó nữa, nhưng ở trước mặt Quý Tư Hàn cô cũng muốn chừa cho mình chút thể diện.
Nghĩ vậy, cô lại cười hỏi Quý Tư Hàn, "Nếu hợp đồng chấm dứt, vậy sau này có phải tôi có thể yêu đương phải không?"
Cảm xúc nơi đáy mắt Quý Tư Hàn không rõ, sau khi bình tĩnh nhìn cô một lát, cầm lấy đồng hồ Bảo Phách đặt ở đầu giường, xoay người rời đi.
“Tùy cô.
”
Đó là những gì hắn nói trước khi rời đi.
Nhìn bóng lưng hắn, nụ cười của Thư Vãn dần nhạt đi.
Quý Tư Hàn hận nhất là người khác chạm vào đồ của mình, nghe thấy cô muốn có bạn trai cũng không có phản ứng.
Xem ra! !
Hắn thật sự chơi chán rồi.
.