Người Tình Của Lý Tổng

Chương 129


Lúc A Lan đẩy một đống dụng cụ đi vào, Quý Tư Hàn đã rời khỏi phòng.

Nhìn A Lan vừa bôi thuốc, vừa truyền dịch, Thư Vãn rất ngượng ngùng.

A Lan thì ý vị thâm trường, hướng cô nở nụ cười.

Thư tiểu thư thật có phúc.

A Lan ám chỉ, hẳn là Quý Tư Hàn đối với cô không giống người thường.

Nhưng điểm này không giống người thường, hẳn là chỉ xuất phát từ thương hại mà thôi.

Dù sao bọn họ ở bên nhau cũng đã năm năm, chợt biết được cô có bệnh tim, người lạnh lùng hơn nữa cũng sẽ quan tâm nhiều hơn.

A Lan không rõ Thư Vãn đang suy nghĩ cái gì, sau khi dùng băng dính giúp cô dán ống tiêm trên mu bàn tay, lấy ra mấy hộp thuốc đưa cho cô.


Thư tiểu thư có phúc khí, cũng có vận khí, tôi vừa vặn mua một lô thuốc trị suy tim giai đoạn cuối từ nước ngoài.

"Nhóm thuốc này, tuy rằng không thể giảm bớt sinh mệnh đếm ngược, lại có thể giúp cô giảm bớt một ít thống khổ..."
Thư Vãn nhìn thấy mấy hộp thuốc kia, trong lòng ấm áp một chút.

Tuy rằng A Lan xuất phát từ Quý Tư Hàn phân phó làm việc, nhưng đối với cô cũng coi như là thầy thuốc nhân tâm.

Cô đưa tay nhận lấy thuốc, sau đó nở nụ cười với A Lan dịu dàng nói: "Cảm ơn".

A Lan cười lại, dặn dò cô nghỉ ngơi thật tốt, xách hòm thuốc xoay người đi ra ngoài.

Quý Tư Hàn đang ngồi ở khu sô pha bên ngoài xử lý chính sự, vài cái điện thoại di động, vài cái máy tính đều đồng thời tiến hành hội nghị.

Hắn rõ ràng rất bận rộn nhưng vẫn ngồi chờ ở bệnh viện, hẳn vì người phụ nữ ở trong phòng bệnh.

Theo phỏng đoán A Lan, có vẻ người đẹp ốm yếu đó rất quan trọng đối với hắn.

Cô chờ Quý Tư Hàn cúp máy toàn bộ hội nghị video, cất bước đi tới.

Quý tổng, Thư tiểu thư còn cần nghỉ ngơi một thời gian, trong khoảng thời gian này tôi sẽ đến truyền dịch cho cô ấy đúng giờ.

Quý Tư Hàn không nhìn A Lan một cái, chỉ lạnh nhạt gật đầu, tinh thần có chút mệt mỏi.

Hắn cho rằng A Lan báo cáo xong sẽ trực tiếp rời đi, lại thấy cô đứng tại chỗ muốn nói lại thôi.

Anh nhíu đôi mày rậm xinh đẹp, lạnh nhạt hỏi: "Còn có việc?
A Lan do dự vài giây, vẫn hỏi ra nghi hoặc trong lòng: "Quý tổng, ngài......!có phải rất để ý Thư tiểu thư không?"

A Lan suy nghĩ, nếu Quý tổng để ý như vậy, mình giúp Thư Vãn giấu diếm bệnh tình, dường như không công bằng với Quý tổng.

Quý Tư Hàn nghe vậy, nâng đôi mắt lạnh lẽo như sương lên, lạnh lùng quét mắt nhìn A Lan.

Nhận được ánh mắt này, A Lan chợt cảm thấy mình nói sai, vội vàng há miệng muốn xin lỗi, hắn lại mở miệng trước cô một bước.

“Cô đối với tôi chỉ là quan hệ giải quyết nhu cầu sinh lý.”
Câu trả lời của hắn, tựa hồ đang cường điệu, mức độ để ý của hắn đối với Thư Vãn chỉ giới hạn ở đây.

A Lan nghe hắn nói như vậy, hơi sửng sốt vài giây.

Cô còn tưởng rằng hắn sốt ruột ôm người ta đi bệnh viện như vậy, còn mang người về nhà trị liệu, ít nhiều là có chút để ý.

Không nghĩ tới Thư tiểu thư đối với hắn mà nói, chỉ giới hạn trong nhu cầu sinh lý......!
Đây cũng là nguyên nhân hắn nuôi năm năm không đổi người à.

Khi A Lan nghe Thư Vãn nói cô là thế thân, liền đoán được cô chính là người phụ nữ mà Quý Tư Hàn nuôi dưỡng.

Cô đi theo Quý Tư Hàn làm chuyện rất nhiều năm, tự nhiên biết anh nuôi một người phụ nữ, chỉ là trước đây chưa từng gặp qua mà thôi.


Trước kia cô cảm thấy Quý Tư Hàn năm năm cũng không đổi người, hẳn là thích đối phương.

Hiện tại mới biết được đàn ông không giống phụ nữ cảm tính như vậy, thỏa mãn nhu cầu sinh lý mà thôi, làm sao cần nói thích hay không thích.

Đặc biệt là đối với Quý Tư Hàn có bệnh tâm thần sạch sẽ nghiêm trọng mà nói, đụng tới người phụ nữ có thể chạm vào, anh tự nhiên sẽ nuôi ở bên người không đổi người.

A Lan may mắn chính mình lắm miệng hỏi một câu, bằng không cô còn tưởng rằng hắn rất để ý Thư tiểu thư.

Còn nghĩ nếu hắn để ý, mình giúp Thư Vãn giấu diếm bệnh tình, sẽ không công bằng với hắn.

Bây giờ đã biết tâm tư của hắn, A Lan cũng cảm thấy không có gì.

Quý Tư Hàn từ trước đến nay tâm lạnh phổi lạnh, cũng không để ý sinh tử của người khác, cũng không lưu lại người vô dụng.

Nếu để cho hắn biết Thư tiểu thư bệnh nguy kịch, nếu biết cô bị bệnh chỉ sợ hắn sẽ không thương tiếc mà vứt bỏ cô..

Bình Luận (0)
Comment