Sắc mặt Thư Vãn cứng đờ.
Quý Lương Xuyên mặc âu phục, cởi một cái áo khoác vẫn còn có một cái áo sơ mi trắng, còn cô mà cởi thì không còn gì cả.
Cô ngước mắt nhìn về phía mọi người, tựa hồ mọi người đều đang chờ cô c ởi quần áo, không có một người vì cô giải vây.
Ngay cả Lâm Trạch Thần cũng chờ mong, nhìn chằm chằm vào thân thể cô.
Hiện tại cô tựa như một con gia súc, bị đám con cháu nhà giàu có quyền có thế đùa bỡn.
Nếu cô ngoan ngoãn nghe lời bọn họ có thể sẽ tha cho cô một mạng, nếu kháng cự, tất nhiên sẽ không để cho cô dễ dàng đi ra khỏi đây.
Thư Vãn sau khi nghĩ thông suốt, cũng buông lỏng bàn tay nắm chặt thành quyền.
Dù sao đều là người sắp chết, còn quan tâm thể diện làm gì.
Cô giơ tay lên để sau lưng, muốn kéo khóa váy xuống, Quý Lương Xuyên bỗng nhiên mở miệng.
Là tôi không biết đánh, liên lụy Thư tiểu thư, ván này tôi giúp cô ấy cởi.
Quý Lương Xuyên nói xong, trực tiếp cởi áo sơ mi trắng còn sót lại, lộ ra cơ bụng cường tráng.
An Nghiên thấy Quý Lương Xuyên vì bảo vệ Thư Vãn, ngay cả thể diện của mình cũng không để ý thì càng ghét Thư Vãn.
Cô cắn răng trừng Thư Vãn, Thư Vãn tránh ánh mắt cô ta cảm kích nhìn Quý Lương Xuyên nói: "Cảm ơn.
”
Quý Lương Xuyên làm khoát tay ý nói không có gì.
Ngay lúc mọi người cho rằng ván này cứ như vậy là xong, Quý Tư Hàn lãnh đạm xa cách đang tựa lưng ở trên sô pha, bỗng nhiên lạnh lùng nói một câu: "Chơi trò chơi thì phải tuân thủ quy tắc.
"
Ý của lời này chính là đang bất mãn Quý Lương Xuyên thay Thư Vãn c ởi quần áo.
Quý Lương Xuyên nhìn Quý Tư Hàn, cảm thấy hắn đêm nay có chút kỳ quái, rõ ràng biết tiểu cô nương người ta chỉ mặc một bộ lễ phục, cởi ra thì không còn gì nữa, từ trước đến nay hắn không gần nữ sắc, sao hôm nay nhất định phải ép tiểu cô nương nhà người ta c ởi quần áo?
Kỳ quái thì kỳ quái, nếu Quý Lương Xuyên đã ra mặt giúp Thư Vãn đương nhiên là sẽ giúp đến cùng: "Anh hai, em đã c ởi đồ thay cô ấy, cũng không cần phạt cô ấy cởi nữa, đổi một loại phương thức đi.
"
Lâm Trạch Thần nhân cơ hội đưa tới một chai rượu: "Hay là để Vãn Vãn nhà tôi rót cho Quý tổng một ly.
”
Kỳ thật anh ta cũng muốn nhìn Thư Vãn ở trước mặt mọi người c ởi quần áo, nhưng nghĩ lại, dù sao đây cũng là bạn gái chính mình mang đến, còn giới thiệu ở trước mặt mọi người đây là người phụ nữ của mình, nếu thật sự bị cởi ra cho mọi người thưởng thức thì mặt mũi của anh ta để ở đâu.
Quý Lương Xuyên phản ứng cũng nhanh, vội vàng phối hợp với Lâm Trạch Thần, "Đúng vậy, bảo cô ấy rót cho anh ly rượu, coi như trừng phạt.
”
Nói xong, Quý Lương Xuyên dùng ánh mắt ý bảo Thư Vãn đi rót rượu cho Quý Tư Hàn.
Thư Vãn ngước mắt nhìn Quý Tư Hàn, thấy hắn không đồng ý cũng không phản đối, cô có chút không biết rốt cuộc ý hắn như thế nào.
Bất quá cô vẫn cố lấy dũng khí cầm lấy ly rượu vang đỏ giá trị xa xỉ trên bàn, đi tới trước mặt hắn, hơi cúi người xuống.
Cô cầm bình rượu, muốn rót rượu vào trong ly của hắn, bỗng nhiên hắn nâng bàn tay thon dài của mình lên che miệng ly lại.
Hắn nhìn mặt cô, không lạnh không nhạt, phun ra một chữ: "Bẩn.
”
Tim Thư Vãn cứng lại, đau đến khó thở, tay cầm chai rượu cũng không nhịn được phát run.
Cô cứng đờ tại chỗ đối diện với hắn, có thể nhìn ra từ trong mắt hắn không có nửa phần tình nghĩa ngày xưa mà chỉ có khinh bỉ.
Hắn cảm thấy cô đi theo Lâm Trạch Thần, cho nên cảm thấy cô bẩn?
Buồn cười, ngủ với hắn năm năm, cô không bẩn sao?
Thư Vãn bỗng nhiên có chút căm tức, cô đứng thẳng dậy, giận dỗi đưa chai rượu cho Lâm Trạch Thần.
“Lâm tổng, người ta chê em bẩn, nếu không anh giúp tôi rót cho Quý tổng một ly rượu.
”
Giọng cô mềm mại, gọi hai chữ "Lâm tổng", thiếu chút nữa làm xương cốt Lâm Trạch Thần tê dại.
Lâm Trạch Thần gãi tim gãi phổi, ôm lấy eo của cô, ở bên tai cô trấn an một câu: “Được, để tôi tới.
”
Lâm Trạch Thần nhận lấy chai rượu trong tay cô, thay cô rót rượu cho Quý Tư Hàn, "Quý tổng đừng hiểu lầm, cô ấy không xuất thân từ gái bán hoa, khẳng định sạch sẽ.
”
Quý Tư Hàn xì một tiếng, "Vậy sao?”
Tiếng cười nhạo này, như là hoàn toàn phủ định Thư Vãn.
Lâm Trạch Thần có chút hồ nghi liếc Quý Tư Hàn một cái.
Kỳ quái, sao anh ta lại cảm thấy Quý Tư Hàn đang cố ý nhằm vào Thư Vãn chứ?
Anh sợ Quý Tư Hàn hiểu lầm Thư Vãn, sẽ hại mình không lấy được hạng mục, vội vàng tươi cười giải thích lần nữa: "Tôi đã nghiệm chứng, tuyệt đối thuần khiết.
”
Tay Quý Tư Hàn bưng ly rượu trong tay chợt cứng đờ.
Hắn nâng đôi mắt lạnh lùng không chút cảm xúc lên, lạnh lùng nhìn về phía Lâm Trạch Thần, "Nghiệm chứng như thế nào?”
Lâm Trạch Thần không nhận ra sự khác thường của hắn, hơi tự hào nói: "Ngủ rồi, rất thuần khiết.
”.